Chương 810: Chiến đấu
Chương 810: Chiến đấu
“Ngươi đừng hòng nghĩ đến việc chạy trốn, toàn bộ tinh vực này đều đã bị ta phong tỏa.”
Một tòa hư không chi trận khổng lồ xuất hiện, ở phía trên tiết điểm hư không chi trận, tất cả đều là phù chú Thánh Dương Nguyệt Âm chi lực.
Nhìn thấy những bùa chú này, vẻ mặt của Chân Tiên mặc hắc bào bắt đầu trở nên ngưng trọng.
“Nhiều phù chú Thánh Dương Nguyệt Âm chi lực như vậy, chắc hẳn ngươi chính là vị Phù Chú Đại Tông Sư kia.” Chân Tiên mặc hắc bào nhìn Từ Phàm nói.
Ngoài miệng thì nói chuyện còn thần thức thì tìm kiếm sơ hở của đại trận.
“Một tấm phù chú giá ba mươi tiên ngọc, vì đề phòng ngươi chạy trốn nên ta đã dùng một vạn tấm.”
“Tòa pháp trận phong ấn này có giá ba mươi vạn tiên ngọc, đủ xứng với thân phận Chân Tiên của ngươi chưa?” Từ Phàm nhìn về phía hai con rối kiếm khách sau lưng Chân Tiên mặc hắc bào hỏi.
Vừa rồi con rối kiếm khách cấp bậc Chân Tiên chỉ dùng một kiếm đã đánh tan Pháp Tướng Kim Thân không mặt, uy năng quả thật bất phàm.
Sau khi Từ Phàm nhìn thấy con rối kiếm khách ra tay, trong lòng đã nghĩ xong công dụng của con rối kiếm khách.
“Chẳng những là tôn giả chí cao mà còn là một Phù Chú Đại Tông Sư, ngươi có thân phận như vậy, hẳn nên ngoan ngoãn ở lại thế giới Trung Thiên chờ đợi nghênh đón Tiên Môn, nơi như tinh vực này quá mức nguy hiểm.” Chân Tiên mặc hắc bào nhìn Từ Phàm ở phía xa nói.
Lúc này, chân thân Từ Phàm đang tu luyện trong Ẩn Linh đảo, đột nhiên bị một cỗ lực lượng nguyền rủa quấn quanh.
Một bóng đen tay cầm cự nhận xuất hiện sau lưng Từ Phàm.
Bóng đen giơ cao cự nhận, mắt thấy sắp chặt xuống đầu chân thân Từ Phàm.
Đột nhiên chân thân Từ Phàm đang nhắm chặt hai mắt khẽ động, bóng người kia cùng với lực lượng nguyền rủa quấn quanh trên người hắn đều trực tiếp vỡ nát.
“Thú vị, xem ra bên phía phân thân đã gặp phải thứ gì thú vị rồi!”
Chân thân Từ Phàm nâng lên một tay, trong lòng bàn tay có một tia lực lượng nguyền rủa bị hắn vây khốn.
“Ngươi nguyền rủa ai không tốt, hết lần này tới lần khác lại đi nguyền rủa đến trên người ta.”
Một cái pháp trận màu đen dâng lên, trên pháp trận có vô số kinh văn đại đạo màu đen lưu chuyển.
Từ Phàm lập tức bỏ lực lượng nguyền rủa kia vào vị trí trung tâm pháp trận.
“Trả lại cho ngươi nhiều hơn một chút này ~”
Tinh vực, cảm giác đã nguyền rủa Chân Tiên, Chân Tiên mặc hắc bào khẽ kéo khóe miệng lộ ra nét cười nho nhỏ.
Hắn chủ tu chính là đạo Trớ Chú hiếm có trên Tiên giới, Chân Tiên bình thường bị hắn toàn lực nguyền rủa thì chân linh sẽ bị thối rữa.
Dù cho không chết cũng phải mất một nửa bản nguyên.
Đang lúc Chân Tiên mặc hắc bào định trước tiên lấy điều này ra uy hiếp, để Từ Phàm thả hắn đi.
