Chương 871: Cầu cứu
Chương 871: Cầu cứu
vũ chu vừa rời khỏi Phi Vũ giới thì đúng lúc gặp được Vạn Tinh chu vừa trở về.
Hai chiếc vũ chu chào hỏi lẫn nhau xong, ai nấy liền đi thẳng đến điểm đích của mình.
Yêu bộ Ẩn Linh môn chào đón thêm một thành viên mới.
Khi Xuyên Sơn Giáp nhìn hai vạn tên Ma tộc bốn tay này, mặt hắn lộ ra một nụ cười.
“Cuối cùng cũng đến lượt ta tỏa sáng rồi, chủ nhân, Xuyên Sơn Giáp chắc chắn sẽ không phụ lòng sự ủy thác của người.” Xuyên Sơn Giáp say mê nói.
Trôi qua biết bao nhiêu năm, tất cả Yêu tộc trong Yêu bộ đều đã bị hắn tẩy não, toàn bộ đều đã trở thành kẻ sùng bái điên cuồng của Từ Phàm.
Khi nhìn thấy Ma tộc bốn tay vóc dáng cao, cơ bắp cuồn cuộn, da dẻ ánh lên màu đồng nhạt, trong lòng Xuyên Sơn Giáp đã nghĩ sẵn vị trí của Ma tộc bốn tay.
Xuyên Sơn Giáp với nụ cười trên mặt đi đến bên cạnh tên Ma tộc bốn tay mạnh nhất.
Nếu như là trước đây, có đánh chết hắn cũng không dám đến gần dị tộc cấp Yêu tôn Vô Địch.
Nhưng hiện giờ hắn là thủ lĩnh của Yêu bộ, Yêu Nô cuồng nhiệt nhất, trung thành nhất của Đại trưởng lão Tông môn.
Chủ nhân giao Yêu bộ cho hắn, vậy thì hắn chính là quy tắc của Yêu bộ, Yêu tôn Vô Địch có đến thì cũng phải cúi đầu.
“Vị này là thủ lĩnh Yêu bộ sẽ bàn giao ngươi, lát nữa hắn sẽ dẫn ngươi đi gặp vị cường giả kia.” Tự Hào trưởng lão đi bên cạnh Thần La Bốn Tay, nói.
Thần La Bốn Tay nhìn về hướng Xuyên Sơn Giáp, trên mặt để lộ một sự khinh thường.
Một dị tộc vừa mới tiến vào Đại Thừa kỳ, một sự hiện diện chỉ cần vung tay liền có thể bị bóp chết không ngờ lại là người lãnh đạo trực tiếp của hắn, xem ra Yêu bộ cũng không ra cái gì.
Xuyên Sơn Giáp làm ngơ trước sự khinh thường của Thần La Bốn Tay.
Đợi sau khi ngươi chứng kiến sự vĩ đại của chủ nhân, ngươi mới biết được trọng lượng của ta ở Yêu bộ.
“Tên.” Xuyên Sơn Giáp liếc nhẹ Thần La Bốn Tay một phát.
“Ma tộc bốn tay, Thần La.” Thần La Bốn Tay gượng gạo nói.
Mặc dù đã chuẩn bị tinh thần để chăm chỉ hầu hạ tên cường giả Nhân tộc đó.
Thậm chí còn sẵn sàng để bị sỉ nhục, nhưng khi thật sự đối mặt với tình cảnh này, Thần La Bốn Tay vẫn có chút không thể nhịn được.
Bị một dị tộc vẫy tay liền có thể bóp chết khinh thường mình, còn dùng thái độ và ánh mắt ngạo mạn nhìn hắn. Nếu như là trước đây, sớm đã bị xé thành mảnh vụn.
“Lần này đưa đến 23600 tên Ma tộc bốn tay.”
“Cảnh giới vô địch một tên, Đại Thừa kỳ 36 tên, Hợp Thể kỳ 7800 tên, những tên còn lại thì ở trên Trúc Cơ kỳ, Luyện Khí kỳ.” Trưởng lão số hiệu nói với Xuyên Sơn Giáp.
