“Tại sao địa chỉ phỏng vấn của công ty Hạt Giống Tư Bản lại đặt ở điện tử Qủa Xác chứ?”
Ngay khi Khổng ngự tỷ đang lặng lẽ chờ ở trong phòng phỏng vấn, Tả Dương cũng đi đến trước cổng điện tử Qủa Xác.
Anh ta dựa theo địa chỉ đã cho đến đây, hoàn toàn không thể ngờ được rằng, vừa mới xuống xe, đập vào mắt đầu tiên chính là logo to lớn bằng kim loại “K?”
“Có phải là cho sai địa chỉ rồi không?”
Tả Dương không bước vào cổng lớn của điện tử Qủa Xác, mà gọi điện cho nhân viên của công ty Hạt Giống Tư Bản xác nhận lại một chút.
“Xin chào, tôi là Tả Dương, tôi muốn hỏi một chút, địa chỉ phỏng vấn của quý công ty có phải là trong nhà máy điện tử Qủa Xác ở đại lộ công nghiệp khu vực Giang Lăng không?”
Lúc Tả Dương nói chuyện, thực ra đã cảm thấy miệng đắng lưỡi khô.
Nhân viên làm việc phải bất cẩn như thế nào mới có thể cung cấp sai địa chỉ phỏng vấn chứ?
Nếu không sai, vậy chỉ có thể chứng tỏ rằng công ty Hạt Giống Tư Bản có quan hệ với điện tử Qủa Xác.
“Đúng vậy.”
Nhân viên làm việc lạnh lùng trả lời: “Anh cứ đi theo hướng dẫn vào tầng tám là được.”
Sau khi nói xong, nhân viên làm việc lập tức cúp máy, Tả Dương cũng không thể làm gì được trước thái độ này, đây chính là thái độ của một công ty đầu tư thiên sứ nên có, mặc dù ý tưởng sáng tạo khó tìm, nhưng kim chủ lại càng khó tìm hơn nữa.
“Có lẽ chỉ có chút liên quan, có lẽ chỉ là mượn toà nhà hành chính của điện tử Qủa Xác, có lẽ đối phương chưa xem chương trình kia thì sao?”
Trong đầu Tả Dương loé lên rất nhiều suy nghĩ, cuối cùng dứt khoát đi vào trong nhà máy điện tử Qủa Xác.
Sau khi nhân viên bảo vệ kiểm tra chứng minh thư xong, Tả Dương đi trên vỉa hè bằng phẳng của khu vực nhà xưởng, đánh giá nhìn xung quanh một vòng, phát hiện bản thiết kế quy hoạch của điện tử Qủa Xác thực sự rất đẹp.
Có lẽ là vì diện tích quá lớn, cho nên khắp nơi đều có bảng hướng dẫn, hơn nữa còn tiến hành phân luồng cho người và xe, trong những khoảng trống dưới tán cây rậm rạp, có thể nhìn thấy những toà nhà văn phòng ẩn mình sau lưng không cao lớn lắm, nhưng được sắp xếp rất có quy tắc.
Lại nhìn đến các nhân viên của điện tử Qủa Xác, tạm thời sẽ không đi sâu vào chi tiết về phương diện tinh thần, bởi vì bất cứ công ty nào cũng có một số nhân viên thích tạo nét, nhưng các công nhân bình thường sẽ mặc đồng phục đi làm, các lãnh đạo tầng trung trở lên về cơ bản sẽ mặc vest, trước ngực mỗi người đều có bảng tên, có lẽ đây chính là quy định về trang phục của công ty, thoạt nhìn khá bắt mắt giống như duyệt binh.
Hơn mười phút sau, cuối cùng Tả Dương cũng đã đến tầng 8, toà nhà này không còn náo nhiệt giống như những toà nhà văn phòng anh ta vừa đi qua, nhưng tấm thẻ treo trước cửa lại ghi rõ ràng “Công ty Hạt Giống Tư Bản?”
Dấu “?” có lẽ tượng trưng cho sự tự tin rằng khoản đầu tư sẽ thành công, Tả Dương chống nạnh im lặng một lúc, trên đường đi tới đây, anh ta đột nhiên cảm thấy việc bắt kịp điện tử Qủa Xác dường như là một điều không mấy thực tế.
Dáng vẻ mà Qủa Xác phô bày ra bây giờ không phải là một nhà xưởng địa phương, mà là một gã khổng lồ đã hình thành quy mô, hoàn toàn xứng đáng với địa vị của nó ở trong nước.
