“Bạn trai của chị Tĩnh?”
Vương Tử Bác vừa nghe nói đến bạn trai cũ của Khổng Tĩnh, sự chú ý lập tức chuyển từ “Phương án giải quyết Tu La tràng của Tiểu Trần” biến thành “Bạn trai cũ của chị Tĩnh là thần thành phương nào?”.
Lúc trước Vương Tử Bác đã từng làm thêm ở Hoả Tiễn 101, lúc ấy Khổng ngự tỷ đang là phó lãnh đạo của Hoả Tiễn 101, dẫn dắt một nhóm ở bên ngoài khai thác thị trường đại học, có thể nói sự thành công của Hoả Tiễn 101 không thể tách rời sự cống hiến hết mình của Khổng Tĩnh.
Cho nên những cấp dưới như Vương Tử Bác và Nhiếp Tiểu Vũ đều vô cùng tôn trọng Khổng ngự tỷ, vừa hâm mộ năng lực, cách ăn nói vừa hâm mộ khí chất và vẻ đẹp của cô.
Cho nên mặc dù Hoả Tiễn 101 đã được chuyển nhượng cho Chuyển phát nhanh Thâm Thông lâu như vậy, nhưng những sinh viên đại học lúc trước đã từng làm thêm ở Hoả Tiễn 101 còn đặc biệt đăng tải bài viết ở Cộng đồng Qủa Xác, tuyên bố lúc trước mình chịu đi theo Hoả Tiễn 101 chính là vì chị gái xinh đẹp giám đốc Khổng này.
Sau khi chương trình “Chiến thắng ở Trung Quốc” được phát sóng, Trần Hán Thăng và Vương Tử Bác đều tạm dừng nói chuyện phiếm, nghiêm túc xem chương trình tìm kiếm tài năng dành cho các doanh nhân này.
Công bằng mà nói, chất lượng của chương trình này vấn rất cao, những người xây dựng sự nghiệp đó đều vô cùng xuất sắc, có người tốt nghiệp trường đại học nổi tiếng ở nước ngoài, có người vốn dĩ là quản lý tầng trung của doanh nghiệp, dưới tình huống đã có chút thành tựu trong sự nghiệp, nhưng bọn họ quyết định vứt bỏ tất cả để theo đuổi giấc mơ.
Bản thân Vương Tử Bác cũng là một người gây dựng sự nghiệp, rất nhiều kinh nghiệm có thể mang đến cho cậu ấy sự đồng cảm, cậu ấy cảm thấy hơi hối hận vì bây giờ mới xem chương trình này.
Nhưng các thí sinh “5 chọi 2” lần này không chỉ có Trương Hướng Đông và Tả Dương giống như Trần Hán Thăng nói, mà thay vào đó là các khán giả đặt câu hỏi, người dẫn chương trình trao cơ hội cho một thanh niên khoảng chừng 30 tuổi.
“Người này chính là Trương Hướng Đông, tốt nghiệp đại học Thanh Hoa.”
Trần Hán Thăng vẫn luôn biếng nhác nằm nhoài trên ghế sô pha đột nhiên nhắc nhở một câu.
Vương Tử Bác gật đầu, nghiêng người về phía trước tập trung sự chú ý.
Trương Hướng Đông đứng dậy, dùng tiếng phổ thông không được chuẩn lắm trình bày ba quan điểm.
Thứ nhất, bản thân anh ta cũng thành lập một doanh nghiệp tên là “Vạn võng”, hy vọng nhà đầu tư có thể đầu tư vào công ty này;
Thứ hai, trong ngành thương mại điện tử sau này, chỉ có Alibaba có thể làm tốt nhất;
Thứ ba, Alibaba sớm muộn gì cũng sẽ xử lý HC International.
HC International là một sàn thương mại điện tử, đối tượng phục vụ đều là các công ty doanh nghiệp, bình thường không có nhiều liên quan với người dân bình thường, nên không mấy người nghe nói đến nó.
Nhưng hôm nay CE0 của HC International- Quách Phàm Sinh là một trong những khách mời hôm nay, đương nhiên anh ta không được vui lắm, dùng một câu “Tôi đã thành công như thế này rồi mà cậu còn không tin tưởng tôi, thì dựa vào cái gì mà để mọi người đầu tư vào Vạn võng của cậu? Con nữa, tôi nói cho cậu biết, những ý tưởng hay chưa bao giờ thiếu tiền, bây giờ cậu cần tiền, điều đó chứng tỏ Vạn võng là một phương hướng sai lầm.”
