Ta Tại Dị Giới Thành Võ Thánh (Dịch)

Chương 745 - Chương 745 - Thánh Linh Cảnh Đệ Nhị Thiên Thê.

Chương 745 - Thánh Linh cảnh đệ nhị thiên thê.
Chương 745 - Thánh Linh cảnh đệ nhị thiên thê.

Vào lúc này, nghe thấy lời nói của Dương Phóng, tâm tình vui sướng vừa mới trở về từ cõi chết của bọn họ, lập tức giống như bị một gáo nước lạnh giội tắt, trong lòng run lên.

"Ở nơi nào, cao thủ ở đâu?"

Số chín nói với giọng điệu khủng hoảng, nhìn về phía khu rừng rậm đen nhánh trước mặt.

Lấy tu vi Thánh Linh cảnh đệ nhất thiên thê của hắn, thế mà không cách nào cảm nhận được bất cứ điều gì, chỉ cảm thấy rừng rậm đen nhánh là vô biên vô hạn, như là vực sâu mờ tối.

Không chỉ có mình hắn, cao thủ Cửu U khác bên cạnh, người nào cũng như vậy, vẻ mặt trắng bệch, quét nhìn về phía trước, lại không cách nào phát hiện ra một chút khác thường nào.

Chỉ có gió đêm thổi và tiếng lá xào xạc.

Dương Phóng thân thể cao lớn vạm vỡ, không động đậy, giống như một tòa tháp sắt vậy, ánh mắt lãnh đạm, phi phong màu đỏ tươi sau lưng mang theo khí tức yêu dị khó tả.

"Đã tới rồi, còn cần giả thần giả quỷ nữa sao?"

Hắn nói với giọng lạnh lùng, vang vọng ra ngoài.

"Ha ha, thật thú vị, làm sao ngươi phát hiện được chúng ta?"

Một giọng nói nhẹ nhàng vang lên, trong giọng nói lộ vẻ kinh ngạc nhưng lại không xác định, khiến người ta khó có thể đoán được nó phát ra từ phương hướng nào.

"Người có thể giết chết Vạn Chung, đương nhiên sẽ không phải hạng đơn giản, có chút thần thông cũng không có gì là lạ, hắn đã phát hiện ra chúng ta rồi, vậy chúng ta vẫn là tốc chiến tốc thắng, giải quyết bọn họ sớm một chút đi."

Một giọng nói khác vang lên, lộ ra vẻ già nua.

Giống như là một lão giả.

Trong khu rừng rậm đen nhánh, ánh sáng đen lập lòe, giống như cửa lớn của Địa Phủ mở rộng ra, tràn ngập một cỗ khí tức khó tả, hai bóng người một cao một thấp dần dần xuất hiện.

Bọn họ giống như đi ra từ trong bóng tối vô tận, dần dần xuất hiện trong tầm mắt của mọi người, người cao chính là lão giả trên người mặc đạo bào màu xanh sẫm, khuôn mặt gầy gò, ánh mắt điềm tĩnh lạnh lùng, mang theo loại thản nhiên bễ nghễ thiên hạ.

Bóng người lùn chính là một người đàn ông trung niên, trên mặt mang theo nụ cười, trên người mặc trường bào màu vàng óng, một tay chắp sau lưng, trên mặt tràn đầy sự tự tin.

"Người trẻ tuổi, có thể giết chết Bàng Vạn Chung, thực lực thật không đơn giản, có điều, tối nay cũng chỉ đến đây thôi, ngươi là muốn chủ động tự sát hay là để do chúng ta xuất thủ."

Người đàn ông trung niên khẽ cười nói.

Thánh Linh cảnh đệ nhị thiên thê!

Trong lòng Dương Phóng trầm xuống, cảm nhận được một cỗ áp lực khó tả.

Trước đó hắn mơ hồ cảm nhận được có cỗ khí tức nguy hiểm đang ẩn nấp ở xung quanh, nhưng thẳng tới khi thực sự đối mặt thì hắn mới có thể cảm nhận được loại khí tức này rốt cuộc là mạnh đến mức nào.