“Nghe nói còn mở một phân xưởng nữa ở Thượng Hải.”
Khoé miệng Tả Dương giật giật, đi về phía văn phòng phỏng vấn.
…
Tả Dương là người cuối cùng, bảy người phỏng vấn khác cũng đã đến, mọi người đang trò chuyện chào hỏi nhau.
Dù sao bọn họ cũng có thể coi là đồng nghiệp của nhau trên con đường gây dựng sự nghiệp, nói không chừng một lúc nào đó đối phương sẽ thành công, hơn nữa trước mắt công ty Hạt Giống Tư Bản chỉ mới khởi động hai khoản đầu tư, một là Cửu Du, hai là 58.com.
Cửu Du đã được chứng minh là một khoản đầu tư siêu chất lượng, có lẽ 58.com cũng không kém, bởi vì hai công ty này đã nhận được sự góp vốn thêm của Softbank và Tencent, tỷ suất sinh lợi chắc chắn sẽ không tồi.
Cho nên nếu ai trở thành đối tác đầu tư thứ ba của công ty Hạt Giống Tư Bản, về cơ bản có thể kết luận đó là một hạng mục tốt.
Tả Dương cũng tham gia vào bầu không khí giới thiệu lẫn nhau, nhưng có người nhìn chằm chằm vào Tả Dương một lúc rồi đột nhiên hỏi: “Tả tổng, có phải mấy ngày hôm trước anh đã tham gia một chương trình không?”
Tả Dương vẫn chưa nghĩ xem nên giải thích như thế nào, thì đã có một người phỏng vấn khác trả lời: “Có phải là “Chiến thắng Trung Quốc” không? Tôi cũng đã xem rồi.”
Mấy người phỏng vấn khác cũng đưa mắt nhìn nhau, xem ra tất cả mọi người đều đã nhận ra, chỉ là ngại mặt mũi không hỏi mà thôi.
“Đúng vậy, tôi đã tham gia chương trình đó.”
Tả Dương cân nhắc một chút rồi nói: “Hơn nữa còn có một chút ý kiến nho nhỏ đối với chủ tịch Trần và điện tử Qủa Xác.”
“Vậy cậu biết mối quan hệ giữa điện tử Qủa Xác và công ty Hạt Giống Tư Bản không?”
Một người phỏng vấn hơn 40 tuổi hỏi.
“Không biết rõ lắm, lúc trước tôi làm việc ở nước ngoài, sau khi về nước cũng không có hiểu biết thấu đáo về vòng đầu tư trong nước.”
Tả Dương quyết định ăn ngay nói thật, bởi vì anh ta cũng muốn đưa ra nghi vấn của mình: “Các anh biết được tin tức gì sao?”
“Chúng tôi cũng chỉ nghe nói, nhưng chưa từng có ai đích thân nghiệm chứng…”
Mặc dù những người gây dựng sự nghiệp này về cơ bản đều có thể xác định Trần Hán Thăng chính là ông chủ phía sau công ty Hạt Giống Tư Bản, nhưng mọi người đều không chọn cách nói ra tình hình thực tế.
Tả Dương công kích điện tử Qủa Xác ở trong chương trình, kết quả còn được chọn vào vòng phỏng vấn, toàn bộ sự kiện này lộ ra một chút kỳ quặc, vì thế không cần phải vì tên ngốc này mà chậm trễ kế hoạch kinh doanh của mình.
Bầu không khí trong hành lang bỗng trở nên xấu hổ lạ thường, Tả Dương cũng không biết tại sao lại đột nhiên trở nên như vậy, chẳng lẽ công ty tư nhân Chung Tử và điện tử Qủa Xác thực sự có mối liên hệ dây mơ rễ má với nhau?
“Trần Hán Thăng sẽ không ngồi bên trong đó đấy chứ?
Trong lòng Tả Dương dần hiện lên một suy nghĩ “táo bạo”.
Chẳng bao lâu sau, nhân viên làm việc của công ty Hạt Giống Tư Bản đã ra ngoài, còn cố ý sắp xếp những người được phỏng vấn theo thứ tự, cũng không biết là trùng hợp hay có người cố ý sai bảo, Tả Dương vừa khéo là người cuối cùng.
Người cuối cùng cũng có cái lợi của người cuối cùng, có nhiều thời gian chuẩn bị hơn một chút, đặc biệt là khi người khác tiến vào phòng, trong khoảnh khắc mở cửa và đóng cửa, Tả Dương còn giả vờ đứng lên liếc mắt nhìn một cái.
