Ta Sư Phụ Mỗi Đến Đại Nạn Mới Đột Phá (Dịch Full)

Chương 824 - Chương 824: Trận Thứ Hai

Chương 824: Trận thứ hai Chương 824: Trận thứ hai

“Vừa nãy ta để vào bên trong đó mười một miếng tiên ngọc, nuốt hết tất cả vào rồi sẽ kết ra một viên Thánh Huyết đan.”

“Tại Linh Dược cốc, mười một miếng tiên ngọc có thể mua ba mươi viên Thánh Huyết đan đấy.”

“Tính phí đi đường với chi phí thời gian thì viên Thánh Huyết đan này thiệt lớn rồi.”Từ Phàm nhìn cái cây nhỏ nói.

“Vậy cái cây này chẳng phải là hàng bồi tiền sao.” Vương Vũ Luân đau lòng nói.

“Không nên vội vàng kết luận như vậy, nếu như cái cây này có thể kết toàn bộ vạn vật trên thế gian thì lại có nhiều cách chơi lắm đó.” Từ Phàm cười nói.

Sau đó lại nói với cây nhỏ này: “Ta muốn một bùa chú gia tăng vận may.”

Cây nhỏ lấp lánh ánh sáng, rất nhiều rễ cây nhỏ xíu đâm ra từ dưới lớp đất trong bồn hoa và vung vẩy trong không trung.

Từ Phàm ném vào trong đó một trăm tiên ngọc, không bao lâu sau rễ cây đã tiêu hóa nó rồi lại duỗi ra vung vẩy với Từ Phàm, tỏ vẻ chút tiên ngọc này vẫn chưa đủ.

Từ Phàm liên tục ném vào trong đó 5000 tiên ngọc, cuối cùng kết ra một tờ bùa chú màu hoàng kim.

Bên trên bùa chú có tiên văn không biết tên, cho dù Từ Phàm có cảnh giới Phù Chú Đại Tông sư cũng xem không hiểu.

Từ Phàm với lấy tờ bùa chú kia xuống, thuận tay dán lên giữa lông mày của Vương Vũ Luân.

Bùa chú tức khắc hoà tan thành kim quang chui vào trong cơ thể Vương Vũ Luân.

“Từ đại ca, ngươi làm cái gì vậy?” Vương Vũ Luân cảm nhận kim quang trong cơ thể nói.

“Thêm cái buff ấy mờ, bây giờ ngươi nhanh chóng đi vào trạng thái câu cá.” Từ Phàm nói.

“Được.”

Vương Vũ Luân nhanh chóng quăng cần thả móc câu, đi vào trạng thái thả câu vạn giới.

Không qua bao lâu, Vương Vũ Luân đã cảm nhận được cần câu hơi chìm xuống, giống như đã câu được một con cá nhỏ, sức kéo có chút yếu.

Nhẹ nhàng nhấc cần, một chiếc nhẫn không gian đã được câu lên.

“Xem đồ bên trong có giá trị bao nhiêu tiên ngọc nào?” Từ Phàm hỏi.

“Có một vạn một ngàn tiên ngọc, còn có một thanh tiên kiếm, ba cái Đạo khí, và một số đồ linh tinh, giá trị tính ra cũng được.” Vương Vũ Luân nhìn qua rồi nhanh chóng đáp lời.

“Nói như vậy cái buff này cũng tốt đó.” Từ Phàm cười nói.

Sau đó Từ Phàm lại nói với cái cây kia:” Ta muốn biết lai lịch và cách dùng thanh thạch kiếm này.”

Một thanh thạch kiếm xuất hiện phía trước cái cây, chính là chiếc Vương Vũ Luân đã đưa cho Từ Phàm lúc trước.

Lúc này cái cây kia điên cuồng run rẩy, vô số chiếc rễ nhỏ xíu chui ra từ trong đất, điên cuồng đung đưa với Từ Phàm.

Đúng lúc Từ Phàm tính ném tiên ngọc vào nó thì toàn bộ cái cây đột nhiên trở nên khô héo với tốc độ mắt thường có thể nhìn thấy được, cuối cùng chỉ cảm nhận được chút sức sống.

“Xem ra là đã đến cực hạn rồi.” Từ Phàm sờ cằm nói.

“Bồ Đào, mang cái cây này đi trồng ở nơi tiên linh chi khí dồi dào nhất của Nguyên giới đi.” Từ Phàm phân phó nói.

“Tuân mệnh, chủ nhân.”

Không lâu sau, một con rối chuyển chậu cây nhỏ đi.

“Vũ Luân, trước khi câu cá ngươi hãy đi đến trước cái cây này ở Nguyên giới xin một tấm bùa vận may đi, như vậy sẽ thu thập nhiều hơn chút.” Từ Phàm cười nói.

Vương Vũ Luân gật đầu.

Mười ngày sau, trận chiến thứ hai giữa Ẩn Linh môn với Hội Trưởng lão bắt đầu.

Từ Phàm đưa trưởng lão và các đồ đệ của Ẩn Linh môn đến cùng quan sát trận đấu này.

“Đệ tử của chúng ta thật sự hơi ít, nghe nói đệ tử nòng cốt của Hội Trưởng lão có đến hàng triệu người.” Chu Khai Linh ở bên cạnh nói.

“Ngươi cũng không thấy cấp bậc của Hội Trưởng lão là gì à, toàn bộ tông môn và thế lực ở đại lục trung tâm đều phải nộp thuế cho họ cả đấy.”

“Loại thế lực này cho dù là có hàng chục triệu đệ tử cốt cán cũng rất là bình thường.” Từ Nguyệt Tiên cười nói.

“Bây giờ chúng ta còn cần nộp thuế không?” Lý Tinh Từ đột nhiên hỏi.

