Ta Tại Dị Giới Thành Võ Thánh (Dịch)

Chương 744 - Chương 744 - Có Cao Thủ Tới

Chương 744 - Có cao thủ tới
Chương 744 - Có cao thủ tới

Y phục trên người lão giả bay phần phật, từng tia ánh sáng tím hiển hiện ra từ trong thân thể hắn, không ngừng quét về phía chung quanh, bao phủ toàn thân bộ thân hình của hắn vào trong đó.

"Chu Uyên, ta muốn để ngươi nợ máu phải trả bằng máu!"

Lão giả tức giận quát.

"Số mười ba, ngươi dẫn theo mọi người nghĩ biện pháp phá vây trước."

Số một ánh mắt nặng nề, truyền âm với Dương Phóng.

"Ngươi có thể đối phó được hắn không?"

Dương Phóng hỏi thăm.

"Chắc là được."

Số một trả lời.

Vèo một tiếng, lão giả tóc tím đã nhanh chóng đánh tới.

Ánh mắt số một trầm xuống, thân thể lao tới lần nữa, truyền âm nói: "Số mười ba, các ngươi đi trước đi!"

Rầm rầm rầm!

Hai bóng người lại giao thủ kịch liệt với nhau một lần nữa, đất rung núi chuyển, kinh khủng khó lường.

Trên đỉnh núi.

Bóng người mặc áo bào tím đang mỉm cười, quan sát tất cả những gì đang diễn ra, nói: "Tử huynh, tối nay ngươi thế nhưng là đã lập xuống công lớn, vừa có thể bắt được hung thủ giết chết Bàng Vạn Chung, lại vừa diệt trừ được Cửu U cái cục u ác tính này lại còn có thể bắt được Chu quốc sư biến mất đã lâu, cho dù Hoàng đế biết chuyện này thì cũng tuyệt đối không tìm ra ngươi đâm!"

Hắn bây giờ một bộ dáng vẻ ung dung không vội.

Từ đầu đến cuối, chuyện này đều nằm ở trong tầm kiểm soát của hắn.

Cho dù là Chu Uyên hay là người mặc Chiến giáp kia, cuối cùng có thể lao ra khỏi sự bao vây của Đại Uyên quân thì hắn cũng hoàn toàn không sợ.

Bởi vì 'Bọn họ', còn chưa có ra tay!

Lần này hy sinh Bàng Vạn Chung, chính là ý chí của toàn bộ Thần cung.

Vì chuyện lần này, bên trong Thần cung tự nhiên còn phái cao thủ khác đến, chỉ có điều đều đang quan sát trong bóng tối.

"Thái tử, người mặc Chiến giáp kia sắp phá vây."

Đột nhiên, Thiết Vô Song nghẹn ngào mở miệng, vội vàng chỉ về phía một phương hướng.

Tốc độ Dương Phóng cực nhanh, Hư Không bộ phối hợp với Thị Huyết Phi phong để cho hắn có thể xuất hiện và biến mất trong đám đông, khiến cho việc bắt giữ trở nên khó khăn hơn, cộng thêm ảnh hưởng tới từ lão giả tóc tím và một số chiêu giao thủ giữa lão giả tóc tím và Chu Uyên vừa rồi làm chết đi mấy trăm người, đến mức vòng vây của Đại Uyên quân xuất hiện sơ hở, để cho Dương Phóng có thể phá vây dễ dàng hơn.

"Thực lực của người này quá mạnh, dường như lại khôi phục chân khí, người của ta không ngăn được hắn, để cho người của Thần cung các ngươi ra tay đi, tuyệt đối không được để cho hắn chạy."

Thái tử thẫn thờ nói.

Hắn đã hại chết Bàng Vạn Chung.

Không muốn lại hại chết thêm những người khác ở bên cạnh.

Hắn quả thực muốn làm Hoàng đế, thế nhưng là hắn không thể làm một vị Hoàng đế bù nhìn.

Hắn nhất định phải bảo tồn thực lực!

