Tối nay không nói tình hình thực tế với Cao Văn và Dịch Na thực sự là vì Lão Hồng, Trần Hán Thăng lo lắng sau khi thân phận của mình bị bại lộ ra ngoài sẽ xảy ra những bất trắc khác.
Nói tóm lại, tất cả mọi thứ bây giờ đều phụ thuộc vào Hồng Sĩ Dũng.
Thành thật mà nói, đối với Tiêu Dung Ngư, tin tức này đến quá đột ngột, cô vẫn còn có rất nhiều vấn đề muốn thương lượng với Trần Hán Thăng.
Ví dụ như:
Tiểu Trần, cậu có nhiều tiền như vậy, chú Trần và dì Lương có biết không?
Tớ có nên nói với cha mẹ không?
Nếu công ty luật Dung Thăng muốn rút khỏi vụ việc này, cô phải giải thích với chị Cao như thế nào đây?
…
Nhưng Trần Hán Thăng cảm thấy màn giả vờ ngầu này của mình không hề hoàn hảo, hắn hơi mất mặt, trực tiếp trở về ký túc xá đại học Lý công Kiến Nghiệp cùng với Vương Tử Bác.
“Thực ra mấy ngày ở Mỹ cũng khá tốt.”
Tiểu Ngư Nhi sâu kín thở dài một hơi.
Mặc dù khoảng thời gian đó hơi bận nhưng chỉ cần buổi tối quay về là có thể nhìn thấy Trần Hán Thăng, cùng ăn cơm, cùng xem TV, cùng nói chuyện phiếm.
Lúc nghỉ ngơi cũng biết hắn đang ở phòng bên cạnh, hơi thở của mình cũng vô cùng đều đặn.
“Thi Thi.”
Tiêu Dung Ngư cảm thấy nhiệt độ không khí hơi giảm xuống, trong trường cũng không còn náo nhiệt như lúc nãy, ngay khi đang định kêu cô bạn thân trở về ký túc xá, vừa mới quay đầu lại đã phát hiện cảm xúc của Biên Thi Thi không được tốt lắm.
Chuyện này thật kỳ lạ, lẽ ra mình phải là người có tâm trạng phức tạp nhất đêm nay mới đúng.
“Thi Thi, cậu sao vậy?”
Tiểu Ngư Nhi nắm tay cổ tay của bạn thân.
“Ồ, tớ nhớ đến chuyện ngày hôm đó đi đến điện tử Quả Xác cùng với Vương Tử Bác, bây giờ cuối cùng cũng hiểu ra, lúc đó chắc chắn là do cô nhóc xấu xa Nhiếp Tiểu Vũ này trêu chọc.”
Biên Thi Thi nói.
“Chắc chắn là Tiểu Vũ đang đùa giỡn với cậu.”
Tiêu Dung Ngư giải thích thay cho cô thư ký nhỏ.
“Tớ biết, thực ra bây giờ điều khiến tớ bực bội là chuyện khác.”
Biên Thi Thi không hề nói dối ở trước mặt bạn thân thiết của mình, thành thật nói: “Chiều hôm đó chúng ta đi dạo trong đại học Tài chính, không hiểu tại sao Vương Tử Bác lại đột nhiên tỏ tình với tớ.”
“Oa, còn có chuyện này nữa sao?”
Tiêu Dung Ngư cũng hoảng hốt, thực sự quá bất ngờ.
Mối quan hệ giữa hai người bọn họ có lẽ không đến mức đó, ngày thường Vương Tử Bác rất thành thật, không ngờ cậu ấy cũng có những lúc xúc động.
Tiêu Dung Ngư không có mặt ở hiện trường nên không biết sự mâu thuẫn giãy dụa của Vương Tử Bác trước khi tỏ tình, cũng không biết Vương Tử Bác thậm chí còn có ý định dùng phim ảnh để loại bỏ ý định đi đến đại học Tài chính của Biên Thi Thi.
Biên Thi Thi cũng đã sớm quên những chi tiết này, cho nên tưởng tượng về cảnh tượng lúc đó của ba người hoàn toàn khác nhau.
Tiểu Ngư Nhi nghĩ như thế này:
Vương Tử Bác và Biên Thi Thi đi đến Quả Xác -> Sau đó đi đến đại học Tài chính -> Vương Tử Bác tỏ tình.
