Ta Sư Phụ Mỗi Đến Đại Nạn Mới Đột Phá (Dịch Full)

Chương 94 - Chương 94: Hôn Sự Của Đại Đồ Đệ

Chương 94: Hôn sự của đại đồ đệ Chương 94: Hôn sự của đại đồ đệ

Trong phòng thời gian, thoáng chốc Từ Phàm phát hiện mình đã bốn mươi tuổi rồi.

 

Một mặt của Hàn Băng kính xuất hiện trước mặt Từ Phàm.

 

Nhìn tướng mạo bình thường của mình trong băng kính, Từ Phàm cười, bây giờ gương mặt trong gương đó đã giống với gương mặt mình kiếp trước rồi.

 

Điểm khác biệt duy nhất có thể chính là khí chất vạn đạo tiêu dao trên người đi.

 

Nghĩ đến những chuyện phải làm ở Luyện Khí kỳ cũng xong hết rồi, nhân vật chính đáng ghét cũng không thấy nữa, chuyện tiếp theo chính là chờ đợi ở phòng thời gian làm nghiên cứu, chờ đợi thăng cấp là được.

 

Thời gian như thoi đưa, đảo mắt cái năm năm cũng đã qua.

 

Lúc này, Từ Cương và Từ Nguyệt Tiên lần lượt đánh bại được con rối rồi thăng cấp, còn Vương Hướng Trì ba năm trước đã khiêu chiến thành công từ lâu rồi. Bây giờ trừ những nhiệm vụ nhất định phải làm của tông môn, sau đó Từ Phàm liền ở nhà luyện chế con rối mới, bây giờ đã đến Luyện Khí tầng sáu rồi.

 

Đến lúc này, ba người lại lâm vào một vòng hành hạ khác.

 

Nhỏ tuổi nhất là Lý Tinh Từ cũng đã 12 tuổi rồi, đã thành thiếu niên nhanh nhẹn, phong thái công tử mới hiện, rất có mười phần soái khí của cha hắn năm đó, bây giờ đã là Luyện Khí tầng thứ ba, chủ tu ảo thuật, linh hồn.

 

Dáng vẻ làm cái gì chắc cái đó làm cho Từ Phàm vô cùng hài lòng, đặc biệt chú tâm luyện chế cho hắn một món pháp khí, Sơn Hà đồ, giá trị không dưới Bảo khí bình thường.

 

Bữa ăn tối hôm nay, Từ Phàm đi ra từ phòng thời gian ăn tối với bốn đồ đệ.

 

Từ Nguyệt Tiên chuẩn bị bàn đầy thức ăn ngon, đều là thứ Từ Phàm thích ăn.

 

“Hôm nay là ngày gì, sao lại nhiều thức ăn ngon vậy.” Từ Phàm cười nói.

 

“Không có chuyện gì cả, chỉ là muốn hiếu kính sư phụ người một chút thôi.” Từ Nguyệt Tiên cười nói, trong ánh mắt tràn đầy hồi ức vô tận, ngày này hai mươi tư năm trước, nàng và đại ca bị mang tới cái thế giới thần kỳ này, để cho bọn họ được thay đổi vận mệnh.

 

Cho nên ngày này hàng năm, nàng và đại ca đều sẽ chuẩn bị một bàn lớn thức ăn, để cảm ơn sư ân, từ đó biểu đạt hiếu tâm của mình

 

“Vậy à, các ngươi đã đi theo ta hai mươi tư năm rồi.” Từ Phàm cảm khái nói, đợi ở phòng thời gian có loại cảm giác thời không thác loạn.

 

Dựa theo tuổi thật mà tính, bây giờ Từ Phàm đã năm mươi tuổi rồi, nhưng tướng mạo vẫn còn là một thiếu niên, hắn là đại sư luyện đan, nếu như để cho dung nhan của mình biến mất theo thời gian, vậy thì luyện đan đại sư như hắn còn không bằng đi chơi cái trò cố lên bạn ơi.

 

“Ông nội bà nội của các ngươi thế nào rồi.” Từ Phàm hỏi, dựa theo suy tính, hai vị lão nhân gia kia đã đi rồi.

