Chương 867: Sao ta có thể ăn thỏ!
Chương 867: Sao ta có thể ăn thỏ!
Từ Phàm ngồi trên cô thuyền, mỉm cười nhìn Minh Không trên bầu trời.
Vung tay lên, một cái bàn nhỏ, bốn đĩa đồ nhắm, hai bầu rượu.
“Mời ngồi.”
Hai người mỗi người rót một ly rượu, đối ẩm mà tận.
“thế giới tiểu Trung Thiên kia, ngoại trừ linh khoáng, đối với Ẩn Linh môn ta không có giá trị quá lớn.” Từ Phàm nói.
“Hội Trưởng lão muốn dùng linh khoáng đổi lấy thế giới tiểu Trung Thiên kia.” Minh Không nói.
“Có thể, đem linh khoáng Tiên khí các ngươi khai thác từ thế giới Trung Thiên kia giao cho ta Ẩn Linh môn là được.” Từ Phàm lần nữa nâng chén nói.
“Vậy thế giới tiểu Trung Thiên các ngươi muốn xử lý thế nào? Kéo về dung hợp với Phi Vũ giới, hay là trực tiếp phát triển thế lực Hội Trưởng lão ở nơi đó.” Từ Phàm hỏi.
“Dung hợp, lấy thế giới tiểu Trung Thiên kia làm gốc, có thể thôi hóa ra một tiểu Tiên giới tại Phi Vũ giới.”
“Có tiểu Tiên giới, Tinh vực trong Phi Vũ giới không lo nữa.” Minh Không nói.
“Thật chí khí. Một tiểu Tiên giới, thời gian thành hình ít nhất hao tốn vài vạn năm, Minh Không trưởng lão vì Phi Vũ giới chúng ta cân nhắc sâu xa, bội phục.” Từ Phàm tán dương nói.
“Không so được với Đại trưởng lão, một tiểu thế giới Trung Thiên, nói cho là cho.” Minh Không bưng rượu lên kính Từ Phàm một ly.
“Ta là lười phí sức, nếu thật sự muốn khai phá thế giới tiểu Trung Thiên kia thì hơn mười vạn đệ tử này của ta khẳng định không đủ.”
“Đến lúc đó còn phải tuyển nhận đệ tử, thu thập tài nguyên, phân phối pháp bảo, luyện chế con rối khai thác linh khoáng, những chuyện này đều là trách nhiệm.” Từ Phàm uể oải nói, mặc dù lấy thực lực Ẩn Linh môn bây giờ chỉ là chuyện một câu nói của hắn.
Nhưng Từ Phàm cũng cảm thấy không cần thiết, lười đi làm, còn không đến năm trăm năm nữa là phi thăng Tiên giới, không có thời gian đi lăn lộn những chuyện này.
Đưa thế giới tiểu Trung Thiên cho Hội Trưởng lão, coi như là vì cố hương thứ hai này làm chút cống hiến.
Minh Không nghe thấy lời Từ Phàm nói, cong môi mỉm cười.
Ánh mắt nhìn về phía Từ Phàm càng thêm thân thiết, cũng như như trước đây hắn nhìn Thượng Tôn.
“Đại trưởng lão, dị tộc ở thế giới tiểu Trung Thiên ta đã xem qua.”
“Trong đó, Ma tộc bốn tay vóc dáng cao lớn, khuôn mặt tương tự với Nhân tộc, thiên phú Luyện Thể của chủng tộc vô cùng xuất chúng, đặc biệt thích hợp để làm lực sĩ cho tông môn, Đại trưởng lão có muốn hay không.” Minh Không nói, chiếu ra một màn sáng, trên màn sáng chính là Ma tộc bốn tay.
Từ Phàm nhìn một chút, thân cao một trượng có thừa, trừ việc có bốn tay, làn da màu đồng xanh, còn lại thì không khác mấy so với Nhân tộc.
“Trước tới một vạn, gia nhập Yêu bộ, lúc có chuyện xảy ra thì xông lên phô trương, lúc không có chuyện thì là công nhân bốc vác.”
