Từ ký ức trong tàn hồn của Sùng Minh đế, biết được chỗ đầm nước lạnh, Hoàng Ngọc nương đã đi linh địa tu hành.
“Lúc sinh thời Sùng Minh đế đã xây dựng một hành cung tránh nóng ở gần đầm nước lạnh, sau khi biết đến tiên đạo, đã sai người thăm dò sự huyền diệu trong đầm nước lạnh, vậy là bất ngờ phát hiện ra hang động linh địa…… Nếu như cẩu hoàng đế không chết, có thể gọi hắn là kẻ có số may mắn!”
“Tính thời gian, thì khi đó đúng là lúc Tiểu Đan Sơn bị huỷ diệt, rất nhiều tán tu đến phàm tục……”
“Nếu như so Hoàng Ngọc nương cùng cẩu hoàng đế, thì sự may mắn của nàng kém xa.”
Chu Dịch lại xem tiếp, quả nhiên như hắn suy đoán, Hoàng Ngọc nương không biết cách ẩn nấp, để cho phu thê Lý Trần phát hiện ra dấu vết của quỷ khí.
Sự kiện ở Tiểu Đan Sơn khiến cho Từ Châu hỗn loạn bất kham, phu thê Lý Trần cho rằng có lệ quỷ đến Càn kinh làm hại, sau khi tra xét rõ ràng hành tung, phát hiện Hoàng Ngọc nương trốn dưới hang động trong đầm nước lạnh tu hành.
Phu thê Lý Trần bái nhập Đan Đỉnh Tông, pháp thuật, pháp khí đều là thượng đẳng, quỷ tu với tu vi Luyện Khí sơ kỳ nào phải là đối thủ của họ.
Hoàng Ngọc nương dựa vào thiên phú vô hình vô chất của quỷ hồn, may mắn thoát giữ được mạng, nấp trong mộ của Sùng Minh điều trị thương thế.
Để tránh gặp phải tu sĩ chính đạo đuổi giết, Hoàng Ngọc nương quyết định rời khỏi Vân Châu, đi đến Quỳnh Châu bái nhập Quỷ Vương tông tu hành. Trước lúc đi, đã vứt thi hài của cẩu hoàng đế ra, rồi lưu lại ngọc trâm trong mộ.
“Cây trâm này có liên quan mật thiết với tánh mạng của thiếp thân, nhờ tiên sinh bảo quản, sau này nếu đọa vào ma đạo, xin tiên sinh bẻ gãy ngọc trâm này, để tránh sinh linh đồ thán!
Lời nhắn nhủ cuối cùng của Hoàng Ngọc nương, khiến cho Chu Dịch rất vui mừng.
“Sinh thời Hoàng Ngọc nương đã không phải là oán quỷ, dùng Dưỡng Thần thuật chính đạo ngưng tụ thành âm hồn, thần trí thanh tỉnh, ký ức không mất đi.”
“Tính tình của phụ thân nàng chính trực, lúc sinh thời ân cần dạy bảo đạo lý làm người, sau khi chết lại bằng lòng hồn phi phách tán vì nữ nhi của mình, mới có kết quả này!”
“Thiên lý sáng tỏ, nhân quả tuần hoàn, cẩu hoàng đế tính toán hết mọi thứ, nhưng thân xác Thiên Qủy, địa linh dưới đầm nước lạnh, tất cả đều mang lại lợi ích cho người khác. Nhìn vào đó, trên đời thật sự có thiện ác báo ứng, sau này hành sự coi đó như là một lời cảnh tỉnh”
“Làm việc thiện , tích công đức!”
Chu Dịch thấy cẩu hoàng đế gặp báo ứng, còn vui mừng hơn so tấn chức Trúc Cơ chân nhân.
“Nên ăn mừng!”
……
Một tháng sau.
Chu Dịch rời khỏi Càn kinh, bay về phía Tiểu Đan Sơn.
Có hai mục đích, thứ nhất chính là công pháp hậu Trúc Cơ, thứ hai chính là trốn ở Tiểu Đan Sơn tiềm tu.
“Dựa vào linh khí ở Tiểu Đan Sơn, kết hợp với Ngọc Lộ quyết, nhiều nhất hai ba trăm năm là có thể tu hành đến Trúc Cơ hậu kỳ, đến lúc đó lại xuất quan tìm kiếm phương pháp ngưng đan.”
Chu Dịch dự định nấp trong đám tu sĩ Luyện Khí kỳ, không hề có suy nghĩ muốn khoe khoang đánh mặt, chỉ thuần túy cầu an ổn.
