Ta Thật Không Muốn Trọng Sinh A (Dịch Full)

Chương 929 - Chương 929: La Sư Muội- Không Chấp Nhận Nhưng Cũng Không Từ Bỏ

Chương 929: La sư muội- Không chấp nhận nhưng cũng không từ bỏ Chương 929: La sư muội- Không chấp nhận nhưng cũng không từ bỏ

Trần Hán Thăng đã quá quen thuộc với câu nói này, kiếp này hắn tìm được Tiêu Dung Ngư, khai quật Thẩm Ấu Sở, cho nên không muốn tiếp tục yêu đương với La Tuyền giống như kiếp trước nữa.

Bởi vì ở kiếp trước, việc hẹn hò với La sư muội thực sự là một loại tra tấn đối với Trần Hán Thăng, phương thức hẹn hò của cô thực sự quá ngột ngạt, ngày ngày lật xem kiểm tra điện thoại của Trần Hán Thăng, nghiêm cấm Trần Hán Thăng nói chuyện với con gái, còn phải tìm được Trần Hán Thăng ở mọi lúc mọi nơi.

Một người có tính cách như Trần Hán Thăng làm sao có thể chịu được sự quản thúc này, vì thế chia tay.

Nhưng không bao lâu sau khi chia tay, La Tuyền lại dùng dùng đủ loại thủ đoạn kịch liệt để yêu cầu tái hợp, ví dụ như doạ cắt cổ tay, nhảy cầu, uống thuốc ngủ, Trần Hán Thăng thực sự không thể không trở lại bên cạnh cô ấy, nhưng chẳng bao lâu sau lại chia tay.

Kiếp này Trần Hán Thăng vốn dĩ đã hạ quyết tâm không dây dưa với La Tuyền nữa, cho dù hắn cũng rất mê luyến thân hình của cô, nhưng vẫn luôn kiên quyết từ chối.

Sau khi bị từ chối, La Tuyền vẫn luôn thích lẩm bẩm câu nói “Ánh trăng rất sáng, sáng cũng vô dụng, vô dụng cũng sáng” này một cách ấm ức.

Đương nhiên, cuối cùng Trần Hán Thăng hoàn toàn không chống cự được, vẫn “lật xe” ở trên người La Tuyền, sự kiện mang tính chất tiêu biểu chính là khi La Tuyền sang Hàn Quốc du học, Trần Hán Thăng lo lắng cô bị bạn học khinh bỉ nên cố ý tặng một chiếc BMW.

Trong mắt mẹ Hoàng Tiểu Hà của La Tuyền, Trần Hán Thăng đang biểu hiện cụ thể cho việc “không chấp nhận nhưng cũng không tử bỏ”.

Nói một cách ngắn gọn thì là- Tra nam.

“Chờ một chút.”

Trần Hán Thăng xác định La Tuyền cũng đến đón người, hắn đột nhiên dừng bước.

Thư ký Đàm Anh, sếp lớn của bộ phận kinh doanh Thôi Chí Phong và những nhân

viên đi theo khác cũng không biết tâm tư của ông chủ lớn, cũng dừng bước theo.

“Thấy không?”

Trần Hán Thăng bĩu môi nhìn về phía biểu ngữ chào đón đang giương cao của Samsung.

“Ồ, thấy.”

Thôi Chí Phong suy đoán tâm tư của ông chủ: “Điều này chứng tỏ Samsung tương đối chân thành đối với chúng ta, tôi rất tin tưởng vào kết quả của cuộc đàm phán lần này, dưới sự dẫn dắt của chủ tịch Trần, Qủa Xác và Samsung chắc chắn sẽ khiến cuộc hợp tác hai bên cùng có lợi này trở nên chặt chẽ và có chiều sâu trong các lĩnh vực khác nhau.”

“Con mẹ nó tôi bảo anh đọc bản tin thời sự sao?”

Trần Hán Thăng không vui ngắt lời nói: “Ý của tôi là, Samsung hoàn toàn không hiểu rõ về tôi!”

