Chương 868: Bốn chiếc nhẫn không gian
Chương 868: Bốn chiếc nhẫn không gian
Trên cự hồ mười vạn dặm, Từ Phàm đang cùng huynh đệ tốt câu cá.
“Ta nghe nói trong Yêu bộ tông môn, có rất nhiều Yêu tộc đều bị Nguyệt Tiên bắt về làm nghiên cứu.” Vương Vũ Luân cười nói.
“Ngươi dùng nhầm từ rồi. Cái gì mà kêu bắt chứ, rõ ràng là dùng linh bảo dụ dỗ.” Từ Phàm cười nói.
Kể từ ba năm trước đây, sau khi Từ Nguyệt Tiên phát hiện tộc thỏ Thái Linh cùng đại đạo sinh dục có một chút phù hợp thì đã mở ra cánh cửa thế giới mới.
Sau đó rất nhiều Yêu tộc trong Yêu bộ lọt vào trong tầm mắt Từ Nguyệt Tiên.
Từ Nguyệt Tiên đưa ra phần thưởng kếch xù, dẫn dụ những Yêu tộc kia phối hợp với nghiên cứu của mình.
Ngay lập tức, những Yêu tộc thiếu linh thạch, thiếu điểm tích lũy cống hiến kia đều cắn răng đến chỗ Từ Nguyệt Tiên bán thân thể.
Ba năm nghiên cứu cũng không phải không có hiệu quả, Từ Nguyệt Tiên kết hợp với đại đạo sinh dục, lại kết hợp với một vài khái niệm như lai giống, gen, cải tạo sinh vật mà Từ Phàm trong lúc vô tình nói ra.
Thật đúng là nuôi cấy ra được yêu thú sinh trưởng cự giáp, tiềm lực tối cao có thể đạt đến Hợp Thể kỳ.
Sức sinh sản mạnh, hành động chậm chạp, chiến lực không cao, tuổi thọ rất ngắn.
Chỗ tốt chính là có thể ăn mảnh vụn linh khoáng, sau khi chết, tầng trọng giáp trên thân kia có thể luyện chế Đạo khí phòng ngự.
“Yêu tộc Linh Giáp, thỏ Thái Linh, Thạch Giáp Thú, tập trung gen tốt của ba loại yêu thú Yêu tộc này, cự thú được nuôi cấy ra cũng xem như một loại thú tương đối tốt, phù hợp với kinh tế.” Đây là đánh giá của Từ Phàm đối với nó.
“Cố lên.”
Lời cổ vũ của Từ Phàm hoàn toàn khích lệ Từ Nguyệt Tiên, thế là một nhà sinh vật học sắp được tạo thành tại Tu Tiên giới.
Nói tới Từ Nguyệt Tiên, Vương Vũ Luân liền nghĩ tới con trai đang ở Tiên giới kia.
“Đều đã hơn mười năm, cũng không biết Hướng Trì ở Tiên giới thế nào rồi.” Vương Vũ Luân có chút tưởng niệm nói.
“Đừng gấp, tin rằng rất nhanh sẽ có tin tức truyền đến.”
“Huyền Đạo đã phi thăng Tiên giới, dựa theo thời gian tới tính, hẳn là rất nhanh sẽ gặp mặt với Hướng Trì, đến lúc đó tự nhiên sẽ có tin tức kỹ càng tỉ mỉ truyền tới.”
“Ngươi làm cha cũng đừng quá nhọc lòng.” Từ Phàm cười nói.
“Nhanh thôi, lại hơn bốn trăm năm nữa là có thể gặp mặt con trai của ngươi rồi. Nói không chừng đến lúc đó có thể một bước thành công, trực tiếp mang theo cháu trai đến đón ngươi.” Từ Phàm cười nói.
“Cháu trai.” Vương Vũ Luân rơi vào hồi ức tốt đẹp.
…
Mộc Nguyên Tiên giới, Vân Khâu Tiên vực.
Vương Hướng Trì rưng rưng nước mắt nhìn Lục sư đệ của mình.