Tai kiếp mà tu sĩ Luyện Khí kỳ gặp phải, Trúc Cơ chân nhân có thể hóa giải chỉ với một cái phất tay, sau này ngưng kết Kim Đan, rồi lại nấp trong đám tu sĩ Trúc Cơ, nếu cứ tiếp tục như vậy, chẳng phải là có thể bình an mà tăng tiến tu vi hay sao?
“Ta đúng là quá thông minh!”
Chu Dịch tự khen ngợi mình, quanh quẩn bên ngoài Tiểu Đan Sơn mấy ngày, tìm mấy tán tu, hỏi thăm thử có biến hóa gì lớn hay không.
Biến hóa thành dáng vẻ của đạo sĩ trung niên, Chu Dịch đi vào trong đám mây mù, vừa mới bước vào Tiểu Đan Sơn, bên tai đã truyền đến một giọng nói.
“Bần đạo Huyền Không, xin chào đạo hữu……”
“……”
Chu Dịch ngẩng đầu nhìn về phía không trung, một luồng độn quang bay tới cực nhanh.
Đè nén dự tính xoay người bỏ chạy, chuẩn bị thi triển Thần Ngưu Biến bất kỳ lúc nào, chắp tay cười nói: “Bần đạo Đường Huyền, tham kiến Huyền Không chân nhân.”
“Thì ra là Đường chân nhân, không biết đến từ nơi nào?”
Độn quang rơi xuống đất hóa thành đạo nhân mặc thanh bào, nhìn dáng vẻ thì cỡ chừng hai mươi mấy tuổi, mặt mày như ngọc, thần thái phiêu dật, giống như một công tử xuất trần trên đời.
“Bần đạo đến từ Đông …… Hải.”
Chu Dịch cười nói: “Tán tu bên ngoài mới đến quý địa, không biết quy củ, có cần phải thông báo tên họ lai lịch trước không?”
“Không cần.”
Huyền Không cũng không thèm để ý đến tính thật giả trong lai lịch của Chu Dịch, nhiều khả năng là giả, giải thích nói: “Phường thị Đan Đỉnh Tông là nơi tu hành dành cho tán tu Luyện Khí, tu sĩ có tu vi trên Trúc Cơ có thể tùy ý ra vào, nhưng không thể thường trú.”
“Thì ra là thế.”
Chu Dịch bừng tỉnh, lập tức hiểu rõ nguyên nhân vì sao Đan Đỉnh Tông làm như vậy.
Linh mạch là lý do chủ yếu để Đan Đỉnh Tông thống trị Vân Châu, chấp sự tọa trấn là chân truyền Trúc Cơ, chân nhân bên ngoài đến đây tu hành, lâu dần truyền thừa mấy thế hệ, linh mạch cơ bản sẽ bị đổi chủ.
Hôm nay mất đi một linh mạch, ngày mai lại mất thêm một cái khác, Đan Đỉnh Tông cũng sẽ đánh mất vị trí bá chủ ở Vân Châu.
“Đường đạo hữu mời, mấy ngày trước, bần đạo có được ít linh trà, chi bằng cùng nhau thưởng thức?”
Huyền Không thấy Chu Dịch lộ vẻ chần chờ, chỉ bừa một chỗ cách đó không xa: “Đến động phủ không người phía trước được không? Tuyệt đối không có bất kỳ trận pháp cấm chế nào, Đan Đỉnh Tông rất hoan nghênh tán tu gia nhập, bần đạo cũng có thể có được không ít công huân.”
Thần thức của Chu Dịch đảo qua hai động phủ liền kề nhau, đều trống không, không có người ở, chỉ vào bên cạnh nói.
“Ta cảm thấy động phủ bên cạnh kia, có vẻ phong thuỷ tốt hơn.”
“Mời!”
Trong mắt Huyền Không hiện lên vẻ tán thưởng, quả nhiên đúng như những gì tông môn nói, với những khó khăn gian khổ của tán tu, phàm là người có thể đột phá Trúc Cơ kỳ đều có chỗ phi thường.
Ví dụ như người trước mắt này, cẩn thận tỉ mỉ, không cần sĩ diện!
……
Bên trong động phủ, khách và chủ ngồi xuống.
Huyền Không lấy bàn ghế, bộ trà từ trong túi trữ vật ra, rồi lại cẩn thận lấy ra hai mảnh lá trà, nhìn thấy ánh mắt kỳ lạ của Chu Dịch, lại nhịn đau lấy ra thêm hai mảnh.
“Đạo hữu chớ trách, loại trà này là do một vị tiền bối trong tông môn trồng, vô cùng giá trị.”
Chu Dịch nghi ngờ nói: “Chấp sự trấn thủ linh mạch có quyền to, quản lý đến trăm dặm linh điền, mà còn thiếu linh thạch hay sao?”