 

“Ông nội bà nội chân trước chân sau đi rồi, hưởng thọ trăm tuổi, vô tai vô bệnh, hỉ tang.” Từ Cương nói, trong lời nói cũng không quá đau buồn, ở nơi đó của bọn họ, vô tai vô bệnh, sau khi sinh mạng đã tận, con cháu không được phép khóc, đây là quy định.

 

“Lão nhân gia, trước khi đi, cũng không có nguyện vọng gì.” Từ Phàm đột nhiên nghĩ đến tuổi tác vị đại đồ đệ này của mình vị, dường như đã hơn ba mươi rồi.

 

“Ông nội đương nhiên là có nguyện vọng, đó là để cho đại ca lấy Tiểu Tịch muội muội làm vợ.” Từ Nguyệt Tiên chen miệng nói, nàng hết sức bất mãn với ca ca không có hoàn thành nguyện vọng của ông nội.

 

“Chẳng qua là ta chỉ xem Tiểu Tịch muội muội là muội muội thôi, từ trước đến giờ không có ý nghĩ này.”

 

“Ta đồng ý với ông nội chỉ là vì muốn ông nội ra đi yên tâm một chút.” Từ Cương vội vàng nói, mục tiêu cả đời của hắn đã định rồi, tận hiếu bên cạnh sư phụ, thuận tiện tu Tiên thành đạo.

 

Từ Phàm nhìn dáng vẻ kháng cự này của đại đồ đề mình, thì biết có ẩn tình khác.

 

“Ngươi còn có cái gì băn khoăn thì nói ra đi, di nguyện của trưởng giả nhất định phải hoàn thành.” Từ Phàm nói, Tiểu Tịch này hắn cũng biết qua, sau khi được lão nhân thu dưỡng, thì liền nhận định bản thân sau này là người của Từ Cương.

 

“Sư phụ, Tiểu Tịch là ngũ linh căn, hơn nữa linh cảm rất yếu, con đường tu tiên đã đoạn tuyệt.”

 

“Tiên phàm tương luyến, ta không muốn làm trễ nãi Tiểu Tịch.” Giọng nói Từ Cương rất chân thành.

 

“Ngươi suy nghĩ rất có lý, ngày mai đón Tiểu Tịch qua đây đi.”

 

“Chuẩn bị một chút, đến lúc đó ta làm chủ hôn cho các ngươi.” Từ Phàm rất cao hứng nói, cứ như là cũng sắp kết hôn giống đại đồ đệ ngốc mà mình vất vả nuôi dưỡng vậy.

 

Từ Cương sửng sốt một chút, sư phụ già rồi nên bắt đầu si ngốc à?

 

“Sư phụ, ngươi...”

 

“Không phải là ngũ linh căn à, không phải là linh cảm yếu à.” Từ Phàm khinh bỉ nhìn đại đồ đệ của mình.

 

“Chỉ vì cái tiên phàm khác biệt này mà ngươi lại vứt bỏ con gái nhà người ta à, nếu như ở thôn của chúng ta, ngươi đã bị mắng chết rồi.”

 

“Ngũ linh căn thì cũng có phải là không có linh căn đâu, ngươi có biết đạo mạnh nhất trên thế gian này là gì không.” Từ Phàm nhìn Từ Cương nói.

 

“Là cái gì?” Từ Cương bắt đầu vểnh tai lên, Từ Nguyệt Tiên và hai huynh đệ bên cạnh cũng bắt đầu dựng lỗ tai lên.

 

“Khắc kim đại đạo.” Biểu tình của Từ Phàm vô cùng thần thánh.

 

“Ngũ linh căn, linh cảm yếu, ngũ hành bản nguyên tới một cái ao, ngày ngày tắm rửa.”

 

“Ngươi nói linh cảm yếu, còn là vấn đề sao.” Từ Phàm nói.

 

“Không là vấn đề, nhưng mà ngũ hành căn nguyên chính là thứ tốt có linh thạch cũng không mua được.” Từ Nguyệt Tiên nói, ngũ hành bản nguyên chính là thiên địa chí bảo, tu sĩ Luyện Hư kỳ trở xuống đến nhìn cũng không có tư cách nhìn.

