Ta Thật Không Muốn Trọng Sinh A (Dịch Full)

Chương 881 - Chương 881: Anh Trai, Anh Không Cần Bọn Em Nữa Sao?

Chương 881: Anh trai, anh không cần bọn em nữa sao? Chương 881: Anh trai, anh không cần bọn em nữa sao?

"Alo?"

Trần Hán Thăng dùng một loạt thủ đoạn mánh khoé, cuối cùng cũng có thể thoải mái nhận điện thoại của Thẩm Ấu Sở rồi, nhưng điều kỳ lạ chính là, trong ống nghe lại vô cùng yên tĩnh.

"Alo? Có ở đây không? Xảy ra chuyện gì rồi?"

Trần Hán Thăng liền hỏi vài câu, Thẩm Ấu Sở vẫn không có trả lời, trái tim của hắn cũng không nhịn được mà nhảy lên rồi.

Nghe điện thoại đều có "hai điều sợ hãi" :

Một là lúc nửa đêm, cha mẹ đột nhiên gọi đến, khi đó tiếng chuông giống như là đang đòi mạng vậy, dù buồn ngủ cũng trực tiếp bị doạ đến không còn.

Hai là sau khi nghe điện thoại, đối phương lại không có chút tiếng động nào, lúc này khó tránh khỏi sẽ suy nghĩ lung tung.

"Anh trai! "

Một lát sau, cuối cùng cũng có người nói chuyện, yếu ớt gọi một tiếng Trần Hán Thăng.

"A Ninh?"

Trần Hán Thăng sửng sốt một chút, liền vội vàng hỏi: "Chị của em đâu?"

"Chị đang tắm."

Thẩm Ninh Ninh nhỏ giọng trả lời.

"Cuộc điện thoại này ... "

Trần Hán Thăng phản ứng lại: "Là em gọi cho anh sao?"

"Ừm."

A Ninh dịu dàng trả lời, cô bé không chỉ rất giống Thẩm Ấu Sở, ngay cả giọng điệu gọi điện thoại cũng rất giống, chỉ là có thêm một chút đáng yêu trong giọng nói của con nít.

Trần Hán Thăng có chút không biết nên khóc hay nên cười, hóa ra là A Ninh cầm điện thoại di động của chị, tự ý gọi điện thoại cho mình.

Có điều nghe được Thẩm Ấu Sở đang tắm, trái tim của Trần Hán Thăng cũng buông xuống, bên phía khu dân cư Thiên Cảnh Sơn cũng không có vấn đề gì.

"Em gọi cho anh, là có chuyện gì vậy?"

Trần Hán Thăng hỏi.

A Ninh bên kia lại im lặng, Trần Hán Thăng cũng không giục, còn phất tay một cái với đám người Tiểu Ngư Nhi trong phòng khách qua tấm kính thuỷ tinh trong suốt, giống như bản thân đang thực sự nói chuyện làm ăn với một người bạn trong giới làm ăn vậy.

"Anh trai."

Một lúc lâu sau, cô bé cuối cùng cũng nói chuyện, chỉ là giọng điệu lại rất oan ức, còn thút tha thút thít giống như đang khóc vậy.

"Anh, anh đã lâu lắm rồi không về nhà ăn cơm, em có hỏi chị, chị không nói cho em biết, chỉ biết ôm em khóc."

"Em có hỏi chị Lâm Ngữ, chị Lâm Ngữ bảo em đừng nhớ tới anh nữa, chị ấy nói cứ coi như anh không ở đây."

"Anh trai ... "

Nói tới đây, A Ninh cuối cùng cũng khóc thành tiếng: "Anh, anh có phải không cần bọn em nữa không?"

Thực ra A Ninh rất ỷ lại vào Trần Hán Thăng, bởi vì lúc trước chính là hắn, ôm một cô bé còn chưa tới 6 tuổi đi ra khỏi vùng núi, không để ý đến tiếng khóc đau lòng của mẹ A Ninh đang giữ lại phía sau.

