Ta Thật Không Muốn Trọng Sinh A (Dịch Full)

Chương 874 - Chương 874: Lưỡi Dao Quá Nhanh Và Lòng Người Cũng Quá Tàn Nhẫn

Chương 874: Lưỡi dao quá nhanh và lòng người cũng quá tàn nhẫn Chương 874: Lưỡi dao quá nhanh và lòng người cũng quá tàn nhẫn

“Được rồi, vậy tôi đi làm thủ tục nhập chức cho cô ấy.”

Nhiếp Tiểu Vũ vậy mà đồng ý rất thẳng thắn, dù sao cũng là thư ký nhỏ nhiều năm như vậy rồi, chỉ cần nhìn một chút là hiểu được ông chủ muốn làm gì.

Cũng không phải là Trần Hán Thăng thấy sắc nảy lòng tham, cũng không phải có dụng ý sâu xa gì cả, bởi vì hắn còn chả muốn thăm dò tên tuổi, chẳng qua là nhìn mấy sinh viên nữ kia, có những động tác hay cử chỉ, thậm chí chỉ một biểu cảm nào đó rất giống Thẩm Ấu Sở, cho nên hắn muốn giúp cô ấy một tay.

Loại cảm xúc này giống như lúc đi xe buýt, trông thấy một cụ già chống gậy run rẩy đi tới, không nhịn được nghĩ tới ông nội của mình, lập tức đứng lên nhường chỗ ngồi.

Vương Tử Bác cũng như hiểu được loại cảm xúc này, đôi khi cậu ấy đi trên đường nhìn thấy người bán dưa muối, cũng mong muốn chủ quán buôn may bán đắt một chút, bởi vì trước kia cha mẹ của cậu ấy cũng từng bán dưa muối.

“Nói Tiểu Trần cặn bã, thì cũng cặn bã thật, nhưng mà nặng tình quá như thế này cũng khiến người ta thấy chua xót.”

Vương Tử Bác gãi gãi đầu, đêm nay dự định cùng với bạn thân tâm sự, nhân tiện xem mình có chuyện gì giúp được hay không.

Khi trở lại ký túc xá trong xưởng, Trần Hán Thăng kể tỉ mỉ về tình huống ở bên Mỹ, Vương Tử Bác yên lặng nghe, nhưng mà vẫn không tránh khỏi nhắc đến Thẩm Ấu Sở, cho nên hai người cứ nói chuyện một hồi lại yên tĩnh lại một hồi, ngược lại thuốc lá lại rút ra không ít điếu, có vẻ lại là một đêm không ngủ.

Sáng ngày hôm sau, chủ tịch Trần Hán Thăng của điện tử Quả Xác đã vắng mặt bốn năm ngày đã một lần nữa quay trở lại văn phòng, trong nháy mắt một đống công việc ập tới.

Trần Hán Thăng lập tức tổ chức họp hội đồng quản trị, chuyên môn nghiên cứu những vấn đề này.

Việc đầu tiên là tranh chấp với Samsung, bây giờ có thể nói rằng toàn bộ mạng xã hội đều đang chú ý đến chuyện này, bao gồm cả các lãnh đạo ban ngành liên quan đến chính phủ, cho nên điện tử Quả Xác cũng muốn biết bên dưới phản ứng ra sao.

“Việc này còn cần thảo luận sao, chắc chắn là không có gì phải nghi ngờ đâu, tôi đã nói qua đến cả hai trăm lần rồi.”

Trần Hán Thăng bình tĩnh nói: “Không có gì nghi ngờ thắc mắc thì thực hiện cái đề tài thảo luận này đi, nắm chắc thời gian một chút.”

“Vâng chủ tịch Trần.”

Tào Kiến Đức giơ tay lên, dường như có điều muốn hỏi: “Bây giờ Samsung tạm thời xin lỗi, chúng ta có chịu đi xuống bậc thang này của họ không, nhân lúc san bằng ân oán trước kia?”

Tào Kiến Đức thuộc về loại nhân tài tổng hợp mới, đã hiểu kỹ thuật lại còn biết quản lý, lai lịch và kinh nghiệm đều đầy đủ, vào lúc điện tử Quả Xác vừa mới được sáng lập, anh ta đã bị đào tới đây nhận chức vụ giám đốc phụ trách dây chuyền sản xuất.

Nếu sau này Trần Hán Thăng không muốn làm chủ tịch, nếu như Khổng Tĩnh và Lý Tiểu Giai cũng không có hứng thú gì, thì cơ hội Tào Kiến Đức tiếp nhận là vô cùng lớn.

Anh ta nói câu này, cũng đại diện cho y kiến của một bộ phận giám đốc, mọi người cũng thấy bây giờ cổ phiếu của Samsung đang xuống dốc nhiều như vậy, đã coi như là thua thiệt lớn, bây giờ nếu giảng hòa, rất có thể Samsung sẽ đồng ý, Quả Xác cũng không bị tổn hại gì.

