Ta Sư Phụ Mỗi Đến Đại Nạn Mới Đột Phá (Dịch Full)

Chương 83 - Chương 83: Sư Phụ Ta Từng Nói: Nữ Nhân Sẽ Chỉ Ảnh Hưởng Tốc Độ Thi Pháp Của Ta

Chương 83: Sư phụ ta từng nói: Nữ nhân sẽ chỉ ảnh hưởng tốc độ thi pháp của ta Chương 83: Sư phụ ta từng nói: Nữ nhân sẽ chỉ ảnh hưởng tốc độ thi pháp của ta

Từ Phàm và Sa Điêu lặng lẽ đi theo sau đám đại lão Luyện Khí này.

 

Đám người dừng lại trong một chỗ đất trống, đây là nơi trước đó thiết lập để chứa cự pháo ngũ hành.

 

“Sa sư huynh, cự pháo ngũ hành này có thể lợi hại đến thế nào.” Từ Phàm nhìn đám đông đại lão Luyện Khí đang thương lượng phân công luyện chế cự pháo, nhân cơ hội truyền âm.

 

“Uy lực sao, đại khái là lớn hơn uy lực của pháo trên chiến hạng của chúng ta một chút.”

 

“Bởi vì số lượng nhiều, kết hợp lại có thể làm trọng thương Yêu tôn Đại Thừa kỳ.”

 

Nghe được lời của Sa Điêu, Từ Phàm cảm giác có hơi yếu.

 

“Từ sư đệ đừng cảm thấy loại cự pháo ngũ hành này yếu, bởi vì ngươi đã từng thấy cự pháo trên chiến hạm này trước đây.”

 

“Ngươi cũng biết, Thiên Luyện tông của đại lục trung tâm, là môn phái luyện khí lợi hại nhất của cả Tu Tiên giới.”

 

“Cự pháo ngũ hànhcó thể mạnh hơn pháo trên chiến hạm vài phần đã là rất lợi hại rồi.” Sa Điêu truyền âm với Từ Phàm.

 

“Ừ ừ, thứ Sa sư huynh nói ta đều hiểu.”

 

Lúc này, tổng cộng ba Luyện Khí Tông sư và sáu Luyện Khí sư đỉnh cao tại đây bắt đầu lấy ra bán thành phẩm đã gia công xong, bắt đầu khắc phù văn ngay tại chỗ.

 

Trong lúc nhất thời, các loại linh hoả xuất hiện.

 

Nhận thức của Từ Phàm về luyện khí và cách nhìn về công nghiệp bây giờ là nhất trí, điểm bất đồng duy nhất là công nghiệp bây giờ nhìn như là chỉnh thể, còn ở Tu Tiên giới nhìn thấy là cá nhân, hoặc là một nhóm nhỏ.

 

Một pháp bảo tốt hay xấu, cần phải xem toàn diện, không chỉ lấy vật liệu có cao cấp hay không để tính toán.

 

Trình độ rèn luyện linh khoáng và độ khắc phù hợp của trận pháp phù văn, khắc họa nên sự chuẩn xác của phù văn và thuộc tính phù văn cùng độ khắc phù hợp của chất liệu linh khoáng.

 

Cứ nói theo việc khắc phù văn, mấy vị đại lão Luyện Khí trước mắt giống như máy quang khắc.

 

Mấy đại lão Luyện Khí sư cấp bậc đỉnh phong chính là máy quang khắc cấp bậc 7nm, cấp bậc của ba vị Tông sư kia chính là máy quang khắc 5nm.

 

Bây giờ cấp bậc của Từ Phàm chỉ là 5nm trên lí luận, bởi vì phần cứng chỉ có trình độ 10nm.

 

Khi đám đông đại lão Luyện Khí bắt đầu khắc hoạ phù văn, tiểu bối Luyện Khí sư ở bên cạnh quan sát đều tiến vào trạng thái cuồng nhiệt, dường như là nhìn thấy một Chúa sáng thế sáng tạo thế giới mới.

 

Từ Phàm xem độ chính xác của phù văn mà ba vị Luyện Tông sư kia khắc hoạ.