Từ một mức độ khác mà nói, tuy Trần Hán Thăng chưa từng làm cha, nhưng ở trong lòng A Ninh, đại khái đã sớm xem anh trai và chị gái như là ba mẹ mà đối đãi rồi.

Trần Hán Thăng nghe xong đương nhiên rất xót xa, hắn đã gặp dáng vẻ khi khóc của cô bé rồi, một mình chạy vào căn phòng tối đen như mực, trốn bên trong góc tường, đôi tay nhỏ gảy gảy vách tường, đôi mắt to "chớp" một lát, thì một hàng nước mắt trong suốt, tội nghiệp đặc biệt khiến cho người ta phải đau lòng.

"Em đừng nghe Hồ Lâm Ngữ thả rắm chó!"

Trên mặt Trần Hán Thăng vẫn mang theo nụ cười mỉm, đây là thể hiện cho đám người trong phòng khách kia xem, có điều giọng nói lại rất tức giận: "Sao anh lại không ở đó được, anh cũng chưa từng nói không cần em nữa mà, đợi đến khi các em sắp đi báo danh trường tiểu học, đến lúc đó anh cũng sẽ tới."

Tin tức này là "gián điệp hai mang" Trần Lam tiết lộ cho, Trường tiểu học Lang Gia Road là một trường học nổi tiếng hàng đầu ở Kiến Nghiệp, tính cạnh tranh còn rất cao, trước khi chính thức báo danh còn phải tiến hành đăng ký báo danh trước, khả năng là xem xem phụ huynh của đứa bé làm cái gì.

Năm 2006 này đây được xem như là một việc làm rất bình thường, trước đây lúc Trần Hán Thăng còn đi học, giáo viên còn đặc biệt phát một tấm bảng, rồi bảo học sinh điền nghề nghiệp của cha mẹ và người thân vào.

"Thứ ba tuần sau bọn em sẽ đi đăng ký báo danh trước."

Thẩm Ninh Ninh khịt mũi một cái trả lời.

"Yên tâm, đến lúc đó anh nhất định sẽ đến!"

Trần Hán Thăng chém đinh chặt sắt bảo đảm.

Cân nhắc đến việc cô bé có chút thông minh, cho nên Trần Hán Thăng vẫn giải thích với cô bé một hồi: "Tình huống giữa anh và chị có chút đặc biệt, có điều chuyện này không có liên quan gì với em cả, em chỉ cần hưởng thụ cuộc sống tuổi ấu thơ cho tốt, vui vẻ hạnh phúc là được rồi, anh trai chắc chắn sẽ không bỏ rơi em."

"Vâng, chị tắm xong rồi, em phải cúp máy đây."

A Ninh ngoan ngoãn nói.

"Nào, tới hôn anh trai một cái đi."

Trần Hán Thăng dụ dỗ nói.

"Moa! "

Thẩm Ninh Ninh đáng yêu hôn Trần Hán Thăng một cái qua ống nghe, sau đó cẩn thận từng li từng tí cúp điện thoại.

Những ngọn đèn câu cá bên bờ sông, còn có một vầng trăng khuyết phản chiếu trên mặt nước, đây vốn dĩ là một khung cảnh thảnh thơi, có điều trong lòng Trần Hán Thăng lại có chút nặng nề, bởi vì những lời vừa nói kia, không phải là lúc cha mẹ ly hôn, người ba đang an ủi đứa con sao?

"Mình vẫn còn chưa làm cha, nhưng những lời kịch này đã thuộc làu làu rồi."

Trần Hán Thăng không nhịn được vỗ đầu một cái: "Con mẹ nó, ông đây rốt cuộc là đã xem bao nhiêu bộ phim truyền hình lúc tám giờ rồi chứ!"

...

Sau khi cơm nước xong xuôi, Trần Hán Thăng đưa giáo sư Tôn, Vương Tử Bác và Nhiếp Tiểu Vũ đi về, còn Biên Thi Thi thì ở lại đây.

