Ta Trường Sinh Bất Tử Ở Tu Tiên Giới (Bản Dịch Full)

Chương 133 - Chương 133 - Con Trai Của Lão Tổ

Chương 133 - Con trai của lão tổ
Chương 133 - Con trai của lão tổ

Chu Dịch nhớ đến Tử Vân Hội, hỏi: “Sư huynh có biết Tử Vân Hội không, danh tiếng như thế nào?”

“Hội họp do con trai của Kiếm Trần lão tổ tổ chức sao? Biết nhưng chưa từng đến, trong đó phần lớn là đệ tử đích truyền, không chung đường với lão đạo.

Giang Khang hồi tưởng lại, lại bổ sung một câu.

“Tề Thừa Phong kia thì có gặp vài lần, cũng là một người thú vị, nếu sư đệ có thời gian thì cũng đến xem thử đi.”

P/s : Lời người dịch trong bản gốc thì tác giả viết có khi là Tề Thừa Phong có khi là Phương Thừa Phong, người dịch chỉ dịch đúng như trong bản gốc của tác giả.

Trong Đan Đỉnh Tông hai phe phái là đích truyền, tán tu, cả hai bên chướng mắt nhau, thường thường chửi mắng đối phương.

Phương Thừa Phong thuộc về đệ tử đích truyền chính tông, thậm chí là một trong những nhân vật đại biểu cho phe phái này.

Với thân phận như vậy mà có thể khiến cho Giang Khang nói ra một câu ‘thú vị’, thật sự là không dễ dàng gì, nhưng mà Chu Dịch cũng không gấp gáp muốn đến Tử Vân Hội, thói quen của hắn là chờ đợi thêm.

Dưới sự mài mòn của thời gian, sẽ thấy rõ bản tính của bất kỳ người nào.

Vị Phương sư huynh kia đã một trăm ba mươi tuổi rồi, nhiều lắm thì còn có thể sống thêm được bảy mươi năm nữa, cho dù lão tổ có ban cho hắn linh dược kéo dài tuổi thọ, cũng không thể nào vượt quá trăm năm. Trăm năm trôi qua trông chốc lát mà thôi, Chu Dịch nấp ở một bên quan sát thử xem ai có thể khiến hắn kiếm được công huân một cách an toàn.

Tỉ thí nhỏ trong tông môn được tổ chức hừng hực khí thế, xuất hiện không ít đệ tử có thực lực mạnh mẽ.

Chu Dịch chính mắt nhìn thấy, rất nhiều linh thể, dị chủng linh căn chỉ được ghi chép lại trong điển tịch, cẩn thận ghi nhớ thói quen đấu pháp của bọn họ, sau này nếu như đụng phải họ thì có thể dự đoán được tiên cơ.

Linh thể là thân thể chịu sự ảnh hưởng của linh căn, lột xác thành đặc tính huyền dị, ví dụ như Đới Chí người có hỏa linh thể xếp trong mười người đứng đầu, khi đấu pháp thì quanh thân bốc lên ngọn lửa mãnh liệt, giống như một Hỏa thần.

Dị chủng linh căn là chỉ những linh căn ngoài ngũ hành, mà tiêu biểu là có Lý Thanh, đánh ra rất nhiều Lôi Pháp như nước chảy mây trôi.

“Linh căn đã vô cùng hiếm có, linh thể, dị chủng lại càng hiếm thấy, chỉ là một đợt tỉ thí nhỏ trong tông môn mà đã xuất hiện mười mấy người? Ừ, cũng có thể là đã đăng ký tham gia tỉ thí mấy năm liên tục rồi, nếu không thì Đan Đỉnh Tông cũng cường thịnh quá mức!”

Đảo mắt đã qua một tháng.

Ngày tổ chức trận chung kết của tỉ thí nhỏ trong tông môn, những tu sĩ đến xem trực tiếp đã vượt hơn năm ngàn người.

Nghe đồn còn có thần thức của trưởng lão mười tám phong dõi theo, sau những mùa tỉ thí nhỏ của mỗi năm đều có đệ tử lọt vào mắt của chân quân, một bước lên trời bái nhập vào dưới trướng của họ.

Chu Dịch phát hiện Thư sư huynh hay chạy tới chạy lui thì lại chẳng thấy đâu, mấy ngày hôm trước khi nhìn thấy hắn đang dốc hết sức mời chào ngọc bội cá cược, cười rất vui vẻ, chắc chắn là đã thắng được không ít linh thạch.

“Trận chung kết đúng là lúc náo nhiệt nhất, người đặt cược nhiều nhất, thằng nhãi này lại buông tha cơ hội này không đến bôn chen sao?”