Quách Phàm Sinh- Người đã đạt được thành công và danh tiếng nhận được một tràng vỗ tay thật lớn để ủng hộ, còn Trương Hướng Đông- Người vẫn chưa đạt được thành tựu nào lại không có cơ hội lên tiếng.
“Chậc chậc.”
Trần Hán Thăng bưng tách trà lên nhấp mấy hớp, trên mặt loé lên sự chế giễu.
“Tiểu Trần.”
Vương Tử Bác ở bên cạnh nói: “Mày cảm thấy suy đoán của Trương Hướng Đông có chính xác không?”
“Sao tao biết được?”
Trần Hán Thăng cười nhạo một tiếng: “Nhưng mà nói cũng đúng, ba mươi năm Hà Đông, ba mươi năm Hà Tây, đừng kinh thường những thiếu niên nghèo.”
Sau khi phần khán giả đặt câu hỏi kết thúc, tiếp theo vẫn là một màn thi đấu tuyệt vời, trong cuộc thảo luận lần thứ hai của khán giả, micro được chuyển vào tay một người đàn ông với tướng mạo vô cùng đẹp trai, khoảng chừng 30 tuổi.
“Xin chào mọi người, tôi tên là Tả Dương…”
Người này vừa mới giới thiệu tên họ, Trần Hán Thăng và Vương Tử Bác đã đưa mắt nhìn nhau, hai người đều ngồi thẳng dậy.
“Trước khi về nước, tôi đã từng làm việc cho một công ty chứng khoán ở Wall Street, Mỹ với chức vụ giám đốc bộ phận hành chính.”
Tiếng phổ thông của Tả Dương rất chuẩn, lại là “rùa biển”, bộ vest giày da của anh ta dễ dàng nhận được thiện cảm hơn so với Trương Hướng Đông lúc nãy.
Người dẫn chương trình hỏi: “Lần này anh tham gia vào chương trình của chúng tôi là muốn xin việc hay muốn giới thiệu về công ty của mình.”
“Tất cả đều không phải.”
Trên mặt Tả Dương nở một nụ cười: “Tôi có một quan điểm muốn thảo luận với mọi người một chút, về điện tử Qủa Xác- Doanh nghiệp đang có tiếng tăm vang dội nhất trong nước hiện nay, còn muốn nhắc đến chủ tịch Trần đang ở Hàn Quốc xa xôi, không biết chủ tịch Tào có ý kiến gì không?”
Khi chương trình này được ghi hình, thực ra Trần Hán Thăng vẫn đang ở Hàn Quốc chưa trở về, nên Tả Dương mới nói như vậy.
Con người Tào Kiến Đức hơi an phận hiền lành, thực ra anh ta cũng không muốn đi công tác khắp nơi, thời gian sau giờ làm việc chỉ muốn ở nhà với con gái, nhưng năng lực toàn diện của anh ta tương đối xuất sắc, cho nên cho dù là mở thêm xưởng hay cơ hội thể hiện hình ảnh của điện tử Qủa Xác, tất cả đều được giao phó cho anh ta.
Lão Tào đang thong thả nghịch ngợm chiếc bút bi, đột nhiên nghe thấy chủ đề liên quan đến công ty nhà mình, anh ta hơi ngạc nhiên, khẽ gật đầu về phía Tả Dương.
“Tôi vô cùng kính trọng chủ tịch Trần của Qủa Xác, cũng đánh giá cao hành động không màng đến nguy hiểm cá nhân mà giữ gìn danh dự của tổ quốc ở Hàn Quốc của ngài ấy.”
Tả Dương khen ngợi Trần Hán Thăng vài câu trước, nhưng sắc mặt của Tào Kiến Đức cũng dần dần trở nên nghiêm túc, trong những trường hợp phát biểu trước công chúng như thế này là một ví dụ điển hình của việc “khen trước chê sau”, trước khen ngợi vài câu không đau không ngứa, nội dung phía sau mới là điều quan trọng nhất.
