Ta Sư Phụ Mỗi Đến Đại Nạn Mới Đột Phá (Dịch Full)

Chương 88 - Chương 88: Thành Thiên Tượng

Chương 88: Thành Thiên Tượng Chương 88: Thành Thiên Tượng

Từ Phàm tốn ba tháng để hoàn toàn lĩnh ngộ hết phù văn nhật nguyệt, thời gian còn lại là để luyện chế phòng thời gian, Bảo khí thời gian được đặt tên là hy vọng này.

 

Cái này tốn rất nhiều tế bào não của Từ Phàm mới có thể luyện chế thành công phòng thời gian, trong thời khắc mà Từ Phàm truyền linh lực vào, mọi hy vọng của hắn đều hóa thành cát bụi.

 

Theo như pháp trận phù văn hắn khắc họa, tốc độ của dòng chảy thời gian bên trong phòng thời gian gấp đôi thời gian bên ngoài, nói cách khác chỉ cần hơn sáu mươi năm là hắn có thể đột phá đến Trúc Cơ kỳ.

 

Nhưng mà hắn không chú ý đến một điểm, quy luật thời gian là quy luật chí cao trên thế gian này, muốn khởi động pháp bảo thuộc tính Thời Gian, cũng cần sức mạnh pháp tắc thời gian.

 

Vì vậy mấy tháng còn lại, Từ Phàm lục lọi các loại điển tịch, tìm được một phương pháp trung hòa, lợi dụng cát Không Gian có thể dễ dàng tìm thấy nhất làm môi giới để thúc đẩy phòng thời gian.

 

Dưới suy tính của hắn, một cân cát Không Gian có thể để cho phòng thời gian vận hành năm năm.

 

“Được rồi, bây giờ đã chuyển hóa thành hình thức nạp tiền rồi.”

 

“Một trăm hai chục triệu linh thạch, cũng không phải rất nhiều... mé nó!”

 

Từ Phàm tính tính giá trị con người của mình, bây giờ có chừng hơn hai mươi bảy triệu linh thạch, hai chục triệu trong đó là gần đây mới có được, số linh thạch còn lại đều là tích lũy được.

 

Linh thạch không phải là điểm mấu chốt, mấu chốt là chỉ có vực Cực Không mới có thể khai thác được cát Không Gian, vậy cũng chỉ có thể mua được tương đối dễ dàng ở đại lục trung tâm.

 

Thế nhưng cát Không Gian ở đại lục trung tâm cũng rất được săn đón, không có mối quan hệ nhất định thì không thể tranh được.

 

“Haiz, người tự do tài chính như ta, vì con đường thăng cấp lại trở nên nghèo khổ rồi.”

 

“Con người trước kia coi linh thạch như rác rưởi như ta, sau này cũng không thể nào tìm được nữa rồi.”

 

Từ Phàm thở dài một cái, vốn dĩ muốn yên lặng chờ đợi đại hạn lâm đầu thì sẽ tự động thăng cấp, thế nhưng từ lúc sau khi lão đại lão nhị tấn thăng lên Trúc Cơ kỳ, hắn mới phát hiện trong lòng của mình cũng không dửng dưng như mình nghĩ.

 

Hắn có thể cho phép đồ đệ của mình cao hơn mình một cấp, thế nhưng nếu cao hơn nữa, thì hắn đánh không lại bọn chúng nữa rồi.

 

“Lại qua mấy chục năm nữa, lão đại lão nhị tấn thăng lên Kim Đan, lão tam lão tứ tấn thăng lên Trúc Cơ, nếu như lúc đó bản thân mình vẫn là Luyện Khí kỳ.”

 

Từ Phàm vừa nghĩ đến hình ảnh đó, liền vội vàng gạt phăng nó ra khỏi đầu.

 

“Đợi Bàng Phúc quay trở lại, thì nhờ hắn thu mua cát Không Gian hộ.”

 

“Ngoài ra lại tìm các đại thương hội siêu cấp xem xem, nói không chừng còn chút hàng tích trữ.” Từ Phàm nói.