 

“Linh thạch không mua được, vậy ngươi là linh thạch hạ phẩm, ngươi dùng linh thạch thượng phẩm, ngươi dùng linh thạch cực phẩm, nó có thể không mua được sao?”

 

“Chẳng qua là tiền không đủ nhiều thôi.”

 

“Ngươi nói chiến lực không mạnh, hai con giao long Hợp Thể kỳ ngoài cửa lớn nội môn kia, cưỡi một lần tám nghìn linh thạch, ngươi nói xem dùng mười triệu linh thạch có thể bảo hộ ngươi mười năm không.” Từ Phàm lại nói.

 

“Bây giờ đã xuống đến sáu nghìn linh thạch.” Từ Cương ở bên cạnh sửa lại, xem ra đã rất lâu rồi sư phụ chưa đi tới nội môn.

 

Từ Phàm liếc Từ Cương một cái.

 

“Ý chính là cái ý này, trong Tu Tiên giới cái gì cũng có khả năng.”

 

“Ta bây giờ hỏi ngươi, giả dụ Tiểu Tịch có thể đồng hành cùng ngươi trên con đường tu tiên, thì ngươi nguyện ý cưới nàng không.”

 

Lúc này Từ Cương thấp thỏm hỏi: “Sư phụ, có phải nếu cưới Tiểu Tịch thì có thể chuyên tâm tu tiên đại đạo rồi hay không.”

 

“...”

 

Từ Phàm nghiêng đầu không để ý tới cái tên ngốc này nữa, trực tiếp nói với Từ Nguyệt Tiên: “Trước tiên tiến cử Tiểu Tịch trở thành tiên nhân đã, sau đó chuẩn bị một cái viện ở ngoại môn Tiên thành.”

 

“Sau khi chuẩn bị xong, thì để cho ca ca ngươi kết hôn với Tiểu Tịch.”

 

“Vâng ạ.” Từ Nguyệt Tiên cao hứng nói, ở Tu Tiên giới tu vi càng cao, lại càng khó có con nối dõi, Trúc Cơ kỳ là thời điểm có con nối dõi tốt nhất.

 

Sau khi an bài hôn sự của đại đồ đệ xong, ánh mắt Từ Phàm lại chuyển tới trên người Từ Nguyệt Tiên.

 

“Nguyệt Tiên, hình như ngươi nhỏ hơn đại ca ngươi hai tuổi phải không.” Từ Phàm híp mắt nói.

 

Từ Nguyệt Tiên giật mình một cái, liền vội vàng đứng lên chạy về phía phòng bếp.

 

“Còn một món ta chưa làm xong.”

 

Từ Phàm nhìn bóng lưng của Từ Nguyệt Tiên rồi nghiêng đầu về phía Từ Cương nói: “Ngươi nhìn xem, muội muội ngươi cơ trí ra sao.”

 

Từ Cương gãi gãi đầu lặng lẽ nói: “Cho nên bình thường ta đều nghe theo Nguyệt Tiên hết.”

 

Trí khôn sinh tồn của kẻ ngốc.

 

Ăn xong một bữa cơm, cũng không thấy Từ Nguyệt Tiên xuất hiện, Từ Phàm trực tiếp nói: “Được rồi, đi ra đi.”

 

“Ca ca ngươi ngốc, cho nên những chuyện khác vi sư phải giúp một chút.”

 

“Ngươi cơ trí như vậy, phu quân của ngươi đương nhiên là phải do ngươi chọn.”

 

“Ngươi không muốn, ta còn có thể cưỡng bách ngươi à.” Từ Phàm lắc đầu nói, nàng vẫn còn không biết hạnh phúc ép duyên.

 

“Sư phụ, vậy ta không tìm phu quân có được hay không.” Từ Nguyệt Tiên cầm một cái đùi gà trong tay, vui sướng chạy ra từ phòng bếp nói.

 

“Cái nào cũng khó làm.” Từ Phàm ngẩng đầu nhìn tinh vũ đầy trời nói.
Bình Luận (0)
Comment