Chương 831: Thiên đạo: chí cao nhiều quá ta sợ
Chương 831: Thiên đạo: chí cao nhiều quá ta sợ
Ẩn Linh môn, Từ Phàm gặp được Hồng Liên tôn giả một lần nữa.
“Bị thương à?” Từ Phàm kinh ngạc nói.
Chí cao cũng có phân chia trình độ, trong mắt của hắn, Hồng Liên tôn giả là cấp bậc trung cấp, còn hắn tất nhiên là cấp bậc cao nhất rồi.
“Tỉ thí với chí cao mới tới từ bên kia, ta hơi bị thương, hắn càng không dễ chịu gì.” Hồng Liên tôn giả nói.
“Vậy lần này ngươi đến là đã có tính toán trước rồi sao?”
“Không phải, chiến lực của chí cao bên kia cao hơn ta tưởng tượng, hắn hoàn toàn có tư cách để giữ chân ta.”
“Nhưng hai chí cao còn lại của bên kia thì không dễ đối phó, nhất là tên đến từ Bắc Hải giới kia.” Hồng Liên tôn giả nói.
“Thế nên ta muốn tìm hiểu chiến lực cụ thể của đạo hữu, đến lúc đó hai người chúng ta bắt tay để trấn áp tên chí cao yếu nhất kia trước.”
“Đã như vậy, ta sẽ ra tay trấn áp tên chí cao yếu nhất phía đối diện, các ngươi chia cho ta thêm một chút bản nguyên ý chí thiên đạo.” Từ Phàm cười nói.
Nghe thấy yêu cầu này, gương mặt nhỏ nhắn tuyệt đẹp kia của Hồng Liên tôn giả lập tức trở nên chua xót.
“Đạo hữu, có thể trao đổi thứ khác không, cho ngươi thêm một chút nữa thì cho dù thu hồi hai giới, bọn ta cũng sẽ lỗ sặc máu.”
“Hay là thế này, ta làm tiểu thiếp của ngươi được không.” Hồng Liên tôn giả nói rồi nháy mắt về phía Từ Phàm.
“Đạo hữu Hồng Liên đừng đùa, loại cá nước thân mật trên thân thể và thần hồn đó không đáng giá đến như thế.” Từ Phàm xua tay nói.
“Haha, ta đang giỡn đó~” Hồng Liên tôn giả tiếc nuối nói.
Dáng vẻ của ngươi không giống như đang giỡn.
Trong tay Từ Phàm có thêm một tấm ngọc giản, bên trong là danh sách mà Xuân Hoa thương hội thu mua.
“Linh khoáng ở trong này, chỗ các ngươi có không, nếu như có thì đem đến đây hết cho ta.” Từ Phàm nghĩ một hồi rồi nói.
Ra tay trấn áp thêm một tên chí cao nữa mà thôi, cũng không phải chuyện lớn gì.
Hồng Liên tôn giả nhận lấy ngọc giản rồi xem sơ qua, sau đó nói ra một vài chỗ linh khoáng Tiên khí đặc sản ở Nam Sơn giới.
“Vậy được, cứ như vậy đi.” Từ Phàm gật đầu.
“Đạo hữu hài lòng là được, vậy khi nào chúng ta lên đường đi trấn áp tên chí cao kia.” Hồng Liên tôn giả nói.
“Không gấp, cứ theo như thời gian ban đầu, đến lúc đó chúng ta sẽ cùng nhau ra tay giải quyết.”
“Ta đối phó với hai tên chí cao đó, các ngươi giải quyết những tên còn lại.” Từ Phàm nói.
“Ngươi chống đỡ nổi không đấy?” Hồng Liên tôn giả hơi chau mày.
“Ngươi ra giá cao thêm một chút, một mình ta sẽ giải quyết hết chuyện cho các ngươi.” Từ Phàm thản nhiên nói.
“Đạo hữu, có phải ngươi hiểu sai chiến lực của chí cao cùng cấp không, hay là ta gọi hai đạo hữu khác đến để giúp ngươi thử sức trước.” Hồng Liên tôn giả nói.
“Hay là ngươi gọi hai người kia đến, ta một chọi hai để tỉ thí, thế nào.” Từ Phàm hoạt động gân cốt một chút, nói.
Hồng Liên tôn giả nghĩ một lúc, để chắc chắn đạt được mục đích, nàng đã đồng ý.
“Vậy ta đi gọi hai đạo hữu khác tới thử chiến lực của ngươi.” Hồng Liên tôn giả nói.
“Vậy được, sau khi các ngươi tới, ta sẽ đưa các ngươi đến bên trong tinh vực.” Từ Phàm nói.
Hồng Liên tôn giả gật đầu, thông qua Truyền tống trận vượt giới, nàng đã trở về Nam Sơn giới.
Không lâu sau, ý chí thiên đạo của Phi Vũ giới đột nhiên trở nên bất ổn.
Bởi vì hắn đột nhiên phát hiện thấy bên trong thế giới mà mình cai quản đột nhiên có thêm ba chí cao.
Lúc trước Từ Phàm đã chặn cự hồ mười vạn dặm lại rồi, thế nên thiên đạo không thể cảm ứng được những việc ở bên trong cự hồ mười vạn dặm.
Từ Phàm trực tiếp dẫn ba tôn giả chí cao truyền tống hư không vào nơi sâu nhất của vực Cực Không.
Không che giấu bất kỳ hơi thở nào, cứ ngang nhiên xuất hiện trong vực Cực Không như thế.