Bởi vì Tiểu Ngư Nhi mới vừa trở về, dựa trên lý thuyết "nước trong một chén thẳng băng", cho nên tối nay Trần Lam cũng sẽ ở lại.

Cũng may có năm phòng khách ba phòng ngủ cũng không chật chội lắm, Tiểu Ngư Nhi ở một phòng, hai vợ chồng lão Trần ở một phòng, hai vợ chồng lão Tiêu ở một phòng, giúp việc ở một căn phòng nhỏ, Trần Lam và Biên Thi Thi ở một phòng, chỉ là nếu như Trần Hán Thăng mà tới, hắn chỉ có thể tiếp tục ngủ ở phòng khách làm "trưởng phòng".

Sau khi đưa giáo sư Tôn và Vương Tử Bác về, lúc đi tới Giang Lăng trên xe chỉ còn lại Trần Hán Thăng và Nhiếp Tiểu Vũ, cũng không đợi cô thư ký nhỏ đặt câu hỏi, Trần Hán Thăng đã chủ động khai báo tất cả.

Ví dụ như cuộc điện thoại vừa nãy là A Ninh gọi tới, cô bé nhớ mình, có điều hiện tại vẫn còn đang ở trong kỳ “khảo sát” của Tiểu Ngư Nhi, thực sự là xoắn xuýt đủ điều ...

Nhiếp Tiểu Vũ nghe xong thì phải tiêu hóa rất lâu, sau đó thực sự khẩn cầu nói: "Bộ trưởng Trần, không còn cách nào khác, hiện giờ cậu chỉ có thể lựa chọn một người, và từ bỏ người còn lại, tôi biết cậu chắc chắn rất đau lòng, nhưng biện pháp chu toàn cả hai bên căn bản không thực tế ... "

Cô thư ký nhỏ nói liên miên cằn nhằn suốt cả dọc đường, Trần Hán Thăng cũng không lên tiếng, chờ đến khi tới bãi đậu xe của điện tử Quả Xác, Nhiếp Tiểu Vũ mới lễ phép nói: "Tôi về phòng làm việc tăng ca, bộ trưởng Trần ngủ ngon."

"Chờ đã."

Trần Hán Thăng đột nhiên gọi cô lại.

"Chuyện gì?"

Cô thư ký nhỏ đến gần một chút, còn tưởng rằng ông chủ có việc gì đó muốn căn dặn mình.

Không ngờ Trần Hán Thăng búng trán cô "bốp" một cái: "Cô cũng đã trưởng thành rồi, đừng có suốt ngày ảo tưởng thành thật nữa, ít nhất phải đi học lái xe đi, nếu không thì hai chúng ta đi công tác tôi còn phải lái xe thay cô sao, vậy rốt cuộc ai con mẹ nó mới là ông chủ chứ hả?"

Sau khi nói xong, Trần Hán Thăng liền bước nhanh đi về ký túc xá.

"Đau quá! "

Cô thư ký nhỏ ôm đầu, giậm chân oán giận về phía Trần Hán Thăng: "Cậu chính là cố ý tìm một lý do để gõ trán tôi mà thôi, bởi vì tôi không cẩn thận nói ra mấy lời sự thật, biện pháp chu toàn hai bên vốn dĩ không thực tế mà!"

...

Sau đó một tuần, trên phương diện làm ăn cũng không có quá nhiều khó khăn, QvodPlayer Quả Xác nhờ có hiệu suất tính năng cao, mà được truyền bá vô cùng nhanh chóng.

Sau khi được lan truyền rộng rãi trong đám sinh viên đại học, rất nhanh sẽ tới các nhóm nghiệp vụ, đám đàn ông thì tải xuống để ôn lại một chút "thủ nghệ truyền thống" thuận tiện hơn, phụ nữ thì tải xuống đơn giản là để xem phim, dù sao ở đây cũng là bản điện ảnh, độ phân giải cao hơn rất nhiều.

Cuối cùng thì sẽ hot tới mức độ nào đây, dưới tình huống Quả Xác không trả một đồng tiền phí quảng cáo nào, trong nước hầu như quán net nào cũng đều tải xuống phần mềm này rồi.