Chỉ có điều, sau khi nghe xong Trần Hán Thăng lại nhíu chặt mày lại: “Tôi hiểu ý của các anh, làm ăn trong hòa bình là tốt, điều này tôi cũng đồng ý, không phải đã nói đợi đến khi Samsung đưa ra cành ô liu cho chúng ta sao, tại sao chúng ta lại phải chủ động?”

“Lão Tào.”

Trần Hán Thăng có vẻ mặt không vui lắm: “Thời điểm đầu năm, tôi đã nhiều lần nhấn mạnh nhắc đi nhắc lại, nhất định phải chờ đối phương chủ động chịu thua, có phải cuộc họp trước kia anh không tập trung hay không?”

“Không, không có…”

Tào Kiến Đức bị nói đến mức không được tự nhiên.

“Vậy việc này cứ như bàn bạc lúc đầu đi.”

Trần Hán Thăng phất phất tay: “Các anh các chị ai nhớ kỹ nội dung buổi họp hôm ấy tôi nói, thì nhắc lại cho giám đốc Tào nghe một chút, tôi không muốn phải nhắc lại lần thứ hai nữa, đề tài này đến đây là kết thúc.”

Tào Kiến Đức có hơi buồn bực một chút, giám đốc kinh doanh Thôi Chí Phong ngồi ở bên cạnh nhếch miệng cười cười.

Thôi Chí Phong cũng không phải là cười trên nỗi đau của người khác, anh ta và Tào Kiến Đức đều từng làm ở bên Tân Thế Kỷ, chẳng qua anh ta cảm thấy hôm nay lão Tần có chút đui mù, rõ ràng hôm nay cảm xúc của ông chủ lớn không tốt, anh ta lại còn xung phong làm chim đầu đàn chịu trận.

“Nghiên cứu phát minh QvodPlayer của Quả Xác đã hoàn tất.”

Lúc này, Hoàng Lập Khiêm ở phòng mạng đưa ra đề tài thảo luận thứ hai: “Chủ tịch Trần, khi nào chúng ta tung lên mạng.”

“Cái này càng nhanh càng tốt, đầu tiên tuyên truyền trước cho nóng một chút, sau đó tổ chức một buổi trình diễn thời trang đi, việc này giao cho Vương Hưng, cho anh ta làm người phụ trách hạng mục này.”

Đối với chuyện này ngược lại Trần Hán Thăng lại tỏ ra tương đối vui mừng: “Từ điện thoại đến cộng đồng Qủa Xác, lại từ cộng đồng Quả Xác đến Trung tâm mua sắm Quả Xác, bây giờ tung ra Video Player, chuỗi sinh thái Quả Xác đang dần dần được hoàn thiện hơn…đúng rồi, mọi người đối với chuỗi sinh thái này hiểu rõ thế nào, đây là nhiệm vụ chủ yếu mấy năm gần đây của điện tử Quả Xác, có ai có gì thắc mắc không?”

Trong phòng họp yên tĩnh, vừa rồi Tào Kiến Đức không cẩn thận làm chim đầu đàn, kết quả lại bị phê bình, nên bây giờ không ai dám nói chuyện.

“Giỏi quá nhỉ, tôi đối với chuỗi sinh thái có khi còn chưa hoàn toàn hiểu rõ, mọi người cái gì cũng hiểu rõ sao?”

Trần Hán Thăng liếc nhìn một vòng: “Lão Thôi, anh vừa mới cười sao, vậy anh thử nói chuyện liên quan đến chuỗi sinh thái của điện tử Quả Xác đi.”

“Cái gì.”

Thôi Chí Phong sửng sốt một lát, vừa rồi anh ta còn chế nhạo lão Tào là chim đầu đàn, không nghĩ tới nháy mắt lại đến lượt mình.

Nhưng chẳng qua Thôi Chí Phong là người phụ trách một nghiệp vụ hành chính, tập trung vào một bộ phận cụ thể, đối với mấy cái kinh nghiệm bề ngoài về nguyên lý siêu hình trừu tượng phát triển mạch suy nghĩ này anh ta lại không hiểu lắm, quanh co nửa ngày cũng chỉ nói sơ qua đại khái.

“Các anh đấy, lúc cần hỏi thì không ai thắc mắc gì, đến lúc không nên hỏi thì lại hỏi.”

Trần Hán Thăng có chút tức giận: “Chuỗi sinh thái là đề tài thảo luận tốt biết bao chứ, vậy mà không ai có câu hỏi gì?”

“Tại sao mấy lời này lại nghe quen quen nhỉ.”

Nhiếp Tiểu Vũ sợ mình bị tai bay vạ gió, cho nên không dám ngước đầu lên, nhưng tâm tư đã sớm bay tới những nơi xa xôi khác, sau đó cô lờ mờ cảm thấy, hóa ra đây là lời mà chủ nhiệm lớp trung học thường hay nói.