Quả nhiên, Tả Dương lập tức xoay chuyển: “Nhưng hôm nay chúng ta không nói đến vấn đề nhân phẩm, chỉ nói đến việc phát triển doanh nghiệp, vậy nên xin thứ cho tôi nói thẳng, tôi cảm thấy mô hình của Qủa Xác có thể được lại cải tiến, chủ tịch Trần chỉ là vô tình đi trên một con đường đúng đắn, không ngoa khi nói rằng, hầu hết những người ngồi ở đây đều có thể trở thành chủ tịch Trần.”
Sau khi Tả Dương nói xong câu này, trường quay lập tức trở nên yên tĩnh trong chốc lát, bởi vì lòng lòng mọi người đều hiểu rõ bây giờ điện tử Qủa Xác đang có quy mô như thế nào:
Doanh số của điện thoại di động Qủa Xác vừa mới vượt qua Samsung, trở thành sản phẩm điện thoại trong nước hoàn toàn xứng đáng với nhãn hiệu;
Cộng động Qủa Xác hiện đang là một nền tảng mạng cộng đồng lớn nhất Trung Quốc với số lượng online hàng ngày đông đảo;
Bởi vì sử hữu kỹ thuật p2p độc đáo nên số thành viên đăng ký của Qvodplayer đã vượt qua con số một trăm triệu, theo thống kê, hiện cũng chỉ có hơn tám mươi triệu người dùng mạng đang hoạt động ở Trung Quốc.
Nói cách khác, có một số người lên mạng không vì cái gì khác ngoài việc dùng Qvodplayer Qủa Xác để tải các bộ phim.
Phần mềm âm nhạc như Qủa Xác cloud, bất cứ ai đã dùng qua đều phải thốt lên một tiếng “thật tuyệt”, thậm chí nó còn trở thành nơi làm tổ cho những ai yêu thích âm nhạc.
Ngoài ra còn có “viện nghiên cứu liên hợp Qủa Mễ”, một trong những nơi có phòng thí nghiệm điện tử hàng đầu trong nước, và có hơn 5000 bằng sáng chế.
Nhưng sự phát triển của trung tâm mua sắm Qủa Xác tương đối thong thả, bởi vì đã có hạt ngọc Taobao trước đó, nhưng với sự hỗ trợ của các nguồn lực khác, sau này chỉ cần được đầu tư đúng chỗ, ai nói nó không thể cạnh tranh được với Taobao?
Hơn nữa đây còn là kết quả của việc chưa đưa ra thị trường, chờ đến khi điện tử Qủa Xác được tung ra thị trường, việc định giá tài sản của chủ tịch Trần sẽ đạt đến một con số vô cùng khoa trương.
Bây giờ có người nhảy ra nói rằng mình có thể sao chép quỹ đạo của Trần Hán Thăng, ngay cả người dẫn chương trình cũng có chút kinh ngạc, hiện giờ chủ tịch Trần đang rất được chú ý, việc công kích Trần Hán Thăng liệu có phù hợp không?
Người dẫn chương trình dùng tai nghe nói chuyện với đạo diễn chương trình một chút, nhưng đại diễn cảm thấy xem trước hẵng tính, nếu không thích hợp thì phần hậu kỳ có thể cắt bỏ.
Người dẫn chương trình chỉ có thể đồng ý, Tả Dương vẫn đang ngồi đó bốc phét.
“Tôi biết các vị sẽ không tin, nhưng tôi có thể phân tích.”
Tả Dương nói: “Đầu tiên, con đường dẫn đến sự phát tài của chủ tịch Trần chính là chuyển phát nhanh đúng không? Chuyển phát nhanh là một ngành sản xuất không có tiêu chuẩn, nếu có đủ nhân lực và tài nguyên thì có thể thực hiện được; Tiếp theo là MP4, sản phẩm này hết sức đơn giản, trừ phi có thể đạt được trình độ kỹ thuật giống như Sony, nếu không thì cũng bình thường thôi; Cuối cùng là điện thoại di động, không có điều tra thì không có quyền lên tiếng, tôi đã cố ý mua hai chiếc điện thoại di động Qủa Xác, cảm giác trải nghiệm rất bình thường, nếu không có lăng xê và quảng cáo, tôi cảm thấy nó sẽ bị nhấn chìm trong thị trường điện thoại khổng lồ này.”
