Chương 881: Cánh cửa phi thăng cỡ lớn
Chương 881: Cánh cửa phi thăng cỡ lớn
“Ba năm, cũng đã rất nhanh.” Từ Nguyệt Tiên nở nụ cười.
So với hai trăm tám mươi năm, thì chờ đợi ba năm cũng chẳng là gì.
Bên trong Ẩn Linh môn, Từ Phàm nhìn mười vạn tiên ngọc biến mất đột nhiên có chút đau lòng.
“Bồ Đào, ý chí thiên đạo của Mộc Nguyên Tiên giới có đồng ý chưa? Có phản hồi gì không?” Từ Phàm có vẻ hưng phấn hỏi.
“Bên kia không có bất kỳ phản ứng nào.” Bồ Đào trả lời.
“Vậy thì cứ trực tiếp nhảy đến trăm vạn tiên ngọc.” Từ Phàm suy nghĩ một chút có hơi đau lòng nói ra.
“Tuân lệnh chủ nhân.”
Sau đó lập tức có con rối xách từng rương tiên ngọc xếp ngay ngắn trên pháp trận tiên văn thần bí kia.
Ngay tại lúc này, như thể có phản hồi từ trong chỗ u minh vậy.
“Chủ nhân, ý chí thiên đạo của Mộc Nguyên Tiên giới đồng ý, cần phải cung cấp thời gian cùng với tọa độ cụ thể, lấy thời gian của Mộc Nguyên Tiên giới làm tiêu chuẩn cơ bản.” Bồ Đào nói.
“Cái này dễ nói, không nghĩ tới lần này có thể thuận lợi như vậy.” Từ Phàm nở nụ cười, giá cả cực hạn trong lòng hắn là hai trăm vạn tiên ngọc, dù muốn nhiều hơn nữa thì hắn cũng chẳng lấy ra được.
Sau đó Từ Phàm để cho Bồ Đào báo thời gian và vị trí qua cho ý chí thiên đạo của Mộc Nguyên Tiên giới.
“Sau này tông môn chúng ta lại có nhiều thêm một thủ đoạn nữa rồi.” Từ Phàm vừa cười vừa nói.
“Chủ nhân, vừa rồi ta mới nhận được tin tức, bên kia lên giá, tăng lên ba trăm vạn tiên ngọc một lần.”
“Ba trăm vạn tiên ngọc!” Từ Phàm đột nhiên không vui.
“Bồ Đào, một ngày nào đó ta sẽ để cho ngươi %&_*#$.”
Mấy câu nói cuối cùng là Từ Phàm sử dụng mật ngữ để nói, nhưng cũng dọa cho Bồ Đào giật mình.
“Chủ nhân, lời này cũng không phải là ta nói.” Mặc dù Bồ Đào nói lời khuyên can, nhưng toàn bộ hạch tâm bản thể đều bắt đầu bốc cháy.
Cũng ngay vào lúc này trong lòng Bồ Đào bỗng hiện ra một mục tiêu.
Sáu tháng sau, Từ Phàm đứng ở trong tinh vực bên ngoài Phi Vũ giới, lặng lẽ nhìn những ngôi sao phía xa xa.
“Sư phụ, thật sự hôm nay tiểu muội sẽ trở về sao?” Hùng Lực hỏi.
“Nửa giờ sau, vũ chu của bọn họ sẽ xuyên qua Tiên môn đến đây.” Từ Phàm từ tốn đáp lời.
Hùng Lực gật đầu một cái, lặng lẽ đứng ở sau lưng Từ Phàm.
Lúc này còn có Minh Không tò mò đi theo đến, cũng ở ngay bên cạnh, cùng nhìn về một phương hướng với Từ Phàm.
“Đại trưởng lão, ngươi nói là mượn nhờ con đường phi thăng Tiên giới, truyền tống vũ chu từ nơi xa như vậy đến đây sao?”
Hắn biết được chuyện này trong lúc vô tình nói chuyện phiếm với Từ Phàm, cho nên đến thời gian nhất định phải đi theo Từ Phàm tới xem một chút.