Biên Thi Thi nghĩ như thế này:
Mình và Vương Tử Bác đi đến Quả Xác -> Một loạt những điều nhỏ nhặt không đáng nói đã xảy ra -> Rời khỏi Quả Xác đi đến rạp chiếu phim -> Lại là một loạt những điều nhỏ nhặt không đáng nói -> Cuối cùng đi đến đại học Tài chính -> Đã xảy ra hai chuyện, Vương Tử Bác tỏ tình và gặp một cô gái tên là Thẩm Ấu Sở.
Có lẽ Vương Tử Bác đã nghĩ như thế này:
Mẹ nó! Biên Thi Thi muốn đến Quả Xác -> Mẹ nói, không thể ngăn cản được cô ấy muốn đến đại học Tài chính -> Mẹ nó! Thế mà đụng phải Thẩm Ấu Sở -> Mẹ nó! Vì muốn ngăn chặn Tu La tràng xảy ra, mình chỉ có thể tỏ tình với Biên Thi Thi.
“Vậy cậu đã đồng ý rồi sao?”
Tiêu Dung Ngư truy hỏi.
“Chưa, lúc đó đầu óc tớ rất rối bời.”
Biên Thi Thi lắc đầu: “Tớ bình tĩnh trở lại bằng cách nào tớ cũng đã quên mất rồi, hình như là mắng cậu ta một câu, sau đó lên xe trở về trường học.”
“Vậy sao?”
Tiêu Dung Ngư gật đầu, chẳng trách hôm nay Biên Thi Thi rầu rĩ, lúc nãy Vương Tử Bác cũng hơi có cảm giác đứng ngồi không yên, hoá ra là hai người bọn họ không biết đối mặt và giải quyết như thế nào.
“Tiểu Ngư Nhi, tớ phải làm sao bây giờ?”
Biên Thi Thi ngã vào lòng Tiêu Dung Ngư, bĩu môi hỏi.
“Ừmmm…. Đứng trên lập trường của tớ, chắc chắn là hy vọng cậu có thể ở bên cạnh Tử Bác rồi.”
Tiêu Dung Ngư nhẹ nhàng vỗ vào lưng bạn thân: “Nhưng cuối cùng vẫn phải phụ thuộc vào chính bản thân cậu, cho dù cậu quyết định làm gì đi nữa, tớ cũng ủng hộ.”
“Hừ.”
Biên Thi Thi rầm rì nói: “Chẳng phải là do cậu và Trần Hán Thăng cả ngày lừa gạt, lúc nào cũng muốn giao Vương Tử Bác cho tớ sao? Vương Tử Bác cũng là một tên tâm thần, đang yên đang lành tự dưng tỏ tình làm gì, hại tớ bây giờ cảm thấy vô cùng phiền não!”
“Ha ha.”
Tiêu Dung Ngư cười trộm: “Nếu cậu không có bất cứ cảm giác nào với Vương Tử Bác, sao có thể phiền não được chứ… A… Đừng chọc, tớ thực sự rất sợ nhột.”
Biên Thi Thi bị một câu nói vạch trần nỗi lòng, “thẹn quá hóa giận” chọc lét bạn thân.
Xem ra kiểu cưỡng ép gán ghép couple này vẫn có chút hiệu quả, đặc biệt là một người thiếu nữ độc thân từ trong bụng mẹ cho đến nay nhưng lại khát vọng một thứ tình yêu ngọt ngào giống như Biên Thi Thi.
Hai người đùa giỡn với nhau một lát, lúc này mới chỉnh sửa lại đầu tóc trở về ký túc xá.
Đêm nay, đèn kích hoạt bằng giọng nói trong hành lang của ký túc xá nữ bị hỏng, mọi người đều dùng đèn điện thoại di động mờ mờ cẩn thận mò mẫm một lúc lâu.
“Tiểu Ngư Nhi, tớ lại nghĩ đến một chuyện.”
Biên Thi Thi đi ở phía sau đột nhiên nói.
Tiêu Dung Như không để bụng: “Chuyện gì?”
“Ngày hôm đó tớ đến đại học Tài chính, phát hiện trong trường bọn họ thế mà lại có một quán trà sữa.”
Biên Thi Thi hoàn toàn trở thành một người nhiều chuyện: “Trong quán trà sữa kia có một con mèo béo vô cùng đáng yêu, nhưng chuyện đó cũng không có gì, trong trường chúng ta cũng có mèo.”
