Ta Thật Không Muốn Trọng Sinh A (Dịch Full)

Chương 945 - Chương 945: Samsung, Bao Giờ Các Ông Mới Thả Chủ Tịch Trần Của Chúng Tôi Ra Đây?

Chương 945: Samsung, bao giờ các ông mới thả chủ tịch Trần của chúng tôi ra đây? Chương 945: Samsung, bao giờ các ông mới thả chủ tịch Trần của chúng tôi ra đây?

Có lẽ trên thế giới luôn có những sự việc “trùng hợp” như vậy. Cựu cố vấn của Samsung Trịnh Bảo Húc tự vẫn ở cầu Hangang lại vừa hay được phóng viên đài truyền hình KBS Hàn Quốc đi ngang qua phát hiện ra, cho nên bức di thư cũng được công khai.

Trong bức thư cuối cùng này, ông ta thừa nhận ba điều:

Một, việc nhục mạ người Trung Quốc trong cuộc họp là hành vi nhất thời quá khích của ông ta, ông ta cảm thấy áy náy và nhục nhã vì đã có hành vi phá hoại mối quan hệ hữu nghị chân thành giữa Điện tử Samsung và nhân dân Trung Quốc.

Hai, chuyện ngăn cản Trần Hán Thăng của Quả Xác ở sân bay cũng là do ông ta ra lệnh vượt quyền ban giám đốc của Điện tử Samsung.

Ba, hiện tại ông ta đã rơi vào vực sâu không thể làm gì khác, chỉ mong có thể dùng cái chết để rửa sạch vết nhơ này.

Chẳng bao lâu sau, phó giám đốc điều hành của Điện tử Samsung Kim Jae Hwan “vội vàng” chạy tới hiện trường.

Kim Jae Hwan đau đớn bày tỏ bản thân không hề biết gì về nguyên nhân cố vấn Trịnh Bảo Húc tự sát, bởi vì trước đó không hề thấy ông ta có khuynh hướng gì liên quan tới chuyện này.

“Tuy nhiên, chúng tôi sẽ nghiêm túc điều tra làm sáng tỏ, đồng thời trấn an quả phụ của cố vấn Trịnh.”

Ánh mắt Kim Jae Hwan đầy bi thương: “Sáng mai chúng tôi sẽ tổ chức họp báo ở khách sạn Shilla, công khai chân tướng sự việc.”

Lời giải thích và cách sắp xếp này điêu luyện và đúng mực cứ như thể đã biết trước chuyện Trịnh Bảo Húc nhảy lầu tự vẫn vậy.

Ngay cả Trần Hán Thăng cũng phải âm thầm cảm thán, đúng là chaebol tàn nhẫn.

Chiêu liên hoàn này đã trút toàn bộ trách nhiệm lên đầu Trịnh Bảo Húc, việc ngăn cản ở sân bay cũng biến thành mệnh lệnh của ông ta.

Quả nhiên, người chết mới là người không thể nói.

Có điều hắn cũng có một “thu hoạch” ngoài ý muốn, Hoàng Tiểu Hà hạ quyết tâm rời Hàn Quốc.

Vốn dĩ bà còn rất do dự, mặc dù Trần Hán Thăng nói có thể sẽ gặp nguy hiểm, nhưng bà cảm thấy ngoại trừ buổi sáng Trần Hán Thăng có đi ra ngoài một chuyến thì cả ngày còn lại chỉ gọi điện thoại và cãi nhau với La Tuyền, ung dung tự tại, không có vẻ gì là nguy hiểm đang tới gần.

Kết quả Trịnh Bảo Húc chết, Hoàng Tiểu Hà lập tức hiểu ra, bên dưới mặt biển phẳng lặng là những dòng chảy ngầm cuồn cuộn không nhìn thấy được.

...

Giữa Trung Quốc và Hàn Quốc không có kết nối mạng, cánh truyền thông cũng không hề liên hệ, tin tức Trịnh Bảo Húc tự sát và nội dung bức di thư trên lý thuyết sẽ không bị cư dân mạng Trung Quốc nhìn thấy.

Thế nhưng không biết là nhờ bàn tay ai trên mạng giúp đỡ, tóm lại mọi người chẳng mấy chốc đã biết được tin này. Tốc độ lan truyền này giống như lần điện thoại Samsung phát nổ vậy, nhanh chóng lan ra khắp mọi nơi trên mạng.

Rõ ràng là phải có người đứng sau giật dây.

Nhưng lúc này chuyện này không quan trọng. Việc Trịnh Bảo Húc tự sát và bức di thư đã khẳng định tính chân thực của video do cộng đồng Quả Xác đăng tải.