“Sư huynh chớ trách, chỉ là Tiên giới này quá lớn, từ chỗ ta phi thăng đến nơi đây, chỉ ngồi Truyền tống trận thôi cũng đã tiêu tốn mất mấy năm rồi.” Lý Huyền Đạo hành lễ.
“Không sao, không sao, sư đệ có thể tới gặp ta đã là muôn phần cảm động.” Vương Hướng Trì xúc động nói.
Tha hương ngộ cố tri, sao có thể không khiến Vương Hướng Trì kích động cho được.
“Sư phụ lão nhân gia hắn vẫn khoẻ chứ, cha nương ta có còn như mọi khi hay không?” Vương Hướng Trì hỏi trước tiên.
“Sư phụ vẫn như trước kia, nhàn tình nhã trí, du ngoạn khắp sơn thủy tông môn.”
“Cha nương sư huynh thần tiên quyến lữ, tiện sát người khác.”
“Đại sư huynh, Nhị sư tỷ, Tứ sư huynh, Ngũ sư huynh cũng vẫn như thường ngày.”
“Trong tông môn cũng không có biến động nào trọng đại, chỉ là sư phụ vì ngươi, đưa thời gian tông môn phi thăng Tiên giới lên sớm hơn.” Lý Huyền Đạo nhìn vị vị Tam sư huynh này cười nói.
Hắn thông qua thế lực của Hội Trưởng lão tại Tiên giới, trải qua ngàn khó vạn hiểm mới truyền tống tới được nơi này.
Nhìn sư huynh được phụ mẫu yêu thương, sư phụ chiếu cố, đồ đệ giúp đỡ, vợ trợ giúp mà bổn gia còn siêu lợi hại.
Trong lòng không khỏi có chút hâm mộ, nhạc phụ là thánh giả Đại La, tức phụ sắp phải bước vào Kim Tiên Kỳ, mà hai người lại còn hòa thuận như thế.
Loại cục diện này, ước chừng hắn tu chân tu tiên một trăm đời cũng không đổi được.
Sau đó Lý Huyền Đạo lại nói cho Vương Hướng Trì nhưng chuyện sau khi hắn rời khỏi tông môn.
Lúc này một nữ tử người mặc váy dài lục sắc, khuôn mặt ôn nhu, dáng vóc thướt tha đi đến.
Nàng cười rồi ngồi xuống bên cạnh Vương Hướng Trì, kéo lấy tay Vương Hướng Trì một cách tự nhiên, cười nhìn về phía Lý Huyền Đạo, ánh mắt vô cùng tò mò.
“Ngươi chính là Lục sư đệ của Hướng Trì nhỉ? Trước kia thường xuyên nghe hắn nói về ngươi.” Mộc Đại thân thiết nói, sư đệ của phu quân cũng như người một nhà.
Lý Huyền Đạo vội vàng hành lễ với Mộc Đại.
“Đã sớm nghe nói qua chuyện của Tam sư huynh và tẩu tử, phần nhân duyên này vốn là thiên kết, bây giờ cũng coi như là tu thành chính quả.” Lý Huyền Đạo chúc mừng nói.
Vương Hướng Trì và Mộc Đại đối mặt lẫn nhau, trong ánh mắt đều là tràn đầy yêu thương.
Sau đó, Lý Huyền Đạo lấy ra bốn chiếc nhẫn trữ đồ.
“Đây là của sư phụ nhờ ta mang cho ngươi, đây là của tứ sư huynh, đây là của Phi Vũ và Vô Cực sư điệt, đây là của Vương sư thúc.”
“Bọn họ nói là bảo sư huynh không cần nhớ bọn họ, trăm năm sau tự sẽ gặp nhau.” Giọng điệu Lý Huyền Đạo có chút hâm mộ nói.
Cha tốt biết bao nhiêu, đồ đệ tốt biết bao.
“Ta chắc chắn sẽ tu luyện đàng hoàng ở Tiên giới, không cô phụ kỳ vọng của bọn họ.” Vương Hướng Trì nhìn bốn chiếc nhẫn không gian trên bàn cảm động nói.
