Ta Sư Phụ Mỗi Đến Đại Nạn Mới Đột Phá (Dịch Full)

Chương 828 - Chương 828: Tiền Thông Thiên

Chương 828: Tiền Thông Thiên Chương 828: Tiền Thông Thiên

Sau khi chiến đấu với đệ tử của Hội Trưởng lão, tất cả đệ tử của Ẩn Linh môn đều hăng hái giống như được tiêm chất kích thích, bọn họ bắt đầu điên cuồng tu luyện.

Tuy rằng có vài người hiểu được nguyên nhân thất bại không chỉ là do chiến lực của cá nhân.

Nguyên nhân chủ yếu là đối phương biết hết đường đi nước bước của bên ta.

Nhưng bọn họ nghĩ, chỉ cần chiến lực của bản thân đủ cao là có thể vớt vát.

Bất kỳ âm mưu quỷ kế đều là cặn bã ở trước mặt hai chữ vô địch.

Trong tổng bộ Hội Trưởng lão, Đại sư huynh thủ tịch và mấy đệ tử cốt cán đang xem lại trận đấu trong sợ hãi.

Mặc dù bọn họ đã mở ra toàn bộ bản đồ, nhưng vẫn rất khó đánh.

Đến khi toàn bộ đệ tử Ẩn Linh môn bị tiêu diệt, thì chỉ còn lại mấy đệ tử Hội Trưởng lão ở trong đấu trường.

“Khó khăn thật đấy! Nếu như Phong Hồng không tiêu hao tuổi thọ để thi triển bí pháp, e rằng chúng ta sẽ thất bại ở trận cuối.” Một đệ tử nòng cót nói.

Hắn là một trong những đệ tử còn sót lại. Khi chiến đấu với đệ tử Ẩn Linh môn, hắn có cảm giác quá khó chơi, quá ngoan cường, quá quỷ dị, cho dù cuối cùng chỉ còn lại có đại sư huynh của bọn họ và vài đệ tử khác.

Dù đối mặt với cục diện tất bại ấy, thì vẫn không thấy sự suy sụp trong mắt của bọn họ.

Trong suốt trận đấu, mỗi đệ tử đều không bị hoàn cảnh xấu ảnh hưởng đến tâm tính.

“Đúng, nếu như ta đấu một mình với đại sư huynh của bọn họ, ta sẽ thua.” Phi Long - Đại sư huynh thủ tịch nói.

“Lần này ta tập hợp các ngươi lại là muốn nói cho các ngươi biết, một năm sau, tất cả các tông môn thánh địa và thế lực đứng đầu Tu Tiên giới cũng sẽ tham gia cuộc so tài này.”

“Đến lúc đó, nhóm chúng ta không chỉ phải đối đầu với Ẩn Linh môn, mà còn có các tông môn thánh địa có nội tình mấy vạn năm, mấy chục vạn năm.” Đại sư huynh thủ tịch Phi Long nói.

“Vậy có phải phần thưởng sẽ càng nhiều không?” Đệ tử đạo Chiêm Bặc phấn khích hỏi, những người tu luyện đạo Chiêm Bặc rất thích thiên linh địa bảo, bởi vì những thứ này có thể đổi được rất nhiều linh bảo tăng tuổi thọ.

“Đúng, tất cả tông môn đều góp các loại linh bảo pháp khí có giá trị khác nhau, chủng loại không giống nhau vào ao thưởng.”

“Nếu như chúng ta có thể đạt được vị trí thứ nhất, những tài nguyên tu luyện mà bên trên cho chúng ta sẽ không là gì cả.”

“Cho nên một năm này, chúng ta không thể lười biếng, chúng ta cần phải tiếp tục luyện các loại bí pháp chiến trận.” Đại sư huynh thủ tịch Phi Long nói.

Hắn vừa nở nụ cười nhạt vừa sờ linh kiếm bên hông.

Chờ đến khi thắng cuộc, hắn có thể góp đủ tích phân để đổi Tiên khí linh kiếm mà hắn hằng mong ắn.

Tại nguyên giới Ẩn Linh môn, một cây nhỏ cao bằng người được trồng ở nơi dồi dào Tiên Linh chi khí nhất.

Chỉ là cây hơi nhỏ, cành lá hơi khô héo.

“Xem ra còn cần trưởng thành, bây giờ đến cả một chút tiên khí cũng không ra được.

Từ Phàm bĩu môi nhìn cây Vạn Vật, tên này được đặt dựa trên một tia linh trí của cây nhỏ.

“Bồ Đào, mở cây Vạn Vật này cho toàn bộ tông môn, đồng thời giảng giải chức năng và tác dụng của nó.” Từ Phàm suy nghĩ một lúc rồi nói.

Mỗi khi cây Vạn Vật này hấp thu thứ do linh thạch tiên ngọc tạo ra, nó sẽ giữ lại chút năng lượng để tự nuôi bản thân.

Càng có nhiều người cầu nguyện với nó, nó càng lớn nhanh hơn.

“Tuân lệnh chủ nhân.” Bồ Đào nói.

“Dạo này đám nhóc thối kia hăng hái như được đánh tiết canh, không biết có hiệu quả hay không.” Từ Phàm cười nói.

Mỗi ngày thế giới luyện tập do Bồ Đào kiểm soát phải chứa bảy tám vạn đệ tử.

Mỗi ngày núi Ngũ Sắc cũng phải vận hành hết công suất.

Trên lương đình của ngọn núi chính cao nhất, Từ Phàm vừa thưởng thức phong cảnh ở giữa các ngọn núi, vừa nghe Bồ Đào báo lại tin tức dạo gần đây ở Tu Tiên giới.

