Chương 825: Hắn chưa chết
Chương 825: Hắn chưa chết
“Sư huynh, chúng ta bắt đầu tìm từ hướng kia đi.” Ảnh Thứ nhìn những con rối từ trong trại lính không ngừng xuất hiện.
Thiên Vạn Binh nhìn lên trời, bởi vì trên trời có toàn bộ bản đồ của thế giới ảo cảnh.
“Tùy tiện tìm một phương hướng đi, dù sao thần thông trốn chạy của chúng ta cũng không tệ, gặp phải nhiều kẻ địch thì trực tiếp chạy trốn luôn!”
“Lần trước ta đã khiến cho đại sư huynh thủ tịch của đối phương tức đến mất não, cho nên sau khi bọn họ phát hiện hành tung của chúng ta, rất có thể sẽ thu hút đại sư huynh thủ tịch của đối phương đến đây.”
“Chúng ta đi tìm kiếm đường đi của đại đội đối phương, ta đang bố trí pháo lôi thần uy lực mạnh hơn, chỉ cần có thể dụ được đại sư huynh thủ tịch của đối phương qua đây là chúng ta đã thành công một nửa rồi.” Thiên Vạn Binh cười khà khà nói, luận về chơi đùa tâm lý con người hắn vẫn có mấy phần kinh nghiệm đấy.
“Đáng tiếc không thể dùng những thần thông của ngũ sư thúc, nếu không chắc chắn có thể khiến cho đối phương sụp đổ.” Đệ tử bên cạnh Ảnh Thứ nói.
“Tông môn của chúng ta và Hội Trưởng lão có quan hệ thân thiết, mấy thứ này không nên dùng thì tốt hơn.”
“Lần trước Từ sư huynh dùng một lần, sau đó kết quả như thế nào ngươi còn không biết sao.” Ảnh Thứ nói.
Đúng lúc này, Thiên Vạn Binh đột nhiên nhận được hồi báo của con rối, đã phát hiện bóng dáng đại sư huynh thủ tịch của Hội Trưởng lão.
“Có phương hướng rồi, các huynh đệ đi theo ta.” Thiên Vạn Binh hưng phấn nói.
“Dễ bị phát hiện vậy sao, đại sư huynh thủ tịch của đối phương này chắc chắn là giả rồi!” Một đệ tử nhắc nhở nói.
“Đương nhiên ta biết, nhưng mà trong lừa gạt lại gặp lừa đảo, chỉ cần nhẫn nại một chút đối phương sớm muộn gì cũng sẽ lộ ra sơ hở.” Thiên Vạn Binh híp mắt lại.
Lúc đầu trong trò chơi đại đào sát, Hùng Lực đã nghĩ ra tất cả các cách đều không thể thoát khỏi sự bắn phá của hắn.
Chỉ cần là người hắn muốn nổ, thì chỉ có khác biệt là nổ chết và nổ không chết mà thôi.
Về vấn đề nổ không trúng thì không trong phạm vi lựa chọn của hắn.
Bản đồ trên trời lại sáng lên điểm sáng thứ hai.
Tháp thuỷ tinh thứ hai xuất hiện, vừa hay đổi mới đúng trong phạm vi đệ tử Hội Trưởng lão đang mai phục.
“Đại sư huynh, tháp thuỷ tinh xuất hiện ngay bên cạnh chúng ta, chúng ta có nên chiếm không.” Đệ tử Hội Trưởng lão đang nấp ở chỗ tối hỏi.
“Không chiếm, dựa vào kế hoạch cũ mà làm, vừa hay chúng ta bố trí mai phục xung quanh tháp thuỷ tinh trước.” Đại sư huynh thủ tịch nói.
Thiên Vạn Binh nhìn vị trí tháp thuỷ tinh làm mới trên trời.
“Đi, rẽ theo hướng này cẩn thận tiến vào, chắc chắn có thể phát hiện đại đội của Hội Trưởng lão.” Thiên Vạn Binh nói.
