Ta Trường Sinh Bất Tử Ở Tu Tiên Giới (Bản Dịch Full)

Chương 160 - Chương 160 - Ma Đầu Hắc Khô (2)

Chương 160 - Ma đầu Hắc Khô (2)
Chương 160 - Ma đầu Hắc Khô (2)

“Như thế cũng được.”

“Đã thăm dò bên Đan Đỉnh Tông, hắn chỉ mới đột phá Trúc Cơ được bốn năm năm, đến ngay cả pháp khí thượng phẩm cũng không có.”

“Lôi pháp tinh diệu thì đã làm sao, hợp sức đánh lén, hắn không chết cũng bị trọng thương!”

Bảy người cẩn thận bàn bạc chi tiết, thi triển thuật pháp biến hình, thu liễm khí tức lẫn vào trong khu giao dịch rời đi.

Hôm sau.

Huyền Trụ triệu tập tất cả tu sĩ Trúc Cơ, đến động phủ số 1 nghị sự.

“Mấy ngày trước nhận được một tin tức, yêu nhân của Thiên Ma Cung trốn trong hoàng cung, dự tính huyết tế bá tánh kinh thành, luyện chế ma bảo!”

Chu Dịch nhíu mày, liếc mắt nhìn Hoa Nguyệt.

Mặt Hoa Nguyệt lộ vẻ hoảng sợ, nói: “Sư huynh, hành vi tàn bạo kiểu này, cần phải trình báo cầu viện. Quyết không thể để cho yêu ma đạt được mục đích. Nếu không thì mặt mũi tông môn sẽ bị tổn thất, tán tu, phàm tục đều sẽ hoảng loạn.”

“Đã báo về bản bộ, nhưng mà khi biết được tin tức thì đã quá muộn, không kịp chi viện!”

Huyền Trụ lắc đầu nói: “Kinh thành Quốc khánh có đến trăm vạn dân, chúng ta là tu sĩ chính đạo, há có thể trơ mắt nhìn ma đầu tác quái sao?”

Chân nhân trong điện đưa mắt nhìn nhau, cúi đầu nhìn chén rượu, hoặc ngẩng đầu nhìn xà nhà, không một người hưởng ứng.

Đây là một âm mưu rõ rành rành, phường thị Đại Trạch không đến chi viện, Đan Đỉnh Tông sẽ bị mất thể diện, đi chi viện thì tương đương với việc sa vào bẫy, đóng trận pháp cấm chế lại rồi đóng cửa đánh chó.

Chu Dịch buông mắt xuống, hắn tuyệt đối sẽ không đi mạo hiểm, thà rằng bỏ trốn trên đường, vứt bỏ Tiểu Tiệt Thiên Thuật.

Huyền Trụ nói: “Chư vị đạo hữu, ta đã xin chỉ thị của tông môn, lần này đi giải cứu kinh thành, treo thưởng công huân đủ để đổi lấy vị trí chân truyền!”

Chu Dịch nhíu mày, treo thưởng như vậy có thể nói là rộng rãi, đệ tử chân truyền không chỉ có thể tu hành truyền thừa trấn tông, mà con nối dõi ba đời đều có thể bái nhập Đan Đỉnh Tông tu hành, là thứ tiền bối để lại cho đời sau.

Tuổi tác của Hoàng Húc đã lớn, nghe vậy thì động tâm nói: “Nguyện cùng sư huynh nhất đạo trừ ma.”

Huyền Trụ hơi gật đầu, vừa lòng gật đầu với Hoàng Húc.

Sau khi có người đầu tiên gật đầu đồng ý, thì những người còn lại bao gồm Chu Dịch ở bên trong, lần lượt gật đầu đồng ý.

“Tốt! Việc này không nên chậm trễ, hiện tại chúng ta sẽ đi kinh thành trừ ma.” Huyền Trụ nói xong liền hóa thành độn quang, bay về phía Bắc.

Đám người Hoa Nguyệt, Mạc Khúc lén lút liếc mắt, dưới đáy mắt hiện lên vẻ vui mừng, hóa thành độn quang đuổi theo Huyền Trụ.

Chu Dịch cảm thấy việc này không đơn giản, cũng may đã hạ quyết tâm rời đi, không nhanh không chậm khống chế độn quang đi theo phía sau lưng mọi người.

Kinh thành Khánh quốc nằm ở hướng Bắc của phường thị.

Chín đạo độn quang băng qua vòm trời, Chu Dịch giả vờ thi triển độn pháp không vững, chậm rãi kéo giản khoảng cách ra trăm trượng với người phía trước.

Bay ra khỏi phường thị hơn trăm dặm, xem chừng cũng tương đối rồi, Chu Dịch đang định đổi phương hướng đào tẩu.

Ầm ầm ầm!

Từng tiếng sấm vang lên, trên bầu trời mây đen hội tụ, từng trận âm phong nổi lên.

Bảy lá cờ xuất hiện từ trong hư không, toàn thân đen nhánh, trên mặt lá cờ có thêu vô số lệ quỷ dữ tợn, cờ phiêu đãng theo gió.

