Chương 892: Phân thân số ba
Chương 892: Phân thân số ba
Khi Lý Tinh Từ đứng trước mặt Từ Phàm.
Từ Phàm đang luyện khí vậy mà lại dừng việc trong tay, hắn nhìn đồ đệ ngoan của mình, hơi kinh ngạc nói: “Quét cầu thang một năm thế mà lại có hiệu quả tốt như vậy?”
“Đa tạ sư phụ chỉ dạy, khiến đồ nhi lĩnh ngộ được ý cảnh quy phàm.” Lý Tinh Từ hành lễ nói.
“Đứng lên đi, ta cũng chỉ là vừa lúc nhớ tới, thuận miệng nói ra mà thôi.”
Sau đó Từ Phàm nhanh chóng bật thần hỏa để bổ sung linh kiện Tiên khí trong lúc hắn dừng lại ban nãy.
“Rất tốt, tuy rằng không đạt tới cấp bậc cảnh giới chí cao nhưng cũng đạt tới cấp bậc Đại Thừa, có thể đứng cùng một cấp độ với Minh Không trưởng lão.” Từ Phàm nhìn Lý Tinh Từ, hài lòng nói.
Mấy đồ đệ hắn thu đều có tiềm lực trở thành Vô Địch tôn giả, nhưng muốn tiếp tục đi lên liền có chút khó khăn.
Không nghĩ tới, người dẫn đầu đột phá cực hạn của bản thân thế mà lại là lão tam.
Đúng lúc này, trong nguyên giới truyền ra một tiếng rồng ngâm vang vọng toàn bộ Ẩn Linh đảo.
Phân thân số một, phân thân số hai đang luyện khí cùng Lý Tinh Từ đều nhìn về phía nguyên giới.
“Chắc là con Long Thú kia ra đời, Lý Tinh Từ cùng ta đi xem thử một chút.” Từ Phàm nói rồi phân ra một phân thân thay hắn làm việc hắn đang làm dở, sau đó mang theo Lý Tinh Từ hiện thân ở trong nguyên giới.
Trong tiểu thế giới có cây Thông Linh, một con rồng nhỏ màu trắng to bằng cánh tay dài không tới một một trượng đang vui vẻ bay quanh cây Thông Linh.
Toàn bộ tiểu thế giới thường thường vang lên tiếng rồng ngâm nho nhỏ.
Từ Nguyệt Tiên ngồi cách đó không xa, mỉm cười nhìn cảnh này.
Cây Thông Linh là hóa thân bên ngoài của nàng, mà tiểu bạch long này lại do cây Thông Linh thai nghén mà ra, cho nên nàng chính là chủ nhân của tiểu bạch long.
“Nên đặt tên gì cho hay bây giờ?” Từ Nguyệt Tiên nhìn tiểu bạch long lên trời xuống đất phía xa xa, vừa cười vừa hỏi.
“Chi bằng gọi là Cá Chạch Trắng đi, ta thấy nó rất là trơn nhẵn đấy.”
Giọng nói của Từ Phàm vang lên từ phía sau Từ Nguyệt Tiên.
“Sư phụ, sư đệ, mọi người tới rồi.” Từ Nguyệt Tiên đón chào, nói.
“Tiếng rồng gầm ban nãy vang khắp Ẩn Linh đảo, ta đương nhiên phải đến xem một chút.” Từ Phàm nói, nhẹ nhàng vung tay lên.
Một luồng sức mạnh nhu hòa khống chế tiểu bạch long.
Nó bơi tới trước mặt bọn họ.
Tiểu bạch long nhìn qua Từ Phàm và Lý Tinh Từ, trong ánh mắt có vẻ thân thiết.
Bởi vì nó có thể cảm nhận được trên người bọn họ có hơi thở của mẫu thân.
“Grao.” Tiểu bạch long kêu nhẹ một tiếng, xem như là đang chào hỏi hai người.
“Xem ra tiểu bạch long không còn ký ức trước kia rồi.” Từ Phàm nói.
Hắn thấy đây cũng là một chuyện tốt, không có ký ức trước kia thì đỡ phiền hơn nhiều.
“Tuy là chuyện tốt, nhưng truyền thừa thuộc về tộc Bạch Long dường như cũng theo đó trở nên không trọn vẹn nữa.” Từ Nguyệt Tiên nói.
“Không có thì thôi, chỉ cần thiên phú tốt là được.” Từ Phàm không thèm để ý nói.
Tiểu bạch long nhìn hai người nói chuyện với nhau không thèm để ý tới mình thì trực tiếp quấn quanh cánh tay Từ Nguyệt Tiên.
“Định đặt tên gì cho nó?” Từ Phàm hỏi.
“Bạch Linh được không? Bạch Linh là một con rồng cái, đặt tên là cá chạch trắng thì khó nghe quá.” Từ Nguyệt Tiên vuốt ve tiểu bạch long đang quấn trên cánh tay mình, nói.
“Là một con rồng cái sao?” Từ Phàm tò mò nhìn tiểu bạch long, đột nhiên nhớ tới một câu hỏi trong lòng mình kiếp trước, đó là chym của Chân Long mọc ở đâu.
Đáng tiếc, hiện tại không thể nghiệm chứng được rồi.
Từ Nguyệt Tiên gật đầu.
“Vậy gọi là Bạch Linh đi, tên rất hợp.” Từ Phàm vừa cười vừa nói.
Từ Phàm đón lấy tiểu bạch long từ trong tay Từ Nguyệt Tiên, sau đó quan sát kĩ càng một phen.
