Ta Sư Phụ Mỗi Đến Đại Nạn Mới Đột Phá (Dịch Full)

Chương 880 - Chương 880: Cách Nghĩ Của Thiên Tài

Chương 880: Cách nghĩ của thiên tài Chương 880: Cách nghĩ của thiên tài

Nghe được lời của phân thân Từ Phàm, Từ Nguyệt Tiên lập tức lắc đầu nói: “Sư phụ ngươi đang nói đùa gì vậy, tinh vực lớn như thế, nếu như mất phương hướng của Phi Vũ giới, đột nhiên có thể cả một đời sẽ gặp không được ngươi.”

“Thật sự không có biện pháp khác sao?” Từ Nguyệt Tiên lần nữa xác định nói.

Lúc này phân thân Từ Phàm sờ sờ cằm, ánh mắt nhìn về phía nơi sâu nhất trong tinh vực.

“Biện pháp không phải là không có, nhưng mà ta cần phải đi ngoại giới Luân Hồi nói một tiếng với bản thể, bảo hắn mượn nhờ Bồ Đào, đoán chừng có thể nghĩ ra phương pháp tương đối đáng tin cậy.” Phân thân Từ Phàm nói.

“Được, chỉ có thể mời chân thân sư phụ ra tay.”

Từ Nguyệt Tiên lấy ra một viên tiên ngọc đặt vào bên trong chậu cây cảnh bằng ngọc trong tay.

Cây non đó nhìn thấy tiên ngọc, phát ra âm thanh vui vẻ, duỗi ra rễ cây nhỏ bé trói chặt tiên ngọc, kéo xuống dưới đất của chậu cây cảnh.

“Cây Vạn Vật của tông môn chúng ta, chỉ cần cho tiên ngọc thì có thể thai nghén vạn vật.”

“Một cây Thông Linh này, về sau chỉ cần có đầy đủ tiên ngọc có phải là sẽ có thể thai nghén ra vạn linh.”

Từ Phàm đột nhiên cảm giác cây Thông Linh rất hợp với cây Vạn Vật.

“Chỉ tiếc rằng, linh của cây Thông Linh này đã để lại tất cả bản nguyên cho thế giới tiểu Trung Thiên kia, ngay cả bản nguyên duy trì linh trí cho mình cũng không để lại, cái nào nhỏ nhày này coi là thật sự có không có chút nếp cong nào.” Phân thân Từ Phàm nhìn chậu cây cảnh bằng ngọc trong tay Từ Nguyệt Tiên, không khỏi cười lắc đầu nói.

“Mầm nhỏ là tâm địa lương thiện, không đành lòng để ý chí thiên đạo dưỡng dục nàng chịu tổn thất lớn như thế.” Từ Nguyệt Tiên vuốt ve mầm cây ôn nhu nói, nàng có thể cảm nhận được tâm trạng khi đó của đại thụ Thông Linh.

“Từ từ bồi dưỡng vậy, sau khi trở về để Bồ Đào chuyên môn phân ra một cái tiểu thế giới tại nguyên giới, tiến hành thời gian gia tốc bồi dưỡng.”

Muốn khôi phục linh trí trước kia, chí ít cần tốn hao mấy trăm năm thời gian.” Phân thân Từ Phàm nói.

“Vừa khéo khi mầm nhỏ trưởng thành, ta có thể tập trung quan sát một chút pháp tắc đại đạo được ngưng tụ thai nghén bên trong mầm nhỏ

Từ Nguyệt Tiên nhìn mầm nhỏ sau khi tiêu hóa xong một viên tiên ngọc thì lấy ra một viên khác.

Lúc này, Hàn Phi Vũ nhàm chán đi dạo trên vũ chu, vừa khéo gặp phân thân Từ Phàm đang nói chuyện phiếm cùng Từ Nguyệt Tiên.

“Bái kiến sư tổ, bái kiến sư bá.” Hàn Phi Vũ cung kính hành lễ nói.