“Trận pháp? Ma đạo yêu nhân chơi xấu!’

Chu Dịch thầm mắng một tiếng, há mồm phun ra một ngụm tinh huyết, cả người hóa thành huyết ảnh hư vô, trong nháy mắt độn ra khỏi ba bốn trăm trượng, mắt thấy sắp chạy thoát khỏi phạm vi của trận pháp.

“Khặc khặc... Ồ? Thật can đảm!”

Ma đầu vừa mới cười ra tiếng, bất chấp những câu nói tàn nhẫn đã chuẩn bị từ trước, tay bắt pháp quyết, khói đen cuồn cuộn bốc lên, khó khăn lắm mới chặn được đường đi của huyết ảnh.

Lá cờ biến ảo trận thế, ma khí vô biên buông xuống bao phủ khắp đất trời, ngăn cách trận pháp.

Ma đầu cười quái dị hai tiếng, hai mắt hắn được ngưng tụ thành từ hai ngọn lửa xanh biếc.

“Chỉ là một Trúc Cơ sơ kỳ, cũng muốn chạy thoát khỏi đại trận của bổn tọa sao, ngoan ngoãn để ma hồn cắn nuốt, có vậy thì bớt chịu khổ!”

Khí tức của Chu Dịch giảm sút, sắc mặt tái nhợt, nhìn như thiếu hụt khí huyết, ánh mắt đảo qua mọi người trong trận. Thân hình chớp nhoáng một cái đã xuất hiện bên cạnh Huyền Trụ.

Huyền Trụ đánh giá lá cờ đen kia một lát, lạnh lùng nói: “Huyền Âm Tụ hồn cờ! Ngươi là yêu nhân của Quỷ Vương?”

“Cũng coi như có mắt nhìn đấy!”

Hắc Khô hiện hóa thân hình từ đám mây ma, nửa người trên ngưng tụ thành hình người, nửa người dưới lại là sương đen hư vô, nói: “Bổn tọa là Hắc Khô, chân truyền Quỷ Vương tông, hôm nay giết chết chân truyền Đan Đỉnh Tông, dương ma danh của ta!”

Ma khí âm sát mãnh liệt mênh mông cuồn cuộn, khí tức còn mạnh hơn Huyền Trụ rất nhiều, vậy mà là ma đầu có tu vi Giả Đan cảnh, chỉ còn cách cảnh giới chân quân một bước nữa.

“Nửa người nửa quỷ, thứ phế vật không có tương lai!”

Huyền Trụ há mồm phun ra một tòa cột vàng, kim quang từ trên đỉnh buông xuống, ngăn cản âm phong ma khí ở bên ngoài.

“Nhà ngươi gian trá giảo hoạt, bề ngoài giả vờ chui đầu vô lưới, thật ra âm thầm thông báo cho đồng môn tụ họp tại kinh thành, muốn lấy nhiều đánh ít vây sát bổn tọa sao.”

Hắc Khô cười hắc hắc quái dị, trong đôi mắt hồn hỏa hiện lên vẻ đắc ý.

“Nhưng bổn tọa lại hơn ngươi một bậc, nửa đường thiết lập trận pháp, chỉ chờ ngươi chui đầu vô lưới!”

Đám người Hoa Nguyệt nghe thấy vậy sắc mặt thay đổi, đoán được rằng mình đã bị bại lộ từ lâu rồi, hóa thành độn quang bỏ chạy tứ tán.

“Hừ! Một đám phế vật, cũng dám phản bội tông môn.”

Huyền Trụ thúc dục độn thuật nhanh hơn nữa, trong nháy mắt đã đuổi kịp Hoa Nguyệt, phất tay thi triển mười mấy cây trường thương kim quang.

“Trụ lang, tha mạng, thiếp thân cũng chỉ vì bất đắc dĩ thôi.”

Hoa Nguyệt liên tục xin tha, trên người lập loè linh quang, kích hoạt vô số pháp khí hộ thân.

Đều là Trúc Cơ chân nhân, đấu pháp không thể nào sánh bằng Huyền Trụ, nhưng nếu muốn ngăn cản trong chốc lát vẫn nắm chắc.

Huyền Trụ tay bắt pháp quyết, giọng nói lãnh khốc tàn nhẫn: “Nổ!”

Bình Luận (1)
Comment
darkstalker8x2 6
darkstalker8x2
Reader
3 Tháng Trước
Truyện nd rất hay nhưng lối hành văn của tác giả làm người đọc khó theo dõi, nhưng đoạn đối thoại dài giữa các nhân vật thì ko biết ai đang nói ai đang nghe luôn, những đoạn chuyển diễn biến tình tiết thì toàn bị ăn mất phần đâu, làm ngta ko bắt kịp nội đúng tác giả đg muốn truyền đạt ở đây là gì, còn phần dịch thì hẳn là dịch giả dùng AI để dịch luôn, lủng củng vcl, đọc mà rối hết cả não.
Trả lời
| 0