Chương 89: Ba chục triệu linh thạch
Chương 89: Ba chục triệu linh thạch
Một số thương hội lớn của Thiên Tượng thành đều hội tụ ở một tòa cự phong ngoài cùng của thác nước linh dịch.
Thiếu niên tập trung điều khiển bay đến một nơi đặc biệt để đậu tọa kỵ phi hành, dẫn theo Từ Phàm dừng lại.
“Tiền bối, một ngày ở khu giao dịch là một trăm linh thạch, cho dù là ngươi có mua đồ hay không.” Thiếu niên nhắc nhở.
“Ta biết.”
Lúc mà Từ Phàm sắp ra khỏi chỗ ngồi của tọa kỵ, hắn mua lệnh bài ở tạm một ngày của một vị bộ dáng như thành quản canh giữ ở cửa, một ngày sau lệnh bài đấy sẽ tự động biến mất.
“Tiền bối, Vạn Châu các ở vị trí trung tâm nhất của khu giao dịch.”
“Nếu như tiền bối là muốn mua bảo vật có một không hai của đại lục trung tâm, ngài không ngại nói cho ta một chút chứ.”
“Các thương hội lớn ở khu giao dịch có bảy nhà đến từ đại lục trung tâm, mỗi một nhà sẽ thiên về các lĩnh vực khác nhau.”
“Ưu thế lớn nhất Vạn Châu các là liên kết tất cả các thương hội lớn siêu cấp ở châu vực, ưu thế của nó là chỉnh hợp tài nguyên .”
“Nếu như đồ vật mà tiền bối cần, số lượng nhiều mà nơi sản xuất lại phân tán, Vạn Tượng các mới là lựa chọn tốt nhất.”
Thiếu niên ở đó thao thao bất tuyệt bình luận về các thương hội lớn, Từ Phàm nghe xong cũng không khỏi gật đầu, trình độ nghiệp vụ và tài ăn nói của tiểu tử này tuyệt đối không đào ra được tật xấu.
“Vậy ta muốn bán một lô Bảo khí và đan dược thì phải làm sao.” Từ Phàm ôn hòa nói, ánh mắt của thiếu niên này vừa trong suốt lại vừa chân thành, chỉ là tâm tư muốn kiếm thêm một chút tiền thưởng quá rõ ràng, dĩ nhiên, đây cũng không phải là tật xấu.
Sau khi nghe được lời của Từ Phàm, ánh mắt của thiếu niên sáng lên, biết rằng lời nói của mình đã đả động được Từ Phàm.
Sắp có đơn hàng lớn, thiếu niên hưng phấn nghĩ.
Chẳng biết tại sao, dáng vẻ cố gắng nỗ lực của thiếu niên này làm cho Từ Phàm nghĩ đến thời gian ăn mày khi vừa mới đến thế giới này, khi đó hắn cũng giống như thiếu niên này vậy.
Điểm khác biệt duy nhất là, khi đó hắn không có đại điểu.
“Nếu như tiền bối không ngại, để cho ta nhìn một chút xem có cái gì.” Thiếu niên bày ra bộ dáng tinh thông nghiệp vụ, trong lòng hắn âm thầm thề, hắn nhất định phải mua cho nhị đệ một con Trường Vũ Điểu, như vậy không tới mấy năm, là có thể góp đủ linh thạch của học viện tu đạo.
Từ Phàm tiện tay ném cho thiếu niên một túi trữ vật, bên trong bình thường nhất là một ít đồ lặt vặt, tốt nhất chính là mấy món Bảo khí ngũ giai.
“Những thứ này của tiền bối quá quý trọng, vừa vặn đều là hàng hóa trong phạm vi Hoang Vực thương hội thu mua với giá cao.” Thiếu niên nói.
“Vậy thì đi Hoang Vực thương hội.”
“Vâng, tiền bối.”
