“Vốn dĩ tính toán trực tiếp chuồn luôn rồi, coi như uống không của Huyền Không hai ly trà, nào ngờ có người tự dâng tới cửa. Không biết là nhân quả báo ứng, hay là do đi đêm lắm thì có ngày gặp ma đây nữa!”
Chu Dịch thở dài lắc đầu, lấy trận bàn trận kỳ ra, bày ra tiểu Ngũ Hành trận cùng Tụ Linh trận.
Phất tay rải mấy chục khối linh thạch ra, linh khí trong phạm vi ba bốn trượng chóng bốc lên, có thể sánh với linh khí trong đầm nước lạnh.
Linh Sâm ngàn năm nhảy ra từ trong lòng, ôm linh thạch hít lấy hít để từng ngụm lớn, vốn dĩ thân hình của nó dài như một cây củ cải trắng, bởi vì bị cắt ngắn quá nhiều, biến thành tròn vo như một trái bóng.
Chu Dịch lấy Huyết Đằng Yêu đặt xuống đất, bắt đầu thi triển Ngọc Lộ quyết.
Huyết Đằng Yêu khác với những linh dược bình thường, không có rễ cũng không cần gieo trồng trong linh điền, chỉ cần đặt ở nơi linh khí đầy đủ, liên tục cho nó uống máu yêu thú, là có thể lớn lên kết trái.
Pháp lực Trúc Cơ kỳ ngưng tụ ở đầu ngón tay, từng sợi tuổi thọ dung nhập vào trong đó.
Cho đến dung nhập đủ hai trăm năm tuổi thọ, Chu Dịch mới cảm nhận được ngũ tạng lục phủ có dấu hiệu lão hóa, Tạo Hóa Ngọc Lộ biến thành màu xanh đen.
Đạo Quả hơi chấn động một chút, trong giây lát đã khôi phục lại như lúc ban đầu.
“Đột phá cảnh giới, hoàn toàn không cảm nhận được tuổi tác nhiều lên, nếu không thi triển Ngọc Lộ quyết, còn tưởng rằng là Trúc Cơ giả nữa chứ.”
Chu Dịch suy đoán là do tuổi thọ của mình quá dài rộng, mà tuổi thọ của tu sĩ Trúc Cơ kỳ chỉ là hai trăm năm, quá nhỏ bé nên không cảm nhận được.
Linh Sâm ngàn năm nhìn thấy Tạo Hóa Ngọc Lộ, nhìn không chớp mắt, trong mắt toàn là sự chờ mong cùng khát vọng, nhưng không dám quấy rầy Chu Dịch thi pháp, sợ lại bị cắt cho mấy đao.
Tạo Hóa Ngọc Lộ nhỏ lên Huyết Đằng Yêu, dây leo chỉ cao nửa thước, lớn lên với tốc độ mà mắt thường có thể nhìn thấy được, sau khi thân của nó to bằng cánh tay, dài ra bốn năm trượng, cũng không thấy nó mọc ra cành cây hay tán lá, phần giữa thân nhô lên hai quả hình tròn.
Sau khi hai quả hình tròn kia trưởng thành, chính là Huyết Linh quả.
“Ngọc Lộ quyết có tác dụng là tốt rồi.”
Chu Dịch thu Huyết Đằng Yêu vào túi trữ vật, đợi đến khi tìm được phần tiếp theo của công pháp Thần Ngưu Biến, tốc độ tu hành sẽ nhanh hơn rất nhiều.
Đảo mắt đã mười ngày trôi qua.
Hạ tuần.
Chu Dịch trở lại Tiểu Đan Sơn, thu liễm khí tức đi vào động phủ số 325.
Trong viện đã có tám vị tu sĩ, đều là Luyện Khí hậu kỳ, lão đạo sĩ Linh Hư nhìn thấy Chu Dịch đi vào, vội vàng tiến lên nghênh đón.
“Chư vị, đây là đạo hữu mới của hội chúng ta.”
Linh Hư giới thiệu nói: “Đường đạo hữu cũng là luyện đan sư, sau này chư vị muốn mua sắm linh đan, có thể tiết kiệm được không ít linh thạch.”
“Tham kiến chư vị đạo hữu.”
Chu Dịch chắp tay hành lễ, những người khác nghe nói là luyện đan sư, tức khắc nhiệt tình đáp lời.
Sau khi làm quen với nhau, bắt đầu ngồi luận đạo.
Linh Hư giảng thuật đầu tiên, chỉ thấy hắn lấy ra một viên Bồi Nguyên Đan, dạy cách phân biệt phẩm chất của những đan dược cùng loại.
