Ta Trường Sinh Bất Tử Ở Tu Tiên Giới (Bản Dịch Full)

Chương 136 - Chương 136 - Càn Dương Ly Hỏa Châu

Chương 136 - Càn Dương Ly Hỏa châu
Chương 136 - Càn Dương Ly Hỏa châu

Đình đài với những hành lang dài nối liền nhau, cẩn thận quan sát nền móng của đình đài, hành lang, đều có khắc trận văn cấm chế.

Tụ Linh Trận cở lớn tập trung hết linh khí ở những vùng chung quanh, linh khí vốn đã nồng đậm đến cực điểm tập trung lại với nhau, ngưng kết thành từng đám sương trắng, lượn lờ hai bên đình đài, hành lang, khiến cho cả đỉnh núi nhìn như tiên cảnh nhân gian.

“Phô trương quá!”

Chu Dịch đáp độn quang xuống, tìm một chỗ đình đài vắng vẻ ngồi xuống.

Một thị nữ mặc cung trang bưng mâm ngọc đi đến, hơi hơi hành lễ, bày linh tửu, linh quả lên trên bàn, rồi khom người rời đi.

Lúc này đỉnh núi đã có hơn ba bốn mươi người, đa số là Trúc Cơ chân nhân, cũng có mấy chân truyền mặc áo tím, thấy Chu Dịch tiến vào thì không ít người nhìn lại vài lần.

Chu Dịch nhấm nháp linh tửu, yên lặng chờ chủ nhân tới.

Cho đến buổi trưa, trên đỉnh Tử Vân tập trung gần trăm đệ tử, Phương Thừa Phong rốt cuộc cũng lộ diện.

“Hôm qua bị ông già gọi đến dạy dỗ, về trễ, vừa mới tu hành xong, đã khiến cho chư vị đạo hữu đợi lâu rồi.

Phương Thừa Phong nói vài câu nói hình thức, rồi đi vào chủ đề chính: “Tri Mặc, ngươi nói tiếp đi.”

Nói xong, tìm một đình đài ngồi xuống.

Thị nữ tên là Tri Mặc, tu vi đã là Trúc Cơ, khống chế một pháp khí là một bức tranh cuộn lại.

Bức hoạ cuộn tròn đón gió lớn lên, bên ngoài linh quang lấp lánh, hiện lên từng hàng chữ viết.

“Thu mua pháp khí đỉnh cấp, thuộc tính Kim, phẩm loại không giới hạn

“Một ngàn linh thạch thu mua nội đan đại yêu, thuộc tính Hỏa, ưu tiên thuộc tính Lôi

“Thu mua Hoàng Long đan với số lượng lớn, một viên giá chín khối linh thạch....

“Chế tạo pháp khí thượng phẩm, có thể tự quyết định phẩm loại, không giới hạn thuộc tính

“Bán Thuần Dương đan...”

Ánh mắt Chu Dịch nhanh chóng đảo qua, phát hiện giá cả đan dược, linh vật hơi thấp hơn so với phường thị bên ngoài, hơn là ở chỗ thu mua không hạn số lượng, phù hợp với tu sĩ đang muốn đổi linh thạch gấp.

Trong đó có vài dòng tin tức mua Trúc Cơ đan, giá cả thì cỡ chừng sáu vạn đến bảy vạn linh thạch, vậy mà còn cao hơn không ít so với dự tính của hắn.

Chu Dịch cẩn thận cân nhắc, lập tức hiểu được nguyên nhân trong đó.

Trong rất nhiều loại đan dược, chỉ có cách thức nộp lên trên và hối đoái của Trúc Cơ đan không vận động theo quy luật luôn biến động của thị trường, thực tế là do tông môn cố ý chừa lại một lỗ hổng.

Ví dụ như Phương Thừa Phong đang đứng cách đó không xa nói chuyện phiếm cùng đồng môn, con trai ruột của Nguyên Anh lão tổ, linh căn thấp kém, đấu pháp cũng không am hiểu.

Phần thưởng Trúc Cơ đan trong trận tranh tài nhỏ của tông môn, trừ phi Kiếm Trần lão tổ ra tay can thiệp, nếu không cả đời hắn cũng không lấy được. Chẳng lẽ phải làm cho hắn không thể nào tìm được Trúc Cơ đan, bị mắc lại ở cảnh giới Luyện Khí, rơi vào cảnh hơn trăm tuổi thì phải chết?

Vì thế nộp Trúc Cơ đan lên trên thì công huân thấp, để cho những người sở hữu đan dược mà không dùng, lựa chọn đổi nó lấy linh thạch.

Phương Thừa Phong có rất nhiều linh thạch, vậy thì có thể mua được Trúc Cơ đan đột phá cảnh giới.

Đương nhiên, tất nhiên là Kiếm Trần lão tổ không thiếu đan dược, nhưng mà một số đích truyền giàu có cần gấp Trúc Cơ đan, tình nguyện mua với giá cao.

