Tâm lý của cha mẹ tuổi trung niên bận rộn lo lắng chuyện củi gạo mắm muối, không còn sức lực để đu idol nên rất khó có thể hiểu được các “fan nhiệt thành” kiểu này, cho nên họ rất buồn bực về hành vi của con trai.
Hiện tại Tiểu Âu cũng không có thời gian giải thích với cha mẹ. Mãi mới bình tĩnh lại được, cậu ấy lập tức chạy dọc theo lối đi bộ, ra tới bờ sông yên tĩnh.
Nơi này ngoài những người lớn tuổi đi dạo ra còn có những cặp đôi yêu nhau, nước sông in bóng ánh đèn của muôn nhà ven sông, thỉnh thoảng lại có một chiếc thuyền du lịch nhỏ kéo còi đi ngang qua, làm dềnh lên những con sóng đập òm ọp vào thân đê.
Gió hè pha lẫn mùi bia, Tiểu Âu đột nhiên cảm thấy cảnh sắc đêm nay thật quá cuốn hút.
Kỳ lạ thật, sao ban nãy cậu ấy không nhận ra nhỉ?
Thế nhưng, dù cảnh sắc có đẹp tới độ nào đi nữa cũng vẫn thua xa cảm xúc vui sướng được chia sẻ giữa “các fan Quả Xác” với nhau.
Tiểu Âu lập tức mở cộng đồng Quả Xác ra, quả nhiên, mười phút trước vẫn còn là một loạt bài đăng một chiều chất vấn Trần Hán Thăng thì hiện tại đã bị ùn ùn những bài đăng khen ngợi thế chỗ:
“Chủ tịch Trần giỏi quá, thật không hổ là thần tượng của tôi!”
“Giọng nói dõng dạc của chủ tịch Trần khiến tôi dâng trào cảm xúc, một ngày là fan Quả Xác, cả đời là fan Quả Xác!”
“Tôi xem đi xem lại đoạn video này hai chục lượt rồi, mọi người thì sao?”
“Hơn ba mươi lần rồi nhé.”
...
Đây là những bài đăng tán thành đứng đắn, đương nhiên cũng có một số “bậc hiền triết” “mọi người đều say chỉ có mình ta là tỉnh, mọi người đều bẩn thỉu, chỉ có mình ta là thanh cao”:
“Chẳng hiểu nổi mọi người đang kích động vớ vẩn cái gì nữa, từ trước tới nay tôi chưa từng nghi ngờ một lần nào luôn.”
“Tôi cũng vậy, vẫn ăn vẫn chơi như thường, tôi chưa từng để tâm mớ tin rác kia luôn.”
“Cho nên mới nói, chân lý luôn nằm trong tay thiểu số, mọi người mau mau thoát fan đi, thật chẳng xứng làm fan hâm mộ của Quả Xác chút nào!”
...
Còn có một bộ phận không thể thiếu là những người sám hối:
“Tôi từng chất vấn chủ tịch Trần, hiện tại xin được chân thành xin lỗi, rất xin lỗi.”
“Hôm nay tôi cũng từng đăng bài chất vấn Quả Xác và chủ tịch Trần, xin lỗi +1.”
“Bài này tôi đăng lúc bờ mi đang hoen đỏ, tôi vẫn còn là học sinh cấp ba nên không có nhiều tiền tiêu vặt, đợi bao giờ lên đại học, tôi nhất định sẽ mua một chiếc điện thoại Quả Xác để ủng hộ.”
“Học sinh cấp ba thì đừng lén lút lên mạng, mau biến về lớp tự học buổi tối đi!”
...
Cuối cùng, còn có một bài đăng siêu ngớ ngẩn.
Lượng người sử dụng có hoạt động hằng ngày của cộng đồng Quả Xác lớn như vậy, thường hay có những bài đăng kiểu như “chọn năm người bất kỳ của Barca đi đá thì liệu có thể thắng nổi đội tuyển bóng đá trường của chúng tôi không?” Hay “luyện quyền ba năm, cảm giác Lý Tiểu Long cũng chẳng phải là đối thủ của tôi”.
Cuối cùng, những bài đăng này kiểu gì cũng sẽ thu hút được hơn chục nghìn lượt bình luận, trở thành linh vật kinh điển của cộng đồng Quả Xác.
Hôm nay lại xuất hiện thêm một bài nữa, tên bài chỉ có hai chữ: “Gọi cha”.
Nội dung như sau:
Chủ tịch Trần bị bắt ở Hàn Quốc, tôi cho là chủ tịch Trần phạm tội ở Hàn Quốc, bạn cùng phòng của tôi trước sau đều rất tin tưởng chủ tịch Trần, cho nên chúng tôi mới đánh cược với nhau, người nào thua sẽ phải đăng bài ở cộng đồng Quả Xác, phản hồi lại tất cả các bình luận của cư dân mạng bên dưới bài đăng, gọi mọi người là “cha”.
