Ta Trường Sinh Bất Tử Ở Tu Tiên Giới (Bản Dịch Full)

Chương 137 - Chương 137 - Càn Dương Ly Hỏa Châu (2)

Chương 137 - Càn Dương Ly Hỏa châu (2)
Chương 137 - Càn Dương Ly Hỏa châu (2)

Chu Dịch gật đầu đồng ý, lại nói thêm một câu: “Giúp ta truyền lời hỏi vị đạo hữu kia là có bán phương pháp luyện chế không, mặc hắn ra giá.”

Thị nữ truyền âm một lát, mặt lộ vẻ xin lỗi: “Vị tiền bối kia không muốn bán luyện chế pháp môn.”

Chu Dịch đã dự đoán trước rồi, từ trong túi trữ vật lấy ra hai cái bình ngọc: “Đây là hai viên Trúc Cơ đan, chọn giao dịch với giá cao nhất.”

Thị nữ khom người tiếp nhận đan dược, trong mắt hiện lên vẻ cực kỳ hâm mộ, dựa vào tư chất, thân phận của nàng, cả đời cũng không mua được một viên. Một canh giờ sau.

Tri Mặc thu hồi pháp khí bức hoạ kia, nhẹ giọng nói: “Giao dịch tháng này kết thúc, chư vị đạo hữu có thể đến chỗ Phương sư huynh nhận linh thạch, vật phẩm.”

Nói xong chậm rãi rời đi, buổi hội họp tiến vào giai đoạn tiếp theo, tự do giao dịch và ngồi luận đạo.

Chu Dịch vốn dự định là lấy xong linh thạch thì sẽ đi, nghe được có người đang bán truyền thừa trận pháp, đứng dậy đi qua.

Người bán là một đạo nhân trung niên, tự xưng là Chung Hành, không biết có phải là dáng vẻ vốn có của hắn, nhìn hắn có quen biết với hơn mười vị đồng môn, vậy thì thân phận của hắn hẳn là không giả.

Rất ít người bán truyền thừa tứ nghệ tu tiên, cho dù là trận pháp khó học khó hiểu, cũng có không ít người cảm thấy hứng thú. Cho dù bản thân họ không có thời gian tu hành, mua về làm truyền thừa cho gia tộc, tương lai có lẽ có thể xuất hiện một vị đại sư trận pháp.

Thái độ của Chung Hành rất kiên quyết: “Bần đạo không thiếu linh thạch, bốn môn trận pháp trung giai, một môn trận pháp cao giai, kèm theo những điều tâm đắc tổ truyền khi bày trận, đổi lấy hai viên Trúc Cơ đan!”

Chu Dịch nghe xong một lát, hiểu được nguyên do trong đó.

Chung Hành không còn bao nhiêu tuổi thọ, dùng hết công huân đổi lấy ba viên Trúc Cơ đan, vẫn không nhìn thấy tộc nhân đột phá. Mắt thấy gia tộc không có người nối nghiệp, không thể không bán truyền thừa trận pháp, hy vọng có thể gượng ép thúc ra một vị tu sĩ Trúc Cơ.

“Trúc Cơ đan còn khan hiếm hơn so với dự tính, những gia tộc tu tiên thao túng lợi ích, tiêu hết gia tài, cũng muốn bảo đảm rằng các đời có được chân nhân che chở!”

Mặt Chu Dịch lộ vẻ vui mừng, truyền âm nói: “Chung đạo hữu, giao dịch tại phía Bắc cách Hỏa thần phong mười dặm.”

Vẻ mặt Chung Hành bình tĩnh, cũng không đi tìm người truyền âm, hơi gật đầu tỏ vẻ đã biết.

Tới gần chạng vạng.

Chu Dịch không gặp được công pháp phù hợp, thân hình chợt lóe lên chui vào lòng đất, đi vào cung điện phía sau đỉnh Tử Vân.

Phương Thừa Phong đang đưa tiễn một vị đạo hữu, ngẩng đầu lên thì nhìn thấy một vị lão giả đầu bạc đi đến, nghi hoặc nói: “Vị đạo hữu này nhìn lạ mắt lắm?”

“Phương sư huynh, là ta.”

Chu Dịch làm ra vẻ suy tư, biến hóa thành dáng vẻ của “Chu Cương”, còn về phần khuôn mặt thực sự thì chưa bao giờ lộ ra ở Tu Tiên giới.

Phương Thừa Phong kinh ngạc nói: “Thì ra là Chu sư đệ, phương pháp biến hóa này rất là huyền diệu, đến ngay cả cảm ứng Thất Tình mà cũng có thể gạt được.”

(Cảm ứng Thất Tình: cảm ứng về 7 trạng thái tình cảm: hỉ, nộ ai, cụ; ái, ố, dục)

Phương sư huynh tán thưởng.

Chu Dịch lấy ra một miếng ngọc bội tín vật: “Sư đệ mua mười viên Càn Dương Ly Hỏa Châu, bán hai viên Trúc Cơ đan, đến lấy linh thạch, pháp khí

“Thì ra là Chu sư đệ.”

