Chương 82: Luyện Khí Tông Sư
Chương 82: Luyện Khí Tông Sư
Sơn Thần toạ trấn đại doanh đang cùng một vị thanh niên đạo bào uống trà nói chuyện, tiện thể xem chiến.
“Thời đại thay đổi rồi sao, bây giờ tiểu bối đều mạnh như vậy à.” Thần thức của Sơn Thần nhìn cảnh tượng vừa rồi.
“Quả thực lợi hại, đây là tiểu bối nhà ai mà uy lực thuật pháp lớn như vậy, lại còn thành hệ thống.” Thanh niên đạo bào nói.
“Đến lúc đó hỏi xem là biết, lại nói với cái tính cách không có chuyện không đến nhà của ngươi, đến tìm ta làm gì.” Sơn Thần hỏi, tên này từ lúc quen biết đến bây giờ, đều là biểu cảm lạnh nhạt, dường như trời đất đều nợ hắn vài vạn linh thạch vậy.
Nếu không phải từng cùng chiến đấu với hắn, vào sinh ra tử, người bạn này hắn cũng không kết nổi.
“Ta muốn biết trọng giáp Bảo khí ngày hôm qua ngươi giao chiến với đại yêu kia là ai luyện chế giúp ngươi.” Trong mắt thanh niên đạo bào loé lên vẻ hứng thú.
Hắn trấn thủ đại doanh số sáu, trận chiến hôm qua hắn xem bằng thần thức từ đầu đến đuôi.
Người bạn cũ này không tiến bộ được bao nhiêu, cuối cùng có thể kích sát con yêu thú kia, đều là nhờ vào bộ trọng giáp có kèm thần thông Bảo khí kia.
“Sao nào, nhìn trúng Luyện Khí sư giúp ta luyện chế trọng giáp rồi à.”
“Ha ha, ta không nói với ngươi.” Sơn Thần cười nói.
Trêu đùa người mặt lạnh này cũng là một trong số sở thích của Sơn Thần.
“Nguyên liệu cần thiết để luyện chế Đạo khí ta đều chuẩn bị xong rồi, bây giờ chỉ thiếu một vị Luyện Khí Tông sư.” Thanh niên đạo bào hờ hững nói.
“Ngươi vậy là tham rồi, không phải ngươi đã xếp hàng bên chỗ Bách Luyện trưởng lão rồi sao.” Giọng điệu của Sơn Thần khá là oán giận, xếp hạng của tên này sớm hơn hắn hai trăm năm.
“Đạo khí chỉ có thể có một cái sao.” Thanh niên đạo bào vẫn hờ hững như vậy.
Mẹ kiếp, tới đây hỏi xin ta, ngươi còn đớp lại ta.
“Vị đại sư kia vẫn chưa đến Tông sư, ngươi hỏi cũng vô dụng, hơn nữa ta cũng sẽ không nói cho ngươi.”
“Ngươi đè ép ta về tu vi, chiến lực nhiều năm như vậy, ngươi tưởng rằng ta còn có thể để ngươi đè tiếp sao.”
“Không có cửa đâu.” Sơn Thần nhìn chằm chằm thanh niên đạo bào nói.
“Ngươi biết Lạc Linh sư muội gần đây thích gì không.” Giọng điệu của thanh niên đạo bào không vì lời Sơn Thần nói mà thay đổi.
“Lạc Linh sư muội thích gì.” Sơn Thần nhanh chóng nói.
“Không nói cho ngươi.” Trong mắt thanh niên đạo bào loé lên ý cười.
“Đại sư thích khiêm tốn, ta phải hỏi một chút, bây giờ đại sư vẫn là Luyện Khí sư chứ không phải Tông sư.” Sơn Thần nói, đối với hắn mà nói, thứ tốt đẹp nhất không sánh được Lạc Linh sư muội.
“Được, ta đợi được.”
