Ta Sư Phụ Mỗi Đến Đại Nạn Mới Đột Phá (Dịch Full)

Chương 777 - Chương 777: Người Con Trai Ngoan Ngoãn Hiếu Thuận

Chương 777: Người con trai ngoan ngoãn hiếu thuận Chương 777: Người con trai ngoan ngoãn hiếu thuận

Chiếc đầu chó màu đen quay mình chui vào trong viên linh thạch nọ ở trong tay Từ Phàm

Tinh thạch màu đen có đường kính một trượng nọ bên trong thế giới mười tám tầng.

Trỗi dậy từ bên trong hố sâu vô tận.

“Thứ này không thể dùng hành cung Đạo khí để đựng.”

Một pháp trận phong ấn không gian thứ nguyên nhỏ bé xuất hiện, phong ấn tinh thạch màu đen vào bên trong, cuối cùng hóa thành một chiếc túi vải nho nhỏ.

“Trông thấy món đồ chơi này không biết Bồ Đào sẽ vui mừng tới cơ nào.” Từ Phàm cười nói.

Sau khi hoàn thành xong tất cả, Từ Phàm giải trừ phong ấn không gian xung quanh.

Ba người một chó xuất hiện tại nơi cách Từ Phàm không xa.

Chó trắng nhỏ âm thầm cảm nhận một chút, trong đôi mắt của chú chó lớn đầy ắp chấn động.

“Tiểu Hắc cứ như vậy mà mất rồi.” Sơn Hải tôn giả chấn động nói.

Chó trắng nhỏ gật đầu, ánh mắt nhìn vào Từ Phàm, tràn ngập hoảng sợ.

Từ Phàm ấy vậy mà lại có thể bóp chết được cha hắn, vậy thì có thể chứng minh hắn bất cứ lúc nào cũng có thể bóp chết mình.

Chó trắng nhỏ không tự chủ được cảm xúc mà lùi lại hai bước.

“Đừng hoảng sợ, vừa nãy ta đã thương lượng với cha ngươi một lát, quyết định thả cho cha ngươi một mình bay đi, cũng chưa có tiêu diệt hắn.” Từ Phàm cười nói.

Vừa nghe xong lời này, Chó trắng nhỏ vốn dĩ vẫn còn có chút sợ sệt, ngay tức khắc lại không bình tĩnh nổi.

“Sao ngươi lại còn thả cho cha ta một con đường sống?” Trong lúc nôn nóng, Chó trắng nhỏ ngay cả tiếng q ư cũng không thèm kêu nữa.

“Rất đơn giản, tiêu diệt cha ngươi hại nhiều mà không một chút lợi, chỉ giữ lại cho hắn một tia bản nguyên, ta cũng không có tổn thất gì.” Từ Phàm nói xong còn rung rung chiếc túi có chứa đựng viên tinh thạch màu đen.

“Sao nào, biết ngươi là một đứa trẻ hiếu thuận, cho dù có bán cha ngươi đi, ta cũng sẽ phải nể mặt ngươi.”

“Có thể nào đừng đem cha ta đi hay không, cho dù vĩnh viễn bị phong ấn lại cũng tốt.”

“Ta biết ngươi sợ nhân quả nghiệp chướng trong đó, ta đã giúp ngươi gánh chịu rồi.”

Từ Phàm nghe được truyền âm của Chó trắng nhỏ, bỗng chốc cười lên.

“Ngươi xem, danh sách linh khoáng mà ta đưa cho ngươi...” Từ Phàm bỗng dưng nói.

“Không thành vấn đề.” Chó trắng nhỏ vội vàng nói.

“Ngươi quả là hiếu thuận.”

Không lâu sau, trong tay Từ Phàm có thêm một bộ Tiên khí không gian, bên trong đựng đầy ắp những linh khoáng Tiên khí mà hắn cần.

“Ta đã thỏa mãn điều kiện của ngươi rồi, bây giờ có thể phong ấn Tiểu Hắc vĩnh viễn hay không.” Chó trắng nhỏ nói.