“Tổng hợp toàn bộ thuế thu được ở đại lục trung tâm, chúng ta chiếm ba phần.” Giọng của Bồ Đào vang lên.

“Sau tiệc Long Hổ, tiền thuế mỗi năm Hội Trưởng lão thu được, chúng ta chiếm ba phần.”

“Đây là một khoản thu lớn của Ẩn Linh môn.” Từ Phàm cười nói.

Lúc này, trong thế giới ảo cảnh, hai bên đều đã vào chỗ.

Có tổng cộng mười vạn đệ tử của Ẩn Linh môn tham gia chiến đấu, bên Hội Trưởng lão cũng vậy.

Trong thế giới ảo cảnh, một giọng nói vang lên phía trên hai phe.

“Thế giới ảo cảnh sẽ làm mới ngẫu nhiên mười tháp thuỷ tinh cố định, bên nào chiếm được hoàn toàn mười tháp thuỷ tinh sẽ coi là kết thúc trận chiến. “

“Cả hai phe đều có thể nhìn thấy vị trí tháp thuỷ tinh làm mới, và còn có thể cướp đoạt của nhau.”

“Chuyện trở nên hay ho rồi đây.” Tư Đồ Nam cười nói.

Trận đấu đầu tiên là chiến đấu đoàn thể thật sự, huỷ diệt toàn bộ đệ tử của một bên mới tính là thắng trận.

“Xem ra bên đối diện có caorồi.” Từ Phàm nhàn nhạt nói.

“Sư phụ, quy tắc này không phải ngươi tạo ra sao?” Lý Tinh Từ có chút nghi hoặc.

“Không phải, quy tắc này là do bên Hội Trưởng lão tạo ra.”

“Mỗi một bên chế định quy tắc một lần, như vậy mới công bằng.”

“Hóa ra là như thế.” Lý Tinh Từ gật đầu nói.

Lúc này, trong thế giới hư không đột nhiên xuất hiện một tấm bản đồ.

Trên bản đồ sáng lên một điểm sáng, là vị trí toà tháp thuỷ tinh đổi mới đầu tiên.

“Sư muội, làm sao đây? Chúng ta nghe theo sự chỉ huy của ngươi.” Hùng Lực nhìn Tư Đồ Nam nói, trong mắt chứa một trăm phần trăm sự tin tưởng.

“Không chiếm lĩnh, bao vây xung quanh bên ngoài tháp thuỷ tinh chặn giết lực lượng quân Hội Trưởng lão.” Từ Đồ Nam nhanh chóng quyết đoán nói.

Lúc này, trong phe của Hội Trưởng lão.

Một nam tử chuyên tu đạo Chiêm Bốc từ từ mở mắt ra.

“Không tranh, ẩn núp ở phía trước vị trí toà tháp thuỷ tinh thứ ba xuất hiện.”

“Nếu như phát hiện ví trí đệ tử chủ lực của Ẩn Linh môn thì tiến hành đánh úp chớp nhoáng.”

“Nếu phát hiện Đại sư huynh phe đối diện, không tiếc bất cứ giá nào cũng phải tiêu diệt hắn! “Đệ tử chuyên tu đạo Chiêm Bốc nói.

“Nếu như phát hiện phía đối diện xuất hiện số lượng lớn con rối, nhất định phải báo cáo với ta trước.” Đệ tử thủ tịch lưng đeo trường kiếm đột nhiên nói, trong mắt có tia tức giận.

“Rõ thưa đại sư huynh.” đệ tử chuyên tu đạo Chiêm Bốc đáp.

Lúc này, mười vạn đệ tử của Ẩn Linh môn đang tận lực mai phục ở xung quanh tháp thuỷ tinh kia.

Chờ đợi đệ tử của Hội Trưởng lão xuất hiện.

Nhưng kỳ lạ là đã hai canh giờ trôi qua mà vẫn chưa thấy đệ tử của Hội Trưởng lão xuất hiện.

Mấy đệ tử Ẩn Linh môn liền chiếm luôn tháp thuỷ tinh.

Tổng bộ Hội Trưởng lão, Minh Không cũng đang cùng nhóm tôn giả xếp theo số hiệu quan sát trận chiến đấu này.

“Loại chiến đấu chơi trò mưu toán ngấm ngầm, đùa giỡn nhân tính này là nhạt nhẽo nhất.” Một tráng hán có râu quai nón dài buồn chán nói.

“Đừng vội, sớm muộn gì cũng sẽ đánh nhau thôi.” Minh Không cười nói.

Nguyên nhân quyết định chiến thắng trận đấu rất nhiều, sức chiến đấu, sự phối hợp giữa các đệ tử với nhau và tổng thể chiến lược đều là nguyên nhân quyết định.

Nhìn thấy cục diện lâm vào thế giằng co, Thiên Vạn Binh kêu gọi bốn đệ tử phối hợp với hắn.

“Tư Nam tỷ, cục diện yên tĩnh quá, ta đi khuấy nước đục đây.” Thiên Vạn Binh nói xong rồi mang theo bốn đệ tử kia rời khỏi.

Không lâu sau vài tiếng sấm vang lên ở đằng xa.

Đồng thời lại có một số lượng lớn con rối xuất hiện, bắt đầu phân bố trên toàn bộ chiến trường.

Đệ tử thủ tịch đang ẩn nấp ở chỗ tối chuẩn bị không ẩn nấp nữa.

“Ta đi tiêu diệt tên đệ tử kia, nhóm đệ tử của Ẩn Linh môn kia đúng là quá gian trá, vừa bắt đầu đã mai phục chúng ta.” Đệ tử thủ tịch nhăn mày nói.
Bình Luận (0)
Comment