Sưu!
Thân thể của hắn lập tức lao đến, tốc độ kinh khủng khiến cho người ta khó có thể tưởng tượng, cho dù là trong mắt của cao thủ Thánh Linh cảnh đệ nhất thiên thê thì cũng khó mà bắt giữ được.
Đây là một khoảng cách lớn về cảnh giới!
Thánh Linh cảnh đệ nhất thiên thê, từ trên một loại trình độ nào đó mà nói thì chỉ có thể để cho người ta vận dụng lực lượng thiên địa trong phạm vi rộng hơn, mượn nhờ lực lượng thiên địa để tấn công và giết kẻ thù, nhưng Thánh Linh cảnh đệ nhị thiên thê thì đã có một sự thay đổi về chất.
Bọn họ có thể ngưng tụ thiên địa đại thế (1) ở bên ngoài thân thể, tạo thành một lớp áo ngoài chủng loại Trận vực (2), có lớp ảo ngoài này bảo vệ, trừ khi có lực lượng mạnh hơn bọn họ rất nhiều đánh vào, bằng không mà nói căn bản không đánh tan được lớp áo ngoài này.
(1) Thiên địa đại thế: xu hướng chung của thế giới, gợi ý hiểu là xu hướng chung của thế giới có thể áp đảo tu sĩ là bởi vì thế giới cao hơn tu sĩ, và có xu hướng để dựa vào. Sở dĩ người bình thường cảm thấy trước núi và biển thì độ cao của núi và biển là bao la, là bởi vì mình thấp hơn núi và nhỏ hơn biển. Nếu một người cao hơn một ngọn núi, đà của ngọn núi sẽ sụp đổ! Lòng rộng hơn biển thì sức mạnh của biển sẽ không còn!
(2) Trận vực: Lý thuyết trường, có nghĩa rộng là mọi hành động của một người đều bị ảnh hưởng bởi trường diễn ra hành động và trường không chỉ đề cập đến môi trường vật chất mà còn bao gồm hành vi của những người khác và nhiều yếu tố liên quan đến nó.
Ầm!
Lão giả Đạo bào sắc mặt lãnh khốc, gần như trong nháy mắt đã áp sát tới, một bàn tay khô gầy mang theo lực lượng vô cùng đáng sợ được ánh sáng đen bao phủ, trực tiếp hung hăng đâm về phía thân thể của Dương Phóng.
Hắn lấy chưởng làm kiếm, lực lượng rất dữ dội và đáng sợ, sóng không khí trước mặt lập tức nổ tung.
Toàn bộ cánh tay nổi đầy gân xanh, ánh sáng đen nồng đậm.
Chỉ có điều phản ứng của Dương Phóng cũng cực kỳ nhanh chóng.
Gần như ở trong nháy mắt một chưởng của lão giả mặc Đạo bào này đâm tới, Long trảo kinh khủng của Dương Phóng sớm đã mang theo lực lượng vô cùng âm trầm, ra sức chộp về phía mặt của lão giả một cái.
Cạch!
Ầm!
Liên tục hai tiếng vang nặng nề truyền ra, lực lượng bành trướng, cát bay đá chạy.
Thân thể Dương Phóng bay rớt ra ngoài, bay thẳng ra ngoài hơn mười mét mới dừng lại lần nữa, vững vàng rơi vào nơi xa, một đôi mắt lạnh lùng mà đáng sợ nhìn về phía lão giả mặc Đạo bào kia.
Chỉ thấy Long trảo của hắn một trảo toàn lực thế mà không vồ nát được đầu của đối phương.
Ở trong khoảnh khắc vồ trúng vừa rồi, giống như gặp phải một lớp vỏ ngoài vô cùng cứng cỏi, lực lượng khó mà xuyên thấu.
Đương nhiên, một kích toàn lực của lão giả mặc đạo bào kia đâm vào trên người mình cũng không thể đâm rách được phòng ngự của mình.