“Lạc Linh sư muội gần đây thích đi Thái Vân Tiên thành ngộ đạo, đáng tiếc không có ai bầu bạn, chỉ có thể không giải quyết được gì.”
Thanh niên đạo bào vừa nói xong, Sơn Thần đã biến mất ngay tại chỗ.
“Ta đi xin tôn giả đổi ca, ngươi giúp ta trông trước một chút, có chiến hạm trấn thủ không xảy ra rối loạn gì đâu.”
Giọng nói của Sơn Thần phất phới trong không trung.
“Ai ya, người si tình.”
Thanh niên đạo bào thở dài một tiếng rồi biến mất tại chỗ.
Sau khi Từ Phàm ra khỏi phòng, đã cảm nhận được mùi máu tanh nhàn nhạt của phòng tuyến cấm địa truyền ra.
“Ta bỏ lỡ gì rồi sao.”
Từ Phàm đi về phía phòng tuyến, tuy rằng biết đồ đệ của mình không đáng ngại, nhưng vẫn muốn đi xem xem.
Đến chỗ phòng tuyến, chỉ thấy ba mươi dặm vùng hoà hoãn đã bị máu nhuộm đỏ, còn có lượng lớn thi thể yêu thú được tu sĩ thu nhặt lại.
Sau khi đảo mắt một vòng, Từ Phàm đã phát hiện bóng dáng của đôi huynh muội này.
Đi lại gần xem, bọn họ đang vây quanh quả trứng khổng lồ thương lượng gì đó.
“Tối nay ăn bánh ngọt không.” Từ Phàm bước lại gần, nói đùa.
“Sư phụ.” Hai người chào hỏi.
“Sư phụ, bọn ta đang nghiên cứu đây là trứng gì, hay là đem về ấp nở ra cho làm bạn với Tiểu Hoa.” Từ Nguyệt Tiên nhìn quả trứng màu hồng nói.
“Luộc đi, không đáng giá bao nhiêu, đây là trứng của Xích Hồn Ưng, cao nhất cũng chỉ là Kim Đan kỳ.”
“Hơn nữa trông cũng rất xấu.” Từ Phàm lắc đầu nói, đối với người không có gì làm thì thích xem tạp thư như hắn mà nói, vừa liếc nhìn quả trứng này thôi đã biết không phải thứ gì tốt.
“Đáng tiếc, quả trứng này là được phát hiện trong Không Cốt của một Yêu tộc Kim Đan kỳ.” Từ Nguyệt Tiên nuối tiếc nói.
Lúc này Từ Phàm đột nhiên nghĩ tới chuyện liên quan đến phù văn Thượng Cổ, vào thời kỳ Thượng Cổ, Yêu tộc cũng có Luyện Khí sư tồn tại, chỉ là cách gọi không giống, lúc đó Yêu tộc nắm giữ một hệ thống phù văn hoàn chỉnh, nghe nói còn có trọng bảo chuyên môn chứa đựng ý chí của phù văn, cho thế hệ sau học tập.
Từ sau khi Nhân tộc vùng lên, loại phù văn thành hệ thống này đã bị chặt đứt đứt, phù văn mà Luyện Khí sư của Nhân tộc thời sau nắm giữ đều không thành hệ thống, quá nửa vẫn là phát hiện trong dị bảo thiên nhiên hình thành.
“Sau này sau khi giết chết Yêu tộc, nhìn kỹ xem có bảo bối liên quan đến phù văn không.” Từ Phàm dặn dò, nếu như thực sự có thể có được phù văn của Yêu tộc, nói không chừng đạo Luyện Khí của mình có thể có bước tiến lớn.
“Đã hiểu.”
Sau trận đại chiến, toàn bộ phòng tuyến của Thiên Khuyết môn chìm vào trong tĩnh lặng, nhưng thỉnh thoảng có thể lắng nghe được bên ngoài phòng tuyến của Thiên Khuyết môn xảy ra chiến đấu.
