Chương 870: Thần La Bốn Tay
Chương 870: Thần La Bốn Tay
Hàn Phi Vũ và Kiếm Vô Cực nhanh chóng trở về trong tông môn, lấy tốc độ cực nhanh giành lấy danh ngạch nhiệm vụ.
“Chúng ta còn thật sự báo danh được này!” Kiếm Vô Cực bất ngờ nói.
“Báo danh này là có hạn chế, chỉ có đệ tử phúc duyên nồng hậu, khí vận thêm thân mới có thể báo danh.”
“Trong toàn bộ tông môn, người phù hợp điều kiện không hơn mười người, trong đó vừa vặn có hai chúng ta.” Hàn Phi Vũ cười nói.
Cái khác thì hắn có thể không nhận, nhưng phúc duyên nồng hậu, nhãn hiệu này còn kém dán trên trán để người khác nhìn.
Toàn bộ tông môn ai nấy đều biết, Hàn Phi Vũ cơ duyên nhiều, là nhà giàu số một trong đám đệ tử tông môn.
“Thiên Dựng Thú, chắc là Từ sư bá cần.” Kiếm Vô Cực nói.
“Có Thiên Dựng Thú, đoán chừng sau đó lại phải làm vài chuyện kỳ quái.” Hàn Phi Vũ nói, hắn ở trong Tàng Kinh các tông môn từng thấy qua thần thông Từ Nguyệt Tiên học tập gần đây, chỉ riêng tên thôi cũng cảm thấy có một chút biến thái.
“Chỉ cần sư bá khác gây tai vạ cho chúng ta là được.” Kiếm Vô Cực cười nói.
Bọn họ, những người nhận được nhiệm vụ này, được yêu cầu tập hợp dưới đạo trường tại chủ phong.
Hùng Lực, Lý Lôi Hổ, Hàn Phi Vũ, Kiếm Vô Cực, Ảnh Thứ, tổng cộng năm đệ tử nhận được nhiệm vụ.
“Đại sư huynh, khi nào thì chúng ta xuất phát?” Lý Lôi Hổ hỏi.
“Chờ Từ phong chủ tới, chúng ta ngồi vũ chu ra ngoài thăm dò cùng nhau xuất phát.” Hùng Lực nói.
Hắn có thể được lựa chọn vào nhiệm vụ này đơn thuần là bởi vì bắt giữ Thiên Dựng Thú cần một cường giả Luyện Thể.
Như vậy bắt giữ Thiên Dựng Thú sẽ không dễ làm hắn bị thương.
“Thiên sư huynh sao không ở cùng Đại sư huynh?” Hàn Phi Vũ hỏi, bình thường hai người bọn họ đều như hình với bóng mà.
“Tiểu tử kia còn đang ở Điểm Tinh giới vây quét Huyết Ma, trong chốc lát không tới được.” Hùng Lực nói.
Đúng lúc này, mọi người đột nhiên cảm giác đại địa chấn động một hồi.
Sau đó phát hiện bên ngoài trường có thêm một con cự thú Thủy Tinh Lang cao gần ba trượng.
Từ Nguyệt Tiên ngồi xếp bằng trên đầu Thủy Tinh Lang.
“Người đã đến đông đủ, vậy cùng ta cùng nhau xuất phát thôi.” Từ Nguyệt Tiên ngồi xếp bằng trên đầu sói, nhìn đám người nói.
Mấy người cảm nhận được khí thế Đại Thừa Kỳ trên thân cự thú Thủy Tinh Lang kia, không khỏi có chút nghi hoặc. Khoảng thời gian trước, con tiểu lang này không phải còn đang uống sữa sao?
“Vì bắt giữ Thiên Dựng Thú, ta dùng gia tốc thời gian nuôi dưỡng một hồi.” Từ Nguyệt Tiên cười nói.