“Không cần khách khí như thế.” Phân thân Từ Phàm cười ha hả nói.

“Nghe nói ngươi ở thế giới tiểu Trung Thiên kia không thu hoạch được gì, vì sao không kiếm nhiều tài nghuyên một chút.” Từ Nguyệt Tiên nói.

“Vẫn luôn làm hộ pháp cho Kiếm Vô Cực, quên mất việc này rồi.” Hàn Phi Vũ cười vò đầu nói, hắn cũng không thể nói hắn chướng mắt với đống linh thạch phế nát đấy được.

“Sư bá, chúng ta về tông môn thật sự cần tốn hao 280 năm thời gian sao!” Hàn Phi Vũ không cam tâm nói.

280 năm đó, lãng phí thời gian tuổi thọ của hắn không sao, mấu chốt là thời gian dài như vậy, cây Vạn Vật khuyết thiếu sự bồi dưỡng của hắn, phải ít hấp thu bao nhiêu tiên ngọc.

Về sau Hàn Phi Vũ còn trông cậy vào cây Vạn Vật ngưng tụ Linh Bảo Tiên Thiên trong truyền thuyết kia cho hắn.

“Sư tổ ngươi đang suy nghĩ biện pháp, không cần gấp gáp.” Từ Nguyệt Tiên trấn an nói.

Lúc này phân thân Từ Phàm có chút tính toán, sau đó thì ngồi xếp bằng xuống nhắm mắt lại, ý thức vùi vào bên trong ngoại giới Luân Hồi.

Ẩn Linh môn, bên trong không gian dưới lòng đất.

“Nguyệt Tiên lại bị sự hỗn loạn không gian truyền tống đến nơi xa như thế, này có thể có chút khó xử lý nha.” Từ Phàm nói rồi ngưng tụ một phân thân thay thế công tác của hắn.

“Đi với ta tới nguyên giới một chuyến.” Từ Phàm nói với Lý Tinh Từ đến báo cáo.

Lý Tinh Từ gật đầu một cái đi theo phía sau lưng Từ Phàm.

Bên trong nguyên giới, Từ Phàm đầu tiên là đi tới nơi cây Vạn Vật một chuyến, ngưng tụ thành một tấm la bàn tinh đồ bằng một mảnh lá cây.

Sau đó thì đi đến một tiểu thế giới trong nguyên giới.

Trong tiểu thế giới này đã mô phỏng tinh vực đồ lấy Phi Vũ giới làm trung tâm.

Lý Tinh Từ nhìn thấy lấy Phi Vũ giới làm trung tâm, thế giới Trung Thiên đến hàng vạn tính, tô điểm ở xung quanh, thấy được ở phía xa là một cái thế giới Đại Thiên vô cùng to lớn đang đánh dấu Mộc Nguyên Tiên giới, lập tức lộ ra biểu cảm khiếp sợ.

“Đây là bản đồ tinh vực lợi dụng cây Vạn Vật tạo ra.” Từ Phàm nói rồi nhẹ nhàng điểm một cái ơt nơi cách Phi Vũ giới khá xa xôi.

Một chiếc vũ chu theo tỉ lệ còn nhỏ hơn so với con kiến xuất hiện bên trong tinh vực.

“Bọn họ hẳn là ở đây, nếu như đi thuyền tiến thẳng hướng về Phi Vũ giới, đoán chừng mất gần 1000 năm thời gian, trong lúcđó có một vài khu vực nguy hiểm bọn họ nhất định phải đi đường vòng.” Từ Phàm nói.

“Nơi này của sư phụ thế mà lại có bản đồ tinh vực hoàn chỉnh như thế!” Lý Tinh Từ chấn kinh nói, phải biết thứ này phóng tới ngoại giới Luân Hồi có thế kiếm được không ít tiên ngọc.

“Đây là nơi để Bồ Đào xây dựng, ta cũng là lần đầu đến.” Từ Phàm nói rồi điều chỉnh góc nhìn của địa đồ tinh vực, bắt đầu rơi vào trầm tư.