Đột nhiên hắn nhận thấy trên tiên linh của bản thân xuất hiện một Trớ Chú Tế Xà mang theo kịch độc chân linh.
Trên Trớ Chú Tế Xà lóe lên Tiên văn kịch độc không biết tên.
Cảm nhận được Trớ Chú Tế Xà quanh quẩn trên tiên linh của hắn, thân thể Chân Tiên mặc hắc bào lập tức cứng lại, trên mặt hiện lên vẻ không thể tin nổi.
Ba ngàn đại đạo, bất kỳ đạo nào cũng có thể chứng đạo Đại La, sức mạnh nguyền rủa cũng không ngoại lệ.
Mà trên Tế Xà ngoại trừ đại đạo nguyền rủa, còn có kịch độc, thôn phệ, tử vong, u minh, nguyệt âm.
Mặc dù đại đạo ẩn chứa trên trong cũng chỉ là cực hạn Đại Thừa, muốn đơn độc bài trừ cũng không khó, nhưng những thứ này đều hoàn mỹ dung hợp vào một chỗ, ngay cả hắn cũng không có biện pháp giải quyết tốt đẹp.
Từ Phàm ở cách Chân Tiên mặc hắc bào không xa chợt nở nụ cười.
“Hóa ra là Chân Tiên chủ tu đạo Trớ Chú, vãn bối trước tiên xin cám ơn hai con rối của tiền bối vậy.” Nguyền rủa kia nhất định là chạy đến chỗ bản thể, bây giờ chắc đã phản phệ lại.
Lúc này Trớ Chú Tế Xà đã bò đến chỗ bắp đùi của tiên linh, cắn một cái xuống vị trí không thể miêu tả.
Chân Tiên mặc hắc bào vừa định khống chế hai con rối Chân Tiên công kích, lập tức bị mấy loại đại đạo ăn mòn, cứng đờ tại chỗ không thể nhúc nhích.
Hai con rối Chân Tiên nhìn thấy chủ nhân bất động, lập tức khởi động hình thức phòng ngự.
“Bồ Đào, có thể khống chế được hai con rối Chân Tiên kia không?” Từ Phàm hỏi.
“Cần thời gian, pháp trận tiên văn trên hạch tâm của hai con rối Chân Tiên không giống nhau, phải cần một khoảng thời gian mới có thể phá giải.” Bồ Đào đáp.
“Không phải ta đã cho ngươi hạch tâm giải mã hai con rối Chân Tiên rồi sao?”
“Thật xin lỗi chủ nhân, bản thể không ở chỗ này, giới hạn trên lực vận hành tính toán không cao như bình thường.” Bồ Đào áy náy nói.
“Không sao, ngươi cứ từ từ giải mã đi!” Từ Phàm vừa dứt lời, lập tức vọt về phía Chân Tiên mặc hắc bào.
Hắn quyết định trước tiên phong ấn Chân Tiên mặc hắc bào rồi nói sau.
Pháp Tướng Kim Thân không mặt xuất hiện, chộp về phía hai con rối Chân Tiên.
Muốn phong ấn Chân Tiên mặc hắc bào, trước hết phải giải quyết xong hai con rối Chân Tiên mới được.
Từ Phàm nhẹ nhàng khoát tay, chín thanh Tiên kiếm, ba ngàn sáu trăm thanh linh kiếm cấp bậc Đạo khí xuất hiện.
Ở trong tinh vực hình thành Đại Chu Thiên Ngũ Hành Kiếm Trận.
Vây Chân Tiên mặc hắc bào cùng với hai con rối Chân Tiên vào trong.
Trong Đại Chu Thiên Ngũ Hành Kiếm Trận, vô số kiếm quang từ bốn phương tám hướng chém tới.
Hai con rối cầm Tiên kiếm trong tay, ứng đối tự nhiên, di động qua lại như con thoi giữa vô số kiếm quang.
Thỉnh thoảng chém ra mấy đạo kiếm quang để đối phó với những kiếm quang không cách nào tránh né.
