Ta Thật Không Muốn Trọng Sinh A (Dịch Full)

Chương 960 - Chương 960: Khổng Ngự Tỷ: Bát Nước Đổ Đi Khó Hốt Lại

Chương 960: Khổng ngự tỷ: Bát nước đổ đi khó hốt lại Chương 960: Khổng ngự tỷ: Bát nước đổ đi khó hốt lại

“Còn gặp Tiga gì đó nữa! Qủa Xác của chúng mày đều là những người thích khoác lác như vậy sao?”

Vương Tử Bác ném xuống một câu, tự mình đi tắm rửa, Trần Hán Thăng lại nhìn chằm chằm vào tài liệu của Tả Dương, sau đó cầm bút viết lên tờ giấy con số “200000000”.

“Con gái à, cha con vì giải quyết Tu La tràng mà phải thêm hai trăm triệu tệ đấy.”

Trong phòng khách yên tĩnh, Trần Hán Thăng thở dài một hơi thật sâu.

Vương Tử Bác hoàn toàn không thể ngờ được rằng, chuyện cậu bạn nối khố mua máy bay tư nhân còn dự định sử dụng để giải quyết Tu La Tràng, bởi vì hai chuyện này hoàn toàn không liên quan gì đến nhau.

Có lẽ đây chính là “sắp đặt” chăng, năm đó Trần Hán Thăng làm Hoả Tiễn 101, không ai có thể tưởng tượng được rằng hắn vừa mới thành lập đã nghĩ đến chuyện bán nó đi.

Khi còn làm việc bán thời gian ở trong nhà máy điện tử Tân Thế Kỷ, Trần Hán Thăng đã nghĩ đến chuyện đào rỗng nhà máy này.

Bây giờ đứa nhỏ còn chưa chào đời, nhưng hắn đã suy nghĩ đến vai trò của máy bay tư nhân.

Một đêm không nói chuyện, sáng sớm ngày hôm sau sau khi thức dậy, Trần Hán Thăng và Vương Tử Bác đụng phải Khổng Tĩnh khi xuống lầu.

Các quản lý cấp cao của Qủa Xác đều là hàng xóm với nhau trong một toà nhà, thời gian đi làm lại thống nhất nên thường xuyên gặp nhau vào buổi sáng, Lý Tiểu Giai và Thôi Chí Phong đi ở phía trước đang thảo luận một số vấn đề.

Trần Hán Thăng gật đầu với Khổng Tĩnh, Vương Tử Bác lại lễ phép chào hỏi một tiếng.

“Tử Bác hôm qua tới sao?”

Khổng ngự tỷ nở một nụ cười trầm ngâm, cô mặc một bộ đồ vest màu trắng khéo léo tinh xảo, mái tóc búi cao thoạt nhìn có vẻ vừa gọn gàng vừa trầm ổn, nhưng đôi giày cao gót màu trắng dẫm “lộc cộc lộc cộc” trên mặt đất lại toát ra vẻ giỏi giang khí chất.

Vừa mới đi ra khỏi hành lang, đối mặt với ánh mặt trời hơi chói mắt, Khổng Tĩnh khẽ giơ tay lên che chắn một chút, sau đó nhẹ nhàng buông xuống, đôi tất chân màu da bó sát lấy bắp chân tinh tế, sức quyến rũ của một người phụ nữ trưởng thành được thể hiện trong từng động tác nhỏ nhặt.

Ba người cùng nhau đi về phía nhà ăn, thực chất chủ yếu vẫn là Trần Hán Thăng nói chuyện với Khổng Tĩnh, Vương Tử Bác ở bên cạnh làm một nhân vật trong suốt, thỉnh thoảng còn nghe bọn họ nói những câu như “60 triệu, một trăm triệu, thị trưởng muốn đến đây kiểm tra”, Vương Tử Bác chỉ có một cảm giác vừa xa lạ vừa quen thuộc.

Xa lạ chính là nội dung công việc của bọn họ thực sự giống như một bộ phim truyền hình vậy;

Quen thuộc chính là, hai người này đều rất quen thuộc với mình trong hiện thực.

Loại tương phản này sẽ mang đến một cảm giác tách rời mạnh mẽ, Vương Tử Bác luôn cảm thấy linh hồn của mình giống như đã xuất ra khỏi cơ thể, còn cơ thể đang đi theo bọn họ về phía nhà ăn ăn cơm.