Khi nghe thấy tin này, phản ứng của Tiêu Dung Ngư rất bình thường, cô đã sớm biết đến quán trà sữa “Ngộ Kiến”.
Nhưng câu chuyện nhảm nhí của Biên Thi Thi vẫn chưa kết thúc, cô ấy tiếp tục cảm thán: “Chủ nhân của Đoàn Viên cũng là một sinh viên nữ, dung mạo của cậu ấy vô cùng xinh đẹp, đôi mắt giống như cánh hoa đào, tên cô ấy là, hình như tên là Thẩm Ấu Sở… Này, Tiểu Ngư Nhi, sao cậu lại dừng lại?”
Biên Thi Thi đang nói chuyện thì phát hiện có điều gì đó không đúng.
Bởi vì Tiểu Ngư Nhi trước đó vẫn đang đi đột nhiên dừng lại, sống lưng căng chặt, giống như có chút căng thẳng cứng đờ, mặc dù trong bóng tối không thể nhìn thấy rõ sắc mặt nhưng Biên Thi Thi vẫn cảm nhận được sự nghiêm túc đột ngột của bạn thân.
“Hả?”
Biên Thi Thi rất khó hiểu, đêm nay sau khi nghe thấy tin tức bạn trai mình là triệu phú, phản ứng của Tiểu Ngư Nhi cũng không lớn như thế này.
“Có chuyện gì vậy?”
Biên Thi Thi hỏi: “Cậu quen biết Thẩm Ấu Sở sao?”
“Không quen thuộc.”
Tiêu Dung Ngư chỉ trả lời một câu đơn giản, sau đó “cộp cộp cộp” bước nhanh lên lầu.
“Không quen thuộc là sao chứ, rốt cuộc là quen hay không quen chứ?”
Trong lòng Biên Thi Thi khó hiểu, nhưng cũng không hỏi ra khỏi miệng.
Sau khi đi qua đoạn cầu thang tối om đó, trên hành lang lại có đèn sáng rực, Biên Thi Thi nhanh chóng đuổi theo, phát hiện sắc mặt của Tiểu Ngư Nhi đã trở lại bình thường.
“Thi Thi.”
Trước khi đẩy cửa vào phòng ký túc xá, Tiêu Dung Ngư bỗng nhiên hỏi một câu khó hiểu: “Cậu nói xem nếu sau khi tốt nghiệp đại học, tớ lập tức kết hôn với Tiểu Trần thì sao?”
“Hả?”
Biên Thi Thi mở to hai mắt, bản thân cô ấy vẫn đang thử thách Vương Tử Bác đấy, thế mà Tiểu Ngư Nhi đã nói đến chuyện kết hôn rồi.
“Nhưng cũng được, người đàn ông nhà cậu vừa có tiền vừa biết làm việc, còn biết dỗ dành con gái, các cậu cũng có nhiều năm tình cảm rồi.”
Nghĩ lại, Biên Thi Thi cảm thấy như vậy cũng khá tốt: “Tớ muốn đặt một suất phù dâu!”
“Không thành vấn đề!”
Tiêu Dung Ngư hất cằm lên đồng ý.
Lát nữa khi gọi điện thoại cho Trần Hán Thăng, nhớ nói cho cậu ta biết ý định này.”
Biên Thi Thi cười nói: “Cậu ta chắc chắn sẽ vui vẻ muốn chết.”
“Không gọi điện thoại nữa đâu, tớ mệt đến mức không muốn liên lạc.”
Sắc mặt của Tiêu Dung Ngư lạnh đi một chút, ngay sau đó khôi phục lại bình thường: “Nếu cậu ấy liên lạc với cậu, cậu cứ nói tớ đã ngủ rồi.”
“À à, ừ.”
Biên Thi Thi sửng sốt gật gật đầu, cô ấy hơi choáng váng, lúc nãy còn muốn nói kết hôn, sao bây giờ lại cố ý không quan tâm chứ?
Tình yêu ngọt ngào hình như cũng xen lẫn chút ớt đúng không? Cũng không biết sau khi ăn xong Trần Hán Thăng có bị tiêu chảy không.
Nhắc đến ớt cay, Biên Thi Thi đột nhiên nhớ đến hình như khẩu âm của Thẩm Ấu Sở là Xuyên Du đúng không, có lẽ cô ấy biết ăn cay lắm nhỉ.