Ta Sư Phụ Mỗi Đến Đại Nạn Mới Đột Phá (Dịch Full)

Chương 811 - Chương 811: Tiểu Thế Giới

Chương 811: Tiểu thế giới Chương 811: Tiểu thế giới

Sau khi trấn áp hai con rối, Từ Phàm lại thuận tay phong ấn luôn cả Chân Tiên mặc hắc bào kia.

Đồng thời cũng đem phù chú Thánh Dương Nguyệt Âm xung quanh đại trận thu hồi lại.

“Vốn tưởng rằng có thể nhân lúc cảm xúc mạnh mẽ đánh một trận thống khoái, nhưng không nghĩ tới ngươi lại không cấp lực như vậy.” Từ Phàm nhìn Chân Tiên mặc hắc bào một cái, có chút thất vọng nói.

Chân Tiên mặc hắc bào cũng cảm nhận được ngoại giới nguy hiểm, miễn cưỡng phân ra một tia ý thức, khống chế thân thể.

“Hảo thủ đoạn.” Chân Tiên mặc hắc bào lạnh lùng nhìn về phía Từ Phàm.

“Coi như cũng tạm đi, không có chút năng lực mấy ai dám lắc lư trong tinh vực chứ.” Từ Phàm vừa nói, vừa bày pháp trận phong ấn xung quanh Chân Tiên mặc hắc bào.

“Ngươi định xử lý ta như thế nào?”

“Giết chết đi vậy, dẫu sao giữ lại cũng không có tác dụng gì.” Từ Phàm hướng về phía Chân Tiên mặc hắc bào lộ ra vẻ mỉm cười.

Lấy thủ đoạn của hắn, trước mắt có thể miễn cưỡng khống chế cấp bậc Chân Tiên, Chân Tiên thì không mấy nắm chắc, cho nên Từ Phàm không muốn giữ lại mạng cho Chân Tiên mặc hắc bào.

“Giữ lại cho ta một mạng, ta biết một nơi bảo địa, có giá trị ít nhất trên trăm vạn tiên ngọc...” Chân Tiên mặc hắc bào vội vàng nói.

Từ Phàm hơi sững sờ, sau đó lập tức cười nói: “Ngươi không nói ta cũng suýt quên mất, lát nữa ta sẽ sưu hồn ngươi.”

“...”

“Giữ lại cho ta một mạng, ta đối với ngươi có...”

Chân Tiên mặc hắc bào còn chưa nói xong đã bị Từ Phàm chỉ tay điểm một cái vào mi tâm.

Lực lượng nguyền rủa vốn đã tràn ngập nửa cái tiên linh trong nháy mắt nổ tung, tiên linh bị hòa tan, Chân Tiên mặc hắc bào cũng mất đi ý thức.

“Đã làm công việc gì thì nên yêu thương công việc đó, nếu đã đi ra cướp đường vậy thì thời điểm chết đi cũng phải nên dũng cảm một chút.”

Không gian Đạo khí cùng với mấy món Tiên khí của Chân Tiên mặc hắc bào rơi vào trong tay Từ Phàm, ý thức của Chân Tiên mặc hắc bào cũng bị Từ Phàm niêm phong luôn.

Lúc này, tất cả mọi người trong cái đuôi nhỏ vũ chu cũng đã sớm bị Từ Phàm khống chế.

Hai vị Chân Tiên, mười hai vị Đại Thừa tôn giả, tất cả đều dùng ánh mắt cung kính nhìn Từ Phàm.

“Dựa theo tọa độ này tìm đến Phi Vũ giới, chờ ở bên ngoài Phi Vũ giới đợi lệnh.” Từ Phàm lên tiếng phân phó hai vị Chân Tiên.

“Tuân lệnh, chủ nhân.” Hai vị Chân Tiên hành lễ đáp lời.

Bên trong thuyền Vạn Tinh, Minh Không có hơi tiếc nuối dời ánh mắt ra khỏi màn hình ánh sáng.

Mặc dù Từ Phàm nhất cử trấn áp ba kẻ có chiến lực Chân Tiên, nhưng Minh Không vẫn không nhìn thấy thứ mà hắn muốn nhìn.

Lần trước lúc Thượng Tôn đại chiến Chân Tiên, Minh Không cảm nhận được Thượng Tôn đã dùng hết toàn lực, bạo phát ra tất cả lực lượng.