Lượng cơm Khổng Tĩnh ăn rất nhỏ, cho nên sau khi ăn xong cô đi đến văn phòng trước, hai thùng cơm lớn với sức ăn lớn như Trần Hán Thăng và Vương Tử Bác vẫn đang nhai nuốt bánh bao.

“Tiểu Trần.”

Lúc này Vương Tử Bác mới hỏi: “Có phải tối qua chị Tĩnh không xem được chương trình kia không, tao quan sát thấy chị ấy không có chút bất thường nào.”

“Nếu mày có thể quan sát được sự bất thường của chị Tĩnh…”

Trần Hán Thăng cười nhạo một tiếng: “Vậy chứng tỏ mày cách vị trí của chị ấy cũng không còn xa nữa, bây giờ chị ấy đang là phó lãnh đạo của điện tử Qủa Xác, nếu thể hiện toàn bộ cảm xúc của mình ở trên khuôn mặt thì sao có thể lãnh đạo được một đội ngũ?”

“Vậy ý của mày là…”

Vương Tử Bác hiểu ra: “Chị Tĩnh đang giả vờ?”

“Ừ.”

Trần Hán Thăng đáp lời.

Ngày hôm qua Nhiếp Tiểu Vũ đã nhắn tin nhắc nhở trong group chat rằng lần này giám đốc Tào đã xuất hiện trên chương trình “Chiến thắng ở Trung Quốc’ sau này nếu có các trường hợp tương tự, thì có lẽ sẽ đến lượt các đồng nghiệp khác, cho nên mọi người có thể xem một chút để chuẩn bị sẵn sàng.

Một người có thái độ làm việc nghiêm túc và trách nhiệm như Khổng ngự tỷ, cô chắc chắn sẽ xem tv, cũng nhất định nhìn thấy Tả Dương.

Nhưng cô cho rằng, các đồng nghiệp khác không hề hay biết người đang công kích điện tử Qủa Xác kia chính là bạn trai cũ thời đại học của mình.

Trên thực tế, Trần Hán Thăng đã biết, lúc trước hắn đã từng nghe nói đến cái tên “Tả Dương” hai lần.

Một lần là do Ôn Linh tiết lộ; Một lần là khi bọn họ đang đi công tác ở Thâm Thành, Tả Dương gọi điện thoại đến đây, Trần Hán Thăng cố ý gây hiểu nhầm Khổng Tĩnh đã có chồng, Tả Dương đang ở nước Mỹ tức giận đến mức nổi trận lôi đình.

“Vậy tại sao lúc nãy mày không để chị Tĩnh thay thế mày đi phỏng vấn?”

Vương Tử Bác nhắc nhở nói: “Mày quên à?”

“Đầu óc mày đúng là ngu ngốc.”

Trần Hán Thăng ăn uống no say, lau miệng mắng: “Nếu tao nói ngay bây giờ, chị Tĩnh chắc chắn sẽ muốn xem hồ sơ của các ứng viên trước, như vậy nói không chừng chị ấy sẽ tìm lý do thoái thác, chẳng lẽ mày không muốn nhìn thấy anh Dương đeo lên lớp mặt nạ đau khổ sao?”

Trần Hán Thăng đoán không sai, tối hôm qua Khổng Tĩnh thực sự đã xem chương trình kia, đặc biệt là khi Tả Dương bước ra, cô còn nghĩ rằng mình đã hoa mắt.

Còn về lý do Tả Dương công kích Qủa Xác, đại khái Khổng Tĩnh cũng có thể đoán được, có lẽ đây chính là một cảm xúc phức tạp hỗn loạn “ghen ghét, phẫn hận, không cam lòng”.

Lúc trước khi Tả Dương đang làm việc ở Phố Wall, điều kiện thực sự không tồi, từng trải việc đời, mức lương không tồi, cách nói năng không tầm thường…

Bản thân Tả Dương cũng rất tự tin, với điều kiện hiện tại của anh ta, sau khi về nước chắc chắn sẽ tìm được một công việc lương cao, nhất định có thể trở thành một nhân vật trâu bò trong mắt các bạn học, hơn nữa… Nhất định có thể cứu vãn người bạn gái cũ đã từng từ bỏ.

Trong khoảng thời gian này, Tả Dương cũng từng nghe thấy một số tin tức, bạn gái thời đại học Khổng Tĩnh đã từ chức ở công ty chuyển phát nhanh Thâm Thông, trở thành phó tổng giám đốc của một công ty khoa học kỹ thuật.

Cũng chính vào lúc đó, Tả Dương biết đến cái tên “Qủa Xác”.

