Ta Thật Không Muốn Trọng Sinh A (Dịch Full)

Chương 264 - Chương 264: Bình Ngôi Sao

Chương 264: Bình ngôi sao Chương 264: Bình ngôi sao

Buổi tối về ký túc xá, Đái Chấn Hữu đang chơi Tiên Kiếm Kỳ Hiệp trên máy vi tính, Trần Hán Thăng đứng ở phía sau xem cậu ta đánh qua một ải thì vỗ vai ra hiệu đứng lên.

Đái Chấn Hữu xoay người hỏi:

"Muốn chơi hả?"

Trần Hán Thăng lắc đầu, nói:

"Tao dùng QQ tâm sự với gái, mày đi đánh bài với nhóm Lão Dương đi."

"Đệt!"

Lão Đái vội save lại game, trong ký túc xá có hai máy vi tính, một chiếc của Kim Dương Minh, một chiếc của Trần Hán Thăng.

Kim Dương Minh keo kiệt đặt pass màn hình, không có cậu ta thì không chơi được. Trần Hán Thăng không đặt pass, nên chiếc máy vi tính này rất nhanh thành hàng công cộng.

Đái Chấn Hữu lười đánh bài, leo lên giường tiếp tục xem Kim Dung.

Bây giờ đã học năm hai, đây là năm học thoải mái nhất trong đại học.

Năm nhất thì mọi người còn non nớt, là các em trai, em gái lớp dưới ngây thơ, trong đầu có đủ loại mong đợi với đại học.

Đến năm hai, trên cơ bản mỗi người đều có thể tìm kiếm cách sống thuộc về chính mình, thoải mái nhàn nhã.

Là giai đoạn mới hết non nớt, chín mọng chờ hái.

Năm ba là trầm ổn mà lão luyện, bởi vì vào lúc ấy đã có cảm giác nguy cơ, đề tài của tiệc trà buổi tối thông thường từ "Game và đánh bài" đổi thành "Thi cao học và tương lai" .

Đương nhiên, tán gẫu đến cuối cùng sẽ rẽ sang tám về người khác giới, điều này vĩnh viễn không thay đổi.

Còn năm tư thì dưới áp lực hủy diệt của vào nghề, rất có thể xuất hiện hai cực đoan, một loại là tìm công việc, vĩnh viễn không bỏ cuộc, lên quy hoạch bước đầu sau khi tốt nghiệp. Loại thứ hai là ủ rũ bị động đối mặt, đặc biệt lúc này chuyện tình cảm xảy ra trục trặc.

"Đắp mặt nạ màng đi lên lớp", đây là tả chân sinh hoạt của năm tư.

Hiện giờ là học kỳ đầu năm hai, mọi người trong 602 vẫn đang hưởng thụ cuộc sống sinh viên.

Trần Hán Thăng ngậm thuốc lá, mặc quần đùi ngồi trước máy vi tính, cửa kính ngoài bàn công mở hé, gió lạnh bay vào thổi tàn thuốc nhẹ bay xuống bàn phím.

Đái Chấn Hữu trùm chăn đọc sách, không quan tâm ai.

Dương Thế Siêu, Quách Thiếu Cường, Chu Thành Long và một nam sinh khác đang đánh bài, ầm ĩ ồn ào, xung quanh còn thêm mấy bạn học đang chém gió.

Lý Quyến Nam không trở về, chắc chắn đang làm thêm. Không biết Kim Dương Minh chạy đi đâu, mà cũng chẳng có ai quan tâm.

Trần Hán Thăng đăng nhập vào QQ là để trò chuyện với Tiêu Dung Ngư, cô khá kỳ lạ, rõ ràng là chuyện gọi điện thoại nói vài câu xong rồi, cứ muốn đánh chữ chat trên QQ.

Tiểu Ngư Nhi là một thiếu nữ ngọt ngào chìm trong tình yêu, đây là sở thích nhỏ thuộc về cô.

Trần Hán Thăng thì đôi khi đồng ý, có khi không, hôm nay hắn có việc muốn nói với Tiểu Ngư Nhi nên sẽ online tán gẫu một lúc.

Nhưng chờ vài phút, avatar "Cá lặn ở đáy biển thổi bong bóng" không sáng lên, Trần Hán Thăng không kiên nhẫn gọi điện thoại qua:

"Chẳng phải đã hẹn là chín giờ online à? Tại sao không thấy cậu?"

"Đang bận nói chuyện với Thi Thi, dục cái gì!"

Rõ ràng là Tiêu Dung Ngư muộn, nhưng nghe giọng điệu của cô thì dường như là Trần Hán Thăng sai.