“Lão đạo chỉ biết luyện chế Bồi Nguyên Đan, nhưng là bảo đảm viên nào cũng là tinh phẩm……”
Chu Dịch nhìn tinh phẩm Bồi Nguyên Đan trước mặt, gần như có thể xác định, lão đạo trước mắt chính là Huyền Thanh năm đó .
“Thuật biến hóa như vậy thật sự là huyền diệu, khuôn mặt, pháp lực, khí tức đều có thay đổi. Nếu không phải thần hồn của ta nhạy bén, rồi lại cao hơn một đại cảnh giới, thì không thể nào phát hiện ra sơ hở!”
“Ngươi ham muốn đan quyết của ta, vậy chớ trách ta nhắm vào pháp thuật của ngươi.”
Suy nghĩ của Chu Dịch thay đổi thật nhanh, trên mặt vẫn rạng rỡ nụ cười, đến phiên hắn luận đạo thì chậm rãi nói.
“Về thuật luyện đan, ta không tinh thông bằng Linh Hư đạo hữu, vậy nên sẽ giảng một chút về Lôi Pháp……”
Lôi Pháp!
Linh Hư nhíu mày, tiếp tục nghe, phát hiện hoàn toàn bất đồng với những gì mà mình đã học được, lại tự tin vào sự tinh diệu trong thuật biến hình của hắn, nên không còn nghi ngờ.
Chu Dịch lĩnh ngộ Ngũ Lôi thuật hơn trăm năm, sau khi đạt đến tu vi Trúc Cơ thì lại có thêm lĩnh ngộ mới, giảng giải bí quyết thi pháp một cách trôi chảy.
Mọi người nghe như si như say, cho đến một lúc lâu sau khi Chu Dịch nói xong, thì vẫn còn đang trong trạng thái lĩnh ngộ.
Sau khi tụ họp kết thúc tốt đẹp, Chu Dịch tạm biệt chư vị đạo hữu.
Đợi sau khi được một quảng khá xa, lắc mình biến thành một lão đạo đầu bạc xa lạ, âm thầm quan sát hướng di chuyển của Linh Hư.
Linh Hư đả tọa luyện khí, niệm kinh, luyện đan như bình thường, mấy ngày tiếp theo đều là như vậy.
“Chẳng lẽ trên đời lại có người giống nhau đến như vậy?”
Chu Dịch đang cân nhắc nên thăm dò như thế nào, thì Linh Hư có hành động mới.
Linh Hư rời khỏi động phủ, bay khỏi Tiểu Đan Sơn từ phía Bắc, sau khi điều khiển pháp khí phi hành hơn trăm dặm, chui vào trong một sơn động vô danh.
Chu Dịch không đi theo vào, mà đổi một phương hướng khác, kích hoạt Hành Thổ châu chui vào trong lòng ngọn núi. Xác định vị trí gần sơn động, thần thức đảo qua quả nhiên phát hiện Linh Hư, đang bố trí trận kỳ.
Bên ngoài trận kỳ có một tấm bia mộ cổ xưa, cũ nát và những đồ vật khác như trấn mộ thú, cửa mộ....
“Đang làm giả huyệt mộ của tu sĩ sao? Quả nhiên đúng là thằng cha Huyền Thanh kia!”
Chu Dịch không lập tức hành động, mà cũng bắt chước hắn bố trí tiểu Ngũ Hành trận ở cửa hang động, nấp ở một bên chờ tập kích hắn.
Sư tử vồ thỏ cũng phải dùng toàn lực!
Huyền Thanh hay gọi là Linh Hư không biết đã giết bao nhiêu tu sĩ, Lỡ đâu có được mấy thủ đoạn bất ngờ khủng bố, cũng chưa biết chừng có thể tiêu diệt cả Trúc Cơ chân nhân.
Ước chừng hai ba canh giờ.
Linh Hư bố trí trận pháp xong, nhìn dáng vẻ thì chỉ mới hoàn thành được một phần, còn cần không ít thời gian nữa mới có thể bắt đầu lừa gạt chém giết.
Đi đến cửa sơn động, đang muốn điều khiển pháp khí phi hành, bỗng nhiên trước mắt xuất hiện từng mảng từng mảng mây ngũ sắc.
“Trận pháp? Có người theo dõi!”
Linh Hư vận chuyển pháp lực, đang muốn lấy phù triện từ trong túi trữ vật ra, hơn mười tia sấm sét ầm ầm rớt xuống.
Vụt vụt vụt!