Ta Sư Phụ Mỗi Đến Đại Nạn Mới Đột Phá (Dịch Full)

Chương 865 - Chương 865: Thiên Phú Của Hàn Phi Vũ

Chương 865: Thiên phú của Hàn Phi Vũ Chương 865: Thiên phú của Hàn Phi Vũ

Từ Phàm rời đi rồi, trong đầu Minh Không vẫn còn đang hồi tưởng lại câu nói ấy.

“Đại trưởng lão, quả thực là thánh giả của Nhân tộc.” Minh Không tán thưởng nói.

Hắn bỗng dưng có một chút hối hận khi thu nhận hai ngàn tiên ngọc đó của Đại trưởng lão.

Đem so với những hành động của Đại trưởng lão, quả thực là hết sức đáng khinh.

Cho nên Minh Không quyết định, sau này thống nhất nửa giá, để bảy tỏ lòng kính phục đối với Đại trưởng lão.

Nơi sâu nhất của vực Cực Không, một bóng dáng màu đen cung kính giao Tiên khí không gian đựng đầy linh khoáng Tiên khí cho Từ Phàm.

Từ Phàm quét mắt một cái nhìn linh khoáng bên trong Tiên khí không gian, hài lòng gật đầu.

“Không tồi, khoảng thời gian này hiệu suất rất nhanh.” Từ Phàm cười nói.

“Bồ Đào nắm giữ Thông Thiên cự thụ, hiệu suất gấp hai lần so với trước đây, nếu như khai thác kiểu tàn phá thì tốc độ còn có thể nhanh hơn nữa.” Bóng hình màu đen cung kính nói.

Thông Thiên cự thụ vào lúc này tương đương với hóa thân của Bồ Đào.

“Không cần quá vội vàng, linh khoáng của tông môn hiện tại vẫn đang đủ dùng, không cần tới mức khai thác kiểu tàn phá.”

“Tuân mệnh.”

Từ Phàm khua tay, một cánh cửa truyền tống hư không xuất hiện.

Bên trong không gian dưới đất của Ẩn Linh đảo, Từ Phàm đặt Tiên khí không gian chứa đầy những linh khoáng Tiên khí vào trong nguyên giới.

Vừa hay gặp phải đệ tử thu thập linh khoáng từ Nam Sơn quay trở về.

“Bái kiến Đại trưởng lão.” Vị đệ tử Ẩn Linh môn đó hành lễ nói.

“Tốc độ thu thập linh khoáng bên đó thế nào?” Từ Phàm nhìn Đạo khí không gian trong tay của vị đệ tử kia hỏi.

“Tốc độ thu thập linh khoáng ở bên đó rất nhanh, cứ cách nửa tháng đệ tử lại phải đi Nam Sơn giới một chuyến.”

“Bên đó không giở trò gì là được.” Từ Phàm gật đầu.

“Dựa theo danh sách của đại trương lão, bên đó đã giao hàng một phần, còn tám mươi năm nữa, là có thể chuyển giao toàn bộ linh khoáng Tiên khí trên danh sách theo như đúng kỳ hạn.” Vị đệ tử đó liền nói.

“Được, nếu như bên đó giao hàng có dị thường, mau chóng hồi báo lại cho ta.” Từ Phàm căn dặn.

“Tuân mệnh, Đại trưởng lão.”

Vị đệ tử nọ nói xong liền rời đi.

Từ Phàm dạo bước bên trong nguyên giới, trải qua sự đầu tư và xây dựng bao nhiêu năm nay.

Nguyên giới đã trở thành trung tâm tâm cốt lõi của Ẩn Linh môn, khu vực an toàn nhất.

Đi mãi đi mãi, Từ Phàm tới khu vực của cây Vạn Vật.

Cây Vạn Vật của lúc này đã to lớn lên tới trăm trượng, cành lá xum xuê, toàn bộ cây Vạn Vật trên dưới đều lộ ra châu quang bảo khí.

Thân cây và lá cây đã biến đổi theo phương hướng của ngọc chế.

Một đám đệ tử tông môn, đang xếp hàng đứng trước cây Vạn Vật.

Trông thấy Từ Phàm đi qua liền vội vã hành lễ.

Vào lúc này, khuôn mặt Hàn Phi Vũ mang vẻ vui mừng bước ra từ bên trong.