“Ban đầu ta đã đồng ý với cha ngươi, thả cho hắn một con đường sống.”

Nghe thấy lời này, Chó trắng nhỏ ngay lập tức nóng vội.

“Những thứ ngươi cần ta đều cho ngươi rồi, ngươi không thể như vậy được!!”

“Đừng nôn nóng, ta có cách giải quyết tốt hơn.” Trong tay Từ Phàm có thêm một viên tinh thạch màu đen.

“Cha ngươi hiện tại chỉ còn lại một tia năng lực bản nguyên như vậy, đóng lên chút phong ấn ở trong trung tâm còn không đơn giản ư.”

“Phong ấn như thế nào, cũng không thể trói buộc được ý chí thiên đạo một thời, cho dù bây giờ có phong ấn, sau này cũng là vô ích.” Chó trắng nhỏ lắc đầu nói.

Chính vào lúc này một viên tinh thể màu đen nho nhỏ lăn tới chân của Chó trắng nhỏ.

“Đã phong ấn xong rồi, nếu không có vấn đề gì thì để các ngươi đưa ra bên ngoài Nam Sơn giới đi.” Từ Phàm nói.

Chó trắng nhỏ cảm nhận được phong ấn bên trong tinh thể màu đen, thần sắc trong mắt càng lúc càng phức tạp.

“Được rồi, nếu như không có chuyện gì thì ta quay về trước đây, giữ nguyên thần thông vận hành Truyền tống trận vượt giới, một thời gian sau ta sẽ còn qua đây.”Từ Phàm nói rồi biến mất trước mặt Chó trắng nhỏ.

Trong không gian dưới mặt đất của Ẩn Linh đảo, phân thân số một đang dùng ánh mắt mới mẻ nhìn viên tinh thể màu đen có đường kính một trượng nọ.

“Bản thể, quãng đường này của ngươi càng ngày càng thuận lợi, bản nguyên của ý chí thiên đạo cũng có thể lấy được.”

Từ Phàm nhìn trời, hắn cảm nhận được ý chí thiên đạo của tu tiên giới cũng đang theo dõi hắn.

Vô số kinh văn đại đạo xuất hiện trên đại trận bảo hộ tông môn của Ẩn Linh đảo, ngăn cản lại dò thám của ý chí thiên đạo.

“Lấy được từ Nam Sơn giới đấy, thế giới đó có hai ý chí thiên đạo, có chút lãng phí nên ta lấy một cái qua đây.” Từ Phàm thành thơi nói.

“Vậy thứ này ngươi muốn dùng thế nào, cho Bồ Đào thăng cấp ư.”

“Hay là dùng bản nguyên ý chí thiên đạo này để khiến Ẩn Linh đảo trở thành một thế giới.” Phân thân số một nói.

“Chủ nhân, cho Bồ Đào những bản nguyên này, tự lập một giới Bồ Đào cũng có thể làm được.” Giọng điệu của Bồ Đào vẫn có chút cẩn thận.

Không biết là làm sao, lực tính vô cùng tận ban đầu kia, Bồ Đào ấy vậy mà lại cảm thấy không đủ để dùng.

“Phân thành hai nửa, một nửa cho Bồ Đào thăng cấp, một nửa còn lại kết với với Nhân tộc công đức khí vận tự thân của ta luyện một bộ Tiên khí công đức, để trấn áp khí vận của toàn bộ tông môn.” Từ Phàm nghĩ rồi nói.

Pháp bảo công đức khí vận, đối với vương triều hay là tông môn mà nói thì đều có tác dụng không quá lớn, nhưng lại là món đồ không thể thiếu được.

“Suy nghĩ này không tồi, nếu chia hết tất cả bản nguyên ý chí thiên đạo cho Bồ Đạo thì sẽ hơi lãng phí.” Phân thân số một gật đầu nói.

“Chuyện này không phải vội, đợi sau khi số hai quay trở về, chúng ta lại thương lượng xem làm thế nào để luyện chế Tiên khí công đức vận khí.” Từ Phàm nói.

