Ta Trường Sinh Bất Tử Ở Tu Tiên Giới (Bản Dịch Full)

Chương 135 - Chương 135 - Pháp Thuật Thông Thần

Chương 135 - Pháp thuật thông thần
Chương 135 - Pháp thuật thông thần

Chu Dịch mới vừa nhẹ nhàng thở ra, ngừng trận pháp cấm chế, hóa thành độn quang bay trở về Tiểu Tuyền Phong.

Trận pháp trong động phủ bình yên vô sự, rồi đi vào trong lòng đất xem xét linh dược, thi triển Ngọc Lộ quyết thúc đẩy sinh trưởng một phen, lại bố trí thêm cấm chế đề phòng. Sau đó, đồi hối lỗi khôi phục lại vẻ bình lặng của ngày xưa.

Khi Chu Dịch tu hành gặp phải vấn đề khó hiểu, sẽ đi mua một vò Đan Hà Túy thỉnh giáo Giang Khang, phần lớn đều có thể nhận được lời giải thích cho nghi vấn.

Đặc biệt là phương diện Lôi Pháp, Chu Dịch tinh tu Ngũ Lôi thuật một trăm ba mươi năm, sau khi tới cảnh giới gần như là ra đòn trong chớp mắt, nhưng không có tiến bộ, sau khi được Giang Khang chỉ điểm, biết được phương hướng nghiên cứu tiếp theo.

“Pháp thuật, khi tu đến ra đòn trong chớp mắt thì được gọi là viên mãn, rất ít người có thể làm được như vậy.”

Giang Khang thấy Chu Dịch phất tay lập tức xuất hiện vài tia sấm sét, tán dương: “Thiên tư của đạo hữu với Lôi Pháp, đã hơn chín phần mười của người khác rồi!”

“Bình thường, bình thường thôi mà.”

Chu Dịch lộ vẻ xấu hổ, đổi lại là bất kỳ tu sĩ nào, lãnh ngộ một môn pháp thuật cả trăm năm cũng có thể đạt tới viên mãn.

“Sau khi viên mãn là ngưng hình, cũng có người gọi là khống chế, chỉ là tên gọi bất đồng, trên thực tế đều giống nhau, ví dụ như Ngũ Lôi thuật

Trong tay Giang Khang xuất hiện mười mấy tia sấm sét, ngưng tụ mà không bắn ra, dừng lại trong tay biến đổi hình thái, khi thì kết thành lưới, khi thì hóa thành đao kiếm, cuối cùng qua lại đan chéo thành hình mặt của một con người.

“Pháp thuật ngưng hình, không hề phụ thuộc vào dáng vẻ vốn có, biến hóa tùy tâm sở dục. Uy lực của riêng một mình sấm sét thì không lớn mạnh bao nhiêu, nhưng sau khi được tổ hợp, ví dụ như lưới sấm sét bao trùm, chuyên khắc kẻ địch có độn thuật huyền diệu!”

“Đa tạ sư huynh chỉ giáo.”

Chu Dịch khom người cảm tạ, hỏi “Trên ngưng hình còn có cảnh giới cao hơn nữa sao?”

“Đương nhiên.

Giang Khang gật đầu nói: “Khi xưa lão đạo tu hành Ngũ Lôi thuật, mười năm viên mãn, mười năm ngưng hình, rồi lại thêm mười năm, bước vào cảnh giới thông thần. Thuật pháp thông thần, huyền diệu khó giải thích, giống như thiên phú của Yêu tộc!”

Chu Dịch luôn cảm thấy Giang Khang là bậc thầy khoe ngầm, luôn luôn có thể đả kích người khác một cách vô ý.

Ba đạo Lôi Pháp gì gì đó, rồi lại thêm giết thêm mấy ma đầu vv, khiến cho người ta cảm nhận sâu sắc được là sự chênh lệch to lớn về thiên phú giữa người với người. Chu Dịch thử biến hóa hình thái của Ngũ Lôi thuật, kết quả sấm sét căn bản là không nghe lời, hơi vặn vẹo rồi tan biến theo gió.

“May mắn mà ta có thời gian, cứ từ từ!”

Thời gian trôi như nước chảy, chớp mắt một cái thì nửa năm trôi qua.

Phía Bắc của núi thì rét buốt như mùa đông, phía Nam thì mặt trời chói chang, bên ngoài Hắc Phong động tuyết rơi trắng xóa như lông ngỗng, bao trùm trăm núi ngàn non.

Thời gian này có hai tu sĩ Luyện Khí kỳ bị phạt, nguyên nhân là vì tranh cãi với nhau, bình thường thì cũng có chút oán thù, ngang nhiên động thủ đấu pháp. Đệ tử của Chấp Pháp điện chạy tới kịp thời, khống chế hai người ngay tại chỗ, xách đến đồi hối lỗi phạt nhốt một tháng.

Hai người này cũng được coi như là những nhân vật ghê gớm trong đám đệ tử Luyện Khí, mỗi bên có băng nhóm đạo hữu riêng của mình.

