Ta Trường Sinh Bất Tử Ở Tu Tiên Giới (Bản Dịch Full)

Chương 108 - Chương 108 - Trúc Cơ Đan Thành (2)

Chương 108 - Trúc Cơ đan thành (2)
Chương 108 - Trúc Cơ đan thành (2)

Luyện ra những viên than đen ngòm, vừa đúng lúc Lý Tuân chạy đến nhà xin rượu, đổ thêm vào đó chút bột phấn. Kết quả liên tiếp mấy ngày không gặp Lý Tuân, sau khi Chu Dịch hỏi thăm mới biết được, thượng thổ hạ tả, cả người sút cân ba phần.

Sau khi luyện chế mười mấy lò, đã nắm bắt được một chút bí quyết, cuối cùng thì cũng hợp đan thành công.

“Màu sắc, dáng vẻ đều đúng, hay là tìm một người đến thử đan nhỉ?”

Chu Dịch chỉ xác định là ăn vào không chết người, dù sao thì trong thành phần nguyên liệu cũng không có kịch độc gì, còn về phần có hiệu quả làm tăng pháp lực hay không thì hắn không biết.

Không biết sao xui xẻo Lý Tuân lại thò mặt ra: “Sâm ca nhi, nể mặt huynh đệ đau khổ nhiều ngày nay, cho miếng rượu uống đi!”

Ánh mắt Chu Dịch kỳ dị, chỉ cảm thấy loại đan này có duyên với Lý Tuân.

Vận may của Lý Tuân không tệ, Bồi Nguyên Đan là thứ mà tu sĩ Luyện Khí sử dụng, dư sức dùng để luyện hóa nội khí.

Một năm lúc sau.

Con cháu hoàng tộc trong linh địa chỉ còn lại bốn người, trong đó có mặt của Lý Tuân.

Lý Tuân cũng là rất nghi ngờ, bình thường cũng không nỗ lực, uống chút rượu, tán chuyện, một lòng muốn làm một kẻ phú quý nhàn rỗi, tại sao nội khí lại tăng mạnh lên một cách không thể hiểu được.

“Hay là ta thật sự có thiên phú dị bẩm?”

Chớp mắt hai năm trôi qua.

Chu Dịch không có vội vã luyện chế những loại đan dược khác, mà là lập đi lập lại luyện chế Bồi Nguyên Đan, cho đến khi một lò hợp đan được mười viên.

Chỉ dựa vào số lượng thành đan này mà xem, thì mức độ thành thục trong việc luyện chế Bồi Nguyên Đan đã viên mãn.

Chu Dịch đem số lượng bụi đan đựng đầy cả hai túi trữ vật đổ xuống đầm nước lạnh, cảm thấy hơi hài lòng về thiên phú luyện đan của mình.

“Luyện đan cũng rất đơn giản, quen tay hay việc!”

Rồi sau đó điều khiển pháp khí bay về phía Tiểu Đan Sơn, chọn mua nguyên liệu của Hoàng Long đan.

Lại ba năm trôi qua.

Kinh nghiệm luyện chế Bồi Nguyên Đan có thể ứng dụng trong việc luyện chế những đan dược khác, những loại đan dược cấp thấp như Hoàng Long đan, Thủy Nhu đan, Định Linh đan chỉ cần dùng hai năm thì đã luyện chế đến trình độ thành thục.

“Ta đã tiêu tốn bao nhiêu linh thạch? Không đếm được! Cảm ơn Ngọc Lộ quyết, không, cảm ơn Trường Sinh Đạo Quả!”

Chu Dịch chỉ cà khịa việc luyện đan không khó, thật ra nếu như tính số lượng linh dược mà hắn đã tiêu hao, Trúc Cơ chân nhân nghe xong thì mặt cũng xanh rờn.

Hôm nay.

Chu Dịch luyện chế Thanh Dương đan thất bại, số lượng linh dược mà trung phẩm đan dược cần luyện chế là hơn hai mươi loại, độ khó của việc hợp đan tăng lên không chỉ gấp mười lần.

Liên tục thất bại vẫn vẫn không làm Chu Dịch nhụt chí, lấy linh mạch từ trong túi trữ vật ra, tiếp tục luyện chế.

Ầm ầm ầm!

Cửa động phủ môn truyền đến tiếng vang, Chu Dịch thu hồi đan lô, trận bàn, mở cửa đá, quả nhiên là Lý Tuân.

“Sâm ca nhi, ngày mai ta phải đi rồi, giờ phút biệt ly, không say không về!” Lý Tuân là một sinh vật tình cảm, nói rồi thì hai mắt đẫm lệ, hai tay giang ra muốn ôm.

“Cút!”

Chu Dịch tránh khỏi Lý Tuân, nghi ngờ nói: “Không phải ngươi đã đạt được nội khí của trăm năm rồi sao? Hơn nữa còn chưa đến kỳ hạn mà?”

“Huynh đệ là thiên phú dị bẩm đấy!”