Sau khi trông thấy Từ Phàm, vội vàng đi tới bên cạnh.

“Bái kiến sư tổ.” Hàn Phi Vũ cung kính nói.

“Nếu đã gặp phải vậy thì cùng ta đi dạo nói chuyện đi.” Từ Phàm cười nói.

Hắn thấy Hàn Phi Vũ đã suy nghĩ thông suốt, có ý hài lòng viên mãn.

“Vâng.”

Trong ánh mắt ngưỡng mộ của các đệ tử đang xếp hàng, Hàn Phi Vũ theo Từ Phàm rời đi.

“Cây Vạn Vật này tới nay đã trưởng thành được tới quy mô ngần ấy, công sức của ngươi là không thể thiếu.”

Những năm nay Hàn Phi Vũ quả thực là không ít lần chăm bón cho cây Vạn Vật.

“Cơ duyên của đồ tôn khá nhiều, thứ không thiếu nhất chính là những vật như tiên ngọc linh thạch.”

“Trước đây có sẵn tiên ngọc linh thạch, không có cách nào tăng cường tự thân của đồ tôn, đến nay đã có được cây Vạn Vật, vừa hay giải quyết được tình hình cấp thiết của đồ tôn.” Hàn Phi Vũ cười nói.

“Quả thực, cây Vạn Vật cùng với cơ duyên này của ngươi cũng coi như là tuyệt phối.”

“Ngươi sử dụng cây Vạn Vật để thúc đẩy tư chất kiếm đạo của mình lên tới đỉnh phong, nếu như ngươi cứ như vậy mà cưỡng ép gia tăng những thiên phú khác, trung tâm nội tại của ngươi, cũng chính là linh hồn chân linh có lẽ sẽ không thể chịu đựng nổi.” Từ phàm nhìn Hàn Phi Vũ nhàn nhạt nói.

Nghe được lời Từ Phàm nói, Hàn Phi Vũ lập tức căng thẳng lên.

“Mọi chuyện trong bóng tối đều đã có sự sắp đặt, quá viên mãn như ý, lại không phải la chuyện tốt.”

“Sư tổ, ấy là tại vì sao?” Hàn Phi Vũ hỏi, vào lúc hắn tận dụng cây Vạn Vật để thêm vào những chỗ không thể thêm vào trong tư chất kiếm đạo của mình, cũng lại bắt đầu tăng thêm những thiên phú đại đạo khác.

Hắn muốn trở thành người tinh thông vạn đạo giống như Từ Phàm đây, người hiểu thấu đạo lý đất trời.

“Cảnh tưởng ta độ kiếp ngươi đã từng nhìn thấy chưa.”

Hàn Phi Vũ gật đầu.

“Thiên phú của ngươi còn tiếp tục tăng thêm thì sẽ phải đối diện với lôi kiếp như vậy, ngươi có tự tin độ qua không?” Từ Phàm cười nói.

Nhớ tới cảnh tượng Từ Phàm độ kiếp, Hàn Phi Vũ rùng mình ớn lạnh.

Uy lực của lôi long diệt thế ấy, cho hắn mười cái mạng hắn cũng không độ qua nổi, cho dù là có quá nhiều Tiên khí, linh lực của chính mình và tinh thần cũng sẽ có lúc bị tiêu hao hết.

“Thiên phú của ngươi càng cao, thiên đạo của thế giới này càng thêm coi trọng ngươi.”

“Những khí vận mà ngươi gánh trên người cũng sẽ càng lớn, bây giờ ngươi còn chưa cảm nhận được, là bởi vì tông môn đang che chắn cho ngươi.”

“Một khi ngươi rời khỏi tông môn, thời gian vừa kéo dài ngươi rồi sẽ cảm nhận được.” Từ Phàm nhắc nhở nói.

Những lời này Từ Phàm vốn dĩ muốn tìm cơ hội để nói với Từ Phi Vũ, nhưng hiện tại gặp được rồi, hắn liền nói trước luôn vậy.

“Đồ tôn đã hiểu, đa tạ sư tổ giáo huấn.” Hàn Phi Vũ hành lễ nói, trong ánh mắt có một tia lãnh ngộ.