Kết quả sau khi đến Hắc Phong động, nghe nói lão đạo bên cạnh tên là Giang Khang, lập tức biến thành cà tím phơi sương.

Trúc Cơ chân nhân chết dưới tay đồng môn, tạo nên động tĩnh không hề nhỏ, đặc biệt là tu vi của Dương Hoa đã đạt đến Trúc Cơ hậu kỳ, tương lai có hy vọng ngưng đan.

Trong tông môn khi có đấu pháp thì không thể tránh được chuyện có người chết, nhưng mà phần lớn đều là có thực lực tương đương, không kịp dừng tay mà ngộ sát người ta. Còn như Giang Khang chỉ một cái phất tay là giáng sấm sét xuống đánh cho đồng môn thành tro bụi, có thể nói là hiếm thấy trong mấy chục năm.

Hung danh của Giang Khang lan truyền, không biết bắt đầu từ khi nào, xuất hiện lời đồn bị “Nhập ma” .

Hai gã đệ tử này cũng bị ảnh hưởng bởi lời đồn đãi, cho rằng Giang Khang giết chóc quá nặng, bị ma khí ăn mòn biến thành đồ tể tay dính máu, sợ tới mức im như ve sầu mùa đông.

Khi hình phạt kết thúc, hai người như được hồi sinh, bay cái vèo ra khỏi đồi hối lỗi.

Thấy Giang Khang vẫn nhàn nhã uống rượu, Chu Dịch nghi ngờ nói: “Sư huynh, tin đồn bên ngoài, ngươi không quan tâm chút nào sao?”

“Trong tông môn có không ít đám nhãi ranh lăn lộn, nhất định là một kẻ nào đó đã phát tán tin đồn.”

Giang Khang đổi một tư thế nằm thoải mái hơn, nói: “Lão đạo sống không được hai ba năm nữa, thay vì để ý chuyện đó, không bằng đọc thoại bản, ngươi lấy quyển này ở đâu ra vây? Vậy mà còn có cả tranh minh hoạ?”

Tin đồn trong tông môn càng ngày càng nghiêm trọng, Chu Dịch chỉ cảm thấy có người đang quạt gió thêm củi.

Cuối tháng bảy.

Chu Dịch quan sát hơn nửa năm, hỏi thăm không ít tin tức về Tử Vân Hội.

Tử Vân Hội đã có lịch sử hơn sáu mươi năm, từ lúc mới sáng lập đã bị để ý, trong tối ngoài sáng vô số con mắt nhìn chằm chằm, chưa từng có xuất hiện tin đồn xấu nào.

Ngược lại lại có không ít chuyện đáng cười, ví dụ như tỉ thí nhỏ năm trước, Phương Thừa Phong bị đồng môn lừa cho một vố lớn.

“Cho dù bị nghi ngờ là dùng tiền tài chiêu mộ người tài, thì cũng rất hữu hiệu, chứng minh được tài lực và danh tiếng của Tử Vân Hội.”

Hôm nay Chu Dịch quyết định đến xem thử, bán ra Trúc Cơ đan đổi lấy linh thạch, rồi lại kiếm công huân. Giang Khang có công huân lớn lao, mà lại bị người ta đồn là nhập ma, khiến cho hắn ngửi thấy mùi của bất an.

“Phải đổi lấy Độn Pháp trước!”

Pháp thuật này tu hành đơn giản, sử dụng nó để bảo vệ tính mạng là phù hợp nhất.

Sáng sớm.

Chu Dịch thi triển hóa hình thuật biến thành lão đạo đầu bạc, khống chế độn quang đến đỉnh Tử Vân.

Đỉnh núi bị mây mù che phủ, không thể nhìn thấy được tình hình bên trong, lấy ra Tử ngọc bài rồi dùng pháp lực thúc giục, một đạo linh quang rơi xuống, mây mù rẽ đôi nhường ra một con đường. Chu Dịch bay vào bên trong trận pháp, lập tức cảm ứng được độ đậm đặc của linh khí vượt xa ở bên ngoài, ánh mắt đảo qua đình đài ngọc thạch đan chen lẫn nhau, vị trí xây dựng của chúng cực kỳ giống với Tụ Linh Trận kỳ.

Bình Luận (1)
Comment
darkstalker8x2 6
darkstalker8x2
Reader
3 Tháng Trước
Truyện nd rất hay nhưng lối hành văn của tác giả làm người đọc khó theo dõi, nhưng đoạn đối thoại dài giữa các nhân vật thì ko biết ai đang nói ai đang nghe luôn, những đoạn chuyển diễn biến tình tiết thì toàn bị ăn mất phần đâu, làm ngta ko bắt kịp nội đúng tác giả đg muốn truyền đạt ở đây là gì, còn phần dịch thì hẳn là dịch giả dùng AI để dịch luôn, lủng củng vcl, đọc mà rối hết cả não.
Trả lời
| 0