Ma tộc bốn tay kia khổng võ hữu lực, cơ bắp quá mức, bộ dáng quả thực thích hợp giữ chức lực sĩ tông môn.
“Không thành vấn đề, chờ Vạn Tinh chu từ thế giới Trung Thiên trở về sẽ mang về cho Đại trưởng lão.”
Trong đôi ba câu của hai người đã quyết định vận mệnh về sau của chủng tộc này.
Sau khi nói xong những lời này, Minh Không đột nhiên có chút cảm khái.
“thế giới tiểu Trung Thiên này gặp được ta và Đại trưởng lão xem như là vận khí của bọn họ.” Minh Không nói.
“Đúng vậy, gặp gỡ cường giả có lòng nhân từ đối kẻ yếu mà nói chính là vận khí lớn nhất.” Từ Phàm nhẹ nhàng nói.
Điểm ấy hắn thấy rất rõ, giống như câu nói ở đời trước kia, nước yếu không ngoại giao.
…
Ẩn Linh đảo, khu vực Yêu bộ, khu sinh hoạt của thỏ Thái Linh.
Lúc này, Từ Nguyệt Tiên đang quan sát tiểu thỏ Thái Linh đang chơi đùa trong sân rộng.
Trải qua sự phát triển của những năm này, dù có kế hoạch hạn chế sinh sản của Ẩn Linh môn, thỏ Thái Linh cũng từ mười mấy vạn con lúc đầu phát triển lên tới hơn một trăm vạn con.
Những còn vẫn được ở lại này đều là tinh anh, phần lớn những con thỏ Thái Linh có tư chất tu luyện không tốt, không có thiên phú về phương diện gieo trồng linh thực linh dược đều được đưa về lại Yêu giới.
Lúc này Từ Nguyệt Tiên vừa nhìn thỏ Thái Linh, vừa nghiền ngẫm công pháp Từ Phàm chuyên môn vì thỏ Thái Linh thôi diễn ra.
Đây là công pháp lúc Từ Phàm rảnh rỗi vì để giải quyết khuyết điểm một lứa sinh quá nhiều của thỏ Thái Linh thôi diễn ra, chỉ cần tốn thời gian một chén trà.
“Thiểu Sinh Ưu Sinh Mộc Linh quyết, thiên phú đặt tên này của sư phụ vừa thẳng ra lại thô bạo, hoàn toàn giống như trước đây.” Từ Nguyệt Tiên nhìn ngọc giản trong tay không khỏi lải nhải.
Từ Nguyệt Tiên vừa nghiền ngẫm công pháp Thiểu Sinh Ưu Sinh Mộc Linh quyết cho thỏ Thái Linh, vừa nhìn thỏ Thái Linh chơi đùa ở phía xa, ánh mắt không tự giác quỷ dị lên.
“Khỏi phải nói, những con thỏ nhỏ chưa hóa hình này vẫn rất đáng yêu.”
Lúc Từ Nguyệt Tiên đang ở trong lồng Vạn Thú bồi dưỡng linh thú, ở phân đoạn lâm vào bình cảnh nào đó, trong lúc vô tình nàng có hỏi Bồ Đào một câu.
“Có công pháp nào tương đối chuẩn xác với đại đạo sinh dục không?”
Nàng vốn cũng không dự đoán được, cũng chẳng chờ mong câu trả lời gì cả, nhưng Bồ Đào thế mà lại trả lời.
Nói cho nàng biết, công pháp của thỏ Thái Linh có chút gần sát với đại đạo sinh dục.
Lúc này, theo ánh mắt Từ Nguyệt Tiên càng ngày càng quái dị, tiểu thỏ Thái Linh vốn đang chơi đùa trong sân rộng, tất cả đều bị dọa chạy về nhà.
Một bóng dáng xuất hiện bên cạnh Từ Nguyệt Tiên.
“Bái kiến Từ phong chủ.” Khâu Tự Viễn cung kính hành lễ nói.
“Ngươi tới rồi à, tìm ta có chuyện gì?” Từ Nguyệt Tiên thoáng nhìn Khâu Tự Viễn hỏi.
