Lúc đầu khi đến mượn sách, uống rượu có thể coi như là hắn còn trẻ, hoặc là đã dùng Trú Nhan đan dược, có rất nhiều tán tu trong thành thị đều dùng khuôn mặt giả để tu hành. Nếu như lại gặp nhau một lần nữa, bị chân quân nhận ra khuôn mặt thật, thì e rằng sẽ gặp nguy hiểm về tánh mạng.
“Như vậy xem ra, dựa vào việc sống lâu mà nấp ở phàm tục cũng không an toàn……”
“Ai biết được lão nhân hàng xóm, có phải là Nguyên Anh lão quái nào đó hay không!”
“Huyền Không sư huynh, sau khi gia nhập tông môn, thì có thể trở thành chấp sự quản lý linh mạch hay không?”
Chu Dịch đã quyết định gia nhập Đan Đỉnh Tông, môn phái chính đạo có truyền thừa mấy ngàn năm, dù sao thì cũng tốt hơn tà ma ngoại đạo.
Các chướng ngại trùng trùng thiết lập ở ngưỡng tu vi Kim Đan, Nguyên Anh, nếu không phải là đại kiếp nạn, thì khó có thể bước qua được.
Đợi cho đến khi đại kiếp nạn tới, Chu Dịch đã chuồn mất rồi, không thể nào chôn cùng tông môn đươc. Nếu có thể giúp tông môn bảo lưu được một ít điển tịch, để tránh cho truyền thừa bị đoạn tuyệt, vậy thì thật sự là quá tốt!
“Đường sư đệ có điều không biết rồi, chuyện chấp sự linh mạch vô cùng quan trọng, chỉ có đệ tử chân truyền mới có thể đảm nhiệm.”
Huyền Không khâm phục mức độ mặt dày của đối phương, nể mặt phần công huân to lớn, cũng phải tỏ ra thân thiết xưng huynh gọi đệ.
Chu Dịch nghe vậy thì cảm thấy đáng tiếc, cũng hiểu được cách làm của Đan Đỉnh Tông.
Chấp sự linh mạch thu hoạch được rất nhiều linh thạch, là một sự trợ giúp lớn lao trong việc tấn chức chân quân, một công việc béo bở như vậy thì làm sao có thể để cho người ngoài được lợi chứ.
“Huyền Không sư huynh, sư đệ còn có chút việc, có thể lưu lại đây một thời gian không?”
Huyền Không gật đầu đồng ý: “Không sao, nhiều nhất là có thể ở lại phường thị một năm, vậy thì động phủ này là nơi sư đệ ở tạm.”
“Đa tạ sư huynh!”
Ánh mắt Chu Dịch lập loè, xem ra phần thưởng cho việc chiêu mộ tán tu chân nhân không hề nhỏ, đáng để cho Huyền Không chiếu cố như vậy.
……
Khu giao dịch.
Sau khi Chu Dịch từ biệt Huyền Không, che giấu khí tức, đi dạo khắp nơi như năm đó.
Để phân biệt những linh vật ở những hàng ven đường, chỉ cần dùng thần thức đảo qua, thật giả lập tức hiện ra, nhanh hơn nhiều so với dùng pháp lực kiểm tra từng cái.
“Quả nhiên, giá cả của linh đan, pháp khí tăng lên rất nhiều.”
Chu Dịch bán cho Tiểu Đan các không ít Bồi Nguyên Đan, Hoàng Long đan, đổi lấy rất nhiều hạt giống linh dược có thuộc tính Mộc, đáng tiếc không có những chủng loại quý hiếm, hoặc là những hạt giống linh dược đặc biệt thì không bán cho người ngoài.
Chưởng quầy của cửa hàng biết Chu Dịch là luyện đan sư, lập tức đồng ý đủ loại hứa hẹn để lôi kéo, không thành công cũng không tức giận.
Nghe nói Chu Dịch đang tìm kiếm hạt giống linh dược có thuộc tính mộc, chủ động chỉ điểm cho hắn đến Mịch Duyên các ở góc Tây Nam, mấy ngày trước vừa mới có một loại linh dược đặc biệt.
“Đa tạ, sau này ta sẽ đến chỗ ngươi bán đan dược.”
Chu Dịch không hề nói dối hay lừa gạt, chẳng qua là ‘sau này’ có chút xa xôi, có lẽ cháu chắt của chưởng quầy cũng đều đã chết.
Mịch Duyên các.
