Ta Thật Không Muốn Trọng Sinh A (Dịch Full)

Chương 660 - Chương 660: Cứu Vớt Kế Hoạch Qvodplayer

Chương 660: Cứu vớt kế hoạch QvodPlayer Chương 660: Cứu vớt kế hoạch QvodPlayer

Sau bữa cơm trưa này, quán trà sữa ở cầu Sư Tử xem như chính thức đi vào hoạt động, Trần Hán Thăng suy đoán có lẽ chuyện làm ăn sẽ không tệ, nhưng tốt đến mức nào thì còn tuỳ thuộc vào chiến lược kinh doanh.

Hắn tạm thời không có ý định nhúng tay vào, dù sao thì cuộc đấu đá với Tân Thế Kỷ đã hao tốn rất nhiều tinh lực, hơn nữa Qủa Xác thực sự còn một số chuyện cần phải giải quyết.

Thẩm Ấu Sở không đi theo Trần Hán Thăng trở lại trường học, mà theo đám người Hồ Lâm Ngữ lên xe của Mạc Kha, chuẩn bị đến nhà sách Tân Hoa đi dạo một vòng.

Trần Hán Thăng đương nhiên sẽ không đi theo, nội thành là địa bàn của Tiêu Dung Ngư, mặc dù vào chủ nhật cô ấy sẽ ngủ nướng rất nhiều.

Sau khi lái xe trở về đại học Tài chính, Trần Hán Thăng đoán rằng có lẽ trong ký túc xá chỉ có Lão Đới.

Hôm nay là cuối tuần, Dương Thế Siêu và Quách Thiếu Cường chắc chắn đang ở quán nét, một nửa sác xuất là Kim Dương Minh cũng ở quán nét, một nửa đang ở trung tâm thương mại Nghĩa Ô cũng với Đông Nhi, Lý Quyến Nam nhất định đang ở cửa hàng của Hoả Tiễn 101.

Đương nhiên Đới Chấn Hữu cũng có hai loại khả năng, 50% khả năng đang nằm trên giường đọc truyện, 50% đang ngồi trên ghế đọc truyện.

Đi đến trước cửa phòng ký túc xá 602, Trần Hán Thăng đẩy cửa ra thì phát hiện cửa ký túc xá đã bị khoá, lấy chìa khoá ra cũng không mở được, lúc này mới hiểu rõ nó đã bị khoá trái từ trong.

“Mở cửa.”

Trần Hán Thăng gõ cửa một lúc lâu, Đới Chấn Hữu mới đi ra ngoài cửa cửa, vẻ mặt còn có chút hoảng loạn.

“Mày đang làm gì vậy?”

Trần Hán Thăng đánh giá Lão Đới.

“Ồ, đang xem phim.”

Sắc mặt của Đới Chấn Hữu không được tự nhiên lắm, giơ chiếc mp4 của Qủa Xác lên: “Tao cho rằng tối mày mới về.”

“Xong việc rồi.”

Trần Hán Thăng thuận miệng đáp.

Sau khi đi vào ký túc xá, Trần Hán Thăng vừa đổi giày vừa nói chuyện với Lão Đới, nhưng trước khi đi tắm, hắn đột nhiên hỏi một câu khó hiểu: “Của Yuzuki Tina hay Hatano Yui?”

“Tao không xem, đừng nói bậy, tao xoá từ lâu rồi!”

Đới Chấn Hữu lập tức đỏ mặt.

“Ngu ngốc, nếu không mày khoá trái cửa làm gì?”

Trần Hán Thăng cười nhạo nói: “Làm như bố mày chưa xem bao giờ ấy, kể từ khi ông đây phát hiện mày khoá trái cửa thì đã biết mày đang làm gì trong đó rồi.”

Nghe nói Trần Hán Thăng cũng đã từng trải qua chuyện này, Đời Chấn Hữu thở phào nhẹ nhõm một hơi.

“Qủa Xác đúng là thiên sứ.”

Lúc tắm, Trần Hán Thăng tự cảm khái nói: “Một chiếc mp4 rẻ như vậy nhưng có thể khiến rất nhiều nam sinh viên đại học không còn cô đơn trong đêm khuya nữa, thoả mãn nhu cầu văn hoá tinh thần càng ngày càng tăng lên, thoả mãn những năng lượng tích cực.”

….