Lực lượng hằng áp của Đại Chu Thiên Ngũ Hành Kiếm Trận, không có hiệu quả bao nhiêu với hai con rối.
“Thật là có điểm khó khăn ~” Từ Phàm nhìn hai con rối kiếm khách lên tiếng.
Lúc này, mặc dù đám người xem cuộc chiến trên thuyền Vạn Tinh không hiểu nguy hiểm trong cuộc chiến, nhưng cũng không trở ngại việc bọn họ thổi phồng Từ Phàm.
“Lại dám dùng đạo Trớ Chú với sư phụ, quả thật là người không biết không sợ mà!” Lý Tinh Từ cười lên.
“Nếu như lúc sư phụ phản nguyền rủa lại gia tăng thêm một chút vậy thì càng tốt hơn, đạo tâm tan vỡ không phải dễ dàng giết chết hơn sao?” Chu Khai Linh ở bên cạnh nói với vẻ tiếc nuối.
Có người chú ý chiến đấu, có người thì lại chú ý con rối kiếm khách qua lại tránh né trong Chu Thiên Ngũ Hành Kiếm Trận.
Thiên Vạn Binh nhìn kia hai con rối Chân Tiên mà chảy nước miếng không thôi, trong đầu thầm tưởng tượng khung cảnh hai con rối Chân Tiên mang theo đại quân con rối của mình rong ruổi trong trận doanh quân địch.
“Sư huynh, đừng mơ mộng hão huyền nữa, chờ sau khi Đại trưởng lão mang theo chúng ta phi thăng Tiên giới, lúc đó ngươi hãy nghĩ.” một đệ tử bên cạnh cùng đi làm nhiệm vụ với hắn lên tiếng.
“Sao ngươi biết ta đang suy nghĩ cái gì?” Thiên Vạn Binh vẫn còn đang mặt đầy si mê nhìn chằm chằm hai con rối Chân Tiên.
Con rối Chân Tiên tay cầm Tiên kiếm, chiều cao một trượng, bề ngoài đều là hai màu đen đỏ đan xen, ngoại hình vô cùng có lực rung động, có cá tính hơn nhiều so với con rối do tông môn chế tạo.
Chân Tiên mặc hắc bào đang cực lực đối kháng với Trớ Chú Trường Xà trong tiên linh.
Lúc này tiên linh của hắn đã có một nửa bị nhuộm thành màu đen, Chân Tiên mặc hắc bào đang điều động một nửa tiên linh kia cực lực áp chế.
Hắn biết rõ, nếu như đợi Từ Phàm trấn áp hai con rối kia rồi, vậy thì mình cũng xong luôn.
Cho nên nhất định phải mau chóng áp chế Trớ Chú Trường Xà.
Lúc này vì trấn áp hai con rối Chân Tiên kia, Từ Phàm đã tự mình ra trận.
Chỉ thấy trong tay hắn nhiều thêm một thanh đao lớn cấp bậc Tiên khí, đây là Tiên khí Trảm Long do số một và số hai tỉ mỉ luyện chế ra.
“Từ sau khi Tiên khí Trảm Long này luyện chế xong, còn chưa tỏa sáng giống như hôm nay, nhìn xem uy lực của nó.” Từ Phàm cầm đao xông vào trong kiếm trận.
Kiếm trận biến mất, một tôn Pháp Tướng Kim Thân không mặt xuất hiện.
Từ Phàm đối phó một con, Pháp Tướng Kim Thân không mặt đối phó một con.
Từ Phàm tay cầm Trảm Long, trực tiếp chiến đấu sát người.
Chiêu thức đại khai đại hợp ép tới mức con rối kiếm khách không có đường phản kháng.
Chỉ thấy một thanh cự nhận xuất hiện trong tinh vực chém ngang con rối kiếm khách kia.
Con rối muốn né tránh, thế nhưng đã bị Từ Phàm phong tỏa khí cơ, cho dù có đi tới chân trời góc biển, một đao này vẫn sẽ chém xuống như thường.
Một bên khác, Pháp Tướng Kim Thân không mặt cũng đã khống chế được con rối còn lại.