Mà khi Từ Phàm đối chiến với Chân Tiên, giống như chấm mực vẽ tranh vậy, toàn bộ quá trình đều vô cùng ổn định, hết thảy như thể đều bị hắn nắm trong lòng bàn tay.

“Rốt cuộc cực hạn của Đại trưởng lão là ở đâu?”

Minh Không bắt đầu nổi tâm tò mò.

Một tia Thánh Dương Chân Hỏa cháy lên từ trong cơ thể Chân Tiên mặc hắc bào, chẳng mấy chốc mà Chân Tiên mặc hắc bào đã hóa thành tro bụi, tiêu tán trong tinh vực.

Từ Phàm trở về, thuyền Vạn Tinh tiếp tục đi về phía mục tiêu.

“Đại trưởng lão, có thể cho ta nhìn hai con rối Chân Tiên kia một chút hay không?”

Từ Phàm vừa trở về, Thiên Vạn Binh lập tức chạy đến bên cạnh Từ Phàm.

“Thế nào, cảm thấy mấy con rối của tông môn chơi không sảng khoái sao?” Từ Phàm nhìn Thiên Vạn Binh đang xoa xoa tay vừa cười vừa hỏi.

“Chỉ là muốn nhìn một chút, cảm thụ con rối Chân Tiên làm bằng vật liệu gì mà thôi.” Thiên Vạn Binh cười ha ha đáp.

Đồng thời còn có thật nhiều đệ tử cũng đến gần Từ Phàm.

“Thôi được rồi, nếu các ngươi đã muốn xem, vậy thì xem nhiều một chút đi.”

Từ Phàm vung tay lên, hai con rối kiếm khách màu sắc đen đỏ xen nhau xuất hiện ở trước mặt mọi người.

“Hai con rối này chính là Chân Tiên sơ cấp, miễn cưỡng có được chiến lực Chân Tiên, bàn về trình độ tinh vi thì kém không phải chỉ một điểm nửa điểm.” Từ Phàm vừa cười vừa nói.

Ở trong mắt Từ Phàm, thủ pháp luyện chế hai con rối cấp bậc Chân Tiên này vô cùng thô ráp, như thể đây chỉ là tác phẩm luyện tập thôi vậy.

Thủ đoạn của con rối cũng đặc biệt đơn nhất, ngay cả một chút thần thông kiếm đạo huyền ảo cũng không thêm vào được.

Nhưng mà như vậy, tất cả đệ tử cũng đều mặt đầy hiếm lạ lần lượt tiến lên sờ con rối Chân Tiên.

“Sư phụ, dạng con rối như thế này người có thể luyện chế không?” Chu Khai Linh hỏi.

“Có nguyên liệu là có thể luyện chế, thế nhưng cần phải chờ sau khi vi sư lên cấp Chân Tiên rồi nói.” Từ Phàm đáp.

Chu Khai Linh cái hiểu cái không gật đầu một cái.

Thuyền Vạn Tinh bắt đầu gia tăng tốc độ, Từ Phàm bắt đầu lật xem Đạo khí không gian của Chân Tiên mặc hắc bào.

Một đống Đạo khí cùng với Tiên khí vô dụng bị Từ Phàm đổ ra.

“Toàn thân cao thấp của cái gã Chân Tiên mặc hắc bào này chỉ có hơn ba chục ngàn tiên ngọc, thật là nghèo mà!”

“Còn có những Đạo khí Tiên khí này, đều chỉ là cấp thấp nhất, cũng không đáng giá mấy đồng tiền.” Từ Phàm nhịn không được phun tào.

Theo đạo lý, Từ Phàm cảm giác trên người một Chân Tiên ít nhất cũng phải có chừng mười vạn tiên ngọc.

Nghe Từ Phàm phun tào, Chu Khai Linh không khỏi nhìn lại không gian trữ vật của mình một cái, chỉ có một chút tiên ngọc như vậy, ngay cả nghèo cũng không tính.

Lý Tinh Từ đang bồi nàng dâu nhỏ của mình, nghe thấy lời Từ Phàm nói, lặng lẽ đi về phía đạo tràng.

Không luyện tay nghề mà sư phụ dạy cho hắn đến mức cao thâm nhất, hắn sẽ không xuất quan.