 

“Không hổ danh Tông sư, trình tự phù văn và độ chính xác đều có độ khắc phù hợp đến chính mươi phần trăm trở lên với bán thành phẩm.” Từ Phàm kinh ngạc hô lên, bản thân muốn đạt đến trình độ này ít nhất cũng phải đến Trúc Cơ kỳ.

 

Khi Từ Phàm xem nhập tâm, hắn tiến vào trạng thái giác ngộ, tỉnh lại lần nữa, toà cự pháo ngũ hành đầu tiên đã xây dựng hoàn thành.

 

Từ Phàm nhìn cự pháo có màu sắc huyền ảo này, có hơi cảm khái, thực ra nói về trình độ văn minh. Thế giới tu tiên có những nơi không hề thua kém thế giới hiện đại.

 

“Từ sư đệ, pháo ngũ hành này đã cắm rễ vào hư không, sau này thực sự có đại yêu xông đến nơi này, muốn hủy hoại cự pháo ngũ hành.”

 

“Vậy thì nó chỉ có phá bỏ rào cản không gian ở đây mới được.” Sa Điêu giới thiệu với Từ Phàm, đây là một điểm sáng lớn của cự pháo ngũ hành, có thể ẩn vào không gian thứ nguyên.

 

“Sức giật của nó cũng giải phóng vào trong hư không sao.” Từ Phàm hỏi.

 

“Ồ, Từ sư đệ nói tá lực à, đương nhiên là giải phóng vào hư không, nếu không thì nguyên liệu có kiên cố hơn nữa cũng không trụ nổi tá lực khổng lồ này.”

 

Từ Phàm gật đầu, hắn vẫn còn nghĩ Luyện Khí Tông sư kia sẽ dùng cách gì để xử lý tá lực, thì ra cao cấp hơn mình tưởng tượng.

 

“Từ sư đệ còn đi cùng ta xem trận tiếp theo không.” Sa Điêu hỏi, hắn thấy vị tiểu sư đệ thiên tài này của mình, hứng thú không lớn lắm.

 

“Sa sư huynh đi đi, vừa rồi quan sát trong lòng có ngộ ra chút ít, muốn trở về lĩnh ngộ một lúc.” Từ Phàm nói, thiên chất tuyệt đỉnh chính là tùy hứng như vậy, nhìn một lần là biết.

 

“Vậy được, Từ sư đệ về lĩnh ngộ trước đi, ra đi xem trận tiếp theo, nếu như có tình huống bất ngờ, ta sẽ thông báo cho Từ sư đệ.” Sa Điêu nói, trong lòng bắt đầu ngưỡng mộ Từ Phàm, vừa nãy quan sát hẳn chỉ học được sơ qua một ít.

 

Thiên chất khác nhau, giống như học giỏi và học dốt nghe thầy cô giảng bài.

 

Học giỏi nghe được là 1+1=2, học giỏi gật đầu, rất đơn giản.

 

Còn học dốt thì nghe thấy là ¥%*)…&…%¥%#¥/.

 

Học dốt: “???”

 

Từ Phàm lái Linh Phong chu mau chóng về vị trí làm việc của mình, so với xem đại lão luyện chế cự pháo, còm không bằng vui chơi tự tại với mấy vị Luyện Khí Đại Tông sư trên lí luận này.

 

Vừa tiến vào phòng, Từ Phàm đã nghe thấy ba vị đại lão này đang thảo luận kịch liệt.

 

Nghe một lúc, Từ Phàm suýt chút nữa không nhịn được mà bật cười.

 

Sau khi qua kiến nghị lần trước của Từ Phàm, ba vị đại lão đã tăng cấp bậc lí luận lên đến tiêu chuẩn Tiên khí.

 

“Ba vị tiền bối, nào nào nào, nghe thử ý tưởng Tiên khí Trấn Sơn ấn của ta thế nào.”

 

Từ Phàm cười gia nhập vào chiến đoàn.

 

Thời gian một tháng vui vẻ cứ thế này qua đi.