Bởi vì suy cho cùng cũng không thể làm giả được, những kỹ sư không muốn tiết lộ danh tính thuộc phòng Mạng của Quả Xác đã tìm ra một lượng lớn chứng cứ, chẳng hạn như Trịnh Bảo Húc tham gia sự kiện dự án nào đó hoặc ảnh chụp khi tham dự một hội nghị nào đó.

Chỉ cần so sánh một chút là sẽ biết Trịnh Bảo Húc chính là ông cụ trong video nhục mạ người Trung Quốc.

Cho nên Trịnh Bảo Húc chết “rất đúng thời điểm”, bởi vì ông ta đã lặng lẽ nhảy sông trước khi cư dân mạng Trung Quốc nổi giận.

Người Trung Quốc coi trọng nguyên tắc “người chết là hết” cho nên thực sự không biết làm sao xả được lửa giận này, hiện tại chỉ còn đợi ngày mai xem họp báo của Samsung.

Đồng thời, Quả Xác và Trần Hán Thăng được hoàn toàn “rửa sạch vết nhơ”, hay phải nói rằng sự việc này vốn dĩ là những lời đồn đại bôi nhọ tung tin đồn nhảm, đánh giá ở trên mạng về Trần Hán Thăng đột nhiên đảo chiều:

“Tôi đã bảo rồi mà, đây chỉ là hiểu nhầm thôi. Trần Hán Thăng có tiền như vậy, có cần phải phạm tội ở Hàn Quốc không?”

“Đâu chỉ vậy, chủ tịch Trần còn đang ở nơi đất khách quê người, an toàn của bản thân không được đảm bảo nhưng vẫn cố gắng bảo vệ danh dự của tổ quốc, đúng là tinh thần bất khuất.”

“Tiếc là Trịnh Bảo Húc đã chết rồi, nếu không ông đây nhất định phải chửi ông ta tới chết mới thôi. Nếu hiểu lầm đã được gỡ bỏ rồi thì mấy nữa chủ tịch Trần về nước, mọi người có ra sân bay Lộc Khẩu đón anh hùng khải hoàn không?”

“Lập nhóm đi, +1.”

“+2, thêm tôi với.”

...

Lúc này, người cảm thấy nở mày nở mặt nhất chính là fan Quả Xác và những người thân bạn bè vốn ủng hộ Trần Hán Thăng.

Điện tử Quả Xác đương nhiên không cần phải bàn, tất cả chi nhánh của cửa hàng trà sữa “Ngộ Kiến” đều treo băng rôn ủng hộ Trần Hán Thăng ở cửa.

Ở công ty luật Dung Thăng, nếu không phải Tiêu Dung Ngư tạm thời ngăn cản thì Cao Văn đã lên kế hoạch thực hiện vụ kiện xuyên quốc gia thứ hai rồi.

Công ty luật của họ đã giành được rất nhiều lợi ích từ vụ kiện hôn nhân xuyên quốc gia đầu tiên, sư tỷ Cao nếm được trái ngọt một lần nên rất muốn có được một vụ kiện xuyên quốc gia nữa thu hút sự chú ý của mọi người.

Bởi vì quy mô của Điện tử Xiaomi quá lớn mà sếp Trịnh Quan Đề thì vẫn còn đang ở Hồng Kông, cho nên không kịp có hành động gì. Nơi thú vị nhất là ở trường cũ của Trần Hán Thăng đại học Kinh tế Tài chính Kiến Nghiệp.

Ban ngày, lúc hiểu lầm lên tới đỉnh điểm, các antifan không vào được forum nội bộ của đại học Tài chính nên để lại bình luận ở “Khu vực góp ý” của website chính thức của đại học Tài chính, đề nghị đại học Tài chính nhanh chóng khai trừ tên khốn Trần Hán Thăng làm chuyện mất thể diện ở nước ngoài.

Kết quả phản ứng của đại học Tài chính là cho nhân viên kỹ thuật khóa “khu vực góp ý”, hơn nữa còn tung ra hình ảnh năm ngoái Trần Hán Thăng trúng cử chức chủ tịch hội sinh viên của trường, đăng ở nơi bắt mắt nhất trên trang web chính thức.

Thái độ này khiến các antifan bực tức nhưng lại không thể làm gì. Đại học Tài chính là đơn vị trực thuộc sở, anh hùng bàn phím lải nhải trên mạng thì được nhưng nếu bảo bọn họ tới tấn công trường ngoài đời thực thì có cho bọn họ mượn mấy lá gan, bọn họ cũng không dám.

Tới khi chân tướng rõ như ban ngày, đại học Tài chính lại gỡ bỏ bức ảnh, bình thản như thể không hề có chuyện gì xảy ra.

Ngoài ra còn có tờ báo cấp tỉnh “Dương Tử buổi chiều”.