Người đàn ông áo bào tím nhíu mày, nhìn về phía dưới, không thể không liên tục cảm thán đáng tiếc, nói: "Chiến đấu giữa Chu Uyên và Tử Dương thượng nhân còn chưa phân ra thắng bại, hiện tại ra tay có phải là có hơi quá sớm rồi hay không!"

Thần cung muốn làm chính là diệt trừ tất cả đám người phía dưới!

Bao gồm cả Tử Dương thượng nhân!

Bởi vì nếu như hôm nay Tử Dương thượng nhân mà không chết, ngày sau chắc chắn sẽ biết Thái tử hại chết đồ đệ của hắn, lấy tích cách của hắn chắc chắn sẽ phải giết chết Thái tử, thậm chí còn có thể quay ngược lại giết về Thần cung!

Cho nên, Thần cung cũng đang suy nghĩ về tình hình chung.

Bọn họ cũng không muốn 'Thái tử bù nhìn' mà chính mình thật vất vả mới bồi dưỡng ra, kết quả lại bị Tử Dương thượng nhân giết chết.

So với việc giành được toàn bộ Kình Thiên vực, hy sinh một vị Tử Dương thượng nhân và một tên Bàng Vạn Chung, là chuyện hoàn toàn nằm trong khả năng chịu đựng của Thần cung.

Tuy nhiên!

Lúc này trơ mắt nhìn Dương Phóng sắp chạy thoát khỏi vòng vây, hắn vẫn là không nhịn được, lập tức quay đầu, truyền tín hiệu về phía phương hướng nơi xa.

···

Trong thung lũng.

Dương Phóng vừa thi triển thân pháp, vừa luyện hóa Tử Nguyên đan, nhanh đến mơ hồ, làm cho người không thể đoán trước được, sau lưng hắn thì là một đám bảy tám tên thành viên của Cửu U, toàn thân đều là máu, dốc toàn lực chạy theo.

Binh sĩ Đại Uyên quân ở bốn phương tám hướng liên tục bị bọn họ oanh sát, lại khó tạo thành chiến trận (trận hình).

Mà ở ngay khi bọn họ thoát khỏi vòng vây, nhanh chóng lao vào trong một khu rừng.

Đột nhiên!

Thân thể Dương Phóng dừng lại lần nữa, ánh mắt lạnh lùng, không động đây, phi phong màu đỏ tươi quỷ dị sau lưng bay lên phần phật, bộ giáp đen nhánh gợn lên lực lượng khó tả trong đêm tối.

Đến rồi!

Loại khí tức một mực để cho mình cảm thấy nguy hiểm cuối cùng cũng đã xuất hiện!

"Sao ... sao vậy!"

Số ba vừa mới nhìn thấy Dương Phóng dừng lại, giọng nói run rẩy, mở miệng hỏi thăm.

"Có cao thủ tới."

Dương Phóng nói với giọng hững hờ.

Chính mình vẫn là xem nhẹ Thái tử!

Thủ đoạn người này rất độc, vượt qua tưởng tượng!

"Còn có cao thủ?"

Một đám thành viên Cửu U ở bên cạnh, từng tên lộ ra vẻ kinh hãi, thân thể lập tức dừng lại.

Nhiều người trong số họ thậm chí còn đánh rơi mất mặt nạ trên mặt, để lộ ra từng khuôn mặt tràn đầy máu tươi ở bên trong, hoặc là lão giả, hoặc là trung niên.

Đều không ngoại lệ, tất cả bản thân đều đã bị trọng thương, vô cùng chật vật.

Ở vào thời điểm lao ra khỏi trận hình của Đại Uyên quân, mỗi người đều phải trả giá bằng máu, có người thậm chí nằm lại vĩnh viễn ở trong đó.

Đây chũng chính là bởi vì lực lượng sinh mệnh của cao thủ Thánh Linh cảnh tràn đầy, nếu không bọn họ sớm đã chết rồi.

Cao thủ Thánh Linh cảnh chỉ có bị đánh nát đầu hoặc là chấn vỡ tim mạch mới có thể hoàn toàn chết đi, bằng không tổn thương nặng hơn nữa thì vẫn có thể sống sót được.

P/S: Ta thích nào ... chương 3

Bình Luận (0)
Comment