Ta Sư Phụ Mỗi Đến Đại Nạn Mới Đột Phá (Dịch Full)

Chương 893 - Chương 893: Trận Pháp Mã Hóa

Chương 893: Trận pháp mã hóa Chương 893: Trận pháp mã hóa

“Phân thân này có thể có mấy phần chiến lực của ngươi mà khiến ngươi coi trọng như vậy?” Phân thân số một thắc mắc, hỏi.

“Có chín phần mười chiến lực của ta, lúc đánh nhau với hắn nếu ta hơi không minh mẫn một chút khả năng sẽ bị hắn đè ra đánh.” Từ Phàm cười ha hả nói.

“Chín phần? Phân thân này không phải là linh hồn bản nguyên của bản thể ngươi phân ra đâu nhỉ?” Phân thân số hai nói.

Từ Phàm nói cho hắn chỗ thần kỳ của cây Thông Linh.

“Nói như vậy, về sau chúng ta còn có thể có thêm hai huynh đệ nữa? Phân thân số hai vuốt cằm nói, hắn vừa mới luyện chế xong một món linh khí, vừa lúc không có gì phải vội.

“Ngươi nghĩ nhiều rồi, tiếp theo phải đợi cả triệu năm nữa.”

“Hơn nữa một người chỉ có thể dùng một lần.”

“Cây Thông Linh thời kỳ đầu sinh ra được một cái, lúc thành thục sinh ra một cái nữa, đến thời kỳ đỉnh cao sinh ra cái cuối cùng.” Từ Phàm giải thích.

“Một cây Thông Linh khác ở thế giới Trung Thiên có thiên phú như vậy hay không?” Phân thân số một đứng bên cạnh hỏi.

“Không có, loại buff này ngươi cũng mong gặp được?”

“Có số ba, tốc độ thăng cấp của toàn bộ Ẩn Linh đảo cũng sẽ tăng nhanh, chúng ta cố lên, tranh thủ hoàn thành thăng cấp Ẩn Linh đảo trong vòng trăm năm.” Từ Phàm nói.

“Vậy cũng được, đi Tiên giới sớm ngày nào thì ngươi thăng cấp sớm ngày ấy, chúng ta cũng có thể bước vào cấp độ cao hơn.” Phân thân số một nói.

Sau đó trong không gian trong lòng đất, Từ Phàm cùng ba phân thân bắt đầu tăng ca thăng cấp Ẩn Linh đảo.

Trong một trà lâu tại một thành lớn ở Vân Khâu Tiên vực.

Vương Hướng Trì đang uống trà với một nam tử.

“Sư huynh, sư phụ chúng ta lại vừa phân ra một phân thân, ước chừng thêm trăm năm nữa là chúng ta có thể gặp mặt.” Nam tử cười ha ha nói.

Từ khi Lý Tinh Từ tấn cấp đến cảnh giới tôn giả vô địch, thì hắn liền có thể bám vào nam tử báo cáo tin tức cho hắn ở ngoại giới Luân Hồi, nhân đó có thể trao đổi với Vương Hướng Trì đang ở Tiên giới xa xôi.

“Thật tốt, rốt cuộc cũng có thể gặp sư phụ và mọi người, cha mẹ ta gần đây khỏe không?” Vương Hướng Trì kích động hỏi.

“Bọn họ rất ổn, cả ngày du sơn ngoạn thủy đi câu cá.” nam tử vừa cười vừa nói.

“Hết thảy vẫn ổn là được.” Trong ánh mắt của Vương Hướng Trì có chút cô đơn.

“Sư huynh sao vậy? Gần đây chị dâu không ở bên cạnh ngươi sao?” nam tử nhìn thần sắc trong mắt Vương Hướng Trì, tò mò hỏi.

“Mộc Đại bắt đầu bế quan trùng kích cảnh giới Kim Tiên, ước chừng cần mấy nghìn năm.”

“Ta đến ngay cả Chuẩn Tiên còn chưa đến, trước đây làm lỡ việc tu hành của nàng rồi.” Vương Hướng Trì cô đơn nói.

Sau khi Mộc Đại bế quan, hắn hoàn toàn trở thành người cô đơn ở Tiên giới, không có bạn bè cũng không có người thân.

“Tốc độ tu hành của sư huynh rất nhanh, ước chừng không bao lâu sẽ lần nữa đạt tới Đại Thừa kỳ, về sau thời gian còn nhiều, chỉ cần đi theo bên cạnh sư phụ, cảnh giới tu vi của chúng ta sớm muộn gì cũng sẽ tăng lên.”

“Giống như ta và Thiên Nhi trước đây vậy, Thiên Nhi là Đại Thừa kỳ, ta lại là cảnh giới vô địch.” Lý Tinh Từ vừa cười vừa nói, có một loại vui vẻ khi trở mình, chẳng qua loại cảm giác này giấu rất kỹ.

“Lẽ nào tu vi ngươi cao thì sẽ không bị em dâu áp chế sao?” Vương Hướng Trì dùng ánh mắt kỳ quái nhìn Lý Tinh Từ, đều lớn lên bên cạnh sư phụ, tuy rằng hắn ở Tiên giới một khoảng thời gian thế nhưng tình hình cụ thể trong tông môn hắn vẫn phải biết.

“Cảm giác không giống nhau.” nam tử nở nụ cười.

“Sư huynh phải cố gắng, tranh thủ trong vòng năm vạn năm tấn cấp Kim Tiên.”

Vương Hướng Trì khoát tay nói: “Vẫn là hội hợp với mọi người trước thì hơn, năm vạn năm quá dài.”

“Về sau gặp lại nhau ta mang mọi người đi bí cảnh Tiên Linh, Đại Nhi bế quan, trước mắt chỗ đó do ta quản.”