Lúc này, trên một đảo nhỏ bên ngoài Ẩn Linh đảo chuyên được dùng để đặt Truyền tống trận vượt giới.

Hào quang lóe lên trong Truyền tống trận vượt giới, Bàng Phúc dẫn mấy đệ tử Thương đạo đi ra.

“Bồ Đào, Đại trưởng lão đã trở lại chưa?” Bàng Phúc vừa đi ra đã hỏi.

Bởi vì phí của Truyền tống trận đắt nên Bàng Phúc dành phần lớn thời gian ở Nam Sơn giới kiểm soát toàn cục.

“Trở lại rồi, bây giờ Bộ trưởng Bàng Phúc muốn gặp Đại trưởng lão sao?” Bồ Đào hỏi.

“Đại trưởng lão đang làm gì vậy?”

“Hắn đang uống trà một mình, bây giờ hắn đang rảnh rỗi.” Bồ Đào trả lời.

“Bây giờ ta đi luôn.” Bàng Phúc gật đầu.

Từ Phàm đang uống trà thì biết tin Bàng Phúc đến.

“Cuối cùng thì Bộ trưởng của ta cũng đã trở lại.” Từ Phàm cười nói.

“Bái kiến Đại trưởng lão.”

Không lâu sau, Bàng Phúc đã đi đến đình nghỉ mát.

“Đứng lên đi, ngươi đừng khách khí như vậy.” Từ Phàm cười nói.

“Cảm giác ở Nam Sơn giới như thế nào?”

“Tốt lắm, dường như nơi đó thích hợp cho mạch Thương đạo phát triển.”

“Ở Nam Sơn giới có rất nhiều thương hội có thực lực rất mạnh, không kém gì tông môn thánh địa đứng đầu ở bên kia.”

“Cộng thêm việc nơi đó có ba chí cao ủng hộ Thương đạo phát triển, khích lệ giao dịch với thế giới Trung Thiên khác.”

“Cho nên bên đó phát triển rất thuận lợi.” Bàng Phúc nói.

“Phát triển thuận lợi là tốt rồi, tiếc là ta không thể để ngươi ở đó lâu.” Từ Phàm tiếc nuối, hơn chín trăm năm nữa, cả Ẩn Linh môn phải phi thăng đến Tiên giới.

“Không sao cả, Đại trưởng lão đưa ta đi đâu thì ta đi đó, phát triển vì tông môn.” Bang Phúc nghiêm túc nói.

“Trong khoảng thời gian này, ta thu hoạch được rất nhiều thứ ở Cổ Thương giới, ta tình cờ phát hiện công pháp rất thích hợp để ngươi tu luyện.” Một đĩa ngọc xuất hiện trên tay của Từ Phàm.

“Đây là công pháp ta mua được từ thương hội ở Tiên giới, tên là: Tiền Thông Thiên.”

“Tên rất bình thường, nhưng uy lực thì không thể xem nhẹ, có thể tu luyện đến Chân Tiên đỉnh phong.”

“Ngươi cứ tu luyện, đợi đến Kim Tiên đỉnh phong, ta sẽ suy diễn công pháp tiếp theo cho ngươi.”

Bàng Phúc nhìn đĩa ngọc trong tay với vẻ mặt kích động, công pháp mà hắn đang tu luyện chỉ luyện đến Đại Thừa kỳ, mặc dù có thể tu Ngũ Hành quyết, nhưng nó khác với những gì hắn làm ở Thương đạo.

“Cái này có thể được xem là công pháp kinh điển trong Thương đạo, mặc dù không thể lấy tiền giết địch, nhưng nếu như ngươi có nhiều tiền thì Kim Tiên cũng không giết ngươi được.”

Từ Phàm vừa nói vừa rót một chén trà, đưa đến trước mặt Bàng Phúc.

“Ta không thể đền đáp công ơn tái tạo của Đại trưởng lão, chỉ có thân thể này để báo đáp tông môn.” Bàng Phúc nói.

“Uống trà, ổn định chút, rồi ngươi nói tình hình lợi nhuận ở Nam Sơn giới cho ta.” Từ Phàm nói.

Sau khi Bàng Phúc uống trà xong, hắn báo lại tình hình ở Nam Sơn giới cho Từ Phàm.

Dựa vào việc lợi dụng tất cả tài nguyên của các thương hội lớn ở Tu Tiên giới, chỉ trong vài năm ngắn ngủi, thương hội của bọn họ đã trải dài khắp Nam Sơn giới.

Hàng hóa bán ra rất được chào đón, nhất là các loại Bảo khí, Đạo khí, gần như nhập bao nhiêu thì bán bấy nhiêu.

Dây chuyền sản xuất luyện đan do Luyện Đan phong tông môn chế tạo được phát huy tác dụng tối đa ở đây.

Nam Sơn giới lớn hơn Phi Vũ giới, cho dù là người tu tiên hay người phàm cũng gấp Phi Vũ giới mấy lần, điều này dẫn đến sự chênh lệch về đan dược lẫn pháp bảo.

Tuy giá bán ra không cao, lời ít nhưng tiêu thụ mạnh.

Khi Từ Phàm định hỏi những chuyện khác, thì Truyền tống trận vượt giới trên đảo nhỏ sáng lên.

Một nữ tử tuyệt đẹp mặc đồ đỏ bước ra khỏi Truyền tống trận, ánh mắt có chút bất đắc dĩ.

“Chào mừng Hồng Liên tôn giả đến Phi Vũ giới.” Giọng của Bồ Đào vang lên.
Bình Luận (0)
Comment