Bởi vì trong vụ việc lần này, bọn họ chọn tin tưởng Trần Hán Thăng, ngoại trừ không bị tát cho một cú đau điếng như các đơn vị truyền thông khác ra, trong vòng một tháng tiếp theo loạt bài dưới dạng nhật ký thời Dân Quốc với tiêu đề “Ghi chép cuộc sống của chủ tịch Trần khi bị Hàn Quốc bắt giữ ngày thứ N” còn mang đến sức nóng rất lớn cho tờ báo.

...

Trần Hán Thăng vừa tận hưởng niềm vui thắng lợi vừa gọi điện thoại cho Lương Thái hậu và Lão Trần, Thẩm khờ khạo và Tiểu Ngư Nhi, Trịnh Quan Đề, Thương Nghiên Nghiên... Lần lượt gọi cho mỗi người một cuộc điện thoại ngắn báo bình an.

Thái độ của Lão Trần vẫn bình tĩnh y như trước, ông biết Trần Hán Thăng còn phải tiếp tục ở lại Hàn Quốc một tháng nữa nên đưa ra quy định:

Hằng ngày, Trần Hán Thăng đều phải gọi điện cho ông, dù chỉ gọi nói xem buổi tối ăn gì cũng được.

Còn Lương Mỹ Quyên, vì bà không lướt mạng trên điện thoại nên vẫn luôn bị mọi người bưng bít.

Mặc dù Lương Thái hậu có nhận ra có điều bất thường nhưng lại không biết vấn đề nằm ở đâu.

Bởi vì buổi trưa, Vương Tử Bác và Trần Lam đều cố ý chạy tới, bọn họ chỉ tới để xác định tinh thần của Lương Thái hậu, sau đó lại đi thăm Thẩm Ấu Sở. Hiện tại phe trung lập đã học được cách “xử lý sự việc một cách công bằng”.

Chín giờ sáng hôm sau, Điện tử Samsung tổ chức họp báo ở khách sạn Shilla.

Không chỉ có đài truyền hình Hàn Quốc có mặt mà còn có cả phóng viên được các đơn vị truyền thông của Trung Quốc cử ra nước ngoài. Đối mặt với rừng ống kính máy quay, Kim Jae Hwan nói ra “tình hình thực tế”.

Chủ tịch Điện tử Quả Xác dẫn người tới khảo sát Điện tử Samsung, kết quả cố vấn Trịnh tham gia dự thính buổi họp nhớ tới người thân đã mất trong chiến tranh, nhất thời không kiềm chế được cảm xúc cho nên nảy sinh xung đột với chủ tịch Quả Xác, ông Trần Hán Thăng.

Sau khi ông Trần Hán Thăng phẫn nộ bỏ về, cố vấn Trịnh vẫn chưa nguôi giận, cho người cản chủ tịch Trần ở sân bay Incheon, nhưng không hề to tiếng nữa.

Tuy nhiên, sau khi xảy ra sự việc, cố vấn Trịnh Bảo Húc nhanh chóng ý thức được chuyện mình đã làm gây tổn hại tới tình hữu nghị giữa Điện tử Samsung và nhân dân Trung Quốc nên trong phút vô cùng hối hận, không thể tha thứ cho bản thân, ông ta đã chọn kết thúc sinh mệnh của mình ở cầu Hangang.

Lời này của Kim Jae Hwan tránh nặng tìm nhẹ, hoàn toàn không kể vì sao Trần Hán Thăng lại phát sinh xung đột với Trịnh Bảo Húc, nghe giống như thể đôi bên cùng có lỗi, hơn nữa phía Samsung còn có người chết, hy vọng có thể coi đây là câu trả lời đối với người tiêu dùng Trung Quốc.

Các phóng viên Trung Quốc liếc nhìn nhau, tỏ vẻ bất đắc dĩ “dù sao người cũng đã chết rồi, chuyện thế nào chẳng phải tùy ông nói sao cũng được sao”.

Ngay sau đó, Kim Jae Hwan lại gập người chín mươi độ: “Từ sự việc lần này, chúng tôi nhận ra văn hóa doanh nghiệp của mình vẫn còn có chỗ thiếu sót, hy vọng được mọi người giám sát, chúng tôi sẽ tiếp tục sáng tạo ra dịch vụ tốt nhất, cống hiến vì xã hội loài người…”

“Quản lý Kim.”

Kim Jae Hwan còn chưa kết thúc màn biểu diễn thì có một phóng viên không nhịn được đặt câu hỏi: “Vừa rồi ngài phát biểu lâu như vậy nhưng vẫn chưa nói bao giờ chủ tịch Trần của chúng tôi có thể về nước.”

“Gì cơ?”

Sau khi nghe phiên dịch dịch sang tiếng Hàn, Kim Jae Hwan hết sức khó hiểu.

Trần Hán Thăng bao giờ về nước thì biết thế mẹ nào được chứ?

...

Bình Luận (0)
Comment