 

“Quả nhiên, nếu ngươi muốn tiến bộ thì ở đó có trở ngại.”

 

“Ừm, một đống pháp khí, Bảo khí không dùng được.”

 

Từ Phàm vung tay lên, trực tiếp đưa tay thu vào không gian hết.

 

“Toàn bộ linh đan của Luyện Khí kỳ, Trúc Cơ kỳ cũng bán đi, đặt ở đấy cũng không thể sinh con đẻ cái được.”

 

“Một đống dị bảo tự nhiên hình thành, giữ lại những thứ này đi, nói không chừng sau này sẽ dùng đến.”

 

“Ồ, một đống pháp bảo Bảo khí ngũ giai.” Từ Phàm nhìn thứ trên kệ đặc biệt mà sửng sốt.

 

“A, ta biết rồi, đây là những đồ mà Nguyệt Tiên lấy được từ trong bí cảnh, cũng bán đi luôn.”

 

Từ Phàm tiếp tục thu.

 

“Một đống linh khoáng cấp bậc Bảo khí, giữ lại, có thời gian sẽ luyện thành pháp bảo biến hiện.” Từ Phàm đặt túi trữ vật trong tay xuống nói.

 

Từ Phàm bị hấp dẫn bởi một đống đồ vật như cát màu bạc.

 

“Đây là, cát Không Gian!” Từ Phàm không dám tin nói.

 

Những người bên cạnh ta, đều là tiểu phúc tinh hay sao chứ, thiếu cái gì thì sẽ có cái đó.

 

Từ Phàm cân thử, đống cát Không Gian này khoảng tám lạng, đủ để cho phòng thời gian vận hành bốn năm.

 

Thời gian ăn cơm buổi tối, chỉ có hai huynh muội Từ Cương và Từ Nguyệt Tiên.

 

Còn hai tên còn lại, Lý Tinh Từ bị Vương Hướng Trì kéo về nhà khuyên can, theo như lời cha hắn truyền tin, hắn sắp không xong rồi.

 

“Nguyệt Tiên, ngươi để một lon nhỏ cát Không Gian trong bảo khố à.” Từ Phàm hỏi, ta là đang sợ đồ đệ ngốc này không biết giá trị của những đồ vật này.

 

“Đúng vậy, ta để trên người thì không yên tâm lắm. Sau này nếu cần thì lấy đi một ít, nhỡ đâu có thể phát hiện được một tiểu thế giới bị tàn phá, vậy thì phát tài rồi.” Từ Nguyệt Tiên nói, đang ảo tưởng một ngày nào đó bản thân phát hiện ra một tiểu thế giới bị tàn phá, lợi dụng cát Không Gian để kích hoạt lại tiểu thế giới.

 

“Ta còn đang muốn nhờ sư phụ luyện chế giúp ta một kiện pháp bảo thời gian, đến lúc đó phối hợp với cát Không Gian, thật là đánh đâu thắng đó, không gì cản nổi.”

 

“Được, không thành vấn đề, lúc về ta sẽ luyện chế lại pháo lén của ngươi một chút, làm cho ngươi một lô pháp bảo viên đạn thuộc tính thời gian.” Từ Phàm nhìn vị tiểu phúc tinh này cười nói.

 

“Cảm ơn sư phụ.”

 

“Sư phụ, tháng sau ta phải xuất hành theo Phù Thiên chu, lần này phỏng chừng mất nửa năm thời gian.” Từ Cương nói, bây giờ hắn là đối tượng bồi dưỡng trọng điểm của Giáp Tự đường, thỉnh thoảng sẽ phân phát một ít nhiệm vụ mang tính phúc lợi.

 

“Ồ, rất tốt, sư phụ ngươi muốn đi chỗ đó, còn phải dùng ân tình để đổi đấy.” Từ Phàm cười nói, ngay sau đó tay kết một thủ ấn kỳ quái, nhắm mắt bắt đầu suy đoán hung cát chuyến xuất hành lần này của Từ Cương.