“Người phỏng vấn chính không phải Trần Hán Thăng, cũng không phải Tào Kiến Đức, hình như là nữ!”
Tả Dương thở phào nhẹ nhõm, mặc dù không nhìn rõ dung mạo, nhưng từ cách ăn mặc có thể thấy người phỏng vấn chính là nữ.
Như vậy áp lực trong lòng anh ta sẽ giảm bớt hơn một chút, giữa những người khác giới có thể dễ giao tiếp hơn nữa, Tả Dương cởi bỏ cúc áo sơ mi ở cổ, sau khi suy nghĩ một chút lại cài cúc lại.
Hành động nhỏ nhặt vô thức này vẫn để lộ tâm trạng căng thẳng của Tả Dương.
Cùng với việc những người được phỏng vấn không ngừng tiến vào và rời đi, chẳng bao lâu sau hành lang chỉ còn lại một mình Tả Dương, anh ta lặng lẽ đến gần cửa, muốn nghe xem bên trong đang nói cái gì.
“Chúng tôi đã xem kế hoạch kinh doanh của ngài rồi, vừa sáng tạo vừa có tính khả thi, trong quá trình tiếp xúc, chúng tôi cũng cảm thấy ngài rất có tinh thần cạnh tranh, cho nên cho dù kết quả cuối cùng như thế nào đi nữa, chúng tôi cũng sẽ liên hệ trực tiếp với ngài…”
Giọng nữ nhẹ nhàng điềm tĩnh, lại ẩn chứa sự dày dặn kinh nghiệm và trưởng thành, Tả Dương âm thầm suy đoán, có lẽ người phỏng vấn này chắc chắn rất có khí chất, có nên khen ngợi cô ấy xinh đẹp hay không nhỉ?
“Tả Dương!”
Sau khi người được phỏng vấn thứ bảy rời đi, cuối cùng cũng gọi đến cái tên cuối cùng.
Tả Dương hít một hơi thật sâu, giật mạnh cổ tay áo vest, sau đó “kẽo kẹt” một tiếng đẩy cửa ra, vẻ mặt tràn ngập ý cười nói: “Chào buổi sáng, tục ngữ nói người cuối cùng bước lên sân khấu là người cốt lõi, tôi rất vinh hạnh được đảm nhận trọng trách này, kính trọng người, người, người…”
Tả Dương không thể thốt lên cách xưng hô đơn giản “người phỏng vấn chính” này, anh ta nghẹn họng trân trối đứng tại chỗ, hai chân giống như đổ chì, không còn cách nào tiến thêm một bước.
Vẻ mặt tràn ngập sự tự tin đã biến mất, bây giờ Tả Dương ngoại trừ khiếp sợ ra, còn có một cảm giác xấu hổ khó có thể dùng ngôn ngữ để diễn tả, anh ta chưa từng nghĩ đến mình sẽ gặp lại Khổng Tĩnh trong hoàn cảnh như vậy.
Cô vẫn xinh đẹp như thế, nhưng còn đoan trang hơn hồi còn học đại học, cũng nghiêm túc hơn khi còn học ở Thuỵ Điển.
Dù sao cô cũng nằm trong ban quản lý ở điện tử Qủa Xác, hơn nữa còn là người phỏng vấn chính, mà mình chỉ là một tên vô danh tiểu tốt đang xin đầu tư.
Đã gần giữa trưa, ánh mặt trời vô cùng gay gắt, nhưng Tả Dương lại giống như rơi vào hầm băng, anh ta cảm thấy căn phòng phỏng vấn này giống như một vách đá, bản thân mình cô độc đứng bên cạnh vực thẳm, dưới chân núi đều là những âm thanh đang cười nhạo mình.
Ngay khi Tả Dương đang muốn nhảy xuống thì một tiếng thở dài sâu kín nhẹ nhàng quanh quần ở trong phòng, Tả Dương lập tức “tỉnh táo” lại, lúc nãy anh ta suýt chút nữa đã té xỉu ở trên mặt đất.
“Mình thế mà lại vứt bỏ một người phụ nữ như vậy.”
Trong lòng Tả Dương bắt đầu quặn đau.
“Anh Tả.”
Khổng Tĩnh thở dài xong, chỉ vào chiếc ghế dựa trước bàn phỏng vấn nói: “Mời anh ngồi xuống.”