“Làm phiền tiền bối Nhân tộc rồi.” Xuyên Sơn Giáp gật đầu, cung kính nói.
“Không có gì, các ngươi chung sống cho hòa thuận.” Trưởng lão số hiệu của Hội Trưởng lão nói xong liền rời đi.
“Chỗ các ngươi sống ta đã sắp xếp xong xuôi, kêu Tiểu Thái dẫn các ngươi đi là được.”
“Còn ngươi, ngươi phải cùng ta đi gặp chủ nhân.” Xuyên Sơn Giáp nói với Thần La Bốn Tay.
Thần La Bốn Tay gật đầu, nhìn về phía trưởng lão của Ma tộc bốn tay ở bên cạnh, ra hiệu hắn cứ nghe theo sắp xếp của Xuyên Sơn Giáp.
Sau đó liền theo Xuyên Sơn Giáp ngồi trên một đóa tường vân linh khí bay đến Ẩn Linh đảo.
Trên tường vân linh khí, Thần La Bốn Tay quan sát môi trường xung quanh, cảm nhận mật độ linh khí trong không khí, còn có một hơi thở nhè nhẹ của tiên linh nữa, trong lòng hắn không khỏi có chút kinh ngạc.
Môi trường tu luyện của Nhân tộc thật quá tốt rồi, chẳng trách có thể sinh ra được những cường giả như thế.
Xuyên Sơn Giáp nhìn vẻ mặt hơi kinh ngạc của Thần La Bốn Tay liền mở miệng cười nói: “Hòn đảo nhỏ ở Yêu bộ là vùng ngoại ô, Ẩn Linh đảo nơi chủ nhân ở mới là khu vực trung tâm.”
Xuyên Sơn Giáp vừa nói xong, Tường Vân linh khí liền bay xuyên qua Tông môn đại trận.
“Bồ Đào đại nhân, cho hỏi chủ nhân đang ở nơi nào, ta dẫn theo thủ lĩnh của Ma tộc bốn tay, muốn gặp chủ nhân một lần.” Xuyên Sơn Giáp hướng đến bầu trời, cung kính nói.
Qua biết bao nhiêu năm, Xuyên Sơn Giáp cũng đã có cho mình kĩ năng sinh tồn.
Hắn nhận thấy hắn càng cung kín với Bồ Đào thì càng có được nhiều lợi ích.
“Còn không mau bái kiến Bồ Đào đại nhân, sau này tài nguyên của tộc các ngươi là ít hay nhiều đều phụ thuộc vào Bồ Đào đại nhân đấy.” Xuyên Sơn Giáp nói rồi đụng đụng Thần La Bốn Tay.
Lúc này, Thần La Bốn Tay cảm thấy có một uy lực trời đất đang đè lên người hắn, cảm giác như trời đất đang nhìn chằm chằm này khiến hắn hơi hoảng loạn.
“Thái độ cung kính một chút, Bồ Đào đại nhân là nhan vật có thể so sánh với thiên đạo của một thế giới đấy.”
“Ý chí thiên đạo của thế giới nơi ban đầu các ngươi ở có thể bị Bồ Đào đại nhân tùy tiện đập tan thành từng mảnh.” Xuyên Sơn Giáp truyền âm cho Thần La Bốn Tay, nói.
Thần La Bốn Tay sau này chắc chắn sẽ ở dưới trướng của hắn, tất nhiên phải dạy bọn họ hiểu quy tắc một chút.
Hai cái chùy tay phải của Thần La Bốn Tay quỳ rạp trước ngực, hướng về bầu trời, nói: “Bái kiến Bồ Đào đại nhân.”
“Không cần phải như thế, ta chỉ là quản gia của chủ nhân mà thôi.”
Tiếng của Bồ Đào vang lên, Xuyên Sơn Giáp cười, hắn biết Bồ Đào đại nhân vui rồi.
“Chủ nhân ở bên cạnh hồ Linh Dịch, để ta truyền tống các ngươi qua đó.” Bồ Đào nói.
Một Truyền tống trận hư không hình lập thể xuất hiện, bao phủ lấy Xuyên Sơn Giáp và Thần La Bốn Tay.