 

Quẻ thiên cát, đây là quẻ tượng có đại cơ duyên.

 

“Đi đi, chuyến này không có trở ngại gì.” Từ Phàm nói, hắn có một thói quen, mỗi lần đồ đệ đi xa đều sẽ bói một quẻ, hầu hết là đều xem cho Nguyệt Tiên.

 

“Ừm.” Từ Cương gật đầu, hắn cũng biết sư phụ mình xem bói lợi hại như nào, nói ngươi xảy ra chuyện, ngươi nhất định sẽ xảy ra chuyện, ví dụ vận đào hoa không dứt như Vương sư thúc.

 

Một ngày sau, Từ Phàm đã chuẩn bị tốt đi ra từ Truyền Tống trận của Thiên Tượng thành, đây chính là Tiên thành chủ của toàn bộ Tượng châu, có hơn mười triệu tu tiên giả thường trú.

 

Còn vì sao nơi này lại có nhiều tu tiên giả như vậy, Từ Phàm ngẩng đầu nhìn thác nước linh dịch từ trên chín tầng trời chảy xuống, đây là nơi linh lực dư thừa nhất toàn Tượng châu.

 

Một người bình thường tùy tiện biết chút công pháp, thấp nhất cũng là Luyện Khí tầng thứ mười hai.

 

Trên chín tầng trời, có một kiện Tiên khí tụ linh mà một vị Đại Tông sư luyện khí phi thăng từ Tượng châu để lại, tên là Cửu Thiên Ngân Hà.

 

Nó đã cắm rễ trong hư không trên Thiên Tượng thành, mặc cho những tôn giả Đại Thừa kia dùng hàng trăm thủ đoạn cũng không lấy được.

 

Linh quang trong mắt Từ Phàm lấp lánh, hắn nhìn thấy một dải ngân hà vắt ngang qua chân trời trên chín tầng trời, một đầu khác liên tiếp với không gian ngoại vực thần bí.

 

“Tiên khí sao, đợi ta đến Hợp Thể Kỳ.”

 

Từ Phàm nói xong một chân bước ra ngoài trung tâm Truyền Tống, đi trên đường phố của Thiên Tượng thành.

 

“Đây mới là Tiên thành thật sự chứ.” Từ Phàm nhìn thác nước linh dịch xung quanh lơ lửng sáu tòa cự phong nói.

 

Lúc này, một vị thiếu niên cưỡi con cự điểu dài, chậm rãi bay từ trên bầu trời xuống trước mặt Từ Phàm.

 

“Tiền bối, muốn đi khu giao dịch phải không, ngươi muốn mua gì thì cứ nói cho ta, ta sẽ tìm cửa hàng rẻ nhất cho ngươi.” Thiếu niên nói với Từ Phàm, những tu sĩ vừa ra khỏi Truyền Tống trận ngẩng đầu lên nhìn, một trăm người thì cũng phải có tám mươi người đi đến khu giao dịch.

 

“Đưa ta đến Vạn Châu các là được.” Từ Phàm ném mười viên linh thạch cho thiếu niên.

 

Trên cổ cự điểu treo một tấm bảng, toàn thành mười linh thạch.

 

“Tiền bối, mời lên Trường Vũ Điểu.”

 

Thiếu niên vỗ nhẹ vào trán cự điểu, thân cự điểu giảm thấp xuống, vừa vặn cho Từ Phàm bước chân lên là có thể ngồi ngay.

 

Từ Phàm nhìn năm chỗ ngồi theo thứ tự lần lượt xếp sau lưng thiếu niên, nhớ đến xe taxi của kiếp trước, không ngờ rằng ở đây cũng có năm chỗ ngồi.

 

“Tiểu ca, nếu như có sáu người muốn cùng ngồi với nhau thì phải làm sao.”

 

“Thì phải thêm hai viên linh thạch.”

 

Nụ cười của thiếu niên rất rực rỡ.

 
Bình Luận (0)
Comment