“Ngươi đã hỏi vấn đế này rất nhiều lần rồi!” Từ Phàm không còn lời nào để nói.
“Truyền tống trận vượt giới thì ta còn hiểu được, nhưng cái này thì ta không khỏi mơ hồ, đó chính là Thiên Đạo chí cao vô thượng của thế giới Đại Thiên đấy, sao có thể tùy tiện đồng ý lời thỉnh cầu của người khác chứ?” Minh Không cảm khái nói.
“Ngươi nói xem có thể có khả năng là Thiên Đạo của thế giới Đại Thiên rất dễ nói chuyện hay không? Có điều chỉ là các ngươi không dám mà thôi!” Dường như Từ Phàm vừa mới nhớ tới cái gì, đột nhiên nói.
“Nếu như không có một trăm vạn tiên ngọc kia, có thể ta cũng sẽ nghĩ như vậy thật.” Minh Không nói, ánh mắt nhìn về phía chỗ sâu trong tinh vực có hơi phức tạp.
“Ha ha...” Từ Phàm cười lên.
Đúng lúc này, trong hư không tinh vực đột nhiên xuất hiện một tòa Tiên môn cực kỳ to lớn, dù là chiều dài hay chiều rộng cũng đến cả trăm km.
Toàn bộ Tiên môn đều tản ra Tiên Linh chi khí kinh người, những tiên văn huyền ảo tràn đầy màu sắc rực rỡ tươi đẹp trên Tiên môn khiến cho người ta cảm giác được một khí tức thần thánh.
Từ Phàm nhìn lên trận pháp Tiên môn được khắc họa trên Tiên môn, hai mắt không khỏi híp lại.
“Thì ra cánh cửa phi thăng lớn đến như vậy!” Minh Không cất tiếng thán phục.
Vẫn là kiểu dáng kia, chỉ có điều dựa theo tỷ lệ làm lớn ra mà thôi.
Một luồng ánh sáng tiên linh đột nhiên từ trong Tiên môn bộc phát ra, một chiếc vũ chu ló đầu ra từ trong Tiên môn, sau đó cả chiếc vũ chu cũng từ trong Tiên môn lao ra.
Một âm thanh tràn ngập tiên linh từ trong Tiên môn vang lên, sau đó cả tòa Tiên môn đều biến mất không thấy.
Trong Tiên vực bên ngoài Phi Vũ giới chỉ có một chiếc vũ chu to lớn.
“Đi thôi, trước tiên về tông môn rồi lại nói.” Từ Phàm nói với Từ Nguyệt Tiên đang kích động.
Ẩn Linh môn, Từ Nguyệt Tiên dẫn theo tất cả thành viên trên vũ chu bái kiến Từ Phàm.
Sau khi biết được Từ Phàm đã bỏ ra trăm vạn tiên ngọc mới có thể đưa bọn họ trở về, tất cả mọi người đều hết sức cảm động.
Chỉ có Hàn Phi Vũ đang suy tư, một trăm vạn tiên ngọc vậy mà có thể truyền tống ở khoảng cách xa như thế, chuyện này về sau nhất định phải hảo hảo thương lượng với sư tổ một chút.
“Các ngươi cũng đã đi trong tinh vực thời gian lâu như vậy, tranh thủ trở về nghỉ ngơi đi!” Từ Phàm để cho mọi người tản đi.
Sau đó Từ Phàm mang theo Từ Nguyệt Tiên đi đến Nguyên giới.
“Bồ Đào, hãy thành lập một tiểu thế giới thích hợp cho cây Thông Linh sinh trưởng.” Từ Phàm lên tiếng căn dặn.
“Tuân lệnh.”
Sau đó trước mặt hai người lập tức nhiều hơn một cánh cửa truyền tống đến tiểu thế giới.
“Ngươi hãy đưa cây Thông Linh vào trong thế giới này, Bồ Đào sẽ gia tốc thời gian cho tiểu thế giới, đưa dinh dưỡng cho cây Thông Linh, cho đến khi nàng khôi phục linh trí.” Từ Phàm nói.