Truyền tống trận khởi động, bọn họ xuất hiện ở bên cạnh hồ Linh Dịch.
Sau khi Truyền Tống đến nơi, Thần La Bốn Tay ban đầu thì kinh ngạc trước hồ Linh Dịch giống như biển cả, lúc sau thì chú ý đến đình nghỉ mát trong biển hoa phía xa xa.
Trong đình nghỉ mát, Từ Phàm đang cùng với một tên dị tộc có hình dáng trắng đen xen kẽ phía đối diện chơi cờ, uống trà.
Chỉ nhìn thấy vẻ mặt vô cùng bất lực đang nhìn về phía bàn cờ của tên trắng đen xen kẽ đó.
Xuyên Sơn Giáp dẫn Thần La Bốn Tay đến bên ngoài đình nghỉ mát, không gây ra động tĩnh, chỉ yên lặng chờ Từ Phàm.
“Sư phụ, ta thua rồi.” Chỉ thấy tên Thực Thiết Thú có hai màu trắng đen xen kẽ dùng ngôn ngữ của Nhân tộc nói.
Bốn quân liên tiếp chặn không nổi nữa rồi~
“Haha, trở về luyện tập thêm nữa đi, khi nào có thể đấu với ta đến 200 chiêu, ta sẽ dạy ngươi thần thông.” Từ Phàm cười haha, nói.
Sau đó quay đầu nhìn về phía Xuyên Sơn Giáp và Thần La Bốn Tay.
“Bái kiến chủ nhân.” Xuyên Sơn Giáp hành lễ nói.
Thần La Bốn Tay cũng hành lễ nghi cao nhất của tộc bọn họ.
“Ta đã dẫn thủ lĩnh của Ma tộc bốn tay đến rồi.” Xuyên Sơn Giáp nói.
“Thần La bái kiến cường giả chí cao.” Thần La Bốn Tay cung kính nói.
Từ Phàm quan sát Thần La Bốn Tay từ trên xuống dưới, không khỏi hài lòng gật đầu vài lần.
Dáng vẻ này quả thực thích hợp làm lực sĩ của Tông môn, bày tư thế khi gặp phải cảnh tượng hùng hậu cũng rất có thể diện.
“Sau này yên tâm tu luyện ở Yêu bộ của Tông môn, thế giới của các ngươi sẽ sáp nhập vào trong Phi Vũ giới.”
“Chỉ cần làm tốt, trung hiếu với Tông môn, ta sẽ bảo Hội Trưởng lão vạch ra một châu lục lớn làm lãnh địa cho các ngươi.”
“Cứ yên tâm tu luyện, tiền đồ sau này bao la.” Từ Phàm cười nói.
“Ma tộc bốn tay ta ắt sẽ tuân theo chủ nhân cả đời.” Thần La Bốn Tay tuyên thệ.
Hắn cảm nhận được khí thế lúc ẩn lúc hiện giống như toàn bộ trời đất ở trên người Từ Phàm, thế nên hạ quyết tâm đi theo vị cường giả chí cao này.
“Được.” Từ Phàm chỉ thản nhiên gật đầu, sau đó bảo Xuyên Sơn Giáp và Thần La Bốn Tay trở về.
“Chủ nhân, Hồng Liên tôn giả ở Nam Sơn giới cầu kiến.” Giọng của Bồ Đào vang lên.
“Gọi nàng lại đây.”
Trong đình nghỉ mát, Hồng Liên tôn giả với bộ y phục màu đỏ giống như khói lửa đang tha thiết nhìn Từ Phàm.
“Quá phiền phức. Ta sẽ không tham dự.” Từ Phàm lắc đầu nói.
Từ sau khi Nam Sơn giới thôn tính hai thế giới khác, nó đã xảy ra một chút vấn đề nhỏ.
Tiểu Bạch – ý chí thiên đạo của Nam Sơn giới, một lần thôn tính hai thế giới, nhưng bản nguyên ý chí thiên đạo thu hoạch được ở bên trong lại rất ít, điều này đã dẫn đến việc hắn không có đủ năng lực để cai quản nhiều nơi đến như thế.
Bây giờ nhờ Hồng Liên tôn giả đến để cầu cứu.