Chương 878: Thai nghén vạn linh
Chương 878: Thai nghén vạn linh
Trong vũ chu, Từ Nguyệt Tiên lấy ra ngọc phù phân thân của Từ Phàm, đang suy nghĩ có cần dùng hay không.
“Vẫn là thông báo bình an cho sư phụ vậy.”
Dù sao trở về cần hai trăm tám mươi năm, nàng sợ Từ Phàm lo lắng rồi đi tìm nàng.
Nhẹ nhàng dùng lực, thì đã bóp nát ngọc phù phân thân của Từ Phàm.
Phân thân Từ Phàm xuất hiện ở trước mặt Từ Nguyệt Tiên, sau khi phân thân đi ra, đầu tiên là cảm giác một chút hoàn cảnh xung quanh.
“Ngươi cũng coi như đã đụng đại vận, đã thông qua sự hỗn loạn không gian, chạy đến nơi xa Phi Vũ giới như vậy.” Phân thân Từ Phàm vừa cười vừa nói.
“Sư phụ, vũ chu trở lại Phi Vũ giới cần 280 năm, ngươi có thể truyền tin tức về cho bản thể hay không.” Từ Nguyệt Tiên hỏi.
“Có thể, ta đi ngoại giới Luân Hồi, để lại tin tức này cho Tinh Từ, bản thể sẽ nhận được.” Phân thân Từ Phàm gật đầu nói.
“Vậy thì làm phiền sư phụ rồi.” Từ Nguyệt Tiên nói thở dài.
Thời gian gần 300 năm này, nàng cùng tất cả đệ tử nội môn ngoại môn và thành viên Yêu bộ trên vũ chu coi như đã trễ nải rồi.
Mặc dù nói có thể tu luyện ở trên vũ chu, nhưng bản thân ở trong một khu vực không an toàn, sao có thể ổn định tinh thần để tu luyện.
“thế giới tiểu Trung Thiên ở phía trước kia có chút thú vị, một lúc nữa ngươi có thể đi ngắm một chút.” Phân thân Từ Phàm chỉ vào nơi xa, thế giới tiểu Trung Thiên vừa lộ ra một chút hình dáng nói.
“Ta cảm nhận được một khí tức Pháp tắc đại đạo vô cùng quen thuộc từ trong thế giới tiểu Trung Thiên này.” Từ Nguyệt Tiên nói.
“Đó chắc chính là cơ duyên của ngươi đến rồi.”
“Thừa dịp có phân thân này ở đây, ta vừa khéo có thể trông coi chiếc vũ chu này.” Phân thân Từ Phàm nói.
“Phân thân của sư phụ không có thời gian hạn chế sao?”
“Đương nhiên là có, nhưng mà sư phụ ngươi là ai, mánh khóe kéo dài thời gian rất nhiều.”
Phân thân Từ Phàm vỗ tay phát ra tiếng, một tấm bảo vệ trong suốt vây hắn lại.
Phía trên tấm bảo vệ tràn đầy trận pháp Tiên Văn lộng lẫy, lập tức Từ Nguyệt Tiên cảm giác được trong tinh vực có loại sức mạnh vô hình đang hội tụ hướng về phân thân Từ Phàm.
“Bồ Đào, gọi Hùng Lực, Lý Lôi Hổ, Hàn Phi Vũ, Kiếm Vô Cực đến đây.” Phân thân Từ Phàm phân phó nói.
“Tuân mệnh.”
Không bao lâu, bốn đệ tử tề có mặt ở trong tiểu thế giới.
“Xin chào Đại trưởng lão.”
“Bái kiến sư tổ.”
Bốn người bái kiến nói, đồng thời tò mò, tại sao Từ Phàm lại xuất hiện ở nơi này?
Phân thân Từ Phàm tụ thần nhìn về phía bốn đệ tử nội môn này, sau khi nhìn đến Hàn Phi Vũ và Kiếm Vô Cực, bên trong ánh mắt lộ ra vẻ mặt hiểu rõ.