“Cho nên…”
Cuối cùng Tả Dương còn đưa ra một lời tổng kết: “Quỹ đạo phát triển của chủ tịch Trần chỉ có thể nói là tương đối phức tạp, nhưng còn lâu mới đạt đến ngưỡng đáng kinh ngạc, hơn nữa quỹ đạo này thực sự có thể bắt chước, nếu tôi cùng học đại học với chủ tịch Trần, nói không chừng còn có thể tạo ra được một điện tử Qủa Xác lớn hơn nữa.”
Tả Dương vừa nói xong, ánh mắt của mọi người đều tập trung ở trên người Tào Kiến Đức.
Kẻ lười như Lão Tào cười khổ đùa nghịch micro hai lần, đột nhiên nói với người dẫn chương trình: “Chuyện này không phải do chương trình của các anh sắp xếp đúng không, cố ý nói như vậy để tăng tính chủ đề và ratings, tôi quen biết một số giám đốc đài truyền hình.”
“Không có, không có, tuyệt đối không có.”
Người dẫn chương trình vội vàng phủ nhận: “Chúng tôi sản xuất dựa theo nguyên tắc công bằng công chính, sẽ không dùng loại thủ đoạn này.”
“Vậy thì tốt rồi.”
Tào Kiến Đức không tiếp tục truy cứu, đồng thời chuyển ánh mắt về phía Tả Dương, đánh giá một lúc lâu mới chậm rãi nói: “Nói thật, tôi cũng không biết tại sao cậu lại nhằm về phía Qủa Xác, trong chuyện này chắc hẳn có một số nguyên nhân, có lẽ là muốn nổi tiếng.”
“Tôi không…”
Tả Dương đang định giải thích, nhưng Tào Kiến Đức lại xua tay: “Xin hãy để tôi nói hết.”
Lúc này Tả Dương mới ngậm miệng lại, trong lòng suy ngẫm xem lát nữa nên phản bác lại như thế nào?
“Nhưng, tôi sẽ không cho cậu cơ hội này đâu.”
Tào Kiến Đức nở một nụ cười hơi vô lại: “Chuyện này tôi sẽ không báo cáo với hội đồng quản trị và chủ tịch Trần, sau này khi bọn họ xem chương trình, tôi nhớ ra rồi đi giải thích một chút là được.”
Vẻ mặt Tả Dương hơi ngạc nhiên một chút, Vương Tử Bác ngồi trước TV nói với Trần Hán Thăng: “Tính cách biếng nhác này của giám đốc Tào ngược lại có phần giống với mày đấy.”
“Còn về phần những phân tích lúc nãy của cậu, tôi cảm thấy cậu nói như rồng leo, làm như mèo nửa, nhưng như vậy cũng xúc phạm những thành ngữ này.”
Tào Kiến Đức nhàn nhạt nói: “Bởi vì cho dù là làm chuyển phát nhanh hay làm mp4, bao gồm cả điện thoại di động, chúng tôi đều gặp phải những thách thức rất lớn, nhưng vẫn có thể khắc phục được, bởi vì trong lòng chúng tôi có một tín ngưỡng như vậy, còn cậu thì không?”
“Sau giám đốc Tào biết tôi không có?”
Tả Dương bình tĩnh trả lời.
“Vậy tôi hỏi cậu nhé?”
Sắc mặt của Tào Kiến Đức hơi nghiêm nghị, Tả Dương tập trung tình thần, đang định tìm kiếm lỗ hổng trong câu nói của Tào Kiến Đức.
“Cậu có tin trên thế giới này có Ultraman không?”
Tào Kiến Đức đột nhiên hỏi.
“Cái gì?”
Tả Dương đột nhiên mở to mắt, đây là chuyện quỷ quái gì vậy?
“Nhìn dáng vẻ này của cậu, tôi đã biết cậu không tin vào sự tồn tại của Ultraman hoang dại rồi.”
Tào Kiến Đức nở một nụ cười trêu chọc: “Điện tử Qủa Xác chúng tôi từ trên xuống dưới đều tin vào điều này, cho nên mới thành công.”
“Ha ha ha…”
Trong trường quay từ người dẫn chương trình đến ban giám khảo, từ thí sinh dự thi đến người xem, tất cả mọi người đều bật cười, có thể pha trò không đâu vào đâu trong những trường hợp công khai như thế này, Tào Kiến Đức thực sự có hương vị trêu chọc bất hảo của chủ tịch Trần.