“Vũ chu đã cập bến trên cự hồ mười vạn dặm, các ngươi cùng ta đi thôi.” Từ Nguyệt Tiên nói xong, cự thú Thủy Tinh Lang cất bước, sau khi bay đến không trung trực tiếp thuấn di đến bên ngoài cự hồ mười vạn dặm.
Mấy người liếc mắt nhìn nhau, sau đó trực tiếp theo dao động không gian truyền tống đi qua.
…
Trong tinh vực, Vạn Tinh chu đang nhanh chóng tiến về hướng Phi Vũ giới.
Trên Vạn Tinh chu, có một Ma tộc bốn tay bị phong ấn thực lực đang mặt đầy khuất nhục nhìn ra tinh vực bên ngoài.
“Thiên địa bên ngoài thế giới vậy mà lại rộng lớn như vậy, thế gian này thật đúng là có nhân vật có thể tiện tay trấn áp ta.” Giọng điệu của Ma tộc bốn tay kia cực kỳ không cam lòng.
“Vì sao không cho Ma tộc bốn tay chúng ta thêm một chút thời gian nữa, chỉ cần lại cho ta thêm năm ngàn năm. Không! Chỉ cần cho ta thêm ba ngàn năm nữa, ta nhất định sẽ có cơ hội ngăn cản được Nhân tộc.”
Thần La Bốn Tay vốn là người mạnh nhất Ma tộc bốn tay, đang lúc hắn dự định muốn mở ra kế hoạch lớn, thống nhất thế giới hỗn loạn kia.
Thế giới bọn họ đột nhiên tới một đám tên là cường giả Nhân tộc.
Lúc vừa bắt đầu, vị Nhân tộc mạnh nhất kia chỉ có thể miễn cưỡng đánh ngang tay với hắn.
Sau đó đám cường giả Nhân tộc kia lui đi, hắn cũng không để ý. Nhưng không nghĩ tới mấy năm đến một tồn tại mạnh hơn.
Thần La Bốn Tay vốn định mang theo chủng tộc của mình đồng quy vu tận cùng đám cường giả Nhân tộc kia để bảo vệ vinh quang của Ma tộc bốn tay.
Nhưng ai biết, lúc chính mình tập hợp tồn tại mạnh nhất trong chủng tộc phát động tấn công về phía Nhân tộc.
Nhân tộc khí tức huyền ảo kia chỉ nhẹ nhàng vươn ra một tay.
Trong nháy mắt đó hắn cảm giác được bầu trời sập xuống, hắn và các tộc nhân của hắn, tất cả đều bị vị cường giả Nhân tộc kia nhẹ nhàng bâng quơ trấn áp.
“Cùng ta trở về, hầu hạ một cường giả, toàn tộc các ngươi có thể tạm sống sót.”
“Nếu không, Ma tộc bốn tay các ngươi cũng không cần thiết tồn tại.”
“Ma tộc bốn tay các ngươi sống hay chết đều là do các ngươi lựa chọn.”
Thần La Bốn Tay chịu ảnh hưởng từ ánh mắt lạnh nhạt của vị cường giả Nhân tộc kia liền biết, ở trong mắt cường giả Nhân tộc chính mình chỉ là con sâu con kiến, không có quyền lựa chọn.
Cuối cùng vị cường giả Nhân tộc kia từ trong tộc Ma Viên Bốn Tay lấy ra hai vạn tộc nhân có tu vi cao nhất, ngồi lên cự thuyền xông ra thế giới kia.
Bởi vì tu vi của hắn bị phong ấn, không có gì nguy hại, lại là thủ lĩnh Ma tộc bốn tay, vậy nên có thể lượn lờ ở khu vực công cộng trên Vạn Tinh chu.
Một trưởng lão số thứ tự của Hội Trưởng lão đi đến bên cạnh Thần La Bốn Tay.
“Vừa nãy nhìn vẻ mặt của ngươi, hình như ngươi còn có chút không phục?” Trưởng lão số thứ tự của Hội Trưởng lão cười ha ha hỏi.
