Ta Trường Sinh Bất Tử Ở Tu Tiên Giới (Bản Dịch Full)

Chương 139 - Chương 139 - Tu Sĩ Cứu Nạn

Chương 139 - Tu sĩ cứu nạn
Chương 139 - Tu sĩ cứu nạn

“Sư đệ vẫn đang chuẩn bị, bất kỳ lúc nào cũng nhớ chuyện trảm yêu trừ ma.”

Chu Dịch dùng thần thức đảo qua ngọc bội ngoại vụ, thật ra trong lòng đã có sẵn kế hoạch, nói: “Tiêu sư huynh, ta nhận ngoại vụ tiêu diệt Xà yêu Lạc Thủy.”

Bên trong lãnh thổ Khánh quốc, dưới dòng Lạc Thủy có một con xà yêu tự xưng là Hà Thần, hiếp bức bá tánh hai bờ sông hiến tế đồng nam đồng nữ, thực lực dưới nước của nó có thể sánh bằng Trúc Cơ hậu kỳ, tinh thông thủy độn, ẩn nấp, đã tránh thoát bảy lần đuổi bắt.

Điểm công huân: sáu ngàn.

Nhiệm vụ này đã được công bố bốn năm, bởi vì xà yêu nằm trong địa phận Vân Châu, lúc đầu có không ít đệ tử nhận nhiệm vụ này, kết quả là chẳng ai có thể chém chết xà yêu này.

Thực lực của chân nhân Đan Đỉnh Tông tất nhiên là không tệ, nhưng xà yêu kia tinh thông thuật ẩn nấp, lại có một môn thần thông thủy độn, rất khó đối phó khi nó ở dưới nước. Dòng Lạc Thủy lại uốn lượn ba bốn ngàn dặm, xà yêu di chuyển không để lại dấu vết, sau mấy lần thất bại, thì không còn đệ tử nào muốn lãng phí thời gian nữa.

“Chu sư đệ, ngươi xác định nhận nhiệm vụ này?’

Tiêu Vân nhắc nhở nói: “Thực lực của con xà yêu này không tính là mạnh, lại vô cùng giảo hoạt, trước đây có một vị chân truyền đuổi giết nửa năm, mà đến ngay cả tung tích của nó cũng không tìm được.”

Chu Dịch nghi hoặc nói: “Tiêu sư huynh, chân truyền trong tông môn đã thất thủ, tại sao không thấy chân quân trong tông môn đi hàng yêu?”

Thần thức của tu sĩ Kim Đan kỳ bao trùm ngàn trượng, xà yêu cho dù thuật ẩn nấp của nó có tinh diệu đến mức nào đi chăng nữa, cũng không thể chạy thoát được sự tra xét của chân quân.

Tiêu Vân lắc đầu nói: “Chân quân có thể chém giết đại yêu, thì Yêu Vương cũng có thể tàn sát Trúc Cơ, trong tình huống bình thường, lãnh đạo ở hai tộc Nhân Yêu đều ngầm thỏa hiệp với nhau. ’

Chu Dịch hơi gật đầu, chẳng khác với suy đoán trong lòng là mấy, tình huống bất bình thường tất nhiên là hai tộc đại chiến.

“Tiêu sư huynh, ta xác định nhận nhiệm vụ xà yêu này.”

“Chúc sư đệ may mắn. ’

Tiêu Vân đánh đấu nhiệm vụ vào trong lệnh bài thân phận

Chu Dịch lại nói với Trần Vũ phụ trách trao đổi công huân: “Trần sư huynh, có thể xem danh sách công pháp mà đệ tử mới nhập môn có thể trao đổi được không?”

“Đương nhiên có thể.”

Trần Vũ không rõ nguyên nhân, nhưng cũng gật đầu đồng ý.

Tu vi đạt đến cảnh giới Trúc Cơ, trừ phi hai bên có oán hận chất chứa, có rất ít người cố ý làm khó dễ đồng môn.

Chu Dịch dùng thần thức đảo qua, xác định mục tiêu truyền thừa còn nằm trong danh sách trước mặt, không bị xóa mất, thì đã yên lòng.

Ngoại Vụ điện.

Chu Dịch treo một tấm biển ở cửa chính.

Mời tám vị đồng môn hàng phục Xà yêu ở Lạc Thủy, kỳ hạn ba tháng, thù lao năm ngàn linh thạch, yêu cầu phải có tu vi Trúc Cơ kỳ, phục tùng mệnh lệnh, am hiểu trận pháp chi đạo.

Thời gian ngắn, thù lao cao, an toàn không nguy hiểm, rất nhanh đã có vài vị chân nhân bước đến dò hỏi.

Chu Dịch lấy ra một lá trận kỳ, cho bọn họ thử khởi động, rất nhanh đã chọn ra được hai người có đủ tư cách.

Trong Đan Đỉnh Tông nhân tài như nước, chỉ qua non nửa ngày, Chu Dịch liền tìm được tám vị Trúc Cơ chân nhân tinh thông trận pháp.