Sau khi cuộc hội nghị buổi sáng kết thúc, Trần Hán Thăng là người rời khỏi phòng họp đầu tiên, sau đó những người khác mới dám đứng lên thu dọn rồi rời đi.

Thật là giống vừa kết thúc một tiết học, giáo viên rời khỏi lớp học, đám học sinh mới tốp năm tụm ba tụ lại một chỗ nói chuyện phiếm, một màn này đúng là giống nhau như đúc.

“Tiểu Vũ.”

Tào Kiến Đức mặt mày ủ rũ đi tới: “Lần sau tâm trạng ông chủ lớn mà không tốt, cô có thể nhắc trước với tôi một tiếng hay không, tôi sợ lại đụng phải họng súng lần thứ hai, chủ tịch Trần lại thẳng tay xử tôi mất.”

“Ha ha…”

Nhiếp Tiểu Vũ cười nhỏ hai tiếng, cô là người luôn theo sát bên ông chủ lớn, biết được thật ra địa vị của Tào Kiến Đức rất vững chắc.

“Nghe nói anh Tào sẽ đi công tác bên Ấn Độ?”

Thư ký nhỏ hỏi.

“Ừm ~”

Tào Kiến Đức gật gật đầu: “Thị Trường bên A Tam kia rất lớn, một trăm triệu đơn đặt hàng giai đoạn trước đã tiêu thụ hết, bây giờ lại hối thúc hàng tiếp, tôi và lão Thôi chuẩn bị bay qua đó, tranh thủ đàm phán một hợp đồng năm trăm triệu trở lên.”

“Vậy anh cầm giúp cho tôi mô hình Figure Nữ đế của “One Piece” nhé, trong nước không mua được.”

Nhiếp Tiểu Vũ nói: “Sau này nếu tôi có nắm bắt được tình hình gì, thì sẽ báo trước cho anh một chút về tâm trạng của chủ tịch Trần trước cuộc họp.”

“Cái này không thành vấn đề.”

Tào Kiến Đức nghĩ thầm cô gái nhỏ này cũng thật là đơn thuần, chỉ một món đồ chơi mô hình nhỏ là có thể thu mua được.

Lão Tào còn coi Figure chính là một đồ chơi nhỏ cơ, anh ta còn cố ý hỏi thêm một câu: “Đồ chơi kia bao nhiêu tiền một cái vậy, cô muốn lớn hay nhỏ, tôi mang cho cô mấy cái.”

“Mười nghìn hai.”

Thư ký nhỏ trả lời giòn giã.

“Bao nhiêu cơ?”

Tào Kiến Đức còn tưởng là mình nghe lầm.

“Mười nghìn hai nha.”

Nhiếp Tiểu Vũ vô tội nháy mắt mấy cái: “Đây là bản số lượng giới hạn.”

Tào Kiến Đức nghẹn họng trân trối mà nhìn cô: “Bà mẹ nó, bản số lượng giới hạn là phải đắt như vậy sao?”

“Anh Tào à, cái này anh không hiểu rồi.”

Nhiếp Tiểu Vũ lấy ngón tay vân vê một lọn tóc ngắn: “Bên trong cái vòng này của tôi có lưu truyền một câu nói như vậy, một bức tường figure, bằng một căn phòng Kiến Nghiệp-Cảng Thành đấy, cảm ơn anh Tào nha~”

Trần Hán Thăng còn không biết thư ký nhỏ nhà mình, cứ thế mà lừa bịp một giám đốc lấy một figure số lượng phiên bản có hạn, sau khi hắn trở lại văn phòng, đang chuẩn bị gọi điện thoại cho Trần Lam, không nghĩ tới Trương Vệ Vũ lại liên hệ với mình trước một bước.

“Chủ tịch Trần!”

Trương Vệ Vũ dường như có chút kích động: “Thành công, William tố cáo Hoàng Tuệ, Hoàng Tuệ đã bị tóm rồi.”

“Thật sao?”

Trần Hán Thăng hơi kinh ngạc, nghĩ thầm hạ dao cũng thật nhanh nha, chưa được bao lâu tên người nước ngoài đã tố cáo bạn gái người Trung của mình.

“Không chỉ như vậy.”

Trương Vệ Vũ tiếp tục nói: “William không chỉ tố cáo Hoàng Tuệ liên quan đến việc sử dụng chất cấm, còn tố cáo lúc Hoàng Tuệ làm quản lý tài vụ tại công ty thương mại điện tử ở Hàng Châu, tay chân có chút không sạch sẽ, đều bị William nói ra rạch ròi.”

“Trâu bò thật đấy!”

Trần Hán Thăng cảm thấy cái này không chỉ là hạ dao nhanh nữa, vẫn là lòng người độc ác hơn nhiều.

Bình Luận (0)
Comment