Hắn cũng rất tò mò đối với cây Thông Linh, vô cùng mong đợi sự phát triển sau này của cây Thông Linh.
Trong tay Từ Nguyệt Tiên bỗng xuất hiện một cái chậu cây nhỏ, nàng lấy cây con trong chậu nhỏ đặt vào trung tâm của thế giới.
“Hãy hấp thu linh khí thật tốt mà trưởng thành, chờ sau khi ngươi giải phong linh trí thì ta sẽ tới nhìn ngươi.” Từ Nguyệt Tiên sờ sờ lên cây con đang đung đưa, nhẹ giọng nói.
…
Ở một bên khác, Hàn Phi Vũ vừa giải tán lập tức đến bên chỗ cây Vạn Vật.
Đúng lúc cây Vạn Vật không có ai, Hàn Phi Vũ một mình đi vào.
Nhìn cây Vạn Vật khỏe mạnh trưởng thành, Hàn Phi Vũ mỉm cười nói: “Thời gian dài như vậy không gặp, ngươi có nhớ ta hay không?”
Một cái rễ cây nhỏ bé từ dưới đất chui lên, hướng về phía Hàn Phi Vũ đung đưa, dường như đang chào hỏi hắn.
“Lần này ta muốn đổi một con rối chiến lực cấp bậc Chuẩn Tiên.” Hàn Phi Vũ vừa dứt lời, lập tức đổ mười vạn tiên ngọc từ trong giới chỉ không gian ra.
Mười vạn tiên ngọc biến mất, trên nhánh cây cây Vạn Vật xuất hiện một quả cầu ánh sáng, sau đó chậm rãi bay xuống mặt đất.
Một con rối trên người mặc trọng giáp màu đỏ sậm xuất hiện trước mặt Hàn Phi Vũ. Con rối cao một trượng, đứng trước mặt người ta cực kỳ có cảm giác bị áp bách.
Hàn Phi Vũ cảm thụ tin tức của con rối một chút, có hơi cạn lời bật cười.
“Con rối chiến lực vô địch, mặc dù khá là đắt tiền nhưng cũng không đáng giá mười vạn tiên ngọc.”
“Được rồi, xem ra bây giờ ngươi còn chưa ngưng tụ ra vật phẩm cấp bậc Tiên khí được, từ từ bồi dưỡng đi vậy.”
“Trước tiên cho ta một trăm con rối chiến lực như thế này.” Hàn Phi Vũ dứt lời lại đổ ra thêm ngàn vạn tiên ngọc nữa.
Sau đó trên cây Vạn Vật lại có thêm một trăm quả cầu ánh sáng.
Lúc này, trên Ẩn Linh đảo, vô số con rối hậu cần bắt đầu đào móc các loại Linh Thụ di chuyển vào trong tiểu thế giới kia.
Dù sao thế giới phải cũng phải gia tốc, thêm một cây là thêm mà thêm một đám cũng là thêm.
Lúc này, mấy Thụ Yêu Đại Thừa kỳ đang cách không nói chuyện phiếm.
Từ sau khi bị di chuyển đến Ẩn Linh môn, ngày tháng của bọn chúng trôi qua khá là tự tại.
Lực lượng ngũ hành bản nguyên hấp thu không bao giờ hết, còn có công pháp truyền thừa thích hợp với một tộc của bọn chúng, lại thêm con cháu bản thân có thể sinh sôi nảy nở mà không phải lo lắng buồn phiền gì.
Tóm lại hết thảy mọi thứ bọn chúng đều không cần quản, chỉ cần làm một cái cây ở nơi này, thỉnh thoảng cung cấp trái cây và tài liệu trên người là được.
Ngày tháng trôi qua quả thật là vô cùng vui vẻ.
“Ngươi có nghe nói chưa? Một khi tông môn chúng ta phi thăng lên Tiên giới, Đại trưởng lão sẽ tăng cảnh giới lên cho chúng ta, để cho tất cả chúng ta đều trở thành Tiên thụ đấy!” Đào Thụ Yêu Đại Thừa kỳ vui vẻ nói.