Nhìn bảng hiệu thì không biết là buôn bán thứ gì, trong tiệm cũng rất vắng vẻ, chỉ có một lão đạo sĩ mơ màng sắp ngủ, gối đầu trên quầy.
Chu Dịch đã tu hành Dưỡng Thần thuật hơn hai trăm năm, cảm giác cực kỳ nhạy bén, sau khi tấn chức Trúc Cơ lại sinh ra thần thức, mơ hồ cảm thấy lão đạo sĩ có chút quen thuộc, nhưng xác nhận là chưa bao giờ gặp mặt.
Có lẽ là một vị đạo hữu nào đã từng là bạn bè của hắn, thay hình đổi dạng đến Tiểu Đan Sơn mở cửa hàng.
“Vị đạo hữu này, nghe nói ở chỗ ngươi có linh dược đặc thù có thuộc tính Mộc sao?”
Lão đạo sĩ đánh giá Chu Dịch một lát, lập tức trưng ra vẻ mặt ý cười, từ trong túi trữ vật lấy ra một thân cây màu đỏ đậm.
“Có biết Huyết Đằng Yêu không?”
“Đương nhiên là biết.”
Trong mắt Chu Dịch hiện lên vẻ vui mừng, Huyết Đằng Yêu được đặt tên là Yêu, thật ra là thực vật, nó cắn nuốt tinh huyết yêu thú mà sinh trưởng, mọc ra Huyết Linh quả có thể tăng thêm huyết khí, cường hóa thân thể.
Năm đó lấy máu của con bò vàng hơn ba mươi năm máu tươi, dùng Linh Sâm bổ trợ thì hiệu quả rất chậm, nếu có Huyết Đằng Yêu thì hoàn toàn có thể rút ngắn thời gian.
“Không biết nhánh Huyết Đằng Yêu này giá thế nào?”
“Lão đạo không thiếu gì ba mươi năm mươi khối linh thạch.”
Giọng của lão đạo sĩ thay đổi, hỏi: “Đạo hữu chính là luyện đan sư?”
Chu Dịch gật đầu nói: “May mắn có được chút truyền thừa, chỉ biết luyện chế hai loại đan dược là Bồi Nguyên Đan, Hoàng Long đan.”
“Lão đạo là Linh Hư, cũng biết luyện mấy loại đan dược.”
Linh Hư nói: “Lão đạo có lập một nhóm hội họp nhỏ, trao đổi với nhau về chuyện tu hành, kinh nghiệm luyện đan, chỉ cần đạo hữu đồng ý tham gia, thì cành Huyết Đằng Yêu thì tặng cho đạo hữu.”
Mặt Chu Dịch lộ vẻ chần chờ, nói: “Địa điểm tụ họp ở đâu?”
“Tất nhiên là bên trong phường thị.”
Linh Hư thấy dáng vẻ Chu Dịch như vậy, ý cười càng thêm ôn hòa xán lạn: “Cũng không phải là tà tu dụ dỗ người ta chạy ra bên ngoài, đạo hữu có thể đi hỏi thăm hỏi thăm, lão đạo cũng có chút tiếng tăng ở phường thị này.”
“Như vậy thì tốt.”
Chu Dịch như trút được gánh nặng nói: “Ta vẫn luôn tự mình mò mẫm, cũng muốn giao lưu với đồng đạo luyện đan.”
“Chuyện nhỏ, chuyện nhỏ.”
Linh Hư đưa Huyết Đằng Yêu, rồi nói: “Nhớ kỹ là mỗi hạ tuần sẽ tụ họp một lần, địa điểm ở động phủ số 325.”
“Nhớ rồi.”
Chu Dịch rủ mắt xuống, trên mặt lộ ra một ý cười cổ quái.
……
Sau khi rời khỏi Mịch Duyên các.
Chu Dịch dùng thần thức đảo qua, xác nhận không có người theo dõi, cũng không trở về động phủ, mà là trực tiếp rời khỏi Tiểu Đan Sơn.
Bay ra khỏi đó hơn hai trăm dặm, tìm đại một đỉnh núi đáp xuống.
“Chưa xác định chính xác những gì Huyền Không nói, thì vẫn nên cẩn thận cho chắc.”
‘Chu Dịch sư huynh’ gọi sao mà thân thiết vậy, thật ra hắn bán tín bán nghi đối với Đan Đỉnh Tông, còn cần phải đến những phường thị khác xác nhận, đồng thời phải thăm dò Huyền Vũ chân nhân.
Dù sao thì cũng hung hăng đánh một quyền, nhiều năm qua đi rồi, không biết nàng còn có nhớ hay không.