“Được.”

Nam tử hàn huyên với Vương Hướng Trì một lúc liền quay về ngoại giới Luân Hồi.

Trên cự hồ mười vạn dặm, Vương Vũ Linh đang câu cá với Tinh.

Thân ảnh Lý Tinh Từ xuất hiện cách chỗ bọn họ không xa, chân đạp trên mặt hồ mà đứng.

“Đây là thư sư huynh gửi cho ngươi.”

Một linh quang bắn về phía Vương Vũ Luân.

Vương Vũ Luân dùng tay còn lại tiếp lấy ngọc giản, cười nói với Lý Tinh Từ: “Cảm ơn, có muốn câu cá với ta một lát không?”

Giọng nói thân thiết dịu dàng, có vẻ mong đợi.

“Không được, tông môn còn có việc cần xử lý.” Lý Tinh Từ nói, sau đó hóa thành một một đám khói mù biến mất.

Vương Vũ Luân nhìn về phía Lý Tinh Từ biến mất, không khỏi nở nụ cười, mọi thứ đều phát triển theo hướng tốt.

“Cha nuôi, ngươi như vậy rất phiền phức, muốn hắn gọi ngươi một tiếng cha thì cứ để cho ta đánh hắn một trần là xong rồi.” Tinh ngồi cạnh cộc lốc nói.

“Sao có thể làm vậy, không thể tùy tiện đánh người, lại nói tiếp đó là do hắn khuất phục dưới nắm đấm của ngươi chứ không phải thật lòng muốn làm vậy.” Vương Vũ Luân lắc đầu nói, chẳng qua khóe miệng khi mỉm cười có muốn nhếch cũng chẳng nhếch lên được.

“Vậy thì cứ đánh đến lúc hắn thật lòng là được.” Tinh huơ huơ nắm đấm nhỏ, nói.

“Nếu ngươi làm như vậy, Từ bá bá của ngươi sẽ nổi giận.” Vương Vũ Luân mỉm cười nói, hắn mỉm cười nhìn về phía mặt hồ, mỗi lần chỉ cần Lý Tinh Từ nói với hắn một câu thôi cũng đủ để hắn vui vẻ cả nửa ngày.

Nhưng vào lúc này, cần câu khẽ trầm xuống một chút, lại câu được Thiên Huyễn châu, bên trên còn khắc ký tự của Tiên triều Đại Chu.

Vương Vũ Luân nhìn Thiên Huyễn châu trong tay, sau đó bảo Bồ Đào mở ra một tòa truyền tống trận đi tới không gian trong lòng đất.

“Ôi kìa, ngươi lại câu được thứ đồ chơi này.” Từ Phàm đang luyện khí thấy vậy thì vừa cười vừa nói.

“Đúng vậy, thế nên mới vội vàng tới đây chia sẻ với Từ đại ca đây.” Vương Vũ Luân nói.

“Huynh đệ tốt!”

Từ Phàm phân ra một phân thân thay mình làm việc.

Hắn dẫn Vương Vũ Luân tới chỗ một tiểu thế giới bí mật.

“Được rồi, mở ra cùng nhau xem.” Từ Phàm có chút mong đợi nói, lần trước nhìn thấy tràng diện đỉnh cấp của Tiên triều Đại Chu để lại cho Từ Phàm ấn tượng vô cùng sâu sắc.

Vương Vũ Luân gật đầu, hắn bắt đầu truyền linh lực vào Thiên Huyễn châu nhưng sau đó lại ngượng ngùng phát hiện bản thân không mở được viên Thiên Huyễn châu này.

“Từ đại ca ngươi đến xem một chút, sao viên Thiên Huyễn châu này lại mở không ra.” Vương Vũ Luân đưa Thiên Huyễn châu cho Từ Phàm.

“Là do bị mã hóa rồi, chờ ta phá giải một chút.” Từ Phàm nhìn trận pháp mã hóa, ung dung nói.

Một trận pháp mã hóa nho nhỏ có thể làm khó Trận Pháp Đại Tông sư như hắn sao?

Sau một canh giờ, trên mặt Từ Phàm cũng có chút xấu hổ.

“Cái trận pháp mã hóa này có chút khó nhằn, thế mà làm khó được ta.”

“Vũ Luân lại cho ta thêm hai canh giờ nữa, đến lúc đó chúng ta cùng nhau thưởng thức xem bên trong viên Thiên Huyễn châu được mã hóa này có gì.” Từ Phàm nói.

Ba ngày sau, Từ Phàm thở dài một tiếng, trận pháp mã hóa này cuối cùng hắn cũng phá giải được rồi.

Một quầng sáng khổng lồ hiện lên tại chỗ cách hai người không xa.

“Tuy là hơi tốn thời gian một chút, nhưng ta cảm thấy thứ bên trong tuyệt đối đáng giá.” Từ Phàm nói với Vương Vũ Luân đang đứng bên cạnh.

Lúc này, trong quầng sáng hiện ra hình ảnh một tiểu thế giới phụ thuộc vào Tiên giới, nó giống với tiểu thế giới mà trước kia Sư Triển ở.

“Nếu ta đoán không sai, đây cũng là chuyện xưa của Tiên triều Đại Chu.” Từ Phàm nhìn chữ của Tiên triều Đại Chu được khắc bên trong Thiên Huyễn châu.

Góc nhìn trong quầng sáng chiếu đến tiểu thế giới bên trong Tiên giới, lúc này, một Hợp Thể mặc chiến giáp trông hơi giống Vương Hướng Trì xuất hiện.

Hắn mang theo một nam một nữ đào vong, phá giới chạy tới Tiên giới.
Bình Luận (0)
Comment