Chương 809: Cái đuôi nhỏ xuất hiện
Chương 809: Cái đuôi nhỏ xuất hiện
Theo thuyền Vạn Tinh gia tăng tốc độ, đi tới một mảnh tinh vực hoàn toàn yên tĩnh u tối.
Thứ duy nhất có thể nhìn thấy chính là tinh hà sáng chói phía xa xa kia.
“Đại trưởng lão, nên giải quyết cái đuôi nhỏ kia như thế nào?” Minh Không hỏi.
Thật ra hắn càng nghiêng về phương án tìm một chỗ mai phục một phen, sử dụng đạn pháo đã được Từ Phàm gia tăng thêm ba mươi tiên ngọc bắn mấy phát rồi nói sau.
“Dù sao cũng là một chiếc vũ chu, nếu một pháo này hạ xuống khiến nó bị hỏng thì phải làm sao? Chờ sau khi cách Cổ Thương giới xa một chút, tìm một chỗ chờ bọn họ là được.” Từ Phàm suy nghĩ một chút rồi nói, bình thường hắn vẫn rất chú ý đến việc sưu tập chiến lợi phẩm.
Minh Không gật đầu một cái, trong ánh mắt có một ít hưng phấn, lại có thể nhìn thấy cảnh tượng chiến đấu giữa chí cao với Chân Tiên rồi.
Cảnh tượng Thượng Tôn lấy lực lượng một người tiêu diệt một Chân Tiên và ba Chân Tiên, đến nay hồi tưởng lại vẫn cực kỳ chấn động như cũ.
Chỉ là một Đại Thừa kỳ lại có thể bắn ra uy năng như vậy.
“Đại trưởng lão, ngươi có thể nói cho ta biết chính xác, ngươi có thể đánh được bao nhiêu Chân Tiên không?” Minh Không đột nhiên hỏi.
“Chưa thử qua, có điều chỉ một hai Chân Tiên chắc hẳn không thành vấn đề.” Từ Phàm tự tin đáp.
“Cũng đúng, mấy Chân Tiên có thể đi làm loại nghề nghiệp này cũng không mạnh đến đâu.” Minh Không yên lòng, cho đến nay, hắn nhìn thấy trong một chiếc vũ chu chỉ có tối đa hai vị Chân Tiên, Từ Phàm hoàn toàn có thể ứng phó được.
Khu chữ Thiên, Từ Phàm lại thi triển ra Thiên Thủ Hư Tượng, bắt đầu khắc họa phù chú Thánh Dương Nguyệt Âm uy lực lớn nhất.
Vẫn luôn khắc họa đến khi được một vạn tấm mới dừng lại.
“Chắc bấy nhiêu đã đủ dùng rồi ~” Từ Phàm nói, mắt nhìn vô số phù chú Thánh Dương Nguyệt Âm lít nha lít nhít trôi lơ lửng giữa không trung.
“Sư phụ, ta muốn học thần thông Thiên Thủ Hư Tượng, dùng cái này khắc họa phù chú cũng quá là thuận tiện.” Chu Khai Linh nhìn Thiên Thủ Hư Tượng sau lưng Từ Phàm nói với vẻ vô cùng sùng bái.
“Chờ ngươi đem Thiên Thủ Hư Tượng luyện đến mức có thể khắc họa phù chú, phỏng chừng lúc đó Đại sư huynh của ngươi cũng đã có thể xưng bá Tiên giới rồi!” Từ Phàm nhìn Chu Khai Linh một cái đáp.
Muốn luyện Thiên Thủ Hư Tượng đến chỗ cao thâm nhất, chẳng những phải đầu nhập số lượng tinh lực khổng lồ, mà còn phải có thiên phú tương ứng mới được.
“Thôi vậy.” Chu Khai Linh có chút thất vọng, nhưng không hề hoài nghi lời Từ Phàm nói.
Minh Không thì lại buồn bực không thôi.
Tính toán thời gian, bọn họ cũng đã rời khỏi Cổ Thương giới hơn mười ngày rồi, vì sao cái đuôi nhỏ phía sau vẫn còn chưa hành động vậy chứ?