“Không có không có, chỉ là cảm khái thời vận không đủ mà thôi.” Thần La Bốn Tay vội vàng nói, bây giờ mạng nhỏ của cả chủng tộc mình đều nằm trong tay đối phương. Hắn cũng không có loại bá khí thần uy như ngày xưa kia.
“Nói với ngươi một chút, một tay trấn áp ngươi là trưởng lão số thứ tự thứ nhất Hội Trưởng lão chúng ta, tên là Minh Không.”
“Vị cường giả hắn để ngươi hầu hạ kia, là người mạnh nhất Phi Vũ giới chúng ta, là một cường giả có lòng nhân từ.” Trưởng lão số thứ tự cười nói.
“Nô lệ chúng ta, chính là có lòng nhân từ sao?” Thần La Bốn Tay không nhịn được hỏi.
“Nếu vẫn không phục, ta kể cho ngươi một chuyện Nhân tộc chúng ta gặp phải vào khoảng thời gian trước.”
“Thế giới Trung Thiên kia tên là Điểm Tinh giới, có một cường giả chí cao…” Trưởng lão số thứ tự rất bình thản, đem chuyện Nhân tộc Điểm Tinh giới gặp phải nói một lần.
Mặc dù giọng điệu rất bình thản, nhưng lại khiến Thần La Bốn Tay kia hoảng sợ ra một thân mồ hôi.
Vẻ mặt hắn sợ hãi hỏi: “Không có bất cứ thù hận gì, tộc Huyết Ma kia trực tiếp thôn tính Nhân tộc cả một giới sao!!” Giọng điệu Thần La Bốn Tay hết sức hoảng sợ.
“Đúng vậy, bởi vì tại thời điểm này, tộc Huyết Ma mạnh, Nhân tộc yếu.”
“Về sau, người mạnh nhất Phi Vũ giới chúng ta trong lúc vô tình truyền tống đến Điểm Tinh giới, phẫn nộ tiêu diệt tam đại chí cao tộc Huyết Ma, sau đó giết sạch toàn bộ cường giả Hợp Thể Kỳ trở lên tộc Huyết Ma.”
“Hiện tại Phi Vũ giới chúng ta, tất cả đều đang hợp lực vây quét Huyết Ma còn lại.” Trưởng lão số thứ tự nhẹ nhàng nói.
“Tộc Huyết Ma còn như vậy, ở trước mặt Nhân tộc ngay cả sâu kiến cũng không bằng. Ma tộc bốn tay bị nô dịch, chẳng lẽ không phải là một niềm hạnh phúc sao?” Trưởng lão số thứ tự mỉa mai nói.
“Ta hiểu rồi.” Thần La Bốn Tay thở dài, kẻ yếu là không có quyền lựa chọn.
Ngay lúc này, Phi Vũ giới nơi xa đập đến trước mắt Thần La Bốn Tay.
“Thế giới của các ngươi cường đại hơn thế giới của ta nhiều lắm.” Trong giọng nói Thần La Bốn Tay có chút vô lực.
“Đừng cảm khái những thứ này, ngươi vẫn là suy nghĩ một chút, lúc sau nhìn thấy vị cường giả chí cao kia nên biểu hiện thế nào đi.”
“Thái độ của hắn đối với các ngươi, phụ thuộc vào thái độ của tộc các ngươi đấy.” Trưởng lão số thứ tự Hội Trưởng lão nói.
“Đa tạ nhắc nhở.” Thần La Bốn Tay cảm tạ nói.
“Cũng là vì phòng ngươi thất lễ trước mặt vị cường giả chí cao kia thôi.”
“Về phần cảm ơn hay không cảm ơn ta không quan trọng, ngươi chỉ cần nhớ kỹ một điểm, vận mệnh Ma tộc bốn tay các ngươi, tất cả đều được khống chế trong tay tại vị cường giả chí cao kia.”