Sau khi hắn gia tăng đầy đủ phương diện thiên phú kiếm đạo của hắn, vào lúc hắn lại tận dụng cây Vạn Vật để tăng gia những thiên phú khác, nơi sâu nhất bên trong nội tâm hắn đã có một loại cảm giác trống rỗng.

Loại cảm giác trống rỗng đó rất yếu ớt, hiện tại hồi tưởng lại mới cảm giác được một chút.

“Ta nói với ngươi nhiều như vậy, chỉ là muốn để ngươi thay đổi tư duy một chút, đừng chỉ nghĩ mãi tới việc gia tăng thiên phú của mình, ở phương diện linh hồn vận mệnh cũng phải gia tăng.” Từ Phàm thảnh thơi nói.

“?”

Hàn Phi Vũ có chút không thông, lẽ nào ý của sư tổ không phải là quá trớn thì dễ hỏng, sức mạnh khí lực bản thân mình không có cách nào chống cự.

“Không phải là ta đã nhắc nhở ngươi rồi sao, linh hồn, khí vận và thiên đạo chú ý.”

“Muốn tăng thêm thiên phú, phải tăng cường khí vận công đức tự thân, còn phải giảm bớt đi độ chú ý của thiên đạo.”

“Còn phải để cho những khí vận tự thân và nhân quả không còn lan rộng tới những người khác.”

“Trước mắt sau khi ngươi làm tốt những điểm này xong, gia tăng tư chất lên có lẽ là không còn vấn đề gì quá lớn nữa rồi.” Từ Phàm nói.

“Vậy ta có thể gia tăng thiên phú tới cấp độ của sư tổ hay không?” Hàn Phi Vũ đột nhiên mong chờ hỏi.

Khi hắn biết rằng bản thân mình bởi vì suy nghĩ không chu đáo, cho nên mới có cảm giác trống rỗng đó thì liền yên tâm lại.

“Ngươi thử xem đi, đoán chừng sẽ rất khó, dù sao thiên phú không có hạn chế, mà cây Vạn Vật thì lại có giới hạn đấy.” Từ Phàm nói.

“Đệ tử đã hiểu rồi.” Hàn Phi Vũ cảm kích nói.

Từ Phàm gật đầu, ngay sau đó nhẹ nhàng vẫy tay.

Một phiến lá cây Vạn Vật trong suốt long lanh, có ngọc cảm xuất hiện trong tay Từ Phàm.

Cuối cùng biến hóa thành một chiếc nhẫn màu xanh ngọc.

“Đây là chiếc nhẫn giảm thiểu sự chú ý của thiên đạo, bên trong còn có một tia bản nguyên của ý chí thiên đạo, hắn có thể che chắn cho ngươi ở trong thế giới Trung Thiên sẽ không bởi vì quá mức ưu tú mà bị ý chí thiên đạo để mắt tới.”

Lấy của người biếu lại cho người, chiếc nhẫn này đã tiêu hao một nửa năng lượng bản nguyên của cây Vạn Vật, nhưng Từ Phàm tin tưởng rằng không lâu sau liền có thể bù lấp lại.

“Đa tạ sư tổ, nhưng món đồ này đồ tôn có thể lấy tiên ngọc để đổi.” Hàn Phi Vũ tiếp lấy chiếc nhẫn cảm kích nói.

“Ngươi có lấy nhiều tiên ngọc hơn nữa cũng không thể đổi được, thứ này là do ta sử dụng bản nguyên của cây Vạn Vật đổi cho ngươi đấy.” Từ Phàm nói.

Từ Phàm rời đi rồi, Hàn Phi Vũ vẫn còn chìm trong sự cảm động, một khắc này hắn cảm giác như trong tông môn còn ấm áp hơn trước đây.

Vừa trở về bên trong tiểu viện, Từ Phàm liền gặp được Lý Huyền Đạo.

“Sư phụ, đệ tử phải phi thăng trước thời hạn rồi.” Lý Huyền Đạo có chút không nỡ nói.

“Có chuyện quan trọng gì mà bắt buộc phải phi thăng Tiên giới?” Từ Phàm hỏi.

“Sau khi phi thăng Đại Thiên giới, đồ nhi cần phải đi tới Đại Thiên giới khác tìm lại một ít đồ vật quay trở về.”
Bình Luận (0)
Comment