Cứ như vậy, thuyền Vạn Tinh đi suốt tám tháng, rốt cuộc cũng tới khu Loạn Tinh.

“Đại trưởng lão, phía trước chính là khu Loạn Tinh, nơi này ẩn giấu đủ các dạng tiểu thế giới, chỉ cần không có người trông coi thì đồ vật bên trong chúng ta đều có thể tùy tiện lấy.” Minh Không lên tiếng giới thiệu.

“Vậy nếu như có người thì phải làm thế nào?” Từ Phàm hỏi.

“Đại trưởng lão muốn làm thế nào thì cứ làm thế đó ~”

“...”

“Có điều những tiểu thế giới này đều đã được ẩn tàng rồi, cần phải sử dụng thủ pháp đặc thù đi tìm.”

Minh Không nói, thuyền Vạn Tinh phát ra một cơn chấn động tương tự như sóng âm, bắt đầu tìm kiếm trong vùng tinh vực.

Ngay vào lúc này, một cột sáng màu đỏ thẫm đường kính chừng một trượng đột nhiên từ trong tinh vực bắn ra.

Như vượt qua không gian, bắn về phía thuyền Vạn Tinh.

Lần này Từ Phàm không để ý đến, bởi Minh Không đã sớm có chuẩn bị, trực tiếp khởi động pháp trận phòng ngự cấp bậc cao nhất, chống đỡ cột sáng màu đỏ thẫm này công kích.

“Không phải đã phát hiện ra một cái rồi sao?” Minh Không cười lên.

Thuyền Vạn Tinh trực tiếp bắn ra một cái cột sáng, thuận theo phương hướng công kích bay đi.

Sau khi cột sáng bắn tới nơi nào đó thì đột nhiên nổ lên, mắt thấy một tiểu thế giới đường kính có chừng vạn dặm xuất hiện ở ngay phía trước thuyền Vạn Tinh.

“Chủ nhân, có thể đem những tiểu thế giới này mang về cho bản thể hấp thu hay không,? Những tiểu thế giới này đều có thể làm chất dinh dưỡng để Bồ Đào tự thành một giới.” Giọng nói của Bồ Đào vang lên.

“Có thể được, lúc đi niêm phong cất vào kho mấy tiểu thế giới cho ngươi mang về nếm thử.” Từ Phàm vừa cười vừa nói.

“Chủ nhân, nếu như tiểu thế giới nơi này đủ nhiều mà nói, Bồ Đào hoàn toàn có thể ở ngay đây tự thành một giới, tiến hóa ra tiểu Tiên giới, trở thành ý chí thiên đạo của tiểu Tiên giới.”

“Như vậy thì tất cả vấn đề khiến chủ nhân lo lắng trước kia, cũng sẽ không xuất hiện nữa.” Trong giọng nói của Bồ Đào còn có chút hưng phấn.

“Sau khi ngươi tiến hóa ra tiểu Tiên giới, có thể đi đường được không?” Từ Phàm đột nhiên hỏi một vấn đề kỳ quái.

“Một khi tự thành một giới ở nơi nào đó, muốn di động thì vẫn có thể di động, nhưng tốc độ lại chẳng bằng rùa bò.”

“Khi gặp phải cường địch, chủ nhân có thể mang theo Ẩn Linh đảo dùng chiến thuật rút lui, chờ sau khi cường địch rời đi rồi trở lại.” Giọng Bồ Đào yếu đi, nó biết rõ ở trong lòng chủ nhân dạng này hoàn toàn không có giá trị bồi dưỡng.

“Hay là thôi đi, tự thành một giới ở trong tinh vực nguy hiểm quá lớn, chẳng khác gì một cái bia sống cả.” Từ Phàm lắc đầu.

Như vậy còn không bằng bồi dưỡng tiểu thế giới của Bồ Đào ở trong Tiên giới.

Lúc này, từ trong tiểu thế giới đường kính vạn dặm kia lại bắn ra mấy cột sáng màu đỏ thẫm, thế nhưng lại chẳng có một chút biện pháp nào tóm lấy thuyền Vạn Tinh.

Cứ như vậy đành bất lực để cho thuyền Vạn Tinh xông thẳng vào trong cột sáng màu đỏ thẫm.
Bình Luận (0)
Comment