“Vũ chu cần vận hành 280 năm mới có thể trở lại tông môn, trong thời kỳ này có ta trấn thủ ở trên vũ chu, các ngươi an tâm tu luyện là được.”
“Vô Cực và Phi Vũ, các ngươi có thể đi thế giới tiểu Trung Thiên này quan sát chút, hẳn là có cơ duyên thuộc về các ngươi.” Phân thân Từ Phàm cường điệu nhìn một chút Kiếm Vô Cực.
Cùng là người thiên mệnh, hiện tại Kiếm Vô Cực kém hơn nhiều so với Hàn Phi Vũ, đoán chừng cơ duyên lớn thuộc về hắn cũng sắp tới rồi.
“Tuân mệnh.” Hai người hưng phấn đáp lại nói.
“Đại trưởng lão, vậy ta cùng đại sư huynh có cơ duyên hay không.” Lý Lôi Hổ vội vàng hỏi.
“Các ngươi cũng có thể đi xem một chút, đoán chừng có thể có được vài lợi ích.” Từ Phàm nhìn hai người một chút nói.
Vũ chu dừng sát ở bên ngoài thế giới tiểu Trung Thiên đó.
Con rối ra ngoài thăm dò sau này đã trở về, báo cáo tình hình sơ lược của thế giới tiểu Trung Thiên với đám người Từ Phàm Từ Nguyệt Tiên.
“Vừa sinh ra không bao lâu, ý chí thiên đạo còn chưa kiện toàn, hiện tại bên trong chỉ có một vài yêu thú đã mở linh trí, chính là thời điểm có nhiều bảo bối.” Từ Phàm vừa cười vừa nói.
“Đi thôi, ta cảm giác bên trong chắc chắn có yêu thú hợp duyên với ngươi.” Phân thân Từ Phàm vừa cười vừa nói.
“Sư phụ ngươi không đi sao?” Từ Nguyệt Tiên hơi nghi ngờ một chút.
“Ý chí thiên đạo của thế giới tiểu Trung Thiên này không kiện toàn, sau khi ta đi vào đoán chừng sẽ khiến hắn phản ứng quá khích.
“Ta đợi các ngươi ở thế giới tiểu Trung Thiên này, có biến ta lại đi vào.” Phân thân Từ Phàm phất tay nói.
Hắn sở hữu tám mươi phần trăm thực lực của bản thể, áp chế thiên đạo thế giới tiểu Trung Thiên này không có vấn đề, nhưng mà hắn sợ phá hủy cơ duyên của đám người Từ Nguyệt Tiên, cho nên sẽ không đi theo tham gia náo nhiệt.
Đám người cưỡi một chiếc Đạo khí linh chu bay về phía thế giới tiểu Trung Thiên kia.
Vừa vào thế giới tiểu Trung Thiên, thì đám người cảm nhận được một cỗ linh lực Ngũ Hành Bản Nguyên tinh thuần.
“Bồ Đào đã bố trí ở đây trạm tín hiệu, có biến chúng ta hãy liên hệ với nhau.” Từ Nguyệt Tiên nói, nàng để đám người tự tìm kiếm cơ duyên của mình.
“Tuân mệnh.”
Sau khi đám người tản đi, Từ Nguyệt Tiên đột nhiên cảm nhận được, có một nguồn sức mạnh mênh mông đang hấp dẫn nàng.
Sau đó thì bay về phương hướng truyền đến của sức mạnh đó.
“Linh khí nơi này rất tinh thuần, các loại đại đạo rõ ràng, ở chỗ này tu luyện khẳng định sẽ làm ít công to.” Từ Nguyệt Tiên cảm thụ được khí tức của thế giới Trung Thiên này nói.
Lúc này Từ Nguyệt Tiên bay lên trên một mảnh linh hải vô biên vô tận, nàng cảm nhận được sức mạnh vô danh kia cách nàng càng ngày càng gần.