“Sư đệ ngươi ở Mộc Nguyên Tiên giới vượt qua ngàn vạn ngọn núi, hàng tỉ dặm đường mới đến được đây cùng ngươi gặp mặt, nhất định đừng thất lễ với sư đệ ngươi.” Mộc Đại nói, nàng vì quan hệ thân mật như vậy giữa phu quân, sư phụ và sư huynh đệ mà thấy vui mừng.
Lý Huyền Đạo đột nhiên cảm giác trong tay có thêm một chiếc nhẫn không gian, phát hiện là Vương Hướng Trì lặng lẽ nhét cho hắn.
“Không cần đâu, đưa đồ cho sư huynh xong, ta lập tức phải lên đường đi Tiên giới Thiên Huyền.” Lý Huyền Đạo vội vàng xua tay.
Vì muốn cùng Vương Hướng Trì gặp mặt, hắn đã tiêu hao không ít tiên ngọc, lại ở lại thế này, chỉ sợ ngay cả tiên ngọc cho Truyền tống trận vượt giới cũng không đủ.
“Đừng gấp, ăn bữa cơm lại đi, nói thêm cho ta vài chuyện trong tông môn.” Vương Hướng Trì có chút không tha nói.
Mặc dù vị Lục sư đệ này của hắn, không phải đang bế quan thì chính là đang trên đường bế quan, phía sau còn có bối cảnh phức tạp dị thường.
Nhưng tại Tiên giới xa lạ này lại có vẻ thân thiết dị thường.
“Được.” Lý Huyền Đạo nghĩ một hồi, cũng không kém chuyện một bữa cơm.
“Vừa lúc cha ta trong Thánh Vực có bí trận truyền tống thông đến Thành Thiên Giới.” Mộc Đại cũng ở bên cạnh nói.
Lý Huyền Đạo nghe được có Truyền tống trận có thể thông thẳng, lập tức có chút động tâm.
Phải biết trong lúc này ít nhất có thể tiết kiệm mấy vạn Tiên ngọc.
“Vậy thì làm phiền.”
Một bữa cơm ăn xong, Mộc Đại và Vương Hướng Trì tự mình mang theo Lý Huyền Đạo tiến vào trong Thánh Vực Mộc Lôi, ngồi Truyền tống trận đi đến Thành Thiên Giới kia.
“Phu quân, sau khi cùng ta đi bái kiến cha ta, chúng ta liền về nhà.” Mộc Đại cười nói.
Vương Hướng Trì có chút không tự nhiên gật đầu.
Hắn và Mộc Đại cái gì cũng có, duy chỉ có người cha vợ này không thừa nhận hắn.
Không thừa nhận thì không thừa nhận đi, mỗi lần bảo Mộc Đại đưa đồ cho hắn đều cực kỳ có tính chỉ hướng.
“Phu quân đừng suy nghĩ nhiều, ta đi rồi về ngay.” Mộc Đại nói xong liền bay về hướng trung tâm Thánh Vực.
Vương Hướng Trì rảnh rỗi không có việc gì làm, đi vào một chỗ trong lương đình, bắt đầu xem xét bốn chiếc nhẫn không gian kia.
Trong chiếc nhẫn không gian của Từ Phàm kia có năm mươi vạn Tiên ngọc, các loại phù chú đỉnh cấp, Tiên khí trung phẩm, còn có một vài thần thông kiếm đạo tiếp sau.
Trong đó còn có một cái ngọc giản, bên trong là một vài lời căn dặn của Từ Phàm với Vương Hướng Trì.
Trong nhẫn không gian của cha hắn, tất cả đều là những vật hiếm lạ cha hắn từ dị giới câu được, để hắn đổi Tiên ngọc tại Tiên giới, đối xử thật tốt với tức phụ của hắn.
Chiếc nhẫn thứ ba là của Lý Tinh Từ, đều là phù chú những năm gần đây hắn vất vả luyện chế, có thể đổi lấy Tiên ngọc trong Tiên giới.
“Haiz, Vương Hướng Trì ta có tài đức gì.” Vương Hướng Trì khóe miệng rưng rưng, cảm khái nói.
Sau đó hắn lại cầm lấy chiếc nhẫn không gian thứ tư, đây là của Hàn Phi Vũ và Kiếm Vô Cực.