“Ký ức truyền thừa bị thiếu mất tám phần, có thể là thời gian ở trong trứng quá dài, chân linh cũng bị mất đi một chút.”
“Tư chất và thiên phú của Long tộc vẫn còn, những vấn đề còn lại đều không đáng kể.”
“Chẳng qua khá đáng tiếc là trong khoảng thời gian ngắn không thể quang minh chính đại mang tiểu bạch long này ra ngoài.”
“Chỉ cần vừa xuất hiện sẽ bị Long tộc chú ý.” Từ Phàm nói.
“Vậy thì thật đáng tiếc, nếu Long tộc trưởng thành vậy thì đó chính là chiến lực hàng đầu trong cùng cảnh giới.” Lý Tinh Từ có chút lấy làm tiếc nói.
Trong mắt Từ Nguyệt Tiên cũng có chút tiếc nuối, chẳng qua lúc tiểu bạch long được sinh ra thì nàng cũng đã nghĩ tới kết quả này rồi.
“Bây giờ chưa được, đợi khi phi thăng Tiên giới, vi sư sẽ luyện chế cho nó vài món Tiên khí, để nó từ Bạch Long hóa thành dị chủng thượng cổ Cửu Địa Bạch Giao.”
“Vừa hay tộc Bạch Long và Cửu Địa Bạch Giao có chút giống nhau, lại thêm việc tu luyện công pháp do ta thôi diễn thì cho dù Đại La của Long tộc có ở đây cũng không phân biệt ra được.” Từ Phàm tự tin nói.
Vừa rồi hắn đã lục ra được công pháp truyền thừa của tộc Bạch Long bọn họ từ trong ký ức truyền thừa của tiểu bạch long, chỉ cần lấy đó làm cơ sở, thôi diễn ra những công pháp khác là chuyện hết sức dễ dàng.
“Lại phải làm phiền sư phụ.” Từ Nguyệt Tiên ngoắc tay về phía cây Thông Linh, một chùm linh quang màu vàng kim từ trong cây bắn ra, ngưng tụ trong tay nàng.
“Sư phụ, đây là phôi thai phân thân của cây Thông Linh, cây Thông Linh cả đời chỉ có thể sinh ra ba cái, chỉ cần rót vào trong đó một tia linh hồn bản nguyên, là có thể thai nghén phân thân bên trong cây Thông Linh.” Từ Nguyệt Tiên nói.
“Còn có thứ tốt như vậy?” Từ Phàm vui vẻ nói.
Hắn có thần thông phân thân, chẳng qua muốn phân ra phân thân giống phân thân số một và số hai cần phải tiêu hao một lượng lớn linh hồn bản nguyên của hắn.
Thứ đồ chơi này nếu phân ra nhiều dễ gây ảnh hưởng tới căn cơ của bản thân, cho dù hắn có thiên phú tuyệt đỉnh cũng không thể nghịch thiên tu bổ.
Hiện tại có phôi thai phân thân này, thứ này lại có thể tách ra một phân thân hoàn hảo.
“Đây cũng là điều sau khi cây Thông Linh mở ra linh trí được một khoảng thời gian mới biết, lúc đó sư phụ đang luyện khí, vậy nên ta đợi sau này mới nói.” Từ Nguyệt Tiên đem chùm linh quang màu vàng kim bỏ vào tay Từ Phàm.
“Thai nghén phân thân cần tiêu tốn lượng lớn thời gian và Tiên Linh chi khí, về phần này thì đồ đệ rất nghèo, không thể giúp gì cho sư phụ được.” Từ Nguyệt Tiên cười hì hì nói.
“Ha ha, cái này giao cho ta là được.” Từ Phàm nhìn phôi thai phân thân trong tay, không thèm để ý nói.
Hắn đưa một tia linh hồn bản nguyên vào trong phôi thai phân thân, sau đó thả nó về trong cây Thông Linh.
Tại chỗ cao nhất của cây Thông Linh khổng lồ đột nhiên lóe lên một chùm ánh sáng vàng.
Ở giữa ánh sáng vàng, có một tiểu nhân rất giống Từ Phàm đang mềm mại nằm đó, giống như đứa nhỏ đang nằm trong phôi thai của mẹ vậy.
“Bồ Đào, tăng nhanh thời gian lên một vạn năm, cây Thông Linh này có thể hấp thụ bao nhiêu Tiên Linh chi khí thì rót vào bấy nhiêu cho ta.” Từ Phàm phân phó.
“Tuân mệnh.” Giọng nói Bồ Đào vang lên.
Nửa năm sau, trong không gian dưới lòng đất lại lần nữa nghênh đón phân thân của Từ Phàm.
Số một, số hai dùng ánh mắt đồng tình nhìn về phía đồng bọn mới của bọn họ.
Sau đó lại dùng ánh mắt “ngươi thật khốn nạn” nhìn về phía Từ Phàm.
“Số ba sau này sẽ là phân thân chiến đấu của ta, hằng ngày không có việc gì thì sẽ làm trợ thủ luyện khí cho các ngươi.” Từ Phàm giới thiệu.
Phân thân số ba mặt không đổi sắc đi tới vị trí được chuẩn bị cho hắn, bắt đầu luyện chế linh kiện Tiên khí, là dạng mà chỉ cần là Luyện Khí Đại Tông sư là có thể làm được.
Nhìn vẻ mặt của số một và số hai, Từ Phàm giải thích nói: “Hắn là phân thân chiến đấu, cho nên ta không để cho hắn sinh ra linh trí khác với bản thể.”