Sau ba ngày.

Trận chung kết chậm rãi kết thúc, người đứng đầu lại không phải là Lý Thanh mà Chu Dịch đánh giá cao, mà là một đệ tử bình thường có nhị linh căn.

Sở Phong.

Không có linh thể, cũng không có dị linh căn, tinh thông phù triện, trận pháp, chỉ một cái phất tay là hơn mười mấy phù triện kết thành trận thế. Đối thủ bị nhốt bên trong tả xung hữu đột, hắn đứng từ xa điều khiển trận kỳ, liên tục bổ sung những phù triện bị tổn hại, cho mãi đến khi khiến cho pháp lực của đối thủ hao hết.

Tỉ thí nhỏ trong tông môn cấm sử dụng pháp khí thượng phẩm, đỉnh cấp. Nhưng không cấm dùng phù triện, trận pháp vv, nhưng trước đó bắt buộc phải chứng minh là do chính mình vẽ ra.

“Lấy phù bày trận, mười mấy lá phù triện có thể vây khốn tu sĩ Luyện Khí đứng đầu, hơn một trăm lá thì có thể vây khốn tu si Trúc Cơ đứng đầu! Nếu là có thể điều khiển hơn một vạn phù triện, kết thành trận thế, có vây khốn được Kim Đan chân quân không nhỉ?

“Có lẽ có thể, nhưng muốn làm được điều này quá khó, đầu tiên phải có thể khống chế trên một vạn lá phù triện, tiếp theo là trận pháp có thể vây khốn chân quân không nhiều lắm!” Chu Dịch đã liệt tên đệ tử này vào danh sách, đợi sau khi hắn đột phá Trúc Cơ, tìm cơ hội thỉnh giáo hắn một chút.

Đồi hối lỗi.

Chu Dịch xách theo hai vò linh tửu, có tên gọi là Đan Hà Túy, mua được từ chỗ một đồng môn được Giang sư huynh chỉ điểm

Một vò có giá năm mươi khối linh thạch, giá cả, hiệu quả của nó hơn xa cả Xích Hồng, uống nó có thể khiến cho pháp lực của Trúc Cơ chân nhân tăng lên.

Trước trận chung kết tỉ thí nhỏ trong tông môn, hai người đã đánh cược với nhau, rốt cuộc thì đệ tử dành vị trí đầu tiên, là người có dị linh căn hay là có linh căn bình thường kia, kết quả tự nhiên là Chu Dịch thua.

Chu Dịch tiến vào Hắc Phong động, phát hiện bên trong cấm chế có một người đang cố gắng hết sức để chống đỡ với sự bào mòn của hắc phong độc hỏa. Khí tức pháp lực cũng xấp xỉ với Giang Khang, đều là Trúc Cơ hậu kỳ, một người thì nhẹ nhàng điền nhiên, một người thì nhe răng trợn mắt.

“Giang sư huynh, linh tửu mà ta thua ngươi.

Vẻ mặt của Chu Dịch khôi phục lại vẻ hờ hững, trước mặt người ngoài không tỏ ra là mình có quen biết với Giang Khang.

Giang Khang mở vò rượu ra hít một hơi thật sâu, đắc ý nói: “Lão đạo chưa bao giờ bỏ sót những trận tỉ thí lớn nhỏ vào thời của mình, chứng kiến những người dành được vị trí đứng đầu trong trăm năm, hơn bảy phần đều là những đệ tử có linh căn bình thường.”

Chu Dịch tò mò nói: “Vì sao?”

Giang Khang nói: “Linh căn thắng ở tu hành, mà đấu pháp là một loại thiên phú khác, ngươi cứ lên đấu vài trăm trận, sẽ tự động lĩnh ngộ được sự huyền diệu bên trong.”

Chu Dịch nhún vai, như vậy thì xem ra trong một vạn năm là không thể nào rồi, rồi sau đó cầm lấy ngọc bội trên bàn đá, xem xét lai lịch của người mới kia.

Bình Luận (1)
Comment
darkstalker8x2 6
darkstalker8x2
Reader
3 Tháng Trước
Truyện nd rất hay nhưng lối hành văn của tác giả làm người đọc khó theo dõi, nhưng đoạn đối thoại dài giữa các nhân vật thì ko biết ai đang nói ai đang nghe luôn, những đoạn chuyển diễn biến tình tiết thì toàn bị ăn mất phần đâu, làm ngta ko bắt kịp nội đúng tác giả đg muốn truyền đạt ở đây là gì, còn phần dịch thì hẳn là dịch giả dùng AI để dịch luôn, lủng củng vcl, đọc mà rối hết cả não.
Trả lời
| 0