Lý Tinh Từ cũng không có quấy rầy, lẳng lặng đứng phía sau Từ Phàm.

“Có chút khó xử lý, các loại năng lượng thế giới Trung Thiên can thiệp trong tinh vực quá mức phức tạp, muốn truyền tống cự ly xa một cách chính xác thì phải tính toán cả những thứ này nữa”

Từ Phàm nói trên đường chiếc vũ chu cần phải ngang qua ở địa đồ tinh vực kia, chỉ ra mấy địa điểm quan trọng.

Trên từng điểm sáng quan trọng đó, xuất hiện trận pháp Tiên Văn phức tạp.

“Bồ Đào, tính toán tất cả sức mạnh giống như trong địa đồ tinh vực, kiểm nghiệm một chút trận pháp truyền tống này phải chăng đã hợp lý chưa.” Từ Phàm phân phó.

“Tuân mệnh chủ nhân.”

Sau đó, Từ Phàm mở ra góc nhìn Thượng Đế, bắt đầu cúi xuống nhìn toàn bộ địa đồ tinh vực.

Sau đó hắn ổn định tầm nhìn ở trong Mộc Nguyên Tiên giới khổng lồ nhất, sau đó ánh mắt sáng lên.

“Ta đột nhiên có một biện pháp tốt.” Từ Phàm hưng phấn nói.

Lý Tinh Từ nhìn về phía sư phụ mình, ánh mắt kia giống như học tra nhìn học thần.

“Sư phụ có cách nào hay sao.” Lý Tinh Từ cho dù là không hiểu cũng phụ họa một chút.

“Lợi dụng cửa ngõ phi thăng quy tắc của Mộc Nguyên Tiên giới, tạo dựng một tiên môn phi thăng khổng lồ, đổi đường thành Phi Vũ giới, như vậy Nguyệt Tiên bọn họ sẽ có thể thoải mái mà trở về.” Từ Phàm đột nhiên hưng phấn nói.

Lý Tinh Trì đầy khỏ hiểu nhìn về phía sư phụ mình, có vẻ như nghe hiểu, cũng rất giống như cái gì cũng không có hiểu.

“Ngươi đi ngoại giới Luân Hồi, nói cho phân thân ta, để vũ chu dựa vào tốc độ thông thường thẳng tắp đi thuyền hướng về Phi Vũ giới, trong vòng ba năm sẽ có một tiên môn xuất hiện trên con đường phải đi vũ chu, ngươi để bọn họ bay thẳng vào là được.” Từ Phàm nói.

“Tuân mệnh sư phụ.” Lý Tinh Từ đi vào trong Truyền tống trận ngoại giới Luân Hồi.

Từ Phàm vẫn ở bên trong tiểu thế giới địa đồ tinh vực, vì suy nghĩ thần kỳ vĩ đại này của hắn mà đắc chí.

“Chủ nhân, mượn dùng con đường phi thăng Mộc Nguyên Tiên giới có thể dẫn phát ý chí thiên đạo thế giới Đại Thiên bắn ngược hay không.” Âm thanh Bồ Đào có chút lo lắng.

“Khẳng định sẽ bắn ngược, rất có thể sẽ giáng trừng phạt xuống, nhưng nếu như chủ động liên lạc với bên kia, trước tiên nộp chi phí mượn dùng con đường, như vậy thì không sao.” Từ Phàm khà khà nói.

“Dù là sau lần đầu vi phạm quy định, đây cũng là một cái lỗ thủng, trừng phạt cũng sẽ không trừng phạt lên trên người chúng ta.” Từ Phàm lại nói với Bồ Đào.

“Chủ nhân nói có lý.”

Trong vũ chu, phân thân Từ Phàm biết được ý nghĩ thiên tài của bản thể, cũng không nhịn được sợ hãi than.

“Không hổ là bản thể.”
Bình Luận (0)
Comment