Bởi vì căn bản không ngăn được, sau khi những dân mạng thức suốt đêm kia bật máy tính lên, chuyện đầu tiên chính là tải xuống QvodPlayer Quả Xác trước, có mấy người còn tải nhầm, tải xuống một đống lớn mã code và virus.

Ông chủ của các quán net cũng hết cách rồi, chỉ có thể chủ động cài QvodPlayer Quả Xác, còn cố ý đặt icon ở nơi bắt mắt nhất trên màn hình, để thuận tiện cho những dân mạng thức suốt đêm tự tìm niềm vui sau nửa đêm.

Loại này xu thế không chỉ kéo QvodPlayer Quả Xác lên, mà còn kéo theo cả cộng đồng Quả Xác, trung tâm mua sắm và tất cả các loại sản phẩm thuộc Quả Xác, lúc này, Trần Hán Thăng cũng nhận được lời mời tham gia Hiệp hội Doanh nhân tỉnh Tô Đông.

Thực ra điện tử Quả Xác đã sớm nhận được rồi, chẳng qua là khi đó Trần Hán Thăng vừa mở miệng đã muốn làm "Phó hội trưởng đơn vị", thư ký hiệp hội trả lời cần phải thương lượng một chút, kết quả là bặt vô âm tín.

Thư mời lần này, vậy mà lại viết rất rõ ràng "Chân trọng kính mời điện tử Quả Xác trở thành phó hội trưởng đơn vị của Hiệp hội Doanh nhân tỉnh Tô Đông."

Tỉnh Tô Đông là một tỉnh mạnh về kinh tế, cho nên hội trưởng đơn vị của Hiệp hội Doanh nhân là tập đoàn Từ Công tiếng tăm lừng lẫy, phó hội trưởng đơn vị có Tô Ninh, Tiểu Thiên Nga, Chính Đại Thiên Tình, quảng trường Đức Cơ ... vân vân.

Hiện tại, vừa có thêm một điện tử Quả Xác của Kiến Nghiệp.

Lần này cùng nhập hội với Quả Xác còn có không ít công ty, có tiếng hơn cả chính là Hải Lan Chi Gia, có điều bọn họ hiện giờ vẫn còn là một chuỗi thương hiệu nhỏ, cũng chỉ là một hội viên bình thường, lúc tổ chức hội đồng biểu quyết, ông chủ của Hải Lan Chi Gia cầm danh thiếp đi phát khắp nơi.

Trong hội trường mọi người đều rất khách khí, không có gặp phải loại người ngu ngốc "nhìn thấy Trần Hán Thăng tuổi còn trẻ, mà cố ý sỉ nhục" kia, mọi người đều là người làm ăn lớn, ai không có chuyện gì thì khiêu khích ai.

Hơn nữa, "Quả Xác họ Trần" đó còn có thể tùy tiện nhào nặn sao, hiện giờ trên mạng cũng có một loại ngôn luận, bên trong vụ việc điện thoại di động Samsung bị nổ tung còn có bóng dáng của Quả Xác, nhưng vậy thì thế nào chứ, Trần Hán Thăng vẫn cười híp mắt trở thành phó hội trưởng của Hiệp hội Doanh nhân tỉnh Tô Đông đó thôi.

Trần Hán Thăng cũng kết được không ít bạn bè, có thể tạm thời không có giúp đỡ được gì trong việc kinh doanh, có điều nhân mạch quan hệ được mở rộng rất nhiều.

Đương nhiên cái đó và tính cách của hắn cũng có liên quan rất lớn, những cuộc tụ họp của các doanh nhân này đơn giản chỉ là tiệc tùng ăn uống, chém gió ra vẻ, rồi chọn một quán KTV tới hát vài bào, đối với Trần Hán Thăng mà nói, đây chính là đúng lúc đụng phải lĩnh vực mà bản thân hắn am hiểu nhất.

Bình Luận (0)
Comment