Ta Trường Sinh Bất Tử Ở Tu Tiên Giới (Bản Dịch Full)

Chương 107 - Chương 107 - Trúc Cơ Đan Thành

Chương 107 - Trúc Cơ đan thành
Chương 107 - Trúc Cơ đan thành

Cô Vân phát cho mỗi người phát một phù triện: “Đây là phù tránh nước, có thể đi lại dưới nước”

Con cháu hoàng tộc đều lật qua lật lại xem xét phù triện, cười dò hỏi Cô Vân cách sử dụng, hiển nhiên rất là chờ mong hành trình đến linh địa.

Chu Dịch vận chuyển pháp lực, tra xét phù tránh nước kia, cũng không phát hiện điều gì bất thường, cũng giả bộ làm ra vẻ tò mò.

“Kích hoạt nội khí là được.”

Cô Vân dẫn đầu sử dụng phù tránh nước, trên người được bao bọc bởi một tầng ánh sáng màu lam mỏng manh, cất bước đi vào đầm nước lạnh.

Nước trong đầm dính quần áo nhưng không ướt, nước bùn dưới đáy không bám vào người, mặt nước chậm rãi bao phủ đỉnh đầu.

Con cháu hoàng tộc học theo, đi theo Cô Vân vào trong đầm nước lạnh, Chu Dịch đợi đến cuối cùng mới đi theo, một đường đi ước chừng sau nửa canh giờ.

Phía trước xuất hiện một khe nứt, Cô Vân mang theo mọi người nhảy vào trong, đi đến trước một vách đá.

Cô Vân vung tay bắt pháp quyết, từng luồng linh quang rơi xuống, rồi sau đó đâm thẳng vào vách đá, cả người xuyên thẳng vào bên trong đó, biến mất không thấy tăm hơi.

“Ảo trận vô cùng tinh diệu, nếu không có phương pháp phá trận, thì đây là một vách đá rắn chắc.”

Chu Dịch đi về phía vách đá, cảm giác tựa như tựa đi xuyên qua một lớp mực đen, cảnh tượng trước mắt thay đổi từ hồ nước trong xanh biến thành hang đá tối tăm, lập tức cảm ứng được thủy linh khí nồng đậm.

“Thiên địa tạo hóa quá tuyệt vời, ai có thể ngờ được rằng bên dưới đầm nước lạnh lại ẩn chứa một linh địa thiên nhiên!”

Hang động hẹp dài, tất cả chỉ chừng hơn mười mẫu, đây cũng đã thuộc về thượng đẳng trong linh địa.

Chu Dịch đi theo đội ngũ tiến vào chỗ sâu trong hang động, trên đường nhìn thấy nhiều mảng linh điền, linh dược có thuộc tính Thủy.

Trên đường gặp được bốn vị tu sĩ, đang thi triển Linh Vũ quyết, tu vi đều là Luyện Khí sơ kỳ.

Tu sĩ trong động phủ khác với thành thị, trực tiếp khoét ra ba phòng một sảnh trên vách đá của hang động, trong điều kiện là không phá hư trận thế của linh địa thiên nhiên, hận không thể dùng mỗi một tấc đất đai ở đây tạo thành linh điền.

Dưới đáy hang động là một tòa từ đường.

Có một lão giả mặc áo tím đứng ở cửa, tay để sau lưng, khuôn mặt uy nghiêm, ánh mắt đảo qua đám con cháu hoàng tộc, cuối cùng hơi dừng lại trên người Chu Dịch một lát.

Cô Vân cung kính nói: “Vương gia, lần này người tu hành luân phiên, tổng cộng có mười hai người.”

“Cô Vân đạo hữu vất vả rồi.”

Lão Vương gia Lý Ngự nói: “Linh địa tu hành, một năm không đạt được hai mươi năm nội khí, năm năm không đạt được nội khí trăm năm, thì nên trở về phàm tục làm kẻ phú quý nhàn rỗi, đã hiểu chưa?”

Đám con cháu hoàng tộc lộ vẻ nghiêm túc, cùng lên tiếng trả lời.

Lý Ngự nhìn về phía Chu Dịch, giọng điệu ôn hòa rất nhiều: “Ông cố lúc sinh thời thường nhắc tới công ơn của Chu tiên sinh, Sâm ca nhi đã là hậu nhân của tiên sinh, sau này tu hành có điều gì thắc mắc, trực tiếp tới hỏi ta là được.”

Chu Dịch khom người nói: “Đa tạ tiền bối.”

Ánh mắt của đám con cháu hoàng tộc lập loè, nhìn về phía Chu Dịch có ý khác lạ.

Lý Hồng đã qua đời hơn bảy mươi năm, ở phàm tục cũng đã qua hai ba đời người rồi, ngoài miệng thì nói tôn sùng Thánh Hoàng, thật ra chỉ coi như là một nhân vật trong lịch sử mà thôi. Khi còn nhỏ, Lý Ngự thường ở bên cạnh Lý Hồng, mưa dầm thấm đất, tất nhiên là phải đối xử khác với hậu nhân của Chu tiên sinh.