Cách thuyền Vạn Tinh chừng hơn ngàn vạn dặm, một chiếc vũ chu hình dáng như ngọn núi, đang khống chế tốc độ đi theo sau thuyền Vạn Tinh.
“Thủ lĩnh, chừng nào chúng ta mới động thủ?” một tôn giả dị tộc nhìn Chân Tiên mặc hắc bào hỏi.
“Không nên gấp gáp, theo tình báo cho thấy, trên chiếc vũ chu kia có một tôn giả chí cao.”
“Thứ tốt nhất định đều ở trên người hắn, mục đích của chúng ta chính là bảo vật trên người hắn, cho nên nhất định phải chờ sau khi cách thương hội Xuân Hoa kia đủ xa, chúng ta mới động thủ.” Chân Tiên mặc hắc bào nhìn về phía thuyền Vạn Tinh mỉm cười đáp.
Cứ một vạn năm, thương hội Xuân Hoa sẽ đến Cổ Thương giới một lần, đối với những thế giới Trung Thiên kia mà nói thương hội đến chính là một trận thịnh yến.
Đồng thời đối với những Tinh Đạo bọn họ mà nói, lại càng là trúng vụ.
Chỉ cần tập trung vào mấy vũ chu có thu hoạch, cướp chừng ba bốn chiếc như vậy là đủ cho bọn họ tiêu xài mấy ngàn năm rồi.
“Tính luôn cả vị tôn giả chí cao kia cùng với chưởng quỹ cửa tiệm đi theo bọn họ, thì trên chiếc vũ chu này ít nhất cũng có ba mươi vạn tiên ngọc.” Trong mắt Chân Tiên mặc hắc bào tràn đầy tham lam.
Chỉ cần bản thân lấy được số tiên ngọc này thì tu vi Chân Tiên của hắn sẽ có thể tăng lên một tầng.
“tôn giả chí cao thì lại làm sao, ta cũng không tin với chiến lực của ngươi có thể chống đỡ được ba vị Chân Tiên.” Chân Tiên mặc hắc bào vừa dứt lời, sau lưng chợt hiện ra hai con rối cấp bậc Chân Tiên.
Ngay lúc này, tôn giả dị tộc đang khống chế vũ chu đột nhiên nói: “Thủ lĩnh, vũ chu phía trước giảm tốc độ, hình như là cố ý đợi chúng ta.”
“Cứ muốn tìm cái chết đến vậy sao!” Chân Tiên mặc hắc bào hừ lạnh nói.
Cứ như thế lại mười ngày trôi qua, một bên giảm tốc độ còn một bên thì tăng tốc.
Hai chiếc vũ chu rốt cuộc cũng chạm mặt nhau.
Từ Phàm đứng trong tinh vực, trong tay cầm bốn cái túi trữ vật mỗi túi chứa mười vạn tiên ngọc.
Cứ như vậy cười như không cười nhìn vũ chu từ phía sau theo tới.
“Hy vọng vị Chân Tiên kia thức thời tự mình đi ra, bằng không thật đúng là khó có thể bảo toàn chiếc vũ chu này.” Từ Phàm nói, mắt nhìn điểm sáng ở phương xa đang nhanh chóng bay về phía hắn.
Ngay vào lúc này, sau lưng Từ Phàm thoáng hiện không gian dao động.
Một con rối Chân Tiên tay cầm Tiên kiếm màu đen, trực tiếp hướng về phía chân linh của Từ Phàm đâm tới.
Đáng tiếc chỉ đâm trúng một khoảng không, Từ Phàm đã hóa thành hư ảnh biến mất không thấy đâu nữa.
Một tôn Pháp Tướng không mặt đột nhiên xuất hiện trong tinh vực, giơ bàn tay khổng lồ ra trực tiếp tóm lấy con rối cấp bậc Chân Tiên đang muốn chạy trốn kia.
Mặc cho nó giãy giụa như thế nào, cũng không thể tránh thoát nửa phần.
“Lại là một con rối Chân Tiên hoàn chỉnh, không tệ, rất có ý nghĩa tham khảo.” Từ Phàm mỉm cười nhìn về một nơi nào đó trong tinh vực.
“Làm một nhân vật phản diện mà nói, ngươi đúng là hợp cách.” Từ Phàm khen ngợi.