Sau khi lập tâm ma đại thề, Chu Dịch phát cho mỗi người một lá trận kỳ, nói: “Trận này có tên là Bát Môn Kim Tỏa, đủ để vây khốn tu sĩ Giả Đan, nếu như xà yêu bị nhốt trong đó, thì cho dù độn thuật có tinh diệu, thì cũng không thể chạy thoát được.”

“Chu sư đệ, thực lực của con xà yêu kia không mạnh, cái khó chính là làm sao dụ nó vào trận pháp.”

Một vị đồng môn hỏi: “Dòng Lạc Thủy uốn lượn ba bốn ngàn dặm, xà yêu di chuyển bất định, lại mạnh về ẩn nấp, ba tháng phỏng chừng cũng chẳng thể tìm được tung tích của nó.”

“Mấy ngày trước ta nghe đạo hữu trở về từ Khánh quốc nói, Đàm Châu xảy ra nạn hạn hán, đất đai khô cằn ngàn dặm.”

Chu Dịch nói: “Dòng Lạc Thủy chảy qua Đàm Châu, khi có hạn hán lớn tất nhiên sẽ tổ chức hiến tế Hà Thần, đây đúng là cơ hội tốt để chém giết xà yêu.”

Tám vị đồng môn giật mình hiểu ra, nghe có lý, nhưng mà muốn thắng thì cũng phải tính đến lúc thua.

“Chu sư đệ, nếu như trong vòng ba tháng không tìm được xà yêu, thì linh thạch cũng không thể không trả.”

“Đó là tất nhiên.”

Chu Dịch biết được là nhiệm vụ diệt trừ xà yêu này vẫn chưa có ai hoàn thành được, nên mới bắt đầu kế hoạch ngày hôm nay.

Đầu tiên là bỏ ra hơn một năm để luyện chế trận kỳ, tìm đọc mô tả về hai bờ sông Lạc Thủy, thu thập các loại tin đồn về chuyện xuất hiện Hà Thần, rồi lại đợi hạn hán ba năm.

Thiên thời đã đến, đến lúc diệt yêu rồi!

Khánh quốc.

Năm Thái Hòa thứ ba mươi hai.

Đàm Châu đại hạn, nạn dân khắp nơi.

Hoàng đế sai ngự sử Triệu Hằng đến cứu tế, đào giếng đào kênh, có hiệu quả rõ ràng.

Đàm Châu.

Chín đạo độn quang bay ngang vòm trời, khi tới gần Lạc Thủy, lần lượt thi triển pháp thuật ẩn nấp.

Chu Dịch nói: “Xà yêu kia có thể tránh thoát khỏi mấy lần đuổi giết, là vì trong số những phàm nhân ở hai bên bờ sông chắc chắn có mật thám của nó, nếu phát hiện trên bầu trời bay qua mấy đạo độn quang, chắc chắn sẽ thông báo cho xà yêu!”

Đồng môn họ Hạ hỏi: “Đoạn Lạc Thủy chảy qua Đàm Châu, ít nhất cũng dài đến mấy trăm dặm, làm thế nào mà Chu sư đệ xác định xà yêu sẽ xuất hiện ở đâu?” Chu Dịch chỉ phía dưới.

“Xem bọn hắn kia.”

Trên mặt đất.

Một đám bá tánh quần áo rách rưới, khô gầy suy yếu, đang đào kênh dưới sự đốc thúc của quan lại.

Năm xảy ra đại hạn, mực nước ở Lạc Thủy xuống rất nhiều, những kênh đào vốn có mất đi hiệu lực, cần phải đào rộng hơn dài hơn và sâu hơn.

Ngự sử Triệu Hằng ước chừng năm sáu mươi tuổi, mặt mày âm trầm, dẫn theo quan lại tuần tra tiến độ của việc đào kênh.

“Cách thức chống hạn, ngoài việc phát lương thực để cứu mạng bá tánh, canh phòng nghiêm ngặt quan lại tham ô, tổ chức bá tánh khơi dòng, đào giếng! Ăn lộc của vua thì cần đồng tâm hợp lực, chống hạn cứu tế.”

Lúc đang nói chuyện thì làm ra vẻ đào vài cái, khiến cho rất nhiều quan lại sôi nổi làm theo, tán thưởng Triệu ngự sử đồng cam công khổ với người dân.

Trong số những người này có quan lại am hiểu thơ từ, liên tiếp làm mấy câu thơ nịnh bợ, sai người dựng bia chép thơ ở hai bên bờ sông Lạc Thủy, để cho hậu nhân chiêm ngưỡng.

Bình Luận (1)
Comment
darkstalker8x2 6
darkstalker8x2
Reader
3 Tháng Trước
Truyện nd rất hay nhưng lối hành văn của tác giả làm người đọc khó theo dõi, nhưng đoạn đối thoại dài giữa các nhân vật thì ko biết ai đang nói ai đang nghe luôn, những đoạn chuyển diễn biến tình tiết thì toàn bị ăn mất phần đâu, làm ngta ko bắt kịp nội đúng tác giả đg muốn truyền đạt ở đây là gì, còn phần dịch thì hẳn là dịch giả dùng AI để dịch luôn, lủng củng vcl, đọc mà rối hết cả não.
Trả lời
| 0