 

Một ngày này Pháp khí truyền tin của Từ Phàm nhận được thông báo, nói là thời gian mình đảm nhiệm Luyện Khí sư ở đại doanh số năm đã kết thúc, có thể tự trở về Thiên Khuyết môn, nếu như không muốn, vẫn có thể đợi năm tháng sau, đi chiến hạm của tông môn trở về cũng được.

 

“Mẹ kiếp, không sắp xếp lịch trình về ngươi bảo ta về làm sao.”

 

Nơi này đừng thấy chiến hạm từ Thiên Khuyết môn đến đây chỉ cần ba ngày thế giới, đổi sang tốc độ đi của Từ Phàm ba tháng cũng chưa chắc có thể về tông môn, cho dù giữa đường có Truyền Tống trận cũng cần thời gian một tháng.

 

Nơi này cách Thiên Khuyết môn đâu chỉ ngàn vạn dặm.

 

Nhiệm kỳ kết thúc, Từ Phàm bước vào trạng thái tự do, mà lúc này đại doanh phòng tuyến cấm địa, đã hoá thành một nơi tu tiên hưng thịnh.

 

Ba nghìn dặm phòng tuyến cấm địa, hội tụ sáu mươi toà Tiên thành, người tu tiên không dưới mười triệu, một thị trường lớn thế này bị những thương hội khổng lồ kia chiếm lĩnh chỉ trong vỏn vẹn năm ngày, thương hội nhỏ còn lại chỉ có thể nhận sự bố thí.

 

Từ Phàm đi trên con đường phồn hoa, dòng người như mắc cửi, bầu trời cũng vậy, bây giờ ở đây đều là các kiểu các loại sạp hàng, thậm chí một số môn phái không tà không chính mở tiểu phấn lâu ở nơi này.

 

Phía trước phấn lâu có mấy giai nhân da trắng xinh đẹp đang đứng vẫy khách.

 

“Công tử, ở lại uống ly trà được không.”

 

“Công tử, chỗ này của ta có một bộ trọng bảo, có muốn mở mang một chút không.”

 

“Ta tu luyện gặp phải trở ngại, công tử có thể chỉ điểm ta được không.”

 

Giọng nói ưỡn à ưỡn ẹo, khiến bước chân của Từ Phàm chậm lại, hắn chủ yếu muốn xem xem sẽ thực sự có tiểu tu sĩ ngây thơ non trẻ bị kéo vào không.

 

Lúc này, Từ Phàm nghe thấy một âm thanh quen thuộc.

 

“Tránh ra, sư phụ ta nói rồi, nữ nhân các ngươi sẽ chỉ ảnh hưởng tốc độ thi pháp của ta.”

 

“Các ngươi tránh ra, còn quấn lấy ta, ta sẽ không khách khí đâu.” Giọng nói rất nghiêm túc, không giống như nói đùa.

 

Sau khi Từ Phàm nghe thấy giọng nói của ái đồ của mình, trực tiếp biến mất khỏi con đường phồn hoa này, quyết định sau khi trở về dạy cho hắn một tiết học, chung sống với nữ tu sĩ thế nào.

 

Buổi tối, sư đồ ba người đang cùng nhau ăn cơm, Từ Phàm nhìn đồ đệ của mình bị thương khắp người, nói: “Chuyện gì thế.”

 

“Một vị nữ tu sĩ, bằng mọi giá kéo ta vào trong một tiểu lâu màu hồng.”

 

“Nơi đó toàn là nữ nhân, có gì để đi chứ, cho nên ta phản kháng.”

 

“Sau đó, không biết câu nói nào đã chọc giận bọn họ, cho nên đã lên võ đài.”

 

“Sau khi lên võ đài, ta chiến liên tục với bốn mươi tám vị nữ sĩ Trúc Cơ, cả trận không thua, không làm mất mặt sư phụ.” Từ Cương ngây ngô nói.

 

Ngày hôm sau, đại doanh số năm truyền ra một thông báo, một vị nam tu Trúc Cơ kỳ biến thái chuyên môn thích đánh nữ nhân.
Bình Luận (0)
Comment