Nhưng vào thời điểm đó, Qủa Xác chưa có danh tiếng, Tả Dương cho rằng đó cũng chỉ là nhảy việc bình thường, dù sao thì Khổng Tĩnh- Người chỉ có bằng cử nhân đại học làm sao có thể tìm được một công việc tốt như vậy chứ, có lẽ cả đời này sẽ chỉ lăn lộn trong một số doanh nghiệp cấp thấp mà thôi.

Cho nên Tả Dương đã đẩy nhanh thủ tục ly hôn cùng với cô vợ ngoại quốc của mình, anh ta nghĩ như thế này, lúc trước việc mình vứt bỏ Khổng Tĩnh thực sự không đúng, nhưng sau khi về nước, anh ta chỉ cần tuỳ tiện là có thể dẫn cô vượt qua các tầng lớp xã hội, có lẽ sẽ đền bù được những sai lầm của mình năm đó, đúng không?

Nhưng chờ đến khi Tả Dương từ chức và hoàn tất toàn bộ thủ tục ly hôn thì lại phát hiện tình hình có gì đó không đúng, Qủa Xác thế mà lại bán điện thoại di động?

Hơn nữa doanh số còn tốt như vậy?

Sau đó, chuỗi sản phẩm Qủa Xác rối bù, Cộng đồng Qủa Xác, Qvodplayer Qủa Xác, Qủa Xác cloud… Định giá giá trị thị trường của điện tử Qủa Xác đã bay thẳng lên đến hàng chục tỷ, bạn gái cũ Khổng Tĩnh vẫn là phó lãnh đạo của Qủa Xác như cũ, nhưng điều khác biệt chính là, cô đã rất rất có tiền.

Nghe nói vào cuối năm nay, trong bảng xếp hạng nữ doanh nhân Hồ Nhuận trong nước, Khổng Tĩnh đã chắc suất chiếm một vị trí.

Những người bạn học đại học đã từng khuyên Khổng Tĩnh và Tả Dương nối lại tình xưa trước đó hiện giờ không còn ai lên tiếng nữa, hoặc là chỉ im lặng chế giễu, Tả Dương cũng trở thành chủ đề trà dư tửu hậu:

Bạn học A:

Lớp chúng ta đã từng có một cặp tình nhân, trai xinh gái đẹp, hồi đại học có thể nói là kim đồng ngọc nữ.

Sau đó người con trai xuất ngoại, bởi vì không thể lăn lộn được nên đã tìm một người phụ nữ nước ngoài để kết hôn, người con gái quá đau lòng nên đã từ bỏ công việc ổn định ở ngân hàng, trực tiếp từ chức để làm việc trong một công ty tư nhân.

Bây giờ người con trai đang làm quản lý nhỏ trong một công ty chứng khoán, các bạn đoán xem người con gái kia hiện giờ thế nào?

Người qua đường B:

Như thế nào rồi?

Bạn học A:

Nghe nói giá trị con người của cậu ấy đã lên đến hàng trăm triệu, hàng ngày thường xuyên tiếp xúc với các lãnh đạo cấp cao của tỉnh, thành phố, cậu ấy chính là tổng giám đốc của điện tử Qủa Xác, Khổng Tĩnh, không thể tưởng tượng được rằng cậu ấy chính là bạn đại học của chúng ta đúng không?

Lần trước khi tớ đến Kiến Nghiệp, cậu ấy không có thời gian gặp tớ, nhưng đã sắp xếp cho tớ ở trong khách sạn quốc tế Kim Lăng, giá một đêm hơn 1000 tệ đấy, tương đương với gần nửa tháng lương của tớ đấy!

Người qua đường B:

Mẹ nó, hoá ra là Khổng tổng à? Chẳng phải người con trai kia hối hận đến chết rồi không?

Người bạn học A:

Ai nói không phải đâu, nghe nói người đàn ông kia còn muốn nối lại tình xưa, nhưng nếu tớ là Khổng Tĩnh, thậm chí còn không thèm ngước mí mắt lên nhìn.

Khi những lời này lọt vào lỗ tai Tả Dương, anh ta vừa xấu hổ vừa tức giận, thậm chí còn có chút ghen tị, vốn dĩ còn có ý định khoa trương trở về nước, đồng thời mở tiệc chiêu đãi các bạn học ăn một bữa, lớn tiếng tuyên bố “I’m Back!”

