Chương 866: Truyền đạo cảm ngộ tám tháng
Chương 866: Truyền đạo cảm ngộ tám tháng
“Vừa hay Mộc Nguyên Tiên giới cách Tiên giới mà ta đặt đồ đạc không xa.”
“Đợi sau khi ta lấy được về, ước chừng tông môn cũng đã tới Tiên giới rồi.” Lý Huyền Đạo nói.
Trong lòng hắn không nhịn được mà có chút cảm khái, vốn dĩ cho rằng kiếp này đã yên ổn rồi, sau khi trở thành chân tiên có thể cấp tốc đầu thai, kiếp sống cuối cùng đạt tới Kim Tiên.
Nào có ngờ được, tự mình khai mở cục diện ôm lấy một chiếc đùi to lớn to dày vô đối.
Chỉ cần đi theo chiếc đùi lớn của đại sư phụ này, xem ra Kim Tiên dường như cũng chỉ là vấn đề nhỏ.
“Nơi đó là nơi ta ẩn giấu toàn bộ linh bảo thu thập được từ bảy kiếp trước sau khi ta phi thăng trở thành chân tiên.”
“Bên trong còn có một bộ Tiên khí khí vận, đồ nhi phải đi lấy về để cống hiến cho tông môn.” Lý Huyền Đạo dùng ảnh mắt chân thành sùng bái nhìn Từ Phàm.
Không cần biết vị sư phụ chiếc đùi lớn này thấy thế nào, dù sao hắn đã coi Từ Phàm là sư phụ chân chính rồi.
Liều mạng cũng phải ôm thật chặt chiếc đùi lớn này, chân thành đằm thắm mà ôm lấy.
“Đi đi, nếu như đã là kế hoạch từ mấy kiếp trước thì vi sư cũng không ngăn cản ngươi.”
Một Truyền tống trận nhỏ xuất hiện trước mắt Lý Huyền Đạo.
Ba kiện Tiên khí, một giày, một khiên, một linh châu, toàn bộ đều là Tiên khí tuyệt thế sử dụng khi chạy trốn.
“Ngươi có kinh nghiệm của mấy đời trước, vi sư cũng không nói nhiều nữa làm gì, cầm cho tốt ba bộ Tiên khí này, cố gắng bảo trọng.” Từ Phàm nhẹ nói.
Lý Huyền Đạo nhìn ba bộ Tiên khí này, bất giác hốc mắt có chút ẩm ướt.
Bản thân hắn từ lúc tu luyện, liền mưu đồ câu kết đấu đá tranh đoạt, chỉ vì một tia khả năng có thể đạt tới Kim Tiên.
Vài vặn năm trước đó sự ấm áp chỉ có thể cảm nhận được từ chỗ mẫu thân, ở bên cạnh sư phụ cũng đã cảm nhận được.
“Sau khi đồ nhi quay trở về, nguyện cả đời phụng dưỡng bên cạnh sư phụ!” Lý Huyền Đạo quỳ xuống khấu lạy
“Không phải như vậy, ta và ngươi có duyên phận sư đồ, ngươi không rời ta không bỏ.” Từ Phàm cười nói.
Vào lúc này trong tay Từ Phàm xuất hiện một chiếc nhẫn không gian.
“Ngươi đi tới Tiên giới vừa hay giúp ta làm một chuyện, đem chiếc nhẫn không gian này tới cho tam sư huynh.”
Từ Phàm cảm giác bản thân mình phải cho vị đồ đệ tốt đang ở chốn thiên đường kia một ít chi viện, cứ mãi tiêu tiền của vợ, cũng không phải là kế sách lâu dài.
“Tuân mệnh sư phụ.” Lý Huyền Đạo bảo đảm nói.
“Đi đi, gặp lại ở Tiên giới.”
Ba ngày sau, một Tiên môn xuất hiện ở trên cự hồ mười vạn dặm, bậc thềm tiên ngọc trực tiếp chạy dài tới dưới chân Lý Huyền Đạo.
Sau ba quỳ chín khấu về phương hướng của Ẩn Linh môn, Lý Huyền Đạo đạp lên bậc thềm tiên ngọc, bước vào bên trong Tiên môn.