Nhưng sắc mặt của Tả Dương hơi thâm trầm, nhìn chằm chằm vào Tào Kiến Đức nói: “Chủ tịch Tào đang đùa cợt tôi sao?”
“Không không không.”
Ngoài miệng Tào Kiến Đức nói “không có”, nhưng hai tay ôm trước ngực dựa lưng vào thành ghế, rõ ràng là dáng vẻ “tôi đang đùa cợt cậu đấy, cậu có thể làm gì được tôi nào?”.
“Được rồi, phần đặt câu hỏi của khán giả đến đây kết thúc, chúng ta sẽ chuyển sang phần tiếp theo.”
Người dẫn chương trình vội vàng kiểm soát hiện trường, để chương trình khôi phục lại bình thường.
“Gã bạn trai này của chị Tĩnh đúng là chí lớn nhưng tài mọn.”
Vương Tử Bác cũng đang đánh giá: “Hiện giờ chị Tĩnh thế nào đi nữa thì giá trị con người cũng cao hơn anh ta đúng không?”
“Cho nên mới trở thành bạn trai cũ, nhưng chuyện trùng hợp trên thế giới này không chỉ như vậy, mày xem cái này đi.”
Trần Hán Thăng đi đến phòng ngủ lấy ra một phần tài liệu, ném cho Vương Tử Bác.
Vương Tử Bác lật xem, đây là một doanh nghiệp vừa và nhỏ đang xin hỗ trợ tài chính từ “Công ty hạt giống Tư Bản”, công ty hạt giống Tư Bản cũng giống như các công ty đầu tư khác, website official được công khai với bên ngoài.
Bất cứ doanh nghiệp nào đạt đến một ngưỡng cửa nhất định nào đó đều có thể đăng tải kế hoạch kinh doanh lên trang web chính thức của công ty đầu tư, sau khi trải qua xét duyệt, nếu có tiềm năng nhất định thì sẽ tiến vào quá trình xem xét và phỏng vấn.
Hiện giờ công ty Hạt giống Tư Bản có một nhóm nhỏ đánh giá chuyên nghiệp, sau khi xét duyệt chéo lẫn nhau, sẽ trình kết quả lên cho Nhiếp Tiểu Vũ, Nhiếp Tiểu Vũ lại giao cho Trần Hán Thăng.
Cuối cùng Vương Tử Bác nhìn thấy một cái tên được khoanh tròn trong bản danh sách này, chính là “Tả Dương”.
“Có phải cùng một người không?”
Vương Tử Bác không biết nên khóc hay nên cười.
“Nhiếp Tiểu Vũ đã xem qua sơ yếu lý lịch của người đăng ký rồi, đúng là cùng một người.”
Trần Hán Thăng nhún vai nói: “Trong giới đầu tư, có một số người biết người đứng sau công ty Hạt Giống Tư Bản là tao, nhưng Tả Dương vừa mới về nước nên vẫn chưa biết chuyện này, vì thế anh ta mới đánh bậy đánh bạ xin nhầm.”
“Vậy mày định làm gì?”
Vương Tử Bác suy nghĩ ra một biện pháp “ác độc”: “Đầu tiên để anh ta tiến vào vòng phỏng vấn, sau đó lại từ chối anh ta, khiến anh ta nhận lấy thất vọng trong kỳ vọng?”
“Làm vậy liệu có ác độc quá không?”
Trần Hán Thăng giả vờ suy tư một lát: “Chi bằng trước tiên để anh ta tiến vào phỏng vấn, sau đó tao sẽ cho nghỉ phép, yêu cầu chị Tĩnh đến hỗ trợ phỏng vấn một chút, như vậy liệu có nhẹ nhàng hơn không?”
“Vậy thì xong rồi.”
Vương Tử Bác thử tưởng tượng ra hình ảnh kia một chút, ngay cả cậu ấy cũng cảm thấy hơi tàn nhẫn: “Lúc nãy Tả Dương vừa mới công kích Qủa Xác, bây giờ lại là chị Tĩnh phỏng vấn, có lẽ anh ta sẽ sụp đổ mất.”
“Vậy thì cũng không còn cách nào khác.”
Trần Hán Thăng vô tội nhún vai: “Ai bảo anh ta không tin trên thế giới này có Ultraman chứ?”