Lý Tuân đắc ý nhướng mày, lại thở dài nói: “Nơi này chẳng vui chút nào, cứ ở lại đây nữa thì ta buồn chết mất, ta chỉ muốn làm một kẻ phú quý nhàn rỗi, được nội khí của trăm năm ước chừng cũng đủ đi lang bạt giang hồ!”

Chu Dịch thấp giọng nói: “Ngươi thật sự không hứng thú với vị trí kia sao?”

“Cái tính tình này của ta, có lên làm thì cũng là một hôn quân, thà dứt khoát không hại người hại mình.”

Lý Tuân thúc giục nói: “Chớ có nhắc đến mấy chuyện không vui, mau mau lấy rượu ra đây, không say không về.”

Chu Dịch nhìn khuôn mặt trẻ trung của Lý Tuân, lần sau gặp lại, có lẽ đã là một ông già tóc bạc, trong lòng xúc động, lấy ra linh tửu An Hồn túy vừa ủ được.

“Hôm nay uống thứ ngon nào!”

Sau khi uống say thì chia tay.

Lý Tuân theo đuổi giấc mộng giang hồ của hắn, Chu Dịch tiếp tục luyện đan.

Thời gian trôi nhanh.

Ngày tháng thoi đưa.

Đảo mắt mà đã qua hai mươi lăm năm.

Bên trong thạch thất.

Chu Dịch bắt lấy nhóc con Linh Sâm, mặt kệ nó trợn trắng mắt, bĩu môi, đá chân, trừng mắt, lẩm bẩm lầm bầm, không hề nể tình chút nào mà cắt xuống một mảnh Linh Sâm ngàn năm, để vào trong Sơn Hà đỉnh.

Trong vòng ba mươi năm, Sơn Hà đỉnh không biết đã luyện chế bao nhiêu loại linh dược, từ trong ra ngoài tản ra mùi thơm nhẹ nhàng.

Mấy ngày sau.

“Hợp!”

Chu Dịch bắt pháp quyết, khống chế đan dịch bên trong đỉnh ngưng tụ thành Trúc Cơ đan.

Một lát sau, một luồng khói đen bay ra từ trong Sơn Hà đỉnh.

Chu Dịch không hề hoảng sợ mà còn mừng rỡ, vội vàng xới đống bả dược nóng bỏng kia lên, quả nhiên nhìn thấy hai viên đan được vàng óng ánh, tròn vo, nằm lặng lẽ giữa đống tro đen thui.

“Gần hai mươi lò, cuối cùng thì cũng đã luyện thành!”

“Trúc Cơ trong tầm tay, nên ăn mừng!”

Chu Dịch đè tâm trạng vui sướng xuống, đợi đến sau khi đột phá rồi lại ăn mừng không muộn.

“Với tư chất của mình, chỉ với hai viên Trúc Cơ đan, tám chín phần mười là khó có thể đột phá……”

Suy nghĩ đến đây, liếc mắt nhìn nhóc con Linh Sâm ở bên cạnh thở ngắn than dài.

Linh Sâm ngàn năm vốn dài hơn hai thước, lúc này chỉ còn lại có một thước, lúc này nó nhìn thấy Chu Dịch nhìn qua, vậy mà lại trực tiếp nằm trên mặt đất khóc lóc thảm thiết la lối lăn lộn.

“Tiên trưởng tha mạng! Tiên trưởng tha mạng! Cắt nữa thì ta sẽ chết đó!”

Chu Dịch âm thầm nói: “Yên tâm đi, đã có thêm một gốc Linh Sâm sắp được ngàn năm tuổi rồi, sau này không tới lượt ngươi đâu.”

“Hử?”

Linh Sâm nhìn vào dược điền trong thạch thất, chỉ có một gốc Linh Sâm mới hơn chín trăm năm dược linh, tự dưng cảm thấy cái lá nào đó trên thân nó rét buốt, bò dậy khỏi mặt lăn đến dưới chân của Chu Dịch nói: “Ta đã vì tiên trưởng mà chảy máu, lập được công, ngài cũng không thể vứt bỏ ta đâu!”

“Vậy phải xem biểu hiện của ngươi.”

Chu Dịch không hề để ý tới lòng dạ rối rắm của Linh Sâm, ngồi khoanh chân, mặc tụng Thanh Tâm pháp quyết.

Mấy ngày sau.

Khí tức pháp lực đạt tới trạng thái viên mãn, Chu Dịch lấy ra một viên Trúc Cơ đan nuốt vào, linh đan vào miệng là tan, linh khí mênh mông đến cực điểm tràn đầy kinh mạch.

Bình Luận (1)
Comment
darkstalker8x2 6
darkstalker8x2
Reader
3 Tháng Trước
Truyện nd rất hay nhưng lối hành văn của tác giả làm người đọc khó theo dõi, nhưng đoạn đối thoại dài giữa các nhân vật thì ko biết ai đang nói ai đang nghe luôn, những đoạn chuyển diễn biến tình tiết thì toàn bị ăn mất phần đâu, làm ngta ko bắt kịp nội đúng tác giả đg muốn truyền đạt ở đây là gì, còn phần dịch thì hẳn là dịch giả dùng AI để dịch luôn, lủng củng vcl, đọc mà rối hết cả não.
Trả lời
| 0