Trong không gian dưới đất, Từ Phàm nhìn linh khoáng Tiên khí vô tận tiến vào bên trong lò luyện Tiên khí đại hình.
Trải qua sự nung chảy dung hợp ở trình độ cao nhất của thần hỏa, lại cộng thêm ngòi nổ hợp kim đặc biệt mà Sa Điêu luyện chế.
Từng hợp kim Tiên khí hình dạng tương đồng từ một cửa miệng khác của lò luyện Tiên khí đại hình ra lò.
“Vận hành bình thường, hiệu suất còn cao hơn một chút so với trong tưởng tượng, cũng may nhờ có thủ pháp luyện chế cao tay và tiên văn trận pháp của Đại trưởng lão phối hợp với nhau.” Sa Điêu ở một bên cười nói.
“Có thể vận hành bình thường là tốt, còn phải nhờ vào ý kiến đề xuất của Sa sư huynh.” Từ Phàm cười nói.
Dựa vào tính toán mới nhất của Bồ Đào, chỉ cần bốn trăm tám mươi năm liền có thể hoàn thành thăng cấp luyện hóa toàn bộ Ẩn Linh đảo
Từ phàm để Bồ Đào lấy ra một ít linh khoáng Tiên khí đặc thù, hắn chuẩn bị luyện chế cho Sa Điêu một lò luyện Tiên khí.
Bên trong điện luyện khí không gian dưới mặt đất, Sa Điêu kích động nhìn Từ Phàm tôi luyện linh khoáng.
“Sa sư huynh, còn có yêu cầu gì khác không?”
“Nếu như không có thì ta sẽ bắt đầu cố định linh khoáng Tiên khí đây.” Từ Phàm nói.
“Nếu như được thì có thẻ nào cho thêm một hạch tâm thần hỏa vào bên trong được không.” Sa Điêu có chút ngại ngùng nói.
Thực ra toàn bộ những linh hỏa mà hắn nắm trong tay hiện tại đã hoàn toàn đủ cho hắn dùng rồi, nhưng thân là nhà nghiên cứu khoa học Luyện Khí Đại Tông sư, phải có một ít đồ xứng với mặt mũi của chính mình chứ.
“Việc này có gì mà phải ngại, Tống Minh đã mua hai loại hạch tâm thần hỏa từ Xuân Hoa thương hội.”
“Địa Tâm diễm hỏa và Đông Ly thần hỏa, ngươi muốn cái nào?” Từ Phàm cười hỏi.
“Đông Ly thần hỏa, đặc tính này tương đối hòa bình, thích hợp nghiên cứu một vài hợp kim linh khoáng.” Sa Điêu cười khà khà nói, vừa nghĩ tới bản thân mình sẽ sở hữu một Tiên khí chuyên dụng thuộc về bản thân mình dung nhập, khắp người đều trở nên hưng phấn.
“Được.”
Một Truyền tống trận cỡ nhỏ xuất hiện bên tay Từ Phàm, Bồ Đào dịch chuyển hạch tâm của Đông Ly thần hỏa trong bảo khố tới đây.
“Luyện chế lò luyện Tiên khí cần phải mất thời gian là tám tháng, Sa sư huynh quay trở về nghĩ ngơi đi, đợi luyện chế xong ta đem qua cho ngươi.” Từ Phàm vừa dung hợp linh khoáng Tiên khí vừa nói.
Phượng Hoàng thầnhỏa ở trong tay Từ Phàm được sử dụng tới mức cực kỳ mượt mà điêu luyện, phảng phất như một đại Tông sư kiếm đạo đang dùng kiếm sắt vậy, các loại chiêu thức đều đạt tới mọi giới hạn có thể chịu đựng của kiếm sắt.
“Không cần đâu, ta ở đây xem Đại trưởng lão luyện chế Tiên khí, thuận tiện trò chuyện phiếm cùng Đại trưởng lão.”
Sa Điêu không bằng lòng rời đi, hắn muốn nhìn xem Tiên khí của mình từng bước từng bước một hoàn thành.
“Tùy ngươi.”