Bây giờ lại đổi thành kẹp chặt đuôi lặng lẽ trở về. Nhưng khi ở trong nước, Tả Dương càng cảm nhận sâu sắc sức ảnh hưởng của chuỗi sản phẩm điện tử Qủa Xác, nhưng càng như vậy, anh ta càng có một cảm giác vô lực, điều đó có nghĩa là mình đang cách Khổng Tĩnh rất xa rất xa.

Cho nên cuối cùng, Tả Dương lại rất căm hận điện tử Qủa Xác, tại sao lại phát triển nhanh như vậy, tại sao lại phát triển tốt như vậy?

Còn mẹ nó tại sao chúng mày không phá sản đi?

Còn nữa Trần Hán Thăng, cầu xin mày hãy nhanh làm một loạt hành động ngu ngốc đi, đừng lúc nào cũng kiếm được tiền như vậy!

Nhưng Tả Dương cũng biết, cho dù than vãn như vậy cũng chẳng có ích lợi gì, nếu một sinh viên như Trần Hán Thăng cũng có thể thành lập điện tử Qủa Xác, chẳng lẽ một du học sinh như mình không thể sao?

Tả Dương nghiêm túc nghiên cứu quá trình phất lên của Trần Hán Thăng, phát hiện mỗi một bước đi của hắn đều vô cùng tầm thường, thực sự chỉ là vận may tương đối tốt, nếu đổi vị trí với nhau, anh ta làm chắc chắn sẽ không thua kém Trần Hán Thăng.

Nhưng năm đó Trần Hán Thăng xây dựng sự nghiệp bằng hai bàn tay trắng, Tả Dương cảm thấy đó là một cách tương đối ngu ngốc, anh ta đã từng làm việc ở phố Wall nên biết công ty tư bản mới là cách nhanh nhất để làm giàu.

Vì thế anh ta đã gửi bản kế hoạch đầu tư kinh doanh vào nhiều tổ chức tài chính khác nhau, dựa vào lý lịch không tồi để trở thành người chơi của “Chiến thắng Trung Quốc’. Trong lúc phát hiểu, Tả Dương có ý định dùng thái độ ôn hoà để công kích Trần Hán Thăng và Qủa Xác một chút.

Kết quả Tào Kiến Đức căn bản không cho cơ hội, ngay cả sức nóng cũng không cho tăng lên, còn trêu chọc Tả Dương một phen ở trước mặt khán giả TV cả nước.

“Cần gì phải làm như vậy chứ? Tự rước lấy nhục.”

Trong văn phòng của điện tử Qủa Xác, Khổng ngự tỷ lặng lẽ thở dài một hơi, Tào Kiến Đức là người dễ chọc lắm sao? Vị trí của anh ta ở trong hội đồng quản trị thậm chí còn ở phía trước Thôi Chí Phong và Hoàng Lập Khiêm.

Cứ thế một thời gian yên tĩnh trôi qua, vào một ngày giữa tháng chín, Trần Hán Thăng đột nhiên gõ cửa văn phòng của Khổng Tĩnh, trong tay còn cầm một tập tư liệu: “Chị Tĩnh, hôm nay là thời gian phỏng vấn các ứng viên của công ty Hạt Giống Tư Bản, tôi phải đến sân bay đón một vị khách quý, phiền chị giúp tôi một chút.”

“Được, cậu đặt tư liệu xuống đi.”

Khổng Tĩnh không để bụng, những tình huống này thường xuyên xảy ra.

Sau khi xử lý xong công việc trong tay, Khổng Tĩnh cầm lấy tập tài liệu đi đến một toà nhà văn phòng, sau khi đi đến một căn phòng chuyên dành cho các cuộc phỏng vấn, những người phụ trách khác của công ty Hạt Giống Tư bản đã chờ sẵn ở đó.

Khổng Tĩnh ngồi ở vị trí chính giữa, uống trà nóng do thư ký chuẩn bị sẵn, cẩn thận lật xem hồ sơ của các ứng viên, cố gắng không bỏ lỡ bất cứ một ý tưởng có giá trị nào.

“Rầm!”

Cũng không biết đã nhìn thấy thứ gì, cổ tay Khổng Tĩnh đột nhiên run lên một chút, vô tình hắt nước trà ra ngoài, thấm ướt tài liệu làm bằng giấy trước mắt.

Cô thư ký vội vàng đến đây dọn sạch, đang chuẩn bị đổi một tập tài liệu mới thì Khổng Tĩnh lại lắc đầu từ chối, cô giống như đang lẩm bẩm cảm khái: “Nước đã hắt ra ngoài rồi, làm sao có thể lấy lại được.”

Bình Luận (0)
Comment