Tổng bộ Hội Trưởng lão, nhìn thấy vị trí tháp thuỷ tinh đổi mới, Minh Không cười.
“Không phải là bắt đầu trận đấu rồi đây sao!”
“Lần này gặp được đại sư huynh của đối phương nhất định phải tiêu diệt hắn, hắn còn tồn tại là toàn bộ chiến trường đều không dễ xử lý.” Đại thúc có râu quai nón nhìn có vẻ thô lỗ nhưng cẩn thận nói.
“Vậy có hơi quá sức, ta khá hiểu về Ẩn Linh môn, bọn họ chắc chắn đã phòng bị chuyện này.” U Minh tôn giả cười nói.
Hắn đã từng đi Ẩn Linh môn một hai lần, có ấn tượng khá sâu sắc với mấy đệ tử kia , rõ ràng là thiên phú không cao lại có sức chiến đấu vượt quá bình thường.
Ẩn Linh môn, Từ Phàm mang theo một nhóm trưởng lão đang tụ tập tiệc rượu.
Các loại đồ ăn ngon liên tiếp được mang lên bàn, mọi người vừa ăn vừa uống vừa xem.
Cứ như xem thi đấu ở kiếp trước vậy.
Lúc này, Từ Phàm đột nhiên nảy sinh ra một ý tưởng.
Đó chính là tổ chức một trận thi đấu vòng tròn bao phủ toàn bộ Tu Chân giới, dựa vào loại hình thức thi đấu này.
Vì thêm chút thú vui cho cuộc sống nhạt nhẽo này, thuận tiện còn có thể kiếm chút linh thạch.
Từ Phàm càng nghĩ càng hưng phấn, chuẩn bị sau khi trận thi đấu kết thúc sẽ thương lượng với Minh Không của Hội Trưởng lão một chút.
“Cảm thấy chỉ huy và chiến lược của đối phương là cùng một cấp bậc với Ẩn Linh môn chúng ta, như vậy thì thú vị rồi.” Từ Nguyệt Tiên nói.
“Trước mắt thì thấy từ lúc bắt đầu trận đấu thứ nhất đến trận thứ hai này, đối phương đều không có gì hồ đồ sai sót cả, đã thế còn lờ mờ áp chế chúng ta một đầu.” Từ Phàm cười nói.
“Lợi hại thế sao?” Lý Tinh Từ không cảm nhận ra.
Nghe thấy lời của đồ đệ nhà mình, Từ Phàm bắt đầu kéo màn sáng ra, sau đó dừng hình ảnh trên người một đệ tử của Hội Trưởng lão.
“Đệ tử này cực kỳ có thiên phú trong đạo Chiêm Bốc, lại thêm thiên phú chỉ huy của bản thân, có thể dạy cho đệ tử tông môn của chúng ta một bài học.” Từ Phàm nói.
Đối với chuyện này hắn vốn không để tâm, con người mà, cho dù là người thường hay người tu tiên đều là trưởng thành trong quá trình bị đả kích.
“Sư phụ, tại sao tông môn chúng ta lại không có đệ tử chuyên tu đạo Chiêm Bốc vậy?” Lý Tinh Từ tò mò hỏi.
“Đạo Chiêm Bốccũng chính là đạo Mệnh Vận, người có thiên phú về nó rất ít, với lại thiên phú bình thường mà tu luyện đạo này không có chút tác dụng nào, tu luyện đến cuối cùng cũng chỉ là một con quỷ đoản mệnh mà thôi.”
“Người có thiên phú cao lại càng khó tìm, có khi toàn bộ tu tiên giới cũng không vượt quá mười người.” Từ Phàm giải thích nói.
“Đa tạ sư phụ đã giải đáp nghi vấn.”
“Còn khách sáo cái gì, uống rượu ăn đồ ăn, xem thi đấu đi.” Từ Phàm thoải mái nói.
Nhấc cốc rượu lên uống cạn cùng với mọi người, Từ Phàm đã tìm thấy cảm giác xem thi đấu ở kiếp trước.