Thế là, Từ Phàm một bên luyện chế lò luyện Tiên khí, một bên nói chuyện cùng với Sa Điêu.
“Tông môn vẫn còn hơn bốn trăm năm nữa là phải phi thăng Tiên giới tập thể rồi, ngươi có muốn đem theo vợ con cùng gia đình hay không.” Từ Phàm quan tâm hỏi.
“Chuyện này ta thương lượng cùng bọn họ một chút, ta muốn để bọn họ cùng ta đồng thời phi thăng lên Tiên giới cùng với tông môn, nhưng dựa theo sự hiểu biết của ta đối với họ nhiều năm, đoán chừng sẽ không theo ta đi.” Sa Điêu nói.
“Vậy thì phải để lại đầy đủ tài nguyên tu luyện lại cho bọn họ, ít nhất có thể đảm bảo bọn họ phi thăng lên Tiên giới.” Từ Phàm nói.
“Đa tạ ý tốt của Đại trưởng lão, cha và tiểu muội đều là Luyện Đan Tông sư, phương diện tài nguyên sẽ không quá thiếu thốn.” Sa Điêu nói.
“Vậy được rồi.”
Từ Phàm vừa nói chuyện vừa luyện khí, thời gian tám tháng đảo mắt liền trôi qua.
Tám tháng này cũng là tám tháng hạnh phúc nhất của Sa Điêu.
Bởi vì mỗi khi Từ Phàm không có chủ đề gì để nói với Sa Điêu, sẽ dùng kinh văn đại đạo nâng cao cảm ngộ của Sa Điêu, vì vậy mà giảng giải đạo luyện khí.
Tuyên truyền giải thích đạo luyện khí, từ sâu cho tới nông, từ tổng quan đến chi tiết, từ phức tạp cho tới đơn giản, lặp đi lặp lại cho Sa Điêu nghe.
Khiến cho Sa Điêu cảm giác bản thân hắn hiện tại liền có thể điều khiển khống chế linh hỏa để luyện chế Tiên khí.
Sau khi Sa Điêu lấy được lò luyện Tiên khí liền mau chóng bế quan tiêu hóa cảm ngộ đạo luyện khí trong khoảng thời gian này.
Ý đồ có thể trở thành một Luyện Khí Đại Tông sư chân chính.
Ba tháng sau, Sa Điêu có chút thất vọng nhìn thanh linh kiếm Tiên khí vừa luyện chế xong ở trong tay mình.
“Sao lại không giống như ta tưởng tượng nhỉ, luyện chế thanh linh kiếm Tiên khí này lại tốn sức như vậy.”
Sa Điêu nói rồi nhìn linh kiếm Đạo khí luyện hỏng xung quanh mình, không nhịn được mà than một tiếng thật sâu.
…
“Làm xong việc rồi nghỉ ngơi, cảm giác thật đã.”
Một chiếc thuyền cô độc trôi nổi trên cự hồ mười vạn dặm, Từ Phàm ngồi trên Cô thuyền, nhìn đám mây Hùng Nhị trên bầu trời.
“Chủ nhân, vũ chu ra ngoài dò thám đã quay trở về rồi.” Âm thanh của Bồ Đào vang lên.
“Có phát hiện ra gì không.”
Từ Phàm híp mắt phơi năng nói.
“Phát hiện ra một thế giới Trung Thiên vừa mới thành hình, đại đạo phép tắc vừa mới được xây dựng xong, dị tộc mạnh nhất bên trong chỉ có cảnh giới vô địch.” Bồ Đào nói.
“Có đặc sắc gì hay không.”
“Thế giới Trung Thiên bên đó rất nhiều dị tộc, vô cùng tôn sùng đạo Luyện Thể.”
“Ngoại trừ khai thác linh khoáng ra, không còn bất kỳ giá trị gì.” Bồ Đào nói.
“Nếu như không ngoài dự tính, Minh Không một lát nữa có lẽ sẽ qua đây.” Từ Phàm ngồi dậy rồi nói.
“Đại trưởng lão quả là có hứng thú, một chiếc thiên chu trôi nổi trên cự hồ mười vạn dặm, theo gió, ngẫu hứng.”