Phương Thừa Phong kiểm tra ngọc bội, lấy ra túi trữ vật: “Đây là mười ba vạn linh thạch và Ly Hỏa Châu, hai viên Trúc Cơ đan kia sư huynh đã nhận được rồi.”

Chu Dịch chắp tay nói: “Đa tạ Phương sư huynh chiếu cố.”

Phương Thừa Phong cười nói: “Sau này nếu như có Trúc Cơ đan, thì trực tiếp bán cho ta, bảo đảm giá cao nhất trong tông môn!”

“Được.”

Chu Dịch gật đầu đồng ý, thần thức đảo qua túi trữ vật, bên trong có chứa nhiều rương linh thạch sáng bóng óng ánh, mười viên Càn Dương Ly Hỏa Châu nằm bên trong một hộp ngọc.

Thần Hỏa Phong.

Mười dặm phía Bắc.

Chung Hành đứng trên không, ước chừng chờ đợi khoảng ba bốn canh giờ.

Màn đêm sâu thẳm, vẫn không thấy người tới, trong lòng đã có vài phần không kiên nhẫn.

Lúc này.

Một đạo độn quang bay nhanh đến, Chu Dịch biến hóa thành dáng vẻ của một người thanh niên tuấn tú, lấy ra hai viên Trúc Cơ đan.

“Thật vất vả mới lấy được hai viên, có hơi trễ, đã để Chung sư huynh đợi lâu.”

“Không sao.”

Mặt Chung Hành lộ vẻ vui mừng, lấy ra ngọc bội truyền thừa, nói: “Sư đệ có thể kiểm tra thử một chút.”

Chu Dịch dùng thần thức đảo qua ngọc bội, phất tay ném Trúc Cơ đan qua, cười nói: “Chung sư huynh quả thật là người đáng tin!”

Dứt lời khống chế độn quang rời đi, đến và đi vội vàng như vậy, ngược lại khiến cho Chung Hành sững sờ ở tại chỗ.

“Giao dịch đến mười mấy vạn linh thạch, vậy mà lại tùy hứng như vậy sao? Không biết là hậu nhân của vị lão tổ nào, sự nguy hiểm tánh mạng mới rồi kia, có lẽ là hắn đang sử dụng pháp khí đỉnh cấp nào đó!”

Đồi hối lỗi.

Chu Dịch đáp xuống, cẩn thận suy xét những sơ hở của ngày hôm nay.

Người duy nhất biết được thân phận người bán đó là Phương Thừa Phong, dựa vào thế lực trong tông của hắn, thì giao dịch vừa rồi với Chung Hành rất có khả năng là không giấu được hắn.

“Mười sáu vạn linh thạch, có làm gì thì cũng kiếm được một vạn công huân, sau khi đổi được truyền thừa thì chuồn thôi.”

Chu Dịch xác định suy nghĩ, tiến vào Hắc Phong động.

Giang Khang đang nhắm mắt ngồi giữa hắc phong độc hỏa , nghe được tiếng bước chân, chậm rãi mở hai mắt.

“Chu sư đệ, lão đạo muốn đi Ký Châu một chuyến, có thể là không về được.

Chu Dịch nghe vậy, trong lòng dường như cũng đã có suy đoán.

“Tông môn muốn sư huynh đến Ký Châu trừ ma sao?”

“Cũng gần như vậy”

Giang Khang cười hắc hắc nói: “Trước khi chết, Lão đạo có thể kéo theo một lão ma chôn cùng, đời này cũng coi như là viên mãn!”

Chu Dịch trầm mặc một lúc lâu, rồi nói: “Sư huynh xuất thân từ tán tu, cần gì phải liều mạng như vậy, còn bị những kẻ đích truyền kia chửi bới nữa chứ.”

Giang Khang nói thì nghe nhẹ nhàng, cho dù có thể dẫn dụ chân quân Ma đạo đến đây, bước vào mai phục sẵn của Đan Đỉnh Tông, cũng khó có thể đánh chết hắn được, thậm chí còn chẳng có đến mười hay hai mươi phần trăm khả năng.

Một khi thất bại, lão ma bắt được Giang Khang, luyện nhốt trong ma bảo, chịu đựng sự đau đớn khi thần hồn bị thiêu đốt cả trăm năm ngàn năm.

Bình Luận (1)
Comment
darkstalker8x2 6
darkstalker8x2
Reader
3 Tháng Trước
Truyện nd rất hay nhưng lối hành văn của tác giả làm người đọc khó theo dõi, nhưng đoạn đối thoại dài giữa các nhân vật thì ko biết ai đang nói ai đang nghe luôn, những đoạn chuyển diễn biến tình tiết thì toàn bị ăn mất phần đâu, làm ngta ko bắt kịp nội đúng tác giả đg muốn truyền đạt ở đây là gì, còn phần dịch thì hẳn là dịch giả dùng AI để dịch luôn, lủng củng vcl, đọc mà rối hết cả não.
Trả lời
| 0