Sự chú ý của Đàm Anh đang tập trung cao độ, rõ ràng đây là lúc chủ tịch Trần thể hiện sở thích cá nhân của mình, thân làm thư ký, cô nhất định phải ghi tạc trong lòng.

“Tôi là người thích phô trương như vậy sao?”

Trần Hán Thăng chỉ vào tấm biểu ngữ kia, nhíu mày nói: “Lúc ở trong nước, tôi hận không thể ước rằng không ai biết đến Trần Hán Thăng này, mọi người chỉ cần coi Trần Hán Thăng như một người bình thường là tốt rồi, ai ngờ Samsung lại phô trương như thế này, tôi quên dặn dò “ giản lược tất cả mọi thứ, chớ làm phiền đến mọi người” rồi sao?”

“Ha ha, ha ha, ha ha…”

Thôi Chí Phong xấu hổ mỉm cười, việc chủ tịch Trần nói mình không phô trương thực sự giống như đang nghe chuyện thần thoại xưa vậy.

Đàm Anh tỉnh táo lại từ trong cảm giác sửng sốt, ánh mắt nhìn ông chủ lớn cũng có gì đó không thích hợp.

“Cho nên.”

Đây chính là ưu thế của da mặt dày, cho dù biết rõ mình đang nói bậy nói bạ, nhưng Trần Hán Thăng cũng có thể diễn xuất ra hình ra dáng, hắn dặn dò Thôi Chí Phong: “Tôi không có ý định hiện thân, cứ nói tôi bắt chuyến máy bay muộn hơn đến đây đi, Lão Thôi, anh hãy gặp mặt bọn họ đi, tôi và Đàm Anh sẽ tìm anh sau.”

“Vậy… Được rồi.”

Thôi Chí Phong có thể trở thành giám đốc của Qủa Xác, năng lực phản ứng đương nhiên không bình thường, trong lòng anh ta đã sớm nhận ra có lẽ ông chủ có một “lý do khó nói” nào khác, cho nên cũng không nói nhảm nhiều: “Vậy ngài chú ý an toàn, tôi đi đối phó một chút, đến lúc đó sẽ báo cáo lại với ngài.”

“Đi đi, đi đi.”

Trần Hán Thăng tuỳ tiện xua tay, lại một lần nữa sải bước đi về phía sau.

Đàm Anh khó hiểu đi theo sau lưng hắn, Trần Hán Thăng đi đến khu vực hút thuốc bên cạnh nhà vệ sinh, tự mình hít mây nhả khói.

Trong quá trình này, có thể nghe thấy một tràng pháo tay nhiệt liệt vang lên ở lối ra, có lẽ là phía bên Samsung đã nhận ra được Thôi Chí Phong, điện thoại di động của Trần Hán Thăng cũng vang lên reng reng, người gọi đến hiển thị trên màn hình chính là La Tuyền.

Trần Hán Thăng không bắt máy, chờ đến khi hút xong hai điếu thuốc, tiếng nói chuyện bên ngoài cũng dần biến mất, lúc này Trần Hán Thăng mới gọi Đàm Anh đi ra ngoài.

“Cô có biết tại sao tôi lại làm như vậy không?”

“Ngài nói là, ngài nói là quá phô trương…”

Đàm Anh lắp bắp trả lời.

“Cô tin à?”

Trần Hán Thăng hỏi.

Đàm Anh do dự một chút, cuối cùng vẫn thành thật lắc đầu.

Trần Hán Thăng mỉm cười, Đàm Anh vẫn tương đối thành thật.

“Lát nữa tôi sẽ gặp một người.”

Trần Hán Thăng cũng không hề giấu giếm: “Nhưng không muốn để cho người khác biết, cho nên mới tách đám người Lão Thôi đi trước, sau khi trở về, cô không được tuỳ tiện tiết lộ ra.”

“Vâng!”

Sắc mặt Đàm Anh trở nên nghiêm túc, dứt khoát nói.

Ý của ông chủ là, hắn không tin tưởng giám đốc Thôi, nhưng tin tưởng mình hơn, trong lòng Đàm Anh bỗng trào dâng một cảm giác trách nhiệm nặng nề.