Thiếu niên đưa Từ Phàm tới trong một xó xỉnh xa xôi, tìm được Hoang Vực thương hội.
Thủ vệ ở cửa cười với thiếu niên lên tiếng chào hỏi, rồi nghênh đón Từ Phàm đến phòng khách quý.
Một mâm linh quả, một đĩa linh cao, một bầu linh trà.
Thiếu niên châm trà cho Từ Phàm.
Lúc này một lão nhân có thân hình to lớn đi từ cửa vào, có tu vi Nguyên Anh.
“Đạo hữu muốn bán cái gì, không ngại lấy ra đây, để cho lão hủ ra một cái giá, đảm bảo là giá cả cao nhất cả khu giao dịch.” Lão nhân vừa đến đã đi thẳng vào vấn đề nói.
“Một ít đan dược và Bảo khí.” Từ Phàm đặt cái túi trữ vật kia lên bàn.
“Những thứ này ta trả ngươi sáu triệu, đạo hữu ngươi thấy thế nào.” Sau khi lão nhân nhận lấy túi trữ vật, dò xét một phen nói.
“Được, thành giao.”
Giá cả này nhiều hơn năm trăm nghìn linh thạch so với Từ Phàm dự đoán.
“Tiền bối, cái này ngươi cho ra một cái giá đi.” Từ Phàm lấy ra một cái Nông trường bàn tay, đây là một trong những mục đích chủ yếu mà hắn tới đây, xem xem Nông trường bàn tay có thị trường hay không.
Có mục tiêu, thì không thể làm một con người thuần túy được nữa rồi.
Lão nhân cầm lấy Nông trường bàn tay, sau khi hắn thấy bên trong Nông trường bàn tay kia có hai mươi mẫu dược điền thượng đẳng, ánh sáng trong mắt bừng sáng.
“Thương hội chúng ta đến từ Hoang châu, nơi đó gần như là hiếm thấy dấu chân người, không có một ngọn cỏ, chỗ tốt duy nhất đó chính là có yêu thú hoang dã vô tận để cho chúng ta săn giết.”
“Ta cũng không giấu đạo hữu, vật này ở chỗ chúng ta có giá trị rất lớn.”
“Nếu như đạo hữu có thể sản xuất số lượng lớn, thương hội ta sẽ thu mua với giá hai mươi vạn linh thạch, có bao nhiêu thu mua bao nhiêu.”
“Thương hội chúng ta có linh thạch.” Lão nhân nhìn Từ Phàm nói, không tự chủ thả ra khí thế của Nguyên Anh kỳ, trực tiếp làm cho thiếu niên đang ăn điểm tâm ở bên cạnh Từ Phàm chảy mồ hôi lạnh ròng ròng, cảm giác bản thân mình hẳn nên nằm trên đất.
Khí thế Nguyên Anh không ảnh hưởng chút nào tới Từ Phàm, chẳng qua là trong lòng bắt đầu điên cuồng tính toán, nếu như mình chỉ gia công bán thành phẩm, một năm có thể luyện chế được một trăm Nông trường bàn tay, vậy thì một năm sẽ có hai mươi triệu linh thạch rồi.
“Một trăm cái một nghìn cái thương hội của tiền bối có nuốt nổi không.” Từ Phàm hỏi, từ trước đến nay hắn không hề lo chuyện bị bắt chước, bởi vì Luyện Khí Tông sư có phù văn liên quan khinh thường luyện chế loại Bảo khí này, luyện chế Đạo khí không ngon hơn sao.
“Ngươi có thể đưa tới một ngàn cái thì càng tốt.”
Sau đó Từ Phàm ký với Hoang Vực thương hội năm mươi đơn đặt hàng Nông trường bàn tay, một năm sau nộp hết, sau khi ký kết khế ước, Từ Phàm còn nhận được năm mươi vạn linh thạch đặt cọc.
Còn chuyện của cát Không Gian Từ Phàm cũng hỏi rồi, bọn họ bày tỏ không có cách nào, bọn họ cũng đang thu mua đồ chơi này.