Viên tinh thạch màu đen đó bị phân thành hai, một nửa bên bên trong hòa vào trong bản thể của Bồ Đào.

“Chủ nhân, có những bản nguyên ý chí thiên đạo này, Bồ Đào có thể trở thành Tiên khí đỉnh cấp nhất, sau này có thể phục vụ được cho chủ nhân tốt hơn.” Bồ Đào cảm kích nói.

Chính vào lúc này, Từ Phàm bỗng dưng nhớ tới một vài vấn đề, dường như từ lúc Bồ Đào bắt đầu được luyện chế ra, thì đã tiến vào con đường không hề bình thường.

Năng lực hiện tại của Bồ Đào, không có gì khác biệt so với những ý chí thiên đạo của tiểu Thiên thế giới hoàn chỉnh, thậm chí còn mạnh mẽ hơn.

Đợi tới lần này sau khi Bồ Đào tiến cấp, ước tính sẽ tương đương với ý chí thiên đạo của Trung Thiên thế giới nhỏ một chút.

“Chủ nhân, chúng ta lấy Ẩn Linh đảo làm gốc, tự tạo thành một thế giới thì thế nào.” Bồ Đào hỏi.

“Bây giờ thời cơ vẫn chưa tới, sau khi tự lập một giới, những nguy cơ phải đối mặt có lẽ sẽ còn lớn hơn trong tưởng tượng, toàn bộ tông môn cũng không thể xuất hiện bên trong tiên giới.”

“Cho nên hiện tại hại nhiều hơn lợi, đợi cho toàn bộ tông môn phi thăng lên tiên giới, sau khi bồi dưỡng ra vài đệ tử đỉnh cấp, rồi hẵng nói tới chuyện này.” Từ Phàm nói.

“Đã hiểu, chủ nhân.”

“Mau chóng đi tiêu hóa bản nguyên thiên đạo đi, sớm ngày trở thành Tiên khí đỉnh cấp.” Từ Phàm nói.

Lúc này, Từ Phàm đột nhiên cảm giác được trong không trung có vài người đang ngưng tụ, ngay sau đó kiếp vân lại đột nhiên biến mất, xuất hiện tại một nơi khác.

“Loại khí tức này, có lẽ là lão đại độ kiếp.” Từ Phàm nói, trước mắt liền xuất hiện một cánh cửa truyền tống hư không.

Cách độ sâu của hồ mười vạn dặm, có một hòn đảo nhân công khổng lồ, trên hòn đảo là một đại trận chống sét.

Lúc này trên hòn đảo kiếp vân đang bao phủ dày đặc, vô số tia chớp đang lập lòe bên trong kiếp vân.

Từ Cương đứng ở trung tâm kiếp vân, ngẩng đầu lên nhìn kiếp vân trên bầu trời tựa như chẳng bõ bèo.

“Mới có kiếp vân vạn dặm, quả thực là không coi ta ra gì.” Từ Cương nhìn lên bầu trời nói.

Lúc này đằng sau hắn có một Thiên Thủ Hư Tượng được ngưng tụ tới thực chất.

Thiên Thủ Hư Tượng cao khoảng ngàn trượng, trong ánh mắt lấp lánh ngũ hành linh quang, đằng sau có Nhật Nguyệt Tinh Thần Hư Tượng luân chuyển.

Hơn nữa còn có một con Hỗn Độn Chân Long uốn lượn trên thân mình của Thiên Thủ Hư Tượng.

Từ Phàm trông thấy một màn này không khỏi có chút mừng vui.

Thiên Thủ Hư Tượng vốn dĩ là loại thần thông phụ trợ mà hắn sáng tạo ra từ giai đoạn đầu, sau đó hắn thấy Từ Cương rất hợp với thần thông này, về sau vẫn luôn thúc đẩy lên những tầng cao hơn.

Mà Thiên Thủ Hư Tượng mà Từ Cương ngưng tụ lúc này đã đạt tới cấp bậc cao nhất của thế giới này.
Bình Luận (0)
Comment