Thế giới ảo cảnh, sau khi toà tháp thuỷ tinh thứ hai xuất hiện, cục diện bắt đầu phát sinh biến hoá.
Ẩn Linh môn, Hội Trưởng lão bắt đầu xảy ra va chạm quy mô nhỏ.
Nhưng chủ lực vẫn luôn khống chế, hai bên vô cùng ăn ý nên chủ lực vẫn luôn ẩn nấp ở chỗ tối.
Trong trận chiến quy mô nhỏ, Hạng Vân mang Hàn Phi Vũ, Kiếm Vô Cực và mười mấy đệ tử Kiếm đạo chém giết với đội nhỏ gồm hai mươi người của đối phương.
Kiếm trận của Hạng Vân và Hàn Phi Vũ trấn áp toàn bộ chiến trường, mấy đệ tử Kiếm đạo còn lại thì một đối một.
Lúc này Thiên Vạn Binh đưa bốn đệ tử đạo Ảnh Sát đang ở cách đó không xa.
“Thiên sư huynh, có cần bắn một phát không!” Ảnh Thứ hỏi.
“Vậy thì bắn một phát đi, tìm người mạnh nhất của đối phương.” Thiên Vạn Binh có chút kích động, nhưng mà phải chuẩn bị thật tốt.
Tuy rằng trận chiến đấu này nhìn thì giống như bên Ẩn Linh môn chiếm thượng phong, nhưng chỉ lè đè nặng mà đánh đối phương, trong một chốc vẫn chưa thể có năng lực tiêu diệt đối phương được.
“Đùng!!”
Trên chiến trường này phát ra một tiếng nổ lớn, một tia sét trực tiếp nổ tan đệ tử Hội Trưởng lão. Dẫ đầu
Máu thịt rơi trên chiến trường.
“Chính là ngươi!!!”
Trên bầu trời truyền ra một tiếng gầm thét, sau đó một ánh kiếm giống như muốn huỷ diệt trời đất chém về phía Thiên Vạn Binh.
“Dựa vào kế hoạch hành động.” Thiên Vạn Binh nhanh chóng nói.
Ánh kiếm đó nhanh chóng chém đến vị trí Thiên Vạn Binh đang ở.
“Oành!”
Một khẩu pháo lôi thần khác phát ra tiếng sấm sét nổ vang.
Một tia sét ầm vang đến tận màn trời, trực tiếp nổ tung trên trời.
Một ánh kiếm đột phá phạm vi vụ nổ của sấm sét nhanh chóng bỏ chạy về phía xa.
Từ một nơi khác trên chiến trường, Thiên Vạn Binh đi ra từ trong đó với vẻ mặt bình tĩnh.
Lúc hắn quyết định tham dự trận chiến đấu thì đã chuẩn bị tốt rồi.
“Tư Nam tỷ, thủ tịch của đối phương bị thương rồi.” Thiên Vạn Binh phát tin tức nói.
“Bây giờ thủ tịch của đối phương chắc chắn nghĩ là ta đã chết, sao đó ta sẽ lại ẩn nấp tiếp tìm cơ hội triệt để để tiêu diệt hắn.”
Lúc này đại sư huynh thủ tịch của Hội Trưởng lão đã trở thành thú săn trong mắt Thiên Vạn Binh.
Đại sư huynh thủ tịch trở về đại bản doanh Hội Trưởng lão, hơi thở có chút suy yếu.
“Đại sư huynh ngươi bị thương rồi!” Đệ tử đạo Chiêm Bốc gấp gáp hỏi.
“Không sao, không ảnh hưởng đến khai triển trận đấu, tiêu diệt vị đệ tử kia của Ẩn Linh môn cũng coi như đã diệt trừ đi một mối nguy.” Đại sư huynh thủ tịch nói.
Đệ tử đạo Chiêm Bốc kia trực tiếp hấp thu chút khí tức của Đại sư huynh thủ tịch, bắt đầu thi triển thần thông bói toán.
“Đại sư huynh, hắn chưa chết…”