Ta Sư Phụ Mỗi Đến Đại Nạn Mới Đột Phá (Dịch Full)

Chương 829 - Chương 829: Một Năm Rưỡi

Chương 829: Một năm rưỡi Chương 829: Một năm rưỡi

Nghênh Khách điện Ẩn Linh môn.

“Xin chào Hồng Liên tôn giả, lâu rồi không gặp.” Từ Phàm cười nói.

“Đạo hữu, ngươi suy nghĩ chuyện kia đến đâu rồi?” Hồng Liên tôn giả nói, nàng nhìn Từ Phàm bằng ánh mắt chờ mong.

Có cảm giác như mỹ nữ hỏi xin Wechat của ngươi.

“Chẳng ra sao cả. Ta là thợ thủ công, không có hứng thú với chuyện chém giết.” Từ Phàm mỉm cười nói.

“Vậy nếu như bọn ta ra giá là ý chí bản nguyên của thiên đạo một trong hai giới kia, đạo hữu có thể ra tay hay không?”

Từ Phàm không phản ứng mấy với lời nói của Hồng Liên tôn giả, nhưng Bồ Đào thì bắt đầu kích động.

“Tiểu Bạch nhà các ngươi cam lòng đượ chắc?” Từ Phàm mỉm cười đầy ẩn ý.

“Nơi đó của chúng ta xảy ra chút chuyện, chúng ta đang có kế hoạch đánh hai thế giới Trung Thiên khác.”

“Bọn họ đang có kế hoạch đánh Nam Sơn giới của ta, không biết bọn họ mời chí cao từ thế giới Trung Thiên nào.”

“Chí cao của hai giới bọn họ cộng thêm người này, là đã có thể đe dọa ba chí cao của Nam Sơn giới rồi.”

“Hơn nữa, dựa trên tin tức của chúng ta, một chí cao khác của bọn họ đang ở trên đường tới.” Hồng Liên tôn giả nói.

“Có phải đạo hữu quá thẳng thắng rồi không, ngươi nói ra hết như vậy, không sợ ta ra giá cao sao?” Từ Phàm hỏi.

“Mấy chuyện này cũng không phải là bí mật, cho dù hai giới có bốn chí cao thì chúng ta vẫn chắc chắn bảo vệ được Nam Sơn giới.”

“Nhưng chúng ta không có cơ hội chiếm đoạt hai giới khác trong tương lai.”

“Ý chí bản nguyên của một thiên đạo thuộc về đạo hữu, đây là cái giá cao nhất bọn ta có thể đưa ra.” Hồng Liên tôn giả nói với Từ Phàm.

“Được, khi nào thì ra tay?” Từ Phàm nghĩ một lúc rồi nói. Ý chí bản nguyên của một thiên đạo, khá tốt, đáng giá để hắn ra tay.

“Bồ Đào, nếu ngươi nuốt ý chí bản nguyên của một thiên đạo thì ngươi có thể phát triển đến mức nào?” Từ Phàm hỏi.

“Ta có thể thay thế thiên đạo của Phi Vũ giới bất cứ lúc nào.” Bồ Đào tự tin nói.

“Vậy quên đi, nếu ngươi trở thành thiên đạo của thế giới Trung Thiên thật thì phiền toái.” Từ Phàm trả lời.

“Nếu như đạo hữu đồng ý, bọn ta còn cần chuẩn bị một thời gian ngắn, một năm rưỡi sau bọn ta sẽ đi qua đón đạo hữu.” Hồng Liên tôn giả nói.

“Một năm rưỡi sau chúng ta gặp lại.” Từ Phàm bưng trà nói.

“Tốt.”

Nói rồi, Hồng Liên thuấn di đến Truyền tống trận vượt giới, truyền tống về Nam Sơn giới.

“Bốn vị chí cao, không biết bọn họ có thể làm ta ra tay bằng toàn bộ lực lượng của mình hay không.” Từ Phàm mong đợi, xương cốt của hắn không hoạt động lâu lắm rồi.

Thời gian thấm thoát thoi đưa, nửa năm đã trôi qua.

Nửa năm nay, tất cả đệ tử đều đang dốc lòng tu luyện, kiềm nén sức mạnh để nửa năm sau rửa sạch mối nhục.

Một chiếc vũ chu khổng lồ hình bầu dục đậu trên cự hồ mười vạn dặm.

“Đại trưởng lão, chắc chắn đệ tử sẽ thắng lợi trở về.” Tống Minh nghiêm túc hành lễ.

Đây là lần đầu tiên hắn dẫn thương đội khổng lồ như thế đến Cổ Thương giới, cho nên khó tránh khỏi chuyện hồi hộp.

“Ngươi yên tâm đi đi, mấy thứ ta đưa ngươi sẽ giúp ngươi trên đường đi, còn thu hoạch được bao nhiêu thì phải dựa vào ngươi.” Từ Phàm cười, vỗ bả vai của Tống Minh.

Sau đó Từ Phàm nhìn phân thân Chuẩn Tiên, người lái vũ chu.

“Trên đường, nếu như các ngươi gặp đạo tặc vũ trụ, nếu thoát được thì cứ đi, còn không thoát được thì hãy dùng phù chú đạn pháo có chứa Thánh Dương Nguyệt Âm chi lực để bắn đối phương.”

“Sau khi đánh xong rồi thì ngươi cũng đừng ham chiến, cứ đi.” Từ Phàm dặn dò.

“Tuân lệnh chủ nhân.” Phân thân Chuẩn Tiên hành lễ.

Từ Phàm gật đầu, hắn nhìn huynh đệ tốt mà mình để ý nhất, không nói gì mà chỉ chụp phân thân lên người Vương Vũ Luân.