Trong chốc lát, tất cả Cực Không Cự Thú trong vực Cực Không đều trở nên ngoan ngoãn, nhanh chóng trở về hang ổ bí mật của mình, co cụm lại run lẩy bẩy.
Mong rằng bốn chí cao vô thượng xuất hiện đó, không hề để ý đến chính mình.
“Cự thú trong hư không của các ngươi sao nhiều đến thế, tùy ý thuần phục một con là có thể trở thành thú cưỡi trong tinh vực rồi.” Sơn Hải tôn giả nói.
Dưới sự cai quản của ba chí cao bọn họ, Nam Sơn giới có rất ít những cự thú hoang dã như vậy.
“Thuần phục rất phiền phức, cứ thả ở trong vực Cực Không như thế, cũng không làm mất đi cảnh đẹp.” Từ Phàm cười nói.
Sau đó dẫn theo ba người nhảy một lần nữa, xuất hiện ở bên trong tinh vực.
Ở một nơi cách Phi Vũ giới tỉ vạn dặm, Từ Phàm đang nhìn hai chí cao phía bên kia với vẻ mặt thoải mái tự tại.
“Hai đạo hữu, các ngươi ra tay đi.”
Để kiểm tra thực lực chân thật nhất của Từ Phàm, hai người vừa lên đã trực tiếp dùng toàn bộ sức lực.
Một ánh kiếm như thể có thể hủy diệt tất cảm lại có thêm một chưởng khổng lồ đủ để phá tan thế giới xông đến Từ Phàm.
“Đúng thật là không khách sáo, vừa lên đã dùng toàn lực.” Từ Phàm nhìn kiếm này chưởng này, nói.
Đến cảnh giới chí cao có thể được xem là đại đạo chí giản.
Một ảo ảnh ngàn tay đủ để làm tan tành một thế giới xuất hiện ở phía sau Từ Phàm.
Một kiếm một chưởng kia bị hai cánh tay cản trở một cách nhẹ nhàng, hai cánh tay tóm lấy hai chí cao đó.
Một khí cơ vô cùng lớn mạnh khóa chặt người của hai chí cao.
Đúng lúc hai chí cao muốn nghiền nát khí cơ này để thoát khỏi bàn tay đang tóm lấy mình thì một cặp mắt xuất hiện ở phía sau hai người.
Hai chí cao tức khắc cảm thấy một sự sợ hãi đang lớn mạnh.
Cuối cùng họ bị tóm trong tay giống như một con gà con.
“Hồng Liên tôn giả, ngươi cũng có thể cùng xông lên.”
Giọng của Từ Phàm vọng lại trong tinh vực.
“Bỏ đi, cho dù ta xông lên, đạo hữu chẳng qua cũng chỉ hao phí một cánh tay để trấn áp.” Hồng Liên tôn giả nhìn ảo ảnh ngàn tay ở phía sau Từ Phàm, ánh mắt sáng lấp lánh, như thể một người phàm đang nhìn một tượng Phật bằng vàng lớn vậy.
“Hai đạo hữu có phục không.” Từ Phàm nhìn hai chí cao bị ảo ảnh ngàn tay tóm láy, hỏi.
“Đạo hữu nói đùa rồi, bộ dạng của bọn ta bây giờ có thể không phục được sao?” Sơn Hải tôn giả nói.
Ảo ảnh ngàn tay biến mất, hai người trong lòng vẫn còn sợ hãi nhìn Từ Phàm.
“Đạo hữu, trên chí cao, chẳng lẽ vẫn còn cảnh giới khác sao?” Sơn Hải tôn giả hỏi.
“Hết rồi, nếu như phát hiện ra, ta sẽ nói cho các ngươi.” Từ Phàm nói.
“Vậy đạo hữu vẫn là Đại Thừa kỳ, tại sao lại mạnh đến như thế.” Một tôn giả chí cao khác nói.
“Về vấn đề này chúng ta có thể đổi góc nhìn suy nghĩ một chút, ví như tại sao các ngươi lại yếu đến như thế.” Từ Phàm cười nói.
“So với đạo hữu, bọn ta đúng thật yếu.” Sơn Hải tôn giả khâm phục, nói.
“Thế nào, cân nhắc một chút đề nghị lúc đầu của ta đi, ta sẽ giúp các ngươi trấn áp bốn tên chí cao đó, ta chỉ cần bản nguyên ý chí thiên đạo của một thế giới rưỡi thôi.” Từ Phàm nhìn Hồng Liên tôn giả rồi cười nói.
“Một mình đạo hữu đối phó với hai tên chí cao đó là được rồi, bọn ta có thể giải quyết những tên còn lại.” Hồng Liên tôn giả nói.
“Được thôi.” Từ Phàm gật đầu.
Sau đó liền dẫn bọn họ bay về Phi Vũ giới, còn chu đáo đưa đến Truyền tống trận vượt giới.
Sau khi ba chí cao rời đi, Từ Phàm đột nhiên nhận được tin tức do ý chí thiên đạo của Phi Vũ giới truyền đến.
Ý đại khái là, ý kiến tiêu cực sẽ có nhân quả lớn, đối với việc thăng cấp Kim Tiên, Đại La sau này không tốt.
Có việc gì thì có thể thương lượng, không cần gọi nhiều chí cao như thế đến Phi Vũ giới, nhiều quá nó sợ.
Từ Phàm cười phá lên, mặt hướng đến một nơi nào đó trên bầu trời, thản nhiên nói: “Yên tâm, ngươi không làm vướng chân ta là được rồi.”