Khi đi đến đại sảnh một lần nữa, đã không còn nhân viên của Samsung đứng chặn ở lối ra, Trần Hán Thăng vừa liếc mắt một cái đã nhìn thấy La Tuyền.

La Tuyền đang nhón mũi chân tìm kiếm khắp nơi xung quanh, trong tay còn cầm điện thoại di động, có lẽ bây giờ cô đang rất khó hiểu, tại sao người của Qủa Xác đã đến nhưng vẫn chưa thấy bóng dáng của Trần sư huynh đâu cả.

“Bíp.”

Trần Hán Thăng nhấn nút trò chuyện, giọng nói dồn dập của La Tuyền lập tức vang lên: “Trần sư huynh, anh đang ở đâu vậy, lạc đường sao? Anh miêu tả cảnh vật xung quanh cho em biết đi, em sẽ đi tìm anh.”

“Em nhìn sang bên phải đi.”

Trần Hán Thăng cười hì hì nói.

La Tuyền vừa mới quay đầu lại, một người đàn ông với thân hình cao lớn, mặc thường phục, trên mặt đeo một chiếc kính râm thật lớn đang đi về phía này từ bên phải, khoé miệng còn cong lên giống như đang huýt sáo, cả người tràn ngập hương vị không thể kiềm chế được.

Nếu không phải là người đàn ông phụ lòng trong mơ kia, thì còn có thể là ai được nữa?

“Trần sư huynh!”

La Tuyền hét lên một tiếng rồi chạy tới, ôm chặt lấy Trần Hán Thăng, không bao giờ muốn buông ra nữa.

Sân bay vốn dĩ là nơi chào đón và đưa tiễn, hai người trẻ tuổi đang ôm chầm lấy nhau hoàn toàn không thu hút sự chú ý, Trần Hán Thăng đẩy kính râm lên trên một chút, cẩn thận đánh giá La Tuyền.

Tiểu sư muội không thay đổi nhiều lắm, vẫn là người con gái mắt to một mí và làn da trắng nõn kia.

Mắt một mí của La Tuyền khác với mắt một mí bình thường, mí mắt trên của cô rất mỏng, đồng tử to tròn sáng ngời, đuôi mắt có xu hướng nhếch về phía trước, đây là một đôi mắt vừa lạnh lùng vừa cố chấp, có cá tính mạnh mẽ.

“Trần sư huynh, em rất nhớ anh, nhưng anh lại không đến thăm em, em…”

La Tuyền đang bày tỏ nỗi nhớ của mình ở trong lồng ngực Trần Hán Thăng, đột nhiên chú ý đến còn có một người phụ nữ đang đứng phía sau Trần Hán Thăng, vẻ mặt cô ngay lập tức thay đổi, cảnh giác nói: “Đây là ai vậy?”

“À.”

Trần Hán Thăng giải thích: “Tiểu Vũ có chút chuyện nên không rảnh đến đây, đây là thư ký mới của anh- Đàm Anh, em gọi chị Anh là được.”

“Không dám không dám.”

Đàm Anh vội vàng xua tay: “Cứ gọi tôi Tiểu Đàm là được rồi.”

Bây giờ cuối cùng Đàm Anh cũng hiểu rõ tại sao chủ tịch Trần lại không muốn để đám người Thôi Chí Phong nhìn thấy, hoá ra là có một cô gái xinh đẹp đang chờ.

Nhưng lúc trước cô đã từng nghe tin đồn, hoa khôi học đường của đại học Tài chính Thẩm Ấu Sở và hoa khôi học đường đại học Đông Đại Tiêu Dung Ngư đều là đối tượng hẹn hò trong vụ tai tiếng của chủ tịch Trần.

“Đàm Anh à Đàm Anh, phi lễ chớ nhìn, phi lễ chớ nghe, phi lễ chớ nói…”

Trong lòng Đàm Anh đang lặng lẽ nhắc nhở bản thân: “Có một số chuyện, nhất định phải thối rữa ở trong bụng.”

Bình Luận (0)
Comment