Đồng thời Linh Sâm ngàn năm bị kiểm soát thì lại hiếm hoi, nên số lượng Trúc Cơ đan lưu lạc bên ngoài cũng sẽ không nhiều, ảnh hưởng không lớn đối với phe tán tu, lại không hoàn toàn lấp kín đường thăng tiến của đích truyền.

Đạo lý cân bằng không thể nào là tuyệt đối, phải cân nhắc cho cả hai bên!

“Tu Tiên giới cũng là xã hội có tình người!”

Chu Dịch thở dài trong đáy lòng, nói với thị nữ đứng bên cạnh: “Bây giờ có thể thông báo tin tức mua bán không?”

“Tiền bối, bất kỳ lúc nào cũng có thể tuyên bố.”

Thị nữ thấp giọng giảng giải quy tắc giao dịch, cần phải thông báo giá cả rõ ràng, chứ không thể gặp mặt ra giá, sau khi đồng ý giao dịch thì giao linh thạch, thương phẩm cho Tử Vân Hội, sau khi kết thúc có thể gặp Phương Thừa Phong để nhận

“Không tồi. ’

Chu Dịch trầm ngâm một lát nói: “Thu mua lượng lớn lôi châu, Hỏa Châu, uy lực thì ngang bằng với Trúc Cơ hậu kỳ, giá cả.... Tạm thời là hai ngàn linh thạch một viên. ’

Lôi châu Luyện Khí hậu kỳ có giá năm trăm linh thạch, mà nếu Trúc Cơ hậu kỳ thì có giá hai ngàn, cũng coi như là giá không thấp.

Thị nữ khom người lĩnh mệnh, lập tức thi pháp truyền âm.

Một lát sau.

Tri Mặc tay bắt pháp quyết, bên trên bức hoạ xuất hiện thêm một hàng chữ thu mua.

Trong rất nhiều cuộc mua bán, thì lôi châu, Hỏa Châu thuộc về phần độc nhất, uy lực của loại pháp khí dùng một lần này tuy là có mạnh thật, nhưng cũng không phải là không có khuyết điểm.

Đầu tiên chính là không đủ linh hoạt, tu sĩ Luyện Khí di chuyển chậm chạp, sử dụng nó thì có được hiệu quả không nhỏ.

Trúc Cơ chân nhân tinh tu độn thuật, chỉ một cái chớp mắt thì đã độn ra xa mấy chục trượng, xác suất ném trúng chưa bằng một phần mười.

Tiếp theo chính là giá quá cao, chẳng bằng tích cóp thêm chút linh thạch, từ từ chờ cơ hội mua pháp khí đỉnh cấp. Pháp khí đỉnh cấp đã có một chút linh tính pháp bảo, uy lực vượt xa pháp khí thượng phẩm, có được một kiện như vậy là có thể tung hoành với những người có cùng cấp.

Chu Dịch không để bụng đến ánh mắt của người khác, pháp khí đỉnh cấp nào có dễ dàng gặp được như vậy, những thứ đồ trong danh sách kia không biết là đã thông báo mua bao lâu rồi.

Thay vì chờ đợi, chi bằng cứ ném ra một đống lớn lôi châu.

Xác suất đánh trúng thấp thì dùng số lượng để bù vào.

Huống hồ Chu Dịch cũng sẽ không truy đuổi kẻ địch, chỉ biết là khí bị tu sĩ đuổi giết, thì bảo châu lôi, hỏa là thứ phù hợp để ngăn cản kẻ địch.

Chu Dịch nghe khắp nơi trong đình đài nghị luận, chỉ mới nửa canh giờ, đã có mười mấy vụ giao dịch thành công, đan dược, linh quặng, pháp khí không phải là là ít.

“Tiền bối, đã có người bán Hỏa Châu, gọi là Càn Dương Ly Hỏa Châu.”

Thị nữ truyền âm nói: “Người bán nói chỉ cần một viên có thể làm cho tu sĩ Trúc Cơ hậu kỳ trọng thương, nhưng mà muốn giá ba ngàn linh thạch, tổng cộng có mười viên.”

“Có thể giao dịch.”

Bình Luận (1)
Comment
darkstalker8x2 6
darkstalker8x2
Reader
3 Tháng Trước
Truyện nd rất hay nhưng lối hành văn của tác giả làm người đọc khó theo dõi, nhưng đoạn đối thoại dài giữa các nhân vật thì ko biết ai đang nói ai đang nghe luôn, những đoạn chuyển diễn biến tình tiết thì toàn bị ăn mất phần đâu, làm ngta ko bắt kịp nội đúng tác giả đg muốn truyền đạt ở đây là gì, còn phần dịch thì hẳn là dịch giả dùng AI để dịch luôn, lủng củng vcl, đọc mà rối hết cả não.
Trả lời
| 0