Trước kia khi nàng còn là chưởng giáo, không ít lần phải nhờ Khâu Tự Viễn chạy chân hỗ trợ quản lý.
“Từ phong chủ có chuyện gì có thể nhờ Tự Viễn làm thay, ngài như thế này sẽ khiến cho tộc thỏ Thái Linh không có tâm trang nào làm việc.” Khâu Tự Viễn cười khổ nói, hắn nhận được báo cáo từ thủ lĩnh tộc thỏ Thái Linh.
Nói là trong tông môn, đồ đệ của Đại trưởng lão muốn ăn con non thỏ Thái Linh, giọng điệu cực kỳ hoảng loạn, giống như cuộc sống tốt đẹp hiện tại sắp bị đánh vỡ.
Nếu hỏi trong Yêu bộ tại Ẩn Linh môn, tộc nào cảm thấy hạnh phúc mạnh nhất, đương nhiên là tộc thỏ Thái Linh.
Vốn là một tộc đồ ăn thấp kém nhất Yêu giới, mạch này của bọn họ đụng đại vận được Ẩn Linh môn hợp nhất, từ đây bưng lên được bát cơm linh thạch.
Sau khi cuộc gặp gỡ của một mạch thỏ Thái Linh này của bọn họ truyền đến Yêu giới, không biết đã khiến bao nhiêu chủng tộc nhỏ trong đó đau thấu trời xanh.
“Vậy ngươi đưa đến trong động phủ của ta mấy con thỏ Thái Linh Nguyên Anh Kỳ trở lên.”
“Lại đưa thêm mấy con tiểu thỏ chưa hóa hình.” Từ Nguyệt Tiên thuận miệng nói.
“Từ phong chủ, thỏ Thái Linh là Yêu tộc phụ thuộc Ẩn Linh môn chúng ta, cái này không thể ăn.” Khâu Tự Viễn kiên trì nói.
“Ăn?!” Từ Nguyệt Tiên khiếp sợ hô lên.
“Thỏ Thái Linh đáng yêu như thế, sao có thể ăn chứ!”
“Ta chỉ là nghiên cứu xem tộc thỏ Thái Linh có thích hợp với đại đạo sinh dục hay không thôi. Việc này có quan hệ đến đại đạo ta chủ tu.” Từ Nguyệt Tiên kỳ quái liếc nhìn Khâu Tự Viễn.
“Ha ha, vậy ta an tâm.”
“Đợi lát nữa ta sẽ tuyên bố nhiệm vụ, để tộc thỏ Thái Linh phối hợp với Từ phong chủ nghiên cứu.” Khâu Tự Viễn như trút được gánh nặng nói.
Chỉ cần không phải ăn là tốt rồi.
“Thuận tiện cũng đưa một nhóm tộc Linh Giáp tới.” Từ Nguyệt Tiên nói.
“Tuân lệnh.”
Sau đó Từ Nguyệt Tiên rời khỏi Yêu bộ, trong miệng lẩm bẩm nói: “Sao ta có thể ăn thỏ được.”
Bên trong lồng Vạn Thú, Từ Nguyệt Tiên đang dùng linh lực chải vuốt kinh mạch như thủy tinh kia của tiểu lang.
“Sư phụ nói rất đúng, về sau ngươi chỉ có thể là bạn chơi của ta thôi.”
“Tiềm lực của ngươi đã được khai phát đến cực hạn, Đại Thừa Kỳ đã là đỉnh phong của ngươi.” Từ Nguyệt Tiên thở dài nói.
Con tiểu lang này nàng đã đổ vào đó không ít tâm huyết, cuối cùng miễn cưỡng xem như thành công, nếu như chỉ đặt ở Phi Vũ giới mà nói.
“Gào ố.”
Tiểu lang Thủy Tinh cọ lấy tay Từ Nguyệt Tiên, bắt đầu nũng nịu.
Lúc này lại có thêm mấy con tiểu thú bộ dáng đáng yêu chậm rãi dựa sát lên Từ Nguyệt Tiên.
Tất cả những con thú này đều là kỳ trân dị thú Ẩn Linh môn từ tất cả thế giới Đại Trung Thiên tìm kiếm được đến.