Cái gì là nhân vật phản diện chân chính? Cái gì là Tinh Đạo chân chính?
Nguyên tắc cơ bản nhất chính là không thèm trang bức đe dọa ngươi, vừa lên chính là trực tiếp đánh.
Đáng tiếc chiêu này lại chẳng có tác dụng gì với Từ Phàm.
Chân Tiên mặc hắc bào rõ ràng đã bị Từ Phàm phát hiện, nhưng vẫn không hề lên tiếng.
“Đùng!!”
Một cái chuông lớn đột nhiên xuất hiện ở khoảng không phía trên Từ Phàm, lại có vô số xiềng xích từ trong hư không toát ra, ý đồ trói gô Từ Phàm lại.
Lúc này một luồng kiếm quang trực tiếp xuyên thấu Pháp Tướng không mặt, làm nó tan vỡ, để cho con rối Chân Tiên kia thoát khỏi khống chế.
Trong nháy mắt cục diện xoay ngược lại.
Đám người đang xem cuộc chiến trong thuyền Vạn Tinh, trong nháy mắt tim vọt lên cổ họng, bắt đầu khẩn trương.
Xiềng xích ở sâu trong hư không nháy mắt trói chặt Từ Phàm, chuông lớn trên không trung lấp lóe ánh sáng tiên linh hướng về phía Từ Phàm chụp tới.
Chuông lớn chụp xuống, Chân Tiên mặc hắc bào mang theo hai con rối Chân Tiên đứng ở trên chuông lớn, cũng cẩn thận dè dặt quan sát bốn phía.
Thẳng đến khi chắc chắn Từ Phàm đã bị phong ấn thì vẻ mặt mới hơi buông lỏng.
Minh Không đang xem cuộc chiến trên thuyền Vạn Tinh, biểu tình không khỏi kinh ngạc.
Cuộc chiến này không giống như trong tưởng tượng của hắn, cảnh tượng thiên địa mạnh mẽ va vào nhau, toàn bộ tinh vực đều bị đánh thành mảnh vụn vì sao không xuất hiện?
Khu chữ Thiên, tất cả đệ tử và trưởng lão Ẩn Linh môn xem cuộc chiến, mặc dù khẩn trương, nhưng vẻ mặt vẫn coi như ổn định.
Trong mắt bọn họ, Đại trưởng lão chính là vô địch, một màn vừa rồi hẳn là dò xét trước khi thực sự khai chiến.
“Sư huynh, lần này sư phụ đi ra ngoài là chân thân hay phân thân?” Chu Khai Linh đột nhiên hỏi.
“Đương nhiên là phân thân, đi theo sư phụ nhiều năm như vậy, ngươi còn không rõ chiến lực của sư phụ sao?” Lý Tinh Từ nhìn Chân Tiên mặc hắc bào trong màn hình ánh sáng đáp.
“Ngươi hỏi cái này để làm gì?”
“Không có gì, nếu như đây không phải là chân thân của sư phụ, ta cũng không thể ở lại đoạn hậu rồi!” Chu Khai Linh cười nói.
“Cái đầu dưa của ngươi mỗi ngày đều đang nghĩ gì vậy?”
“Ngươi cho rằng chỉ một mình ngươi mà có thể giữ chân một Chân Tiên cộng thêm một chiếc vũ chu hay sao?” Lý Tinh Từ trợn mắt nhìn tiểu sư đệ của mình một cái.
“Không thử một chút làm sao biết được.” Trên người Chu Khai Linh tản ra một loại cảm giác làm cho người ta cảm thấy hết sức nguy hiểm.
Lúc này, trong tinh vực chỗ Chân Tiên mặc hắc bào, đột nhiên vang lên tiếng vỗ tay.
Từ một phương hướng khác, Từ Phàm hiện thân, vừa vỗ tay vừa bước trên không trung đi về phía Chân Tiên mặc hắc bào.
“Con rối thật là lợi hại, cái Tiên khí chuông lớn này cũng rất lợi hại.” Từ Phàm không khỏi cất tiếng khen ngợi.
Nhìn thấy Từ Phàm đột nhiên xuất hiện, Chân Tiên mặc hắc bào khẽ cau mày lại.