“Ta sẽ làm cho Tống Minh dừng lại ở đó một thời gian ngắn, ngươi và đệ muội cứ chơi, chơi chán rồi thì trở về.” Từ Phàm cười nói.

“Ta ra ngoài ngắm phong cảnh tinh vực, cảm nhận những thế giới Trung Thiên khác.” Vương Vũ luận nói.

Từ Phàm lấy một Đạo khí không gian đưa cho Mộ Dung Thiến Nhi.

“Đến đó đừng tiết kiệm, thích mua gì thì mua.”

“Cám ơn Từ đại ca.” Mộ Dung Thiến Nhi mỉm cười nói.

“Từ bá bá, có quà của ta hay không?” Vương Linh Nhi nói với vẻ mặt mong đợi.

“Phần của ngươi đã nằm bên trong, ngươi có thể xin mẹ ngươi.” Từ Phàm nở nụ cười.

“Tinh, xem trọng cha nuôi của ngươi, đừng để hắn xảy ra chuyện.” Từ Phàm nói với cô gái nhỏ bị thu hút bởi các cuộc chiến.

Vũ chu hình bầu dục bay lên bầu trời, thoắt một cái đã không thấy hình bóng đâu.

Từ Phàm ở dưới vẫy tay chào tạm biệt bọn họ.

“Không biết lần này huynh đệ tốt có thể mang đến bao nhiêu tin vui.” Từ Phàm vừa nhìn bầu trời vừa nói.

Nơi sâu nhất của vực Cực Không, có một cây khổng lồ chống đỡ đất trời.

Nó bị một màn sương mù đen bao phủ, thỉnh thoảng có âm thanh kỳ quái phát ra từ trong sương khói.

Thỉnh thoảng, có một hoặc vài con dơi khổng lồ mang theo linh khoáng Tiên khí trở về.

Một bóng đen ở đằng xa thấy cảnh tượng như vậy, vẻ mặt hắn hơi mơ màng.

“Ta phải tiếp tục kiên trì mưu toan thế giới Trung Thiên này, đợi thêm mấy vạn năm cũng đáng.” Bóng đen an ủi bản thân. Mấy năm nay hắn không làm gì cả, chỉ huy động toàn bộ lực lượng để tìm kiếm những linh khoáng trong danh sách mà Từ Phàm đưa cho hắn.

Nhưng nghĩ đến đây, bóng đen lại nghĩ đến những áp bức và lăng nhục Từ Phàm đã mang lại cho hắn, ánh mắt của hắn trở nên u ám.

Ngay vào lúc này, một giọng nói vang lên.

“Không tệ lắm, đám dơi nhỏ này làm việc rất nhanh nhẹn, xem ra ngươi có để tâm đến chuyện nói cho ngươi trước đây.”

“Rất đáng khen ngợi.”

Một hình bóng xuất hiện bên cạnh bóng đen, giống như bạn cũ lâu năm không gặp.

Từ Phàm vỗ bả vai của bóng đen, khen ngợi: “Đúng vậy, làm việc rất lưu loát.”

Bóng đen thấy Từ Phàm, ánh mắt hắn trở nên phức tạp.

Hắn phục tùng người đè bẹp hắn về mọi phương diện này. Hắn cũng cam chịu rồi, chỉ cần Từ Phàm còn ở đây thì kế hoạch của hắn sẽ không thực hiện được.

“Nếu ngươi muốn nhiều linh khoáng Tiên khí hơn thì phải gần tới hạn mới có thể hoàn thành.” Bóng đen cam chịu nói.

“Không sao, chúng ta là bạn tốt, ngươi cứ giao hàng đúng hạn là được.” Từ Phàm nói.

Lâu rồi không gặp, khí tức của cây Thông Thiên mạnh hơn trước kia một ít, nhưng trước mắt thì vẫn ở trong phạm vi Từ Phàm dễ dàng bóp chết.

“Lần này ta tới chỉ là để nhờ ngươi một chút.” Từ Phàm nở nụ cười hiền hậu.

Vẻ mặt của bóng đen bắt đầu khuất nhục.

“Ngươi muốn nói gì thì nói nhanh lên, sau khi xong việc ta còn phải nuôi dơi khổng lồ để tìm linh khoáng.”

Ta đã như vậy rồi mà ngươi còn muốn làm nhục ta, rốt cuộc ngươi muốn ta phải làm sao, tự bạo cho ngươi xem sao?

Từ Phàm nắm bả vai của bóng đen, đưa hắn đến giữa Thông Thiên cự thụ.

Nếu như ở bên ngoài, Từ Phàm có thể thoải mái thắt cổ Thông Thiên cự thụ.

Thì ở chỗ này, đây có thể xem là nơi trái tim của Thông Thiên cự thụ, Từ Phàm chỉ cần một ý nghĩ là đã có thể tiêu diệt cây Thông Thiên này.

Dựa theo suy nghĩ của Từ Phàm, cái không gian hạch tâm này rõ ràng là được để lại để sử dụng cho đại quyết chiến sau này.

Khi đó nhân vật chính thắng được dơi khổng lồ rồi tìm đến đây, phá hủy Thông Thiên cự thụ chỉ trong một lần hành động.

Trước đây Từ Phàm cho rằng chỉ có trong phim Hollywood thì mới hành động dễ dàng như vậy, ai ngờ Tu Tiên giới cũng có chiêu này. Rõ ràng là một nền văn minh rất mạnh, thế nhưng cố tình lại bị kẻ yếu hơn tìm được nhược điểm trí mạng.
Bình Luận (0)
Comment