Cho dù tôi thua tâm phục khẩu phục kết quả này, chủ tịch Trần giỏi lắm! Trung Quốc hãy mạnh mẽ lên!
Nhưng tôi vẫn hy vọng bài đăng này sẽ flop.
Kết quả cuối cùng, chủ post chẳng thể được toại nguyện, bởi vì chưa đầy nửa tiếng, bài này đã biến thành hot topic với hơn bốn nghìn bình luận.
Tính cách của chủ post này cũng rất khẳng khái, thực sự trả lời lần lượt các bình luận, gọi mọi người là “cha”.
“Tên ngốc này!”
Tiểu Âu cười sắp phì cả bong bóng nước mũi, đương nhiên cậu ấy cũng để lại bình luận bên dưới bài đăng đó.
Đều là người trẻ tuổi, có ai không muốn có thêm một cậu con trai chứ?
Thế nhưng, cười xong rồi, Tiểu Âu đột nhiên phát hiện ra giao diện trang cộng đồng Quả Xác chớp mấy cái rồi trắng tinh.
“Lại sập rồi!”
Tiểu Âu rầu rĩ gãi đầu, đây không phải là lần đầu tiên cộng đồng Quả Xác bị sập. Lần này là vì video kia, cư dân mạng nghe tin nên nhấp vào xem, thành ra bị sập.
“Hoàng béo làm gì vậy nhỉ.”
Tiểu Âu thầm trách móc kỹ sư trưởng của phòng Mạng, Hoàng Lập Khiêm: “Còn sập thêm mấy lần nữa, khéo người ta cho là chất lượng của Quả Xác chúng ta thực sự không ổn mất!”
Giờ này khắc này, Tiểu Âu dường như trở thành giám đốc của Điện tử Quả Xác giúp Trần Hán Thăng khiển trách Hoàng Lập Khiêm.
Thực ra chuyện này cũng không thể trách Lão Hoàng, hiện tại cư dân mạng Trung Quốc có tổng cộng chưa đầy sáu mươi triệu người. Về lý thuyết, server có thể chịu tải năm triệu người cùng online một lúc chắc chắn là đủ, đâu ai ngờ được rằng lại xảy ra sự việc như lần này đâu.
Trước mắt cũng chỉ có trang web tra cứu điểm thi đại học mới có được “đãi ngộ” như thế này.
“Bộp!”
Tiểu Âu đánh chết một con muỗi hút máu, trên đùi dần dần sưng lên một cục u nhỏ nhưng cậu ấy hoàn toàn không để tâm, vẫn liên tục lướt trang cộng đồng Quả Xác.
Phải miêu tả tâm trạng này như thế nào đây, nếu như ví nó với cuộc thi LOL mười năm sau thì chuyện này chính là team yêu thích của mình giành được thành tích tốt trên trường quốc tế, hoặc là tuyển thủ mình thích lập được một cú pentakill trong khi thi đấu.
Lúc này, với tư cách là fan hâm mộ, không chỉ bản thân mình muốn khen ngợi họ mà còn muốn tìm một nơi để xem người khác khen ngợi họ.
Người khác khen ngợi càng mạnh miệng, trong lòng Tiểu Âu càng vui vẻ, cho nên vừa rồi bài đăng ở cộng đồng Quả Xác tăng thêm nhiều như vậy, Tiểu Âu đều cố gắng phản hồi lại một biểu cảm “(*^▽^*)” ở mỗi bài.
Thế nhưng, giờ trang web sập mất rồi, chắc có nhanh cũng phải mười phút nữa mới khôi phục lại được, Tiểu Âu đành phải sang Baidu, Tieba xem thử.
Kết quả không xem còn đỡ, xem xong Tiểu Âu rất tức giận.
Bởi vì ở mấy bài Tieba lớn, có một số cư dân mạng không chỉ không khen ngợi Trần Hán Thăng mà còn đưa ra những chất vấn nghi ngờ:
A: Tôi mới xem video, tôi nghi video này là do Điện tử Quả Xác làm giả.
B: Người anh em à, tôi cũng nghĩ như vậy nhưng hễ chất vấn dù chỉ một câu ở cộng đồng Quả Xác thôi, lập tức sẽ có fan cuồng lao vào phản bác.
C: Cộng đồng Quả Xác cũng coi như là lãnh thổ của Quả Xác, chấp làm gì.
...