Không bao lâu, một hòn đảo khổng lồ xuất hiện ở chân trời.
Trung tâm hòn đảo có một đại thụ Thông Linh cao hàng chục nghìn mét.
Hòn đảo phảng phất chính là đầu nguồn linh khí của cả tòa Linh Hải.
“Đại thụ này chính là cơ duyên của ta sao?” Từ Nguyệt Tiên nhìn đại thụ Thông Linh phía xa nói.
Nơi xa một linh quang bắt đầu hội tụ, ngưng tụ thành một cô gái mỹ lệ.
Trên người nàng phát ra linh quang loá mắt, với một đôi mắt tràn đầy hiếu kỳ về thế giới, nhìn Từ Nguyệt Tiên phía trước.
Mỹ lệ, lương thiện, trên thân còn có một loại quang huy mẫu tính đặc biệt.
“Ngươi là hóa thân linh lực của cây đại thụ kia sao?” Từ Nguyệt Tiên hỏi.
Cô gái không có trả lời, tiếp tục tò mò nhìn Từ Nguyệt Tiên.
Đồng thời bay đến trước mặt Từ Nguyệt Tiên bay quanh nàng, bên trong ánh mắt lóe ra tâm trạng vui sướng.
Phảng phất đã cô độc trong hàng vạn năm, cuối cùng có người đến với nàng rồi.
Một đôi tay ôn nhu ngưng tụ thành từ linh lực, ôm lấy gương mặt của Từ Nguyệt Tiên.
Nàng không có phản kháng, bởi vì nàng không có cảm nhận được bất luận tà niệm gì từ trên người linh thể này, chỉ có cảm giác thân thiết ôn nhu.
“Bị người ta ôm lấy mặt chính là loại cảm giác này sao?” Từ Nguyệt Tiên đột nhiên có chút xấu hổ.
Lúc này, cô gái kia dán mặt mình lên trên mặt Từ Nguyệt Tiên.
“Ngươi đừng có như vậy, vẫn chưa có người nào cọ mặt của ta như này đâu?” Từ Nguyệt Tiên bị cọ có chút ngưa ngứa, cuối cùng thì cảm giác được cảm giác ướt át trên mặt.
Chỉ thấy cô gái kia nhẹ nhàng hôn lên mặt Từ Nguyệt Tiên.
Sau đó trên bầu trời truyền đến tiếng cười linh hoạt kỳ ảo vui sướng, cô gái tạo thành từ linh khí kia biến mất không dấu vết.
Từ Nguyệt Tiên mắc cỡ đỏ mặt, bay về phía trên hòn đảo có đại thụ Thông Linh kia.
Nàng trông thấy trên đại thụ Thông Linh kia có rất nhiều nhánh cây treo đầy các loại chùm sáng đầy màu sắc.
Mỗi một chùm sáng đều tràn đầy sinh mệnh lực.
Sau đó trong đó một chùm sáng phảng phất đạt tới điểm giới hạn, rời khỏi đại thụ Thông Linh, bay về bên trong lòng đất.
Trong nháy mắt chùm sáng tiếp xúc với đại địa, đã biến hóa thành một con hồ điệp mỹ lệ bảy mày.
Hồ điệp bảy màu đó bay khỏi hòn đảo, bay về phía bầu trời, sau khi vây quanh cả hòn đảo nhỏ xoay tròn một vòng, thì biến mất ở trên bầu trời không còn dấu vết.
Sau đó lại một chùm sáng rơi xuống, chẳng qua lần này rơi xuống trong biển, biến thành một con cá con màu xanh, nhẹ gật đầu với đại thụ Thông Linh kia, biến mất ở bên trong Linh Hải.
“Cây đại thụ này đang thai nghén sinh linh vạn vật!” Từ Nguyệt Tiên chấn kinh nói.