“Theo bổn vương bái lạy tổ tiên.”

Lý Ngự dẫn theo mọi người tiến vào từ đường, bên trong thờ cúng những bức họa nhân tài của các đời Lý gia.

Tộc nhân Lý thị ba quỳ chín lạy, thay phiên dâng hương.

Chu Dịch đứng phía sau, lần lượt quan sát những bức họa, mấy người ở phía trước đều là người quen, đám người Lý Võ, Lý Diệp, Lý Hồng, Trần Cẩn Du, họa sư tài nghệ cao siêu, họa giống đến bảy tám phần dáng vẻ khi xưa.

Rồi lại nhìn những bức tranh phía sau, chỉ mơ hồ nhận ra một người.

Nguyên Chu đế, Lý Dục, thụy hào Võ.

“Cảnh còn người mất.”

Chu Dịch âm thầm thở dài, năm đó chỉ nhìn thấy mặt của thằng nhóc đó một lần, vẫn còn nhớ rõ là tính tình của nó rất hay xấu hổ, trốn phía sau lưng Trần Cẩn Du không dám thò đầu ra. Chưa bao giờ muốn làm hoàng đế, thế nhưng ngự giá thân chinh càn quét Đại Ung, Đại Càn, mở rộng bờ cõi ra hơn ba phần.

Sau khi tế bái, Lý Ngự phát tài nguyên tu hành.

Một lọ thạch nhũ.

Một quyển công pháp nội khí hàng đầu.

“Nơi linh địa này còn có linh vật cộng sinh, Lý gia đúng là nhặt được món hời lớn.”

Chu Dịch lật xem công pháp nội khí, thỉnh giáo mấy vấn đề tu hành với Lý Ngự, chọn một cái động phủ hẻo lánh.

Sau khi tiến vào thì khởi động cơ quan của thạch thất, cửa đá nặng nề hạ xuống, lấy trận bàn bố trí Tiểu Ngũ Hành Trận, rồi lại gieo trồng Nhân Sâm ngàn năm, bắt đầu lĩnh ngộ Huyền Nguyên Đan Kinh.

……

Thời gian trôi đi từng ngày.

Chu Dịch lĩnh ngộ đan quyết hơn nửa năm, trong lúc đó đi ra ngoài mấy lần, lấy cớ mua rượu hoặc là ăn mừng, thật ra là đi chọn mua linh dược Tiểu Đan Sơn.

Biến thành ông lão đầu bạc, cẩn thận tiến vào thành thị.

“Quả nhiên, chỉ cần không gây ồn ào, tà tu có thể tới được, ta cũng tới được!”

Chu Dịch dạo một chuyến trong phường thị, phát hiện Tĩnh Hư trai đã thay đổi bảng hiệu, biến thành Linh Phù đường. Sau khi hỏi thăm mới biết được, mười mấy năm trước Tĩnh Hư đạo nhân tuổi thọ đã tận, lại không chỉ định người thừa kế cửa hàng, phường thị lại cho thuê một lần nữa.

“Chung quy không thể trả lại bút ký rồi.”

Chu Dịch âm thầm ghi nhớ phần ân tình này, sau này gặp được hậu nhân của Tĩnh Hư hoặc Thanh Tịnh thì giúp đỡ một phần.

Sau khi mua được linh dược thì lập tức trở về linh địa, bắt đầu luyện chế Bồi Nguyên Đan đơn giản nhất, chủ dược chính là Bồi Nguyên thảo, mấy linh dược phụ trợ cũng rất dễ kiếm.

Đan đỉnh chính là Sơn Hà đỉnh, vốn dĩ là dùng để luyện nấu đồ vật, kiêm luôn để luyện đan cũng có thể chắp vá dùng tạm vậy.

Ngọn lửa là loại pháp hỏa bình thường nhất, không thể so sánh được với chân hỏa hậu Trúc Cơ, hay là địa mạch chi hỏa, không có cộng thêm bất kỳ xác suất thành công nào cả.

Lò thứ nhất.

Bình Luận (1)
Comment
darkstalker8x2 6
darkstalker8x2
Reader
3 Tháng Trước
Truyện nd rất hay nhưng lối hành văn của tác giả làm người đọc khó theo dõi, nhưng đoạn đối thoại dài giữa các nhân vật thì ko biết ai đang nói ai đang nghe luôn, những đoạn chuyển diễn biến tình tiết thì toàn bị ăn mất phần đâu, làm ngta ko bắt kịp nội đúng tác giả đg muốn truyền đạt ở đây là gì, còn phần dịch thì hẳn là dịch giả dùng AI để dịch luôn, lủng củng vcl, đọc mà rối hết cả não.
Trả lời
| 0