Tuyệt đối là tồn tại vượt qua Thánh Linh cảnh đệ nhất thiên thê!

Hắn hít vào một hơi thật sâu, toàn bộ thân hình đều được bao phủ lên một lớp ánh sáng đen quỷ dị.

Dưới tác động của chân khí, Thiết Ma Chiến giáp bắt đầu tự động hấp thu lực lượng đêm tối, khiến cho toàn bộ Chiến giáp lộ ra vẻ thâm thúy và thần bí hơn.

"Cả hai ta đều không muốn chọn, ta chỉ muốn sống sót."

Dương Phóng nói với giọng lạnh lùng.

Người đàn ông trung niên lập tức nở nụ cười, nói: "Thật thú vị, nếu như không phải ngươi giết chết Vạn Chung, chúng ta nói không chừng còn có thể làm bằng hữu, nhưng thật đáng tiếc, Vạn Chung là kỳ tài của Thần cung chúng ta, bị ngươi giết chết, tóm lại ngươi cần phải bỏ ra cái giá lớn, nói thật cho các ngươi biết, các ngươi không một tên nào có thể trốn thoát được."

"Được rồi, đừng nói lời vô nghĩa với bọn họ nữa, giải quyết bọn họ sớm một chút rồi lại đi giải quyết Chu Uyên."

Lão giả mặc Đạo bào kia nói với giọng điệu hững hờ: "Một đám kiến mà thôi, thế mà cũng phải phiền đến hai người chúng ta cùng nhau xuất động, thật đúng là không thú vị!"

Một đám thành viên Cửu U, từng người đều hoảng sợ trong lòng, hồn phách run rẩy.

Thương Khung Thần cung!

Là bọn họ!

Hơn nữa!

Còn là Thánh Linh cảnh đệ nhị thiên thê.

"Tiền bối, tha ta, ta là Gia chủ Cát Ân gia, Cát Ân gia chúng ta sẵn lòng toàn lực ủng hộ cải cách của triều đình, từ nay về sau, Cát Ân gia toàn tâm toàn ý hiệu trung với triều đình, tuyệt không hai lời, các ngươi nói cái gì thì chính là cái đó, van ngươi, tha ta một mạng!"

Số bảy vội vàng mở miệng, vô cùng hoảng sợ.

Những người khác phản ứng lại, cũng vội vàng cầu xin tha mang theo, từng tên đều vô cùng khủng hoảng.

Đối mặt với Thánh Linh cảnh đệ nhị thiên thê, bọn họ căn bản không có bất kỳ năng lực chống cự nào.

Đây là một khoảng cách rất lớn!

Xem như sử dụng Huyết Linh quyển trục thì cũng vô dụng!

"Ha ha ha, ủng hộ cải cách sao?"

Người đàn ông trung niên lại cười, rất có hứng thú nói: "Đáng tiếc, chúng ta cũng không hy vọng cải cách, cho nên các ngươi vẫn là chết đi, chỉ có các ngươi chết đi thì chúng ta mới có thể yên tâm hơn, về phần gia tộc của các ngươi, không cần các ngươi quan tâm, Thần cung sẽ phái cao thủ tới tự mình tiếp quản!"

Mọi người chấn động trong lòng, khó có thể tin.

Thương Khung Thần cung cũng không muốn cải cách?

Làm sao lại như vậy?

Đầu óc bọn họ vang lên ong ong, gần như lập tức phản ứng lại, người nào người nấy đều chấn động trong lòng.

Nói như vậy bọn họ trước đó phái người viện trợ Bàng Vạn Chung đều là biểu hiện giả dối!

"Động thủ đi, đừng nhiều lời nữa."

Lão giả mặc Đạo bào nói với giọng lạnh lùng, càng lộ ra vẻ không kiên nhẫn thêm được nữa nói: "Ta giải quyết người mặc Chiến giáp kia, ngươi giải quyết những người khác, trong ba hơi thở kết thúc chiến đấu!"

P/S: Ta thích nào ... chương 4

Bình Luận (0)
Comment