"Rồi rồi rồi, cậu cứ từ từ nói chuyện, tớ đợi."

Trần Hán Thăng thầm nghĩ Tiểu Ngư Nhi không có lúc nào là không đỏng đảnh, mấu chốt là cô rất xinh đẹp, mọi người đều cảm thấy chờ đợi dường như là lẽ đương nhiên.

Nếu Tiêu Dung Ngư đang bận thì Trần Hán Thăng ngó xem Vương Tử Bác có online hay không, hiện tại cậu ấy là người phụ trách thị trường chuyển phát nhanh khu vực trường Khoa học Kỹ thuật – Sư phạm – trường Cảnh sát – Đại học Kiến Nghiệp, nghe Thượng Băng và Nhiếp Tiểu Vũ báo cáo thì còn tạm ổn.

Nhưng kỳ lạ là Trần Hán Thăng tìm một lần không thấy nickname "Tuổi trẻ chưa trải sự đời" của Vương Tử Bác, và cả avatar Kaneshiro Takeshi* u buồn.

(*) Kaneshiro Takeshi hay còn gọi là Kim Thành Vũ, ca sĩ mang hai dòng máu Nhật Bản và Đài Loan.

"Chắc cậu ta không có lá gan xóa mình đâu."

Trần Hán Thăng lại tìm một lần nữa, nhưng vẫn không tìm được.

Trong QQ của Trần Hán Thăng vốn không có nhiều bạn, dù không ghi chú thì mỗi người đều quen thuộc, lần thứ ba cẩn thận kiểm tra, cuối cùng hắn dừng lại ở một avatar Schwarzenegger.

Avatar QQ này giống như lấy từ phim Kẻ Hủy Diệt, Schwarzenegger đeo kính râm, cầm súng bắn đạn ria, lộ ra cơ ngực cuồn cuộn, cảm giác cực kỳ khoe mẽ.

"Ông đây, chúa tể thế giới."

Trần Hán Thăng thầm nghĩ đây là cái tên ngầu lòi gì, cảm giác trẻ trâu ập vào mặt.

Trần Hán Thăng khó tin nhấn vào avatar, nhìn lịch sử trò chuyện thì đúng là Vương Tử Bác.

Avatar đang online, Vương Tử Bác còn mua VIP, chữ "Ông đây, chúa tể thế giới." đỏ chói rêu rao treo trong list bạn tốt QQ của Trần Hán Thăng.

Trần Hán Thăng nhắn một tin:

"Tử Bác?"

Ông đây, chúa tể thế giới: Gì vậy Tiểu Trần?

Trần anh tuấn: Khùng hả? Đặt nickname kiểu gì vậy? Hại bố tìm mày cả buổi.

Ông đây, chúa tể thế giới: Tao cảm thấy hay đấy chứ, mày không thấy rất bá khí à? Mà lỗi tại mày không ghi chú.

Trần anh tuấn: Mày bị cái gì kích thích hả?

Ông đây, chúa tể thế giới: Đâu có, bây giờ tao là tổng đại lý của bốn trường đại học, tên cũ không đủ Man, nên tao đổi avatar và nickname ngầu hơn.

Trần anh tuấn: . . .

Ông đây, chúa tể thế giới: Mà mày chưa nói kiếm tao có chuyện gì.

Trần anh tuấn: Không muốn nói, thấy nickname của mày xong làm tao cảm thấy là lạ. Tuần này tao sẽ đi Tiên Ninh.

Ông đây, chúa tể thế giới: Muốn xem xét thị trường bên Đại học Đông Đại?

Trần anh tuấn: Đó là một nguyên nhân, ngoài ra bị La Tuyền ở trong trường học quấy rối làm tao khó chịu. Tao quá lương thiện, không nỡ xuống tay nên định dựa vào Tiểu Ngư Nhi tới giáo dục nhỏ đó.

Ông đây, chúa tể thế giới: Đây là chiêu gì vậy? Để Tiểu Ngư Nhi giáo dục La Tuyền?

Trần anh tuấn: Lúc học cấp 3 Tiểu Ngư Nhi đè La Tuyền suốt hai năm, tao nhớ lúc trước La Tuyền mà gặp Tiêu Dung Ngư đều là cúi đầu đi qua, chờ chút, Tiểu Ngư Nhi gọi điện.

"Tiểu Trần, ngại quá, tuần sau là dạ tiệc chào đón tân sinh của trường mình, đàn chị kêu tớ đi tập luyện."

Giọng nói của Tiêu Dung Ngư rõ ràng là đang đi xuống cầu thang, hơi ngắt quãng.