Từ Phàm cũng bước vào thời gian lười nhác, ngày thường thì giúp người khác tu luyện pháp bảo ở khu vực luyện khí, tiện thể cùng ba vị Luyện Khí sư đến trước uống trà, nói chuyện.
Hắn thì may mắn, Luyện Khí sư này càng không có bản lĩnh càng thích chém gió, hở ra là nghĩ nếu như luyện chế Bảo khí đỉnh cao, nếu luyện chế Đạo khí gì gì đó.
“Từ sư đệ, ngươi nói Cửu Hoả Thiên Long tráo này của ta thế nào, sau này ta sẽ dùng Cửu Hoả Thiên Long tráo này chứng đạo Luyện Khí Tông sư.” Một Luyện Khí sư trung niên ăn mặc bóng bẩy hưng phấn nói.
“Cửu Hoả Thiên Long tráo của ngươi tính là cái rắm, Tiểu Từ. Phá Hồn Long thương kia của ta mới lợi hại.” Một vị Luyện Khí sư Luyện Hư kỳ cao gầy nói.
“Đạo khí hai người các ngươi tưởng tượng đều là rác rưởi, Cửu Long vực của ta mới là lợi hại nhất.”
Từ Phàm nhìn ba Luyện Khí sư này khua môi múa mép rất cạn lời, ba Luyện Khí sư này phải chi có năng lực khống chế hơn hai trăm cái phù văn, cho dù hắn thua, luyện chế Bảo khí tầng một cũng miễn cưỡng.
Nhưng điểm tốt duy nhất chính là hắn cũng có thể vui vẻ chém gió.
“Nhỏ rồi, kết cấu nhỏ rồi, mục tiêu của ba vị sư huynh đặt lên Đạo khí có hơi có tài mà không phát huy được.”
“Luyện chế Tiên khí, chứng đạo phi thăng đó mới là cực hạn của ba vị sư huynh.” Từ Phàm nói với bộ mặt nghiêm túc.
“Nào, chư vị tiền bối, đến nghe xem ý tưởng Trảm Yêu tiên kiếm này của ta thế nào.”
Giao lưu hay không, vui vẻ quan trọng nhất.
Cứ thế này, hơn mười ngày sau, sau khi nói chuyện chém gió, Từ Phàm nhận được thông báo của Sa Điêu sư huynh, Luyện Khí Tông sư cuối cùng đã đến.
Chuẩn bị luyện chế giá đặt cự pháo ngũ hành ở đại doanh thứ hai, thứ tư, thứ sáu.
Sau khi nhận được tin tức, Từ Phàm nói với ba người chém gió một tiếng có việc, rồi ra cửa sử dụng Linh Phong chu bay đến đại doanh số hai.
Vừa đến đại doanh thứ hai, Từ Phàm đã gặp được Sa Điêu và phụ thân của hắn, còn có đám Luyện Khí Tông sư chúng tinh phủng nguyệt.
Sau khi Sa Điêu nhìn thấy Từ Phàm, thì nhanh chóng gọi hắn lại bên cạnh.
“Lần này sư phụ ngươi không phải nhân vật chính?” Từ Phàm truyền âm, nghi ngờ nói, Tu Tiên giả, âm thanh nhỏ cũng có thể nghe thấy, cho nên truyền âm tốt nhất.
“Sư phụ ta không tinh thông loại Đạo khí này.” Sa Điêu dẫn theo Từ Phàm đi theo sau đám người, truyền âm nói.
“Vậy vị tiền bối Luyện Khí Tông sư này lai lịch thế nào, ta thấy sư phụ ngươi cũng không được hoan nghênh bằng hắn.” Từ Phàm hỏi.
“Đây là đệ nhất Luyện Khí Tông sư của Tượng châu chúng ta, Sơn Nhạc tiền bối, tăng cấp đến Đại Tông sư cũng chỉ là vấn đề thời gian.”