Trên bộ giáp đen nhánh dữ tợn, ngay cả một cái dấu vết cũng không có để lại.
"Có gì đó quái lạ, bộ giáp trên người này của ngươi dường như không giống bình thường."
Sau khi lão giả đạo bào đánh ra một kích, hai hàng lông mày mảnh và nhợt nhạt nhíu chặt lại, quét nhìn về phía Dương Phóng.
Một bộ giáp như thế này lại có thể thừa nhận một kích toàn lực của chính mình?
"Lão tạp mao, muốn giết ta thì phải xem bản lĩnh của ngươi, nếu như có bản lĩnh thì đuổi theo đi."
Dương Phóng cười lạnh một tiếng, đột nhiên quay người là đi.
Thanh Vân bộ + Thị Huyết phi phong + Phong luật!
Sưu!
Cả người hắn giống như một bóng ma màu máu trong đêm tối, chợt lóe lên, dùng tốc độ cực cao lao về phương xa.
Lão giả nheo mắt lại.
Thật nhanh!
Chỉ là Thánh Linh cảnh đệ nhất thiên thê vậy mà có được loại tốc độ như thế này!
Khó trách có thể giết chết Bàng Vạn Chung!
Tuy nhiên!
Để mà thực sự so với Thánh Linh cảnh đệ nhị thiên thê mà nói thì khoảng cách vẫn còn xa.
Lão giả mặc đạo bào hừ lạnh một tiếng, thân thể lập tức lao tới, nhanh đến mơ hồ, hai mắt lãnh đạm, lập tức nhanh chóng đuổi theo về phía thân thể Dương Phóng.
"Thứ không biết sống chết, cảnh giới thấp thì chính là cảnh giới thấp, bất kỳ bí thuật nào cũng khó có khả năng đền bù, nếu như để cho ngươi chạy thoát, lão phu còn có mặt mũi nào đặt chân ở thế giới này!"
Hô!
Tốc độ của hắn cũng tăng vọt lần nữa, trong nháy mắt biến mất ở nơi này, không thấy hình bóng.
Những thành viên còn lại của Cửu U, toàn bộ nhìn về phía người đàn ông trung niên còn lại, từng tên bối rối trong lòng.
Người đàn ông trung niên mỉm cười, nói: "Các vị, hiện tại chúng ta nên động thủ a."
Xoát!
Thân thể của hắn lập tức biến mất, nhanh chóng đánh về phía mọi người.
Nơi này lập tức trở nên vô cùng hỗn loạn, âm thanh ầm ầm, giống như nổ tung.
···
Nơi xa.
Dương Phóng phát huy tốc độ đến mức cực hạn, thân thể chớp liên tục, tất cả buff tốc độ có trên người đều mở ra hết, không tiếc bất cứ giá nào điên cuồng lao nhanh về phía trước.
Trước đó hắn nuốt hai viên Tử Nguyên đan vào trong cơ thể, đã nhanh chóng chữa lành những vết nội thương do trận chiến trước với Bàng Vạn Chung.
Những khu rừng rậm rạp và những tảng đá lóe lên sau lưng hắn hiện lên tốc độ cao.
Cũng không biết tốc độ này đã đạt đến mức độ như thế nào.
Chỉ có điều mặc dù hắn đã chạy nhanh như vậy, lão giả đạo bào sau lưng hắn vẫn như cũ đang nhanh chóng đuổi theo, ánh mắt lạnh lùng giống như quỷ mị, không bị bỏ xa một chút nào.
Mỗi một bước lóe ra, đều có thể nhanh chóng rút ngắn khoảng cách với chính mình.
Cả người quả thực giống như Súc Địa Thành thốn (3) vậy làm cho người kinh hãi.
(3) Súc Địa Thành thốn: nghĩa là thu đất lại, từ vài dặm thành 1 thốn, như vây cất bước đi thì sẽ nhanh hơn rất nhiều, mỗi bước đi vài dặm...
P/S: Ta thích nào ... chương 5