"Vậy thì tiếc quá, tớ còn muốn chat QQ với cậu."

Trần Hán Thăng theo thói quen nói dối, thật ra hắn nghe nói không cần nhắn tin trên QQ thì rất vui vẻ, trong lòng nghĩ rằng lát nữa được đi đánh bài rồi.

"Nhưng tuần này tớ sẽ đi Tiên Ninh, dẫn một người qua đó luôn."

"Là Nhiếp Tiểu Vũ lần trước hả?"

"Không, còn nhớ La Tuyền không?"

"Cô ta sao?"

Tiêu Dung Ngư ở đầu dây bên kia tạm dừng một lúc:

"Đã lâu không gặp sư muội La, chắc bây giờ đã lên đại học rồi nhỉ?"

"Chung một trường với tớ."

"Ồ."

Tuy Tiêu Dung Ngư chỉ thốt ra một chữ ồ nhưng Trần Hán Thăng cách sóng điện vô tuyến lập tức phát hiện tín hiệu nguy hiểm.

"Cậu đừng nghĩ lung tung, tớ cũng không hiểu tại sao sư muội La trùng hợp chọn Học viện Tài chính để học."

Trần Hán Thăng giả vờ không biết gì, giải thích theo tiết tấu của mình.

"Hừ!"

Tiểu Ngư Nhi không nhịn được, bại lộ cảm xúc ghen của mình:

"Lúc học cấp 3, con bé đó từng gấp một bình ngôi sao nhỏ cho cậu, cậu còn khoe khoang trong lớp!"

"Tớ làm vậy là để hấp dẫn cậu chú ý thôi, ai kêu lúc ấy cậu không đồng ý làm bạn gái của tớ."

Tiểu Ngư Nhi đột nhiên cảm thấy tủi thân nói:

"Tiểu Trần, cậu không hiểu gì hết."

Trần Hán Thăng ngây ra một lúc: "Không hiểu cái gì?"

"Không cần cậu quan tâm."

Tiểu Ngư Nhi đỏng đảnh muốn cúp máy:

"Nhỏ đó tới thì cứ tới, dù sao đều là sư muội học cùng một trường, tớ sẽ không xụ mặt với em ấy."

Trần Hán Thăng thầm nghĩ xụ mặt mới tốt, tớ kéo La Tuyền qua là để nhận huấn luyện, ai muốn cậu xuất hiện với tư thái "hiền lành" .

"Cho áp lực vừa phải cũng được."

Trần Hán Thăng châm chước nói:

"Cậu cũng biết La Tuyền cố chấp rồi, tớ đã nói có người trong lòng nhưng cô ta không chịu tin, bởi vậy muốn đưa người đến khoe ân ái."

Nghe thấy Trần Hán Thăng nói như vậy, Tiểu Ngư Nhi mới vui lên, cô hoàn toàn không biết đây là bởi vì một "Người trong lòng" khác quá ngốc, hoàn toàn không thể tạo áp lực nên mới sắp xếp cô và La Tuyền gặp mặt.

"Tớ biết rồi, vậy cuối tuần hai người đến đây đi, nhớ là không cho nhỏ đó ngồi ghế lái phụ, đó là vị trí của tớ!"

Sau khi hai người cúp máy, Tiểu Ngư Nhi cũng đến bên ngoài hội trường lớn của trường, nhưng cô không đi vào mà gọi điện thoại cho Tiêu Hoành Vĩ.

"Cha."

"Con gái ngoan, sao nay gọi điện cho cha vậy?"

"Có việc nhờ cha giúp, dưới gầm giường của con có cái vali, trong đó đựng vật phẩm thời trung học."

"Cha biết rồi, con còn không cho cha và mẹ của con đụng vào."

"Hiện tại cho phép, trong vali có một bình thủy tinh trong suốt, trong đó đựng một xấp giấy gấp, có một số đã gấp thành hình ngôi sao nhỏ, cha gửi cho con đi."

"Được rồi!"

Lão Tiêu vui vẻ đi lấy bình thủy tinh, chốc lát sau giọng của ông lại vang lên, mang theo một ít không xác định thăm dò.

"Con gái yêu, con định đưa cho ai?"

"Thì Tiểu Trần chứ ai nữa, lúc cấp 3 con đã muốn đưa cho cậu ấy, sau đó bị cô gái khác tặng trước, quan trọng là cậu ấy còn nhận của người ta, con giận quá không thèm gấp. Bây giờ ngẫm lại, thứ thuộc về cậu ấy thì nên đưa cho cậu thôi."

Bình Luận (0)
Comment