Từ Phàm đưa cậu bé đi ra khỏi Hoang Vực thương hội.
“Cát Không Gian là sản vật của đại lục trung tâm, nhưng đây là vật đang thắt chặt tiêu thụ, tất cả thương hội đều đang thu mua.”
“Nếu như tiền bối muốn mua, mà không để ý giá cả, hẳn chỉ có thể thu mua ở Thiên Cực thương hội.” Tiểu nam hài suy nghĩ một lát rồi nói.
“Vậy thì đi xem một chút.”
Bên trong Thiên Cực thương hội.
“Cát Không Gian, ba chục triệu linh thạch một cân, không biết đạo hữu muốn bao nhiêu.” Chủ quản thương hội cười híp mắt nói.
“Không thể rẻ hơn chút sao.” Từ Phàm cau mày nói, cái này là xem hắn như người tiêu tiền như rác rồi, đi lên chính là ba lần bạo kích.
“Bản thương hội không có thói quen trả giá, ở khu giao dịch, phòng chừng đạo hữu chỉ có thể thu mua được cát Không Gian duy nhất ở chỗ chúng ta, hơn nữa số lượng còn không hạn chế.”
Chủ quản thương hội mặt đầy khôn khéo, ăn Từ Phàm đến gắt gao.
“Quấy rầy rồi.”
Từ Phàm đưa thiếu niên ra khỏi Thiên Cực thương hội.
“Tiếp tục, chuyện này thành công sẽ có thưởng.”
Sáu giờ sau, Từ Phàm đi ra từ Vạn Châu thương hội.
Thật sự đúng như là lời của chủ quản Thiên Cực thương hội, không có một thương hội nào có hàng, thương hội duy nhất nguyện ý bán khai giá cũng là hai mươi lăm triệu linh thạch, hơn nữa cũng chỉ có hai lạng rưỡi.
Thiếu niên cưỡi Trường Vũ Điểu đưa Từ Phàm trở về bên ngoài trung tâm Truyền Tống trận.
Từ Phàm ném cho thiếu niên một túi linh thạch nhỏ, một thiếu niên nỗ lực kiếm sống không nên bị phụ lòng.
“Ngươi rất giỏi, cố gắng lên, có lúc tư chất không thể đại biểu cho tất cả.”
“Thiên hành đạo, tu giả tự cường không ngừng.”
Lúc sắp đi, Từ Phàm còn rót cho thiếu niên một chén cháo gà, thiếu niên ngũ linh căn muốn nghịch thiên đến Hóa Thần kỳ, trừ phi ngươi có một chai nhỏ.
Thiếu niên cầm túi linh thạch nhỏ kia, không cần đếm cũng biết bên trong có năm trăm linh thạch, chỗ linh thạch này, hắn ít nhất cũng phải làm hai tháng.
Nhìn theo phương hướng trung tâm Truyền Tống, hốc mắt thiếu niên có chút ướt át, đây là lần đầu tiên hắn có được sự công nhận từ người khác.
Ban đầu hắn đem theo chút linh thạch mà phụ mẫu để lại, dưới con mắt thờ ơ của những người trong gia tộc, một thân một mình dẫn tiểu đệ và tiểu muội đến Thiên Tượng thành kiếm sống, hoàn toàn dựa vào luồng khí trong lòng.
Ngũ linh căn thì làm sao, rồi sẽ có một ngày, ta sẽ trở thành tu sĩ Nguyên Anh quay về gia tộc, hung hăng chà đạp đám người ban đầu đã xâm chiếm gia sản của cha nương kia.
Từ Phàm từ Truyền Tống trở về Tiên thành, rồi trực tiếp bay đến Thiên Khuyết môn, sau khi nhận được đơn đặt hàng Nông trường bàn tay, trong lòng Từ Phàm có một ý tưởng lớn mật.