Đương nhiên không phải ai cũng nói như vậy, bởi vì cũng có fan hâm mộ của Quả Xác ở bên Tieba hoặc cho dù không phải fan hâm mộ của Quả Xác nhưng cũng rất khó chịu với những câu nói kiểu này của bọn họ.
“Đây là video đăng công khai, sao có thể là giả được?”
“Tôi đã điều tra rồi, đúng là Samsung có một cố vấn kinh doanh tên là Trịnh Bảo Húc, ảnh chụp của ông này giống hệt hình ảnh trong video.”
“Trong số các bình luận ở trên có một số người thực sự quá hèn, cộng đồng Quả Xác chính là nơi hội tụ của fan Quả Xác, hiện tại chúng tôi đều đang rất kích động, thế mà các anh còn chạy tới chất vấn vào đúng lúc này, không phải các anh không cần liêm sỉ đâu mà là các anh làm gì có chút liêm sỉ nào!”
...
“Nói hay lắm!”
Tiểu Âu không khỏi siết chặt nắm đấm.
Tiểu Âu không biết mắng nhau với người khác nhưng nghe người khác mắng chửi, cậu ấy thấy rất hả dạ, nhất là ông anh lớn hài hước hào sảng Trần Hán Thăng, mỗi buổi lễ giới thiệu sản phẩm mới của hắn, Tiểu Âu đều cảm thấy như đang đi nghe tấu nói.
“Baidu sớm muộn gì cũng tèo.”
Tiểu Âu tắt Tieba đi, âm thầm rút ra kết luận.
Không chỉ cư dân mạng ở Tieba nói xấu Trần Hán Thăng mà Tiểu Âu cảm thấy công tác quản lý ở Baidu cũng làm quá lỏng lẻo, không có định hướng đúng đắn cho cách nhìn nhận vấn đề của cư dân mạng. Mặc dù hiện tại ba công ty lớn hàng đầu là “BAT” nhưng nếu cứ tiếp tục đà này thì sớm muộn gì cũng sẽ bị thay thế.
*BAT: Baidu – Alibaba - Tencent
“Nếu là Quả Xác thế chân thì tốt, vậy sẽ gọi là GAT!”
*Quả Xác: GuoKe
Trong lúc Tiểu Âu đang nghĩ ngợi lung tung thì cộng đồng Quả Xác đã khôi phục lại bình thường, Tiểu Âu một lần nữa đắm chìm trong niềm sướng vui và thỏa mãn khi “xem người khác khen ngợi Quả Xác”.
...
Nếu như nói đây chỉ là một góc trên internet, vậy thì ở thế giới hiện thực, trang nhất đầu đề của tờ báo lớn “Dương Tử buổi chiều” tung ra chậm một tiếng đồng hồ so với thường lệ in rõ tiêu đề “Ghi chép cuộc sống của chủ tịch Trần khi bị Hàn Quốc bắt giữ ngày đầu tiên”.
Tác giả bài viết này chính là tổng biên tập Lưu Hoa. Dù sao ông ấy cũng là một người làm công tác văn hoá, trình độ ngòi bút ở một đẳng cấp khác hẳn, còn phảng phất nét văn học thời kỳ Dân Quốc:
Tôi quen biết ông Trần ở một bữa tiệc. Lúc đó thế hệ điện thoại đầu tiên của Quả Xác vừa mới được tung ra. Ông Trần rất hài lòng, cầm ly thủy tinh đi mời rượu khắp lượt mọi người.
Tôi không giỏi uống rượu nhưng cũng rất mừng khi được nhìn thấy cảnh này, thanh niên giỏi thì nước giỏi, thanh niên giàu thì nước giàu, thanh niên mạnh thì nước mạnh. Ông Trần có được thành tựu khi tuổi đời còn trẻ cho thấy khả năng dung nạp mạnh mẽ của xã hội chúng ta.
Quả thật, ông Trần phóng túng và ngông nghênh nhưng tính cách này của ông càng chứng tỏ ông không đời nào ăn trộm ở Hàn Quốc.
Tôi tin rằng chân tướng chắc chắn sẽ lộ ra manh mối, chúc ông Trần mọi sự mạnh giỏi.
Đây là thái độ của chính quyền tỉnh Tô Đông. Rất nhiều người ngửi mùi thơm của mực báo, từ từ ngẫm ra ẩn ý đằng sau bài viết này.
Ngoài ra, những cư dân mạng chất vấn đoạn video đó là giả cũng bị một sự việc “ngoài ý muốn” dọa sợ không còn dám lên tiếng nữa.
Khoảng chín giờ tối giờ Hàn Quốc, một trong những nhân vật chính của đoạn video, cựu cố vấn của Samsung Trịnh Bảo Húc tự vẫn ở cầu Hangang.
Trước di thể có để lại một bản di thư xin lỗi.
...