Sau khi tắm xong, Trần Hán Thăng vừa ngẩng đầu lên, Lão Đới lại nằm ở trên giường xem võ hiệp, hai tai vẫn cắm tai nghe.

“Cốc cốc cốc.”

Trần Hán Thăng gõ vào mép giường sắt: “Xem phim gì vậy, cho tao xem với.”

“Xem cái rắm, tao xoá rồi.”

Đới Chấn Hữu mất kiên nhẫn nói.

“Mày keo kiệt quá rồi đấy, cô ta cũng đâu phải là vợ của mày.”

Trần Hán Thăng hơi khó chịu: “Tại sao lại không cho tao xem?”

“Ông đây thực sự đã xoá rồi.”

Đới Chấn Hữu đưa mp4 cho Trần Hán Thăng: “Không tin mày kiểm tra đi, khó khăn lắm tao mới có thể tải xuống, kết quả định dạng lại không mở ra được.

Lão Đới thực sự không thể không mắng bộ giải mã của mp4 Qủa Xác, dù sao cũng không thể mở được các định dạng video thường thấy như rmvb, avi, mpeg…

Loại chuyện này rất phổ biến ở sinh viên đại học, tải xuống một định dạng video tương đối xa lạ, chuyện này vẫn khá ổn, hơn nữa còn ở tiệm nét suốt một đêm để tải xuống hai mươi tập “Hoàn Châu cách cách”.

Sau khi chui vào trong ổ chăn, dùng đôi tay run rẩy mở chiếc mp4 ra, kết quả trên màn hình lại xuất hiện một người đàn ông mũi lớn, đưa tay ra hét lớn: “Tử Vi, chờ ta!”

Với loại tâm trạng sốt ruột này, anh ta thực sự muốn lập tức đi theo đường dây mạng, giết chết đám chó má đăng lên video này.

“Sao không thử trên máy tính xem sao?”

Trần Hán Thăng nghĩ ra một cách: “Nói không chừng trên máy tính có thể phát đấy.”

Đới Chấn Hữu lắc đầu: “Cũng không được, vẫn là định dạng không chính xác.”

“Vậy sao?”

Trần Hán Thăng cảm thấy hơi thất vọng, máy tính bây giờ đều trang bị hệ thông window media player, đây cũng là máy phát video level thấp nhất, căn bản không thể thoả mãn được nhu cầu văn hoá càng ngày càng gia tăng ở giới trẻ.

“Nếu có QvodPlayer ở đây thì tốt rồi… Haiza, QvodPlayer đấy!”

Trần Hán Thăng lẩm bẩm được một nửa thì đột nhiên nhận ra rằng, hiện tại QvodPlayer vẫn chưa xuất hiện đúng không, cũng không biết bây giờ Vương Hưng đang làm ổ viết code ở đâu của Nam Sơn, Thâm Thành.

Phần mềm này thực sự rất tuyệt vời, là tiên phong trong những công cụ trình chiếu video đầy đủ nhất, cho dù bị đóng cửa nhưng vẫn sống mãi trong lòng hầu hết cư dân mạng.

“Có phải mình nên làm chút gì đó không?”

Trần Hán Thăng suy nghĩ một chút, cầm điện thoại di động đi ra ban công gọi điện thoại cho Khổng Tĩnh: “Chị Tĩnh, lần trước sau khi chúng ta bước ra khỏi công ty của Tencent, tôi đã nói muốn thực hiện một cộng đồng Qủa Xác, chị thông báo tuyển dụng như thế nào rồi?”

“Cậu nghĩ tôi là Huân Ngộ Không sao, có thể biến thành 72 người được à?”

Khổng Tĩnh cũng đang bận rộn, ngay cả cái tên Tôn Ngộ Không cũng nói thành “Huân Ngộ Không”, đầu dây bên kia vang lên tiếng cô ký tên lên giấy sột soạt sột soạt: “Đơn đặt hàng của mp4 đã full luôn tháng sau rồi, bây giờ tôi làm gì có thời gian đến Thâm Thành chứ?”

“Chị không cần đích thân đến đó nữa.”

Trần Hán Thăng nói: “Chị nhờ người đăng tải một bài quảng cáo ở Thâm Thành, cứ nói có đội ngũ nào đang phát triển kỹ thuật phát hình không, công ty Hạt Giống Tư Bản có thể đầu tư.”

“Tại sao lại là công ty Hạt Giống Tư Bản? Tại sao lại là công cụ phát hình?”

Khổng ngự tỷ ngơ ngác hỏi.

“Công ty Hạt Giống Tư Bản bị che giấu đến mức sắp mọc rêu dài rồi, nhanh chóng đưa ra để tạo cảm giác tồn tại đi thôi, còn về phần tại sao lại là phần mềm phát hình?”

Trần Hán Thăng suy nghĩ một chút rồi nói: “Tôi vừa mới tải xuống một số video đại số tuyến tính, nhưng các định dạng của công cụ phát hình không tương thích, điều này khiến một người thích học hỏi như tôi vô cùng lo lắng, cho nên muốn tự mình đầu tư hoặc làm một loại công cụ phát hình trâu bò nào đó, dù sao thì khổ đến mấy cũng không thể khổ bằng giáo dục được.”

Trần Hán Thăng thực sự không chút liêm sỉ khi nói rằng bản thân hắn muốn xem phim giáo dục nên mới nảy ra ý tưởng.

“Hừ, cậu nghĩ rằng tôi tin sao?”

Khổng Tĩnh cười nói, lần trước khi Trần Hán Thăng “đấu địa chủ” cùng với Tân Thế Kỷ, hắn không đến trường đi học trong suốt hơn hai tuần, mấy chữ “thích học hỏi” này căn bản không tương xướng với hắn.

“Được rồi, tôi nhớ rồi.”

Khổng Tĩnh lại nói về kế hoạch sản xuất trong khoảng thời gian tới với Trần Hán Thăng, sau khi cúp máy, Trần Hán Thăng lại chậm rãi hút một điếu thuốc, trên mặt có một cảm giác “ưu thương” nhàn nhạt.

Lúc trước Vương Hưng của QvodPlayer cũng quá thật thà, thế mà lại đấu đá với một tên lưu manh, còn bị bỏ tù gần ba năm, điều đó khiến cho một phần mềm quý giá của nhân loại như QvodPlayer không thể tiếp tục sử dụng được nữa.

Người thành thật thì không thể nghiên cứu phát minh ra phần mềm trâu bò gì được, có quá nhiều tên lưu manh nhìn chằm chằm.

Nhưng không sao, nếu đổi thành một tên đại lưu manh đại diện, những tiểu lưu manh khác cũng không dám ngo ngoe rục rịch.

Thực sự giống như toàn bộ đại học Tài chính đều biết Thẩm Ấu Sở vô cùng xinh đẹp, nhưng không ai dám trêu chọc cô, bởi vì phía sau còn có một Trần Hán Thăng bất chấp tất cả.

“Hưng con đừng sợ, sau này mẹ Trần sẽ bảo vệ con.”

Trần Hán Thăng trầm tư suy nghĩ, hắn thực sự rất thích phần mềm này.

Có mấy phần mềm phát hình sau khi bị gỡ cài đặt còn phải nhảy ra một giao diện dò hỏi: “Chào ngài, tại sao lại gỡ cài đặt tôi”, đúng là phiền phức tới cực điểm.

QvodPlayer chưa bao giờ tham gia vào những chuyện vô nghĩa này, bởi vì nó biết, bạn chắc chắn sẽ phải tải xuống một lần nữa.

“Mặc dù QvodPlayer bây giờ vẫn chưa được phát hành, nhưng mình đã chuẩn bị cứu vớt nó, nhận thức này đúng là vượt quá mức quy định và đến tận nhà bà ngoại.”

Trần Hán Thăng đang lặng lẽ thủ dâm.

Đột nhiên dì dưới lầu ký túc xác gân cổ lên lớn tiếng nói:

“Trần Hán Thăng, cậu lại không mặc quần áo đứng hút thuốc ở ban công rồi!”

“Tôi phát hiện các sinh viên nam năm ba năm tư như các cậu rất thích để trần truồng đứng trên ban công, dì không muốn nói nhiều đâu.”

“Đúng là rất nhớ dáng vẻ các cậu năm nhất năm hai, lúc đó các cậu thuần khiết, chú ý hình tượng đến nhường nào.”

“Dì à.”

Trần Hán Thăng cười hì hì trả lời : “Vào năm nhất, cháu cũng không mặc quần áo hút thuốc ngoài ban công rồi